Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1419 - Chương 1420: Đã Chết Chưa

Chương 1420: Đã chết chưa

Thân là nhân viên công tác của Vạn Thần Lầu, người này từng đọc rất nhiều khế ước.

Tỷ như tranh đoạt nữ tử mà so ai chịu đựng giỏi hơn, hay là quyết đấu các loại, đa số đều bình thường.

Cũng có vụ tương đối kỳ lạ, nội dung phải gọi là một đàn của đồng bò qua!

Nhưng mẹ nó, cho tới bây giờ y chưa từng thấy nội dung quỷ dị như vậy, cược xem có thể bị tiền đập chết không, hoang tưởng à? Chuyện tốt này có thể cho ta tham gia với không? “Ở huynh đệ, thương lượng chút được không? Nhân viên công tác đứng dậy mỉm cười với Diệp Lăng, nụ cười vô cùng chân thành.

Diệp Lăng nghi hoặc nhìn y, chẳng lẽ y muốn khuyên bảo, hoặc là cảnh cáo mình đừng liều lĩnh? “Nếu tên Áo Uy này thật sự bị người dùng tiền đập chết, vậy có thể cho ta thử với hay không, dù sao ta cũng chưa từng được thử cảm giác bị tiền đập chết”

Nhân viên công tác dứt lời, người xung quanh đều cười vang.

“Ha ha, buồn cười chết mất, nhìn đi, tất cả mọi người nhìn đi, đến nhân viên cũng không tin nổi"

Sai rồi sai rồi, chúng ta mở nhầm thế giới mới rồi, buồn cười chết mệt!"

Chuyện hôm nay tuyệt đối sẽ trở thành trò cười, các ngươi có tin hay không, không phục thì chúng ta cược một khối Thánh thạch, ta cược mình thua, ha ha!”

“Mặc kệ các ngươi có tin hay không, dù sao ta cũng tin!"

Người xung quanh tràn đầy châm chọc, không kẻ nào tin tưởng Diệp Lăng, dù sao chuyện này cũng quá hoang đường.

Dùng tiền đập chết một người, nghe thì hay, nhưng chưa ai từng được thấy cảnh tượng như vậy, quá hiếm có. Sắc mặt nhân viên công tác lập tức đỏ lên, y vội vã xua tay nói rằng mình không có ý kỳ thị Diệp Lăng.

Diệp Lăng lắc đầu, có ý đó hay không cũng không hề gì, nói chung tên Áo Uy này đã chọc tức mình rồi, vậy y nhất định phải dùng mạng để trả giá.

“Đi thôi, đi ra ngoài, nếu không, ta sợ Vạn Thần Lâu không chứa hết được"

Diệp Lăng đứng dậy, Áo Uy cười dữ tợn, trong đầu tính toán xem lát nữa nên làm nhục Diệp Lăng thế nào, y trực tiếp đuổi theo, cười lạnh liên tục.

Người người xông ra ngoài như ong vỡ tổ, đám nhân viên cũng đi ra xem náo nhiệt.

Chưa từng có ai nhìn thấy cảnh dùng tiền đập chết người chân chính, hơn nữa chuyện này không thể nào xảy ra, trừ khi là đang nằm mơ. Đại sảnh chật chội trong nháy mắt trở nên trống rỗng, nam tử vừa vào phòng ban nãy đi ra ngẩn người.

“Ai, người đâu?”.

“Má nó, ta bị gài bẫy à?"

Hắn ta căn bản không thể ngờ được chuyện gì đã xảy ra trong lúc hắn ta rời đi.

Bên ngoài Vạn Thần Lâu, một đám người chen chúc trên đường, thậm chí không ai đi qua được, hơn nữa còn có người cao giọng la hét gọi thêm người đến xem náo nhiệt.

Nói chung, trong nháy mắt, người xung quanh lại thêm một tầng, tất cả đều tới để cười nhạo.

“Ra tay đi tiểu tử, hôm nay ta mà không làm người mất mặt thì lão tử là con ngươi!"

“Ta muốn nhìn xem người làm cách nào để đập chết ta!"

Áo Uy cười lạnh, hai tay lập tức chống nạnh, trong cơ thể, lực lượng Tam Trọng Thần Linh điên cuồng trào ra, lan tràn bốn phía, vững vàng bao phủ chính mình trong đó.

Diệp Lăng liếc mắt nhìn y, hắn lắc đầu, dù cẩn thận đi nữa thì kết cục vẫn phải là cái chết!

“Vậy ngươi chờ xem mưa tiền đấy”.

