Dương Tứ Lang thần sắc ngạo nghễ, vẻ mặt tràn đầy khinh miệt.
Không phải là y đang khinh thường gia hỏa đang đánh tới kia, mà là y vốn chẳng thèm để hắn vào mắt.
Y là cường giả nổi bật trong chúng thần chi chiến, một chiêu Thất Tinh Thiên Thương của y đủ để tiêu diệt vô số nhân vật đáng sợ.
Một Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong bình thường chẳng là gì cả đối với y.
“Thất Tinh Thiên Thương, giết!”
Viu!
Thương quang lóe lên, trong hư không, 5 vì tinh tú hiện lên, tản ra tinh quang rực rỡ chiếu rọi thiên địa.
Vù vù!
Lực lượng tinh tú theo thân thương tiến vào trong cơ thể Dương Tứ Lang, khí tức y tăng mạnh, ánh mắt lóe lên.
Ầm!
Ngay sau đó, Dương Tứ Lang cầm thương đâm mạnh, trường thương mang theo thương quang đáng sợ càn quét toàn bộ thiên địa.
Xèo xèo xèo!
Kiếm quang lao tới lập tức bị đánh nát, cực kì yếu đuối, không hề có khả năng phản kháng.
“Không!”
Kẻ bị Dương Tứ Lang hóa giải đòn tấn công lập tức sợ hãi rống to, hắn lùi lại, một thương kia khiến hắn cảm thấy khiếp sợ.
“Ngươi trốn được ư?”
Trong hư không, Dương Tứ Lang giống như thần linh, y cười dữ tợn, trường thương trong tay hung hăng đâm đến.
Phụt!
Mọi người trơ mắt nhìn Tiên Đế vừa ra tay bị trường thương đâm xuyên lồng ngực, thân thể đang trốn chạy ngừng lại giữa không trung.
Lại là một thương!
Đây chính là cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong, vậy mà lại bị Dương Tứ Lang dùng thương nhẹ nhàng đâm xuyên, không có chút cơ hội phản kháng nào.
Bị thương nhất định không thể chiến thắng.
Đây chính là suy nghĩ trong lòng tất cả cường giả Vân Điện thành hiện nay, thậm chí bọn họ không hề có dũng khí tái chiến.
Bọn họ đâu biết rằng Thất Tinh Thiên Thương vô cùng mạnh mẽ, dù là Diệp Lăng thì cũng phải dùng đến con bài chưa lật để chống đỡ, thậm chí nếu hắn không có thân phận Bắc Đẩu Tinh Quân, e rằng hắn cũng phải bại trận ở thương thứ bảy.
“Còn ai muốn chết, lăn ra đây!”
Dương Tứ Lang cầm trường thương cười dữ tợn, nhìn đám gia hỏa run rẩy không ngừng phía dưới, y khinh miệt lắc đầu.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Vân Điện thành chìm trong tĩnh mịch, thậm chí không ai dám lớn tiếng thở dốc.
trong Vân Điện thành chỉ có thành chủ là Ngũ Kiếp Tiên Đế, còn lại người mạnh nhất cũng chỉ là Tứ Kiếp đỉnh phong mà thôi.
Nhưng thành chủ đã bất tỉnh ngay lúc này, mẹ nó quá trùng hợp!
“Đám cướp kia!”
“Từ khi các ngươi chạy trốn khỏi Lôi Vực, ta đã đuổi giết các ngươi nửa năm, không ngờ lại tóm được các ngươi ở đây!”
“Để xem lần này các ngươi chạy đi đâu!”
Ầm!
Đúng lúc này, đột thanh âm lạnh băng vang vọng giữa thiên địa, vài thân ảnh mạnh mẽ lặng yên hàng lâm, đứng trong hư không.
Ngô Tài Thần, Phúc Lâm Tiên Đế, bốn đại Thần Thú cùng với Hồng Long từng bị bốn đại Thần Thú hành hung.
Đám cường giả này mang theo hơn 1000 tinh binh hãn tướng cường thế hàng lâm!
“Trời ạ, đó là người Lôi Vực sao?”
“Nhiều Ngũ Kiếp Tiên Đế như vậy là muốn làm gì, muốn khai chiến với Vân Điện thành chúng ta sao?”
“Chấp Pháp Quân đâu, nhanh bẩm báo Hoàng Thiên thành!”
Trong thành, đám người thuộc các gia tộc điên cuồng quát lên, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
Hiện nay Lôi Vực và Hoàng Thiên lãnh thổ đang ở trong thời kỳ căng thẳng, lúc này đột nhiên có nhiều cường giả xuất hiện như vậy, rõ ràng là không có ý tốt.
