Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1517 - Chương 1518: Giết Đến Tận Cửa

Chương 1518: Giết đến tận cửa

Đông Hoàng Thái Nhất không coi trọng kẻ sống dựa vào vận khí như Tùy Duyên Tiên Đế, dù sao thực lực hắn ta mạnh mẽ phi phàm, tầm mắt cũng rất cao. Nhưng Diệp Lăng lại cảm thấy rất hứng thú với người này, biết đâu y lại là loại giống như Mạc Tinh.

“Tới đây nào. Nói nhiều như vậy làm gì, gặp nhau tức là có duyên, cứ ăn đi, hắc hắc"

Diệp Lăng nhếch miệng cười, múc một bát canh cá cho Tùy Duyên Tiên Đế, người này trực tiếp ăn luôn.

“Trời ạ! Món này đúng là cực phẩm, thịt mềm mại ẩn chứa Tiến Khí, tuyệt đối là một trong những thứ tốt nhất mà ta từng ăn!”

“Các ngươi kiếm con cá này ở đâu vậy, có còn hay không?"

Tùy Duyên Tiên Đế khiếp sợ hỏi, nhưng y rất khó hiểu, y tới Vạn Yêu Trì đã lâu mà chưa từng thấy một con cá nào cả.

“Ta không biết, nhưng nếu còn kẻ nào đó thuộc Long Ngư tộc ở đây thì còn đấy"

Diệp Lăng cười đáp, Tùy Duyên Tiên Đế gật đầu, rồi y đột nhiên chấn động trừng mắt nhìn chằm chằm cái bát trong tay mình.

“Con cá này... Là cường giả Long Ngư tộc ư?"

Diệp Lăng gật đầu, sau đó chỉ canh cá và thịt cá trong đỉnh.

“Bát Kiếp Tiên Đế hậu kỳ. Tốn sức lắm mới bắt được, thịt cá này giá trị liên thành đấy, ăn đi!"

Tùy Duyên Tiên Đế hoàn toàn ngây dại, nhìn cái bát trong tay mình rồi nhìn cái đỉnh đen kia, y nôn khan, sắc mặt trắng bệch.

“Trời ạ, đó là một cường giả Bát Kiếp hậu kỳ ư?"

“Các ngươi nấu cường giả Ngư Long tộc ư?"

Trong tam giới này, Bát Kiếp Tiên Đế hậu kỳ cũng có thể coi là quyền cao chức trọng, tuyệt đối là bá chủ một phương. Nhưng hiện giờ có một vị bá chủ bị hầm nhừ ở đây, Tùy Duyên Tiên Đế cảm thấy lạnh cả người, nghĩ lại bản thể của mình thì càng rợn tóc gáy.

“Cái kia..”

“Mặc kệ nó, ăn thôi!"

Tùy Duyên Tiên Đế định rời đi, nhưng ngẫm lại vị của thịt cá này thì y cắn răng mức đầy một chén bắt đầu cuồng ăn.

Diệp Lăng vui mừng gật đầu, đây chính là mị lực của kẻ tham ăn, kẻ đó tuyệt đối sẽ không lo lắng gì cả mà chỉ một lòng hướng đến món ngon.

Quản thiên quản địa nhưng chắc ngươi không quản được vấn đề người ta |ị thối thế nào, đúng chứ?

Ba người ăn thống khoái, một cường giả Ngư Long bị chén sạch.

Ba người đứng lên.

“A... No rồi"

“Ta cũng vậy, bụng căng tròn rồi đây?

Đông Hoàng Thái Nhất và Diệp Lăng Vỗ bụng nói, Tùy Duyên Tiên Đế xỉa răng gật đầu, đột nhiên y lộ vẻ sửng sốt.

“Không đúng!"

“Các ngươi giết cường giả Ngự Long tộc, nếu người của bọn họ tới thì xong đời!"

Trong Vạn Yêu Trì này tràn đầy nguy hiểm nhưng hiếm có người nào dám ra tay giết người, bởi vì những kẻ có thể tới đây thì đều là thiên kiêu trong các bộ tộc.

Cho nên bình thường nếu có người chết thì hung thủ chắc chắn phải cẩn thận không để bị phát hiện, nhưng cường giả Ngư Long nhất tộc này lại bị ăn sạch rồi. Sợ rằng tộc nhân Ngư Long tộc mà biết tin thì sẽ nổi điên mất.

“Ngươi sợ cái gì?”

“Ngươi cũng ăn mà, chẳng lẽ không có phần của ngươi à?"

Diệp Lăng khoát tay áo, ăn xong rồi mới sợ thì có tác dụng chó gì?