Diệp Lăng nói xong, chỉ một điểm, ngay sau đó, vô Số Tiến Thạch xán lạn huy hoàng xuất hiện trong hư không, dâng trào mãnh liệt.

“Con bà nó! Không phải chứ? !"

“Má ơi, đó là bao nhiêu Thánh thạch, tối thiểu phải ngàn vạn!"

“Ta... Tình cảnh này, ta muốn ngâm một bài thơ!”

“Ngâm cái píp, nhanh câm miệng cho lão tử, ta cảm thấy trái tim ta sắp nhảy ra ngoài rồi"

Cực phẩm Tiên Thạch chất đống như một tòa núi cao, trong đó còn có vô Số Tiến Thạch thượng phẩm, trung phẩm thậm chí là hạ phẩm, tất cả đều dừng trong hư không. Cộng lại phải đến 30 triệu viên, chúng bao phủ hư không, tản ra khí tức đáng sợ. Âm!

Ngay sau đó, Diệp Lăng chỉ một điểm, núi Tiền Thạch điên cuồng giáng xuống Áo Uy.

“Con bà nó! !"

Áo Uy kinh hãi, y trừng mắt, y không thể tin được rằng một tên Ngũ Trọng Thần Linh mà lại có lượng tài phú đáng sợ như thế.

“Ta đã nói là sẽ dùng tiền đập chết người, nhưng không nói sẽ cho người dùng thần lực bảo hộ!"

Đột nhiên Diệp Lăng chỉ một điểm, thần lực bao quanh thân thể Áo Uy lập tức bị đánh nát. LÀm ầm, màn sáng biến mất, Áo Uy trừng mắt, đống Tiên Thạch đã hung hăng đập trúng thân thể y.

Ầm!

Một tiếng vang thật lớn, đại địa run rẩy, tro bụi bay lên, một hố to xuất hiện trước mặt mọi người. Giờ khắc này, mọi người đều hít sâu một hơi, trong lòng không tự chủ cảm thấy rợn tóc gáy. Áo Uy... bị đập chết thật ư? Không thể nào, chắc chắn sẽ không, dù sao y là Tam trong Thần Linh, dù yếu đuối thế nào đi nữa thì cũng không thể bị Thánh thạch đập chết!

Hơn nữa bọn họ cũng không cảm giác được người đối diện này sử dụng thần lực, cho nên chắc chắn là còn chưa bị đập chết.

Nhưng bọn họ không biết rằng, tuy Diệp Lăng không dùng thần lực, nhưng hắn dùng lực lượng bảy Thần Mạch trong cơ thể, cỗ lực lượng kia còn đáng sợ hơn.

Nó như vạn mã bôn đằng, sóng lớn mênh mông, bôn tẩu giang hà, dâng trào không ngừng.

Bảy Thần Mạch, dù là Lục Kiếp Tiên Đế của tam giới thì cũng có kẻ không đỡ được, huống chi là Áo Uy thân thể yếu đuối?

“Mẹ kiếp, sợ bóng sợ gió một hồi, tên kia chỉ bị vùi lấp mà thôi.”

“Nhưng y phát tài rồi, Thượng Đế thiên vị tên tiểu tử thối này hả?”

“Có thể đập ta nữa hay không, dù ta bị trọng thương cũng được, nhiều Thánh thạch như vậy, dù ta tàn phế thì cũng đáng!”.

“Ê, Áo Uy, mau ra đây, người còn định nằm ì trong đó đến bao giờ!”

“Thành đại gia rồi, ha ha, hôm nay người phải bao đấy, chúng ta cho ngươi biết, người mà không mời chúng ta là không được đầu!"

Một đám vui vẻ kêu gào, nhưng điều bọn họ không ngờ tới là dưới đống Tiến Thạch không phát ra chút thanh âm nào.

Đừng nói là hồi âm, thậm chí cả tiếng kêu rên cũng không có. Trong nháy mắt, những người này dựng tóc gáy.

Thật sự bị đập chết rồi ư?

Diệp Lăng cười lạnh, chỉ một điểm, trực tiếp thu hồi vô số Tiên Thạch trở lại Tu Tử Giới của mình, sau khi Tiên Thạch bị thu hồi, mọi người hoàn toàn choáng váng. Trong hố to, Áo Uy bi thảm nằm đó, đôi mắt trừng lớn, bụng y đã máu thịt be bét.

Mà quan trọng hơn là, tất cả sự sống đã hoàn toàn biến mất!

Chết rồi, chết thật rồi!

Ầm!

Mọi người trừng mắt há hốc miệng, tóc gáy dựng đứng.

Bình Luận (0)
Comment