Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1351 - Chương 1352: Trêu Đùa

Chương 1352: Trêu đùa

Trên tường thành cao ngất có mấy hàng chữ to xiêu vẹo.

“Huynh đệ chúng ta chỉ muốn tiền không cần mạng!”

“Thành trì các ngươi hãy đàng hoàng giao ra ba triệu cực phẩm Tiên Thạch, khi ấy huynh đệ chúng ta sẽ rời đi.”

“Nếu không, chúng ta sẽ khiến Vân Điện thành gà bay chó sủa, không được an bình!”

Ầm!

Thành chủ cảm giác lửa giận lập tức xông từ bàn chân lên thẳng đỉnh đầu, hắn ta nghiến răng nghiến lợi, tròng mắt trừng to, tràn đầy tơ máu.

“Đồ khốn!”

“Chữ đã xấu như gà bới, lại còn viết sai!”

Thành chủ cảm thấy choáng váng, bọn họ muốn uy hiếp, nhưng sao viết chữ lại như giun bò vậy.

Càng chết người là còn có chữ viết sai, có chữ rõ ràng là viết thừa nét, xong không biết đã dùng cái gì để gạch xóa loạn cào cào, nhìn là đã thấy sôi máu rồi.

“Tốt! Tốt! Tốt!”

Thành chủ cười dữ tợn, nhìn tất cả mọi người xung quanh.

“Ta sẽ tuyên bố ngay tại đây, Vân Điện thành ta tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước thế lực tà ác này!”

“Bổn tọa mà bắt được bọn chúng, ta thề ta sẽ dẫm nát trứng trong đũng quần bọn chúng!”

Đôi mắt thành chủ bốc hỏa, dựng râu trừng mắt, rồi lập tức xoay người trở về trong thành.

“Này, ngươi nói xem, đó có phải người Lôi Vực phái qua đây cố ý khiêu khích chúng ta không?”

“Ngươi đùa gì thế, đây là cướp đó, danh tiếng vô cùng tệ hại, sao Lôi Vực lại muốn tự hủy danh tiếng của mình.”

“Hơn nữa, ngươi nghĩ rằng đám cướp này có thể ép thành chủ giao ra ba triệu thật sao?”

Ba triệu, đó không phải là số lượng nhỏ, dù là thành chủ thì cũng tuyệt đối không thể cầm ra.

Kết quả, một trận chiến tranh vô cùng kịch liệt diễn ra.

Ban đêm, thành chủ tự mình dẫn đội tọa trấn quanh cửa thành, mười mấy cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong nhìn chằm chằm.

“Tên khốn kiếp nào dám gây chuyện, lão tử sẽ trực tiếp lột da bọn họ!”

“Tối rồi cũng chẳng để người ta nghỉ ngơi thoải mái, quá khốn kiếp.”

Mấy Tiên Đế cắn răng nghiến lợi, mặc dù đến cảnh giới Tiên Đế thì một năm không nghỉ ngơi cũng không sao.

Nhưng đã thành thói quen rồi thì rất khó thay đổi, bình thường đến đêm khuya mọi người đều nghỉ ngơi hoặc tu luyện, nhưng hiện nay bọn họ lại phải canh cổng thành.

Một luồng gió lạnh thổi qua, các Tiên Đế run một cái, ý thức tập trung cao độ, sau đó tìm kiếm từng tấc xung quanh.

Nhưng bọn họ đâu biết rằng, trong sơn động cách đó không xa, sáu người đang lăn lốc ngủ say.

Ra ngoài ấy à?

Bọn họ đâu có ngốc, huống hồ còn có Dương Tứ Lang ở đây, y rất thông minh, tuyệt đối sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp này.

Đợi đến khi mặt trời xuất hiện, tia nắng đầu tiên chiếu xuống mặt đất, đám Tiên Đế canh giữ cả đêm và thành chủ đều lộ vẻ uể oải.

Mỗi thời mỗi khắc bọn họ đều dùng ý thức không ngừng tìm kiếm xung quanh, mệt như chó, tinh thần khẩn trương cao độ.

“Đám cướp kia chắc là sợ rồi.”

“Đúng vậy, bọn họ đã kiêu ngạo để lại lời uy hiếp trên tường thành như thế thì đáng lẽ hôm qua đã phải xuất hiện.”

Vài Tiên Đế vừa ngáp vừa nói, thành chủ cũng gật đầu.

Lúc này, người trong thành chạy tới, cấp bách muốn biết tối hôm qua có xảy ra chuyện gì hay không.

“Chư vị tin ta đi, đám cướp kia chắc chắn đã rời đi rồi.”

