Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1355 - Chương 1356: Tuyên Chiến!

Chương 1356: Tuyên chiến!

Thanh Long khổng lồ bay lượn trong hư không, hai con mắt như hai viên dạ minh châu không chứa chút cảm tình, ánh mắt nó lướt quá khiến mọi người trong thành run lẩy bẩy.

“Hừ, không chịu nổi một kích!”

Dứt lời, Thanh Long xoay người rời đi, Ngô Tài Thần và chúng cường giả cũng phóng đi, biến mất giữa thiên địa.

Ngoài Vân Điện thành vương vãi tàn tích, tường thành sập xuống phân nửa, mọi người nhìn cường giả phe địch biến mất trong tầm mắt.

Đây chính là chênh lệch ư?

Các cường giả Lôi Vực cường thế vô biên, chỉ một chiêu đã đánh bay sáu đại cường giả, một con rồng lắc mình một cái đã hủy một thành trì.

Cảnh tượng ấy chôn xuống lòng người Vân Điện thành một hạt giống, nó lặng lẽ cắm rễ nẩy mầm.

Hạt giống ấy là suy nghĩ Hoàng Thiên lãnh thổ căn bản không phải là đối thủ của Lôi Vực, hiện giờ còn đang đối kháng chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi.

“Sao ta có cảm giác chúng ta chỉ đang trì hoãn bại cục vậy?”

“Có khi trong tương lai không xa, Hoàng Thiên lãnh thổ sẽ không còn tồn tại nữa.”

“Ta cảm thấy chúng ta nên tính toán vì tương lai sau này, ở đây, chúng ta không thể phát huy năng lực.”

Những lời này khiến sắc mặt Chấp Pháp Quân rất khó coi, bọn họ muốn tức giận nhưng không thể không nhịn xuống.

Trong tình huống vừa rồi, dù bọn họ xông lên thì cũng chỉ có thể chịu chết mà thôi.

Cái chết của một cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong khiến rất nhiều người kinh sợ, thậm chí mất hồn mất vía, không dám nhúc nhích nửa phần.

Lúc này, thành chủ chậm rãi mở mắt, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu.

“Ồ, cuối cùng cũng tỉnh rồi à?”

“Sao lại tỉnh đúng lúc thế, trùng hợp thật, các ngươi cảm thấy thế nào?”

“Diễn viên thiên tài có diễn kĩ bậc nhất, tuyệt đối không phải hư danh.”

“Chúng ta nên cẩn thận thì hơn, dù sao người ta cũng không quan tâm sự sống chết của chúng ta.”

Mọi người xung quanh châm chọc bàn tán, lồng ngực thành chủ lại chấn động, hắn ta trừng mắt, thở hổn hển kịch liệt.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”

Thành chủ thấp giọng gào thét, Chấp Pháp Quân bên người vội vã nhỏ giọng nói cho hắn ta biết chuyện vừa xảy ra.

Sau khi biết chuyện, thành chủ chấn động, đôi mắt trừng to, hắn ta gắng gượng đứng dậy, nhìn thi thể cách đó không xa, trong mắt tràn đầy thống khổ.

Phụt!

Hắn ta lại phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lắc lư, rồi lại ngã xuống.

“Mẹ kiếp, nhìn đi, lại diễn rồi.”

“Giỏi quá nhỉ, dù đang ở trong tình cảnh nào thì cũng muốn diễn là diễn, rất có phong phạm đại sư!”

“Ta phục rồi, ngươi ngừng được chưa, nghỉ chút đi!”

Thành chủ nằm dưới đất thân thể co giật không tự chủ, lại nôn ra một ngụm máu tươi.

“Thành chủ!”

Chúng cường giả Chấp Pháp Quân sợ hãi rống lên, hốt hoảng mang thành chủ chạy vào trong thành.

Nửa ngày sau, trong phủ thành chủ, thành chủ chậm rãi mở mắt, khí tức uể oải, hơi thở mong manh.

“Trời vẫn chưa sập!”

“Thời gian sẽ chứng minh Hoàng Thiên lãnh thổ ta mạnh thế nào!”

Thành chủ hít sâu một hơi, khoát tay áo lệnh cho đám cường giả xung quanh lui đi.

Chủ nhân Hoàng Thiên lãnh thổ có tu vi Lục Kiếp Tiên Đế, tuy Lôi Vực cũng có Hỏa Gia Tam Ma và Mai Sơn lão nhân.

Nhưng sau lưng Hoàng Thiên lãnh thổ cũng có mấy đại cường giả, bọn họ đều là Bát Kiếp Tiên Đế, hàng năm đều nhận cung phụng, là thần thủ hộ của Hoàng Thiên cương vực.