Bọn họ sợ hãi, rất sợ hãi, vinh nhục của gia tộc bọn họ gắn liền với sự tồn vong của Hoàng Thiên lãnh thổ.
Một khi Vân Điện thành sụp đổ, gia thế của bọn họ sẽ sụp đổ theo.
Có người sợ, có người lại có cảm nhận khác.
“Chà chà, nhìn Lôi Vực người ta, rồi nhìn lại cường giả thành chúng ta đi, ta phải cảm thấy xấu hổ thay.”
“Đó mới là cường giả, người của chúng ta chỉ là đồ bỏ đi!”
“Đuổi giết hơn nửa năm đến tận lúc này, đó mới là phong phạm Vương Giả chân chính!”
“Chỉ bằng điểm này, ta xin cho Lôi Vực một cái like!”
Trong lúc nhất thời, tiếng nghị luận ồn ào náo động, còn Chấp Pháp Quân thì sắc mặt đại biến.
“Lôi Vực!”
“Các ngươi đuổi giết chúng ta hơn nửa năm thì nghĩ là huynh đệ chúng ta sợ các ngươi chắc!”
“Các huynh đệ, cùng nhau tiến lên!”
Rầm rầm!
Đám người Dương Tứ Lang giả vờ điên cuồng, cả đám không ngừng bộc phát Tiên Lực, lực lượng bùng nổ.
Rầm rầm!
Sáu người lao về phía Ngô Tài Thần, kết quả Ngô Tài Thần chỉ lạnh lùng lắc đầu.
“Đám ô hợp!”
Dứt lời, Ngô Tài Thần chỉ một điểm, trong hư không, một đồng tiền khổng lồ tản ra kim quang ngất trời lao về phía mấy người.
Ầm!
Kim quang che khuất bầu trời, khí tức đáng sợ bao phủ đồng tiền.
Phía dưới, cường giả Vân Điện thành trừng mắt, nhìn chằm chằm cảnh tượng này.
“Giết!”
Đám Dương Tứ Lang giả vờ liều mạng, tên nào cũng điên cuồng rống to, thiêu đốt Tiên Khí trong cơ thể.
Nhưng khi đồng tiền kia đập xuống, sáu người Dương Tứ Lang chấn động, lần lượt bay đi.
Phụt phụt!
Máu tươi chảy như điên, sắc mặt tái nhợt.
“Khốn kiếp, chạy mau!”
Rầm rầm!
Đám người Dương Tứ Lang nhanh chóng trốn chạy, căn bản không dám ham chiến.
“Còn muốn trốn ư?”
Ngô Tài Thần nhíu mày, sau lưng, hơn trăm cường giả lao ra, chiến ý cuồn cuộn, bọn họ xông thẳng về hướng đám người Dương Tứ Lang.
Một màn này khiến mọi người phía dưới câm nín không nói nên lời.
Mạnh mẽ quá đi mất!
Chỉ một chiêu mà trực tiếp đập bay sáu đại cường giả khiến bọn họ nghe tên đã sợ mất mật, thậm chí khiến bọn cướp này không dám ham chiến, lập tức xoay người bỏ chạy.
Nhìn lại Vân Điện thành bọn họ đi, chỉ cần phe địch tùy tiện phái ra 1 người thì cũng đủ để giết chóc vô địch thủ.
Mẹ nó, đây chính là chênh lệch!
Vậy thì còn đánh cái gì, Lôi Vực người ta mới là vô địch thật sự!
Vì vậy, tâm tư này lặng yên chiếm cứ trong lòng các cường giả Vân Điện thành.
Ngô Tài Thần liếc nhìn người phía dưới, y cười lạnh một tiếng.
“Hoàng Thiên lãnh thổ?”
“Chỉ tại cung chủ của chúng ta đang bế quan, nếu không, một người cũng đủ làm thịt các ngươi!”
Vừa mới dứt lời, một thân ảnh khổng lồ lao lên che khuất bầu trời.
“Trời ạ, là Long Tộc!”
“Nhanh! Mau trốn đi, bọn họ muốn xuất thủ!”
“Ngũ Kiếp Tiên Đế! Con bà nó! Lại là Ngũ Kiếp Tiên Đế!”
Thanh Long thân thể khổng lồ dài vạn trượng, long lân lấp lóe, trong con ngươi to lớn là vẻ đạm mạc.
Ầm!
Y lắc thân mình một cái, đuôi hung hăng quất lên tường thành.
Ầm ầm.
Trong nháy mắt, tường thành ầm ầm sụp đổ!
Long uy tràn ngập hư không, mạnh mẽ vô biên!