“Nếu sau này vẫn gặp phải chuyện như vậy thì phải ngăn chặn kịp thời, chỉ cần bắt được bọn họ, ta tuyệt đối sẽ không tha thứ!”

Thành chủ rống to, mọi người vui vẻ gật đầu.

Có thể bọn người kia đã thấy sợ rồi, dù sao thành chủ cũng là Ngũ Kiếp Tiên Đế.

Sau một trận hoan hô, thành chủ như một vị anh hùng trở về trong thành, nhận lấy tán thưởng của vô số người.

Mọi người lại khôi phục cuộc sống bình thường, nhưng bọn họ không biết rằng, kết cục thê thảm đang chờ bọn họ ở phía trước.

Phủ thành chủ, thành chủ vừa mới nằm xuống ngủ không đến nửa tiếng đồng hồ, đột nhiên cửa phòng mở ra.

Nghe tiếng cửa, thành chủ lập tức thức dậy, trong mắt tràn đầy tơ máu.

“Thành chủ, không xong rồi!”

“Đám khốn kiếp kia lại tới, giữa ban ngày, đã cướp không dưới 10 người!”

Ầm!

Thành chủ cảm thấy máu nghẹn ở cổ, suýt nữa đã phun ra ngoài.

Đồ khốn, mấy tên khốn kiếp không biết xấu hổ này muốn tìm đường chết đây mà!

Đêm qua canh giữ cả đêm, mấy tên khốn này không có động tĩnh gì, nhưng lúc này lại ra ngoài gây án, hắn ta mới khoe khoang được bao lâu, vậy mà giờ đây lại bị vả mặt.

“Khốn kiếp! Lão tử đi làm thịt bọn họ!”

Viu!

Hắn ta lao đi, điên cuồng phi ra ngoài thành, sau khi thành chủ xuất phát, đám cường giả cũng theo sát phía sau.

Nhưng ngoài thành chỉ có vài món y phục tung bay, không có một bóng người nào.

“Thành chủ đại nhân, ngươi hãy giải quyết đi, đây chính là tài sản ta tích góp cả đời, giờ đều bị cướp rồi!”

“Đúng vậy, ta cũng thế, 3 vạn cực phẩm Tiên Thạch, giờ mất hết rồi!”

“Thành chủ, hãy đưa ra một lời giải thích đi.”

“Đúng vậy, những người này nhắm tới Vân Điện thành, ngươi không thể để chúng ta chịu thiệt thế này được!”

Trong lúc nhất thời, thành chủ phải nghe vô số lời chỉ trích, đầu choáng váng, nghiến răng nghiến lợi, cực kì phẫn hận.

Sau đó ba ngày, thành chủ không ngừng canh giữ ở cửa thành, hoặc sáng hoặc tối, nói chung trong ba ngày này, hắn ta cùng một đám Tiên Đế không hề rời đi nửa bước, chỉ để bắt lấy đám cướp đáng chết kia.

Nhưng điều bất ngờ chính là, đám người Dương Tứ Lang không hề xuất hiện.

Đừng nói là bắt, ngay cả tung tích bọn họ cũng không tìm thấy.

Trong thành, lòng người bàng hoàng, chuyện này đã uy hiếp đến cuộc sống bình thường của bọn họ.

Thậm chí có không ít người trực tiếp rời khỏi Vân Điện thành trong khi thành chủ đang canh giữ.

Ba ngày sau, thành chủ và đám Tiên Đế không nhịn được nữa, dù sao tinh thần khẩn trương cao độ quá lâu, tinh thần lực ý chí lực hao tổn nghiêm trọng, bọn họ đều không chịu nổi.

Nhưng bọn họ mới vừa rời đi, còn chưa nằm vào ổ chăn ấm áp, tin dữ lại tới.

Sáu gia hỏa thần long kiến thủ bất kiến vĩ lại xuất hiện, lúc này càng thêm hung tàn.

Đám Tiên Tôn thủ thành, hơn 20 người đều bị cướp!

Thành chủ đang ngủ nghe được tin tức này, hắn ta suýt nữa cắn nát giường mình.

Đám không biết xấu hổ!

Đồ khốn!

Quá đáng, ngay cả thủ vệ cũng bị cướp, bọn họ muốn tuyên chiến với Vân Điện thành ư?!

Nếu vẫn không làm gì, vậy uy nghiêm của hắn ta sẽ thực sự mất hết!

Kết quả là sau đó bọn họ tiến hành một hồi hành động kéo dài 1 tháng.

Trong vòng một tháng này, 6 người Dương Tứ Lang trở về Lôi Vực nghỉ ngơi lấy sức.

Cũng thuận tiện tổng kết ưu khuyết điểm trong lần hành động này.

Bình Luận (0)
Comment