Tùy Duyên Tiên Đế vừa định nói gì đó thì ba bóng người đột nhiên điên cuồng bay lại đây, cả ba đều tức giận ngập trời.

“Không ổn rồi!”

Tùy Duyên Tiên Đế lập tức biến sắc, ba người đã hàng lâm, nhìn vẩy cá văng đầy đất thì sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

“Dám ăn người của Ngư Long gia tộc ta, các ngươi chán sống rồi!"

Tới đại cường giả đều là Bát Kiếp đỉnh phong, nếu bọn họ liên thủ thì Đông Hoàng Thái Nhất cũng phải tránh né không dám đối đầu trực diện.

Ba đại cường giả giận run người, đóng vảy trên đất tuyệt đối là của người gia tộc bọn họ, nhưng bây giờ người đó đã bị những kẻ này ăn thịt.

Ba người sát khí dạt dào tức muốn phát điên, đây không phải một mối hận nhỏ mà là một chuyện vô cùng nhục nhã, còn liên quan đến danh vọng gia tộc!

“Dù sao đã ăn xong rồi, các ngươi ồn ào cái gì?”

“Lão tử còn đang lo tối nay đói bụng thì phải làm sao, không ngờ các người lại tự đưa mình tới cửa"

Diệp Lăng nhếch miệng cười, trong mắt không hề có chút sợ hãi nào. Âm!

Ba kẻ Ngư Long tộc tức giận nhìn chằm chằm Diệp Lăng. Khốn kiếp, tên khốn kiếp này quá to gan, hắn còn muốn ăn ba người bọn họ ư?

“Đông Hoàng, người ngăn cản hai tên trước được không?"

Diệp Lăng hỏi, Đông Hoàng Thái Nhất lộ vẻ ngưng trọng, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu một cái. Hắn ta có rất nhiều thủ đoạn, cầm chân hai kẻ này chắc là không có vấn đề gì, tối thiểu hắn ta sẽ không thua.

“Vậy được!"

“Tùy Duyên, giờ là lúc cần dùng đến nhân phẩm đây!"

Diệp Lăng VỖ Tùy Duyên trợn mắt hốc mồm bên cạnh, Tùy Duyên hối hận thối ruột, đang yên đang lành y ăn canh cá làm gì, giờ thành đại họa rồi.

“Tiểu tử! Các ngươi dám ăn người Ngư Long tộc ta, dù ngươi có là Cửu Kiếp Tiên Đế thì hôm nay cũng phải chết ở đây!"

Ba cường giả gầm lên giận dữ, ngay sau đó lao về phía 3 người Diệp Lăng.

“Cút ngay!"

Grào!

Một tiếng chim hót kinh thiên vang lên, Đông Hoàng Thái Nhất hiện ra bản thể là Tam Túc Kim Ô, kim quang chói lóa chiếu rọi hư không. Hai cánh thiêu đốt hỏa diễm vô biên, trên đỉnh đầu Tam Túc Kim Ô còn ngưng tụ một quả cầu lửa!

“Không ổn rồi, hắn là Đông Hoàng Thái Nhất!”

“Hai người lên đi, ta sẽ đi làm thịt hai tên kia!"

Rầm rầm!

Hai người Ngư Long tộc phi thẳng đến chỗ Đông Hoàng Thái Nhất, một vị còn lại lao về phía Diệp Lăng và Tùy Duyên.

Bát Kiếp Tiên Đế đỉnh phong liều chết tấn công nhưng Diệp Lăng không hề bối rối.

Có lẽ hắn không thể thắng nổi nhưng người này cũng tuyệt đối không giết được mình!

Ông!

Diệp Lăng chỉ một điểm, Bát Cực Khốn Thần Châu bay ra, từng đạo thần quang rực rỡ trực tiếp bao phủ Tiên Đế của Ngư Long tộc.

“Tùy Duyên, giết!"

Diệp Lăng gầm lên, Bát Kiếp Tiên Đế đỉnh phong bị nhốt lại trong màn sáng của Bát Cực Khốn Thần Châu không thể thoát ra.

Tùy Duyên Tiên Đế thấy vậy thì tự thôi thúc sự can đảm trong lòng, dù sao cũng đã ăn rồi, muốn chạy trốn thì cũng không thoát được, vậy còn không bằng trực tiếp xuất thủ.

“Tùy Duyên thương pháp!"

Vù vù! Tùy Duyên Tiên Đế cầm trường thương đâm tới, thương quang như ánh trắng bạc chợt hiện ra.

Trong thương quang sáng chói ẩn chứa từng đạo lực lượng cực kỳ không ổn định, nó biến ảo và chấn động kịch liệt lao về phía Tiên Đế kia.

Bình Luận (0)
Comment