Nếu Hỏa Gia Tam Ma xuất thủ, khi ấy mấy vị cường giả này tuyệt đối sẽ không ngồi yên, vậy nên Lôi Vực căn bản không thể thắng được.

Đây là trụ cột tinh thần trong lòng thành chủ, nhưng hắn ta đã quên một yếu tố - đó là lòng người.

Lòng người rất dễ phá vỡ, một khi nó dao động thì không thể dùng thủ đoạn bình thường để trấn an.

Mà quan trọng nhất chính là sự đáng sợ của lời đồn, chuyện tốt không lộ ra, chuyện xấu truyền nghìn dặm.

Trong hai ngày ngắn ngủi, quanh Vân Điện thành lại có mười mấy Tiên Đế bị cướp, tạo thành ảnh hưởng ác liệt.

Trong khoảng thời gian ngắn, Vân Điện thành dường như đã trở thành ổ dịch, tất cả mọi người không dám đi qua đây.

Mà thú vị là còn có người nghĩ ra một câu nói.

Thà đến Diêm Vương điện, chẳng qua Vân Điện thành.

Về sau, thỉnh thoảng đám người Dương Tứ Lang sẽ lặng yên xuất hiện, sau khi cướp xong thì nhanh chóng rời đi, không cho cường giả trong thành bất cứ cơ hội vây bắt nào.

Huống hồ dù có bắt tại trận thì đã sao, đám người Dương Tứ Lang đều là cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong, tu vi mạnh mẽ, còn từng tham gia chúng thần đại chiến.

Đừng nói là Tứ Kiếp đỉnh phong thông thường, dù là Ngũ Kiếp sơ kỳ thì cũng không thể bắt lấy bọn họ.

Kết quả là người Vân Điện thành càng thêm bất mãn, sau đó tạo thành một căn nguyên trí mạng khiến tinh thần mọi người suy sụp - tin đồn!

Lời đồn trực tiếp trở thành một thanh đao giết người.

“Này, các ngươi nghe nói không, Vân Điện thành bị một vị đại năng cường đại nguyền rủa, còn phái Thanh Long đến đánh sụp tường thành.”

“Ngươi biết cái đếch gì, ta có họ hàng ở đó, cháu ngoại trai của con nuôi nhà dượng hai ta, hắn có một đứa con trai làm người hầu nhà nào đó, tin hắn truyền về hoành tráng hơn nhiều.”

“Nói là Hoàng Thiên Đế Quân đắc tội Thánh Nhân, vì vậy phái vạn cường giả đến đây trừng trị.”

“Sáu tên cướp kia chính là những kẻ yếu nhất trong số đó.”

“Này này, các ngươi biết chưa hết rồi, theo ta được biết, thành chủ Vân Điện thành có quan hệ với chủ nhân Lôi Vực là Diệp Lăng, thậm chí nghe đồn là con nuôi của Diệp Lăng.”

“Hắn ta cố ý đấy, hắn ta muốn cha đỡ đầu của mình chiếm lấy Hoàng Thiên lãnh thổ.”

Các tin đồn xuất phát từ các thành trì trong Hoàng Thiên cương vực, 1 truyền 10, 10 truyền 100, hoàn toàn đổi vị.

Qua miệng bao người, bị thêm mắm dặm muối, vặn vẹo khoác lác, lời đồn trực tiếp biến thành Thánh Nhân nghiêm phạt, trời giáng thiên khiển.

Lúc này, trong Lôi Cung, Diệp Lăng vui vẻ ngồi trên chủ vị nghe người phía dưới miêu tả.

“Tài Thần, đến lúc ngươi chân chính ra tay rồi!”

Diệp Lăng đứng dậy, trong mắt tỏa ra tinh quang đáng sợ.

Ngô Tài Thần ngồi một bên nhếch miệng cười, gật đầu, trong mắt xẹt qua một tia sát khí.

Vân Điện thành căn bản không đáng coi trọng!

Nhưng quan trọng là sự trợ giúp của những thành trì khác cùng với Hoàng Thiên thành.

“Diệp Phi.”

“Mạc Tinh.”

“Tứ Thần Thú, Tiểu Kim, Tiểu Bạch, Tiểu Hắc.”

“Dẫn dắt đại quân, ngày mai tuyên chiến Hoàng Thiên thành!”

Diệp Lăng nở nụ cười quỷ dị, quát to, các cường giả đứng dậy, ôm quyền tuân lệnh.

Trong một đêm ngắn ngủi, toàn bộ Vạn Lôi cương vực hoàn toàn dậy sóng.

Chủ nhân Lôi Vực - Diệp Lăng hung hãn hạ chiến thư với Hoàng Thiên lãnh thổ!

Thời khắc này, vạn người chú mục!

Bình Luận (0)
Comment