Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1518 - Chương 1519: Đầu Cá Tiêu Cay

Chương 1519: Đầu cá tiêu cay

Khi Tùy Duyên Tiên Đế xuất chiêu, Diệp Lăng nhìn một thương quỷ dị kia mà không thể tin nổi vào mắt mình.

“Má nó, cái này cũng tùy duyên thật à? !"

Diệp Lăng bất lực, lực lượng ẩn chứa trong một thương này đang không ngừng dao động, chẳng khác gì một cái máy đánh bạc, kết quả ra sao tùy duyên số.

Phụt!

Tiên Đế kia né tránh không kịp bị thương quang đánh trúng người, nhưng uy lực một thương này còn không sánh bằng Thất Kiếp Tiên Đế trung kỳ.

“Có chút thủ đoạn như vậy mà đòi giết ta ư?”

Âm!

Tiên Đế bị vây trong Bát Cực Khốn Thần Châu nổi giận gầm lên, gã dùng một chưởng đánh bay Tùy Duyên Tiên Đế, y ngã xuống đất hộc máu.

“Phá cho ta!”

Thân thể Tiên Đế kia chấn động, song quyền ngưng tụ ra hai đóa thần quang hung hăng đánh lên Bát Cực Khốn Thần Châu.

Răng rắc răng rắc!

Vết nứt vỡ lan tràn, sắc mặt Diệp Lăng đại biến lập tức điều động lực lượng của ba Tiến Anh trong cơ thể.

“Cái gì?"

Tiên Đế lập tức biến sắc, gã không ngờ màn sáng này lại có thể khôi phục.

“Tùy Duyên, nhanh lên!”

“Hãy tin tưởng chính mình, ngưng tụ ý niệm, giết hắn đi!”

“Trong đầu đừng nghĩ gì cả, giết!"

Diệp Lăng thấp giọng rống, hắn đang gắng sức duy trì màn sáng, nếu không cẩn thận thì sợ rằng tên kia sẽ thoát khỏi Bát Cực Khốn Thần Châu lao ra ngoài giết hắn.

Tùy Duyên Tiên Đế cắn răng đứng lên, lau đi máu tươi trên khóe miệng, trong mắt dần dâng lên vẻ ác độc.

“Giết!"

“Tùy Duyên thương pháp, giết!"

Tùy Duyên Tiên Đế lao nhanh, trường thương hung mãnh đâm ra!

Trường thương mạnh mẽ, phong mang ẩn chứa trên mũi thương khiến Diệp Lăng cũng cảm thấy kinh hãi!

“Khá lắm! Y chắc chắn là máy đánh bạc, nhưng lần này trúng thưởng rồi!"

Phụt!

Ngay sau đó, Bát Kiếp Tiên Đế đỉnh phong còn đang lộ vẻ khinh thường bỗng trừng mắt nhìn một thương thế như Cuồng Long lao đến, hung hăng xuyên thủng trái tim gã.

Lực lượng khủng bố ẩn chứa trong trường thương hủy diệt mọi sinh cơ trong cơ thể gã.

“Chết đi cho ta!"

Tùy Duyên Tiên Đế điên cuồng, cánh tay y run lên, trường thương phát ra thương khí cuồng bạo như mưa dông gió giật. Xèo xèo xèo! Tiên Đế Ngư Long bộ tộc kinh hãi nhìn Tùy Duyên Tiên Đế, ánh mắt tối sầm, thân thể chậm rãi ngã xuống đất.

Diệp Lăng cảm khái, Tùy Duyên Tiên Đế này thật quỷ dị. Chiêu trước chả có chút uy lực nào, chiêu sau lại khiến Diệp Lăng cảm thấy kinh tâm động phách, thậm chí tóc gáy đều dựng lên.

“Thật sự không hiểu người đã làm cách nào để sống đến bây giờ nữa"

Diệp Lăng đi tới VỖ vai Tùy Duyên Tiên Đế còn đang ngẩn người.

Hắn nói thật, với thực lực cực kỳ không ổn định của y thì y đã làm cách nào để sống đến bây giờ, trong trận chiến sinh tử thì một thương cũng đủ để quyết định kết cục. Ngay sau đó Diệp Lăng thu hồi Bát Cực Khốn Thần Châu, cũng thu lấy thi thể Ngư Long đã hóa thành bản thể.

“Cái đó cũng thu à? !"

Tùy Duyên Tiên Đế trừng mắt, không hiểu được hành vi của Diệp Lăng.

Người điên rồi à? Người ta đã tìm tới cửa rồi mà người còn dám thu thi thể của bọn họ, ngươi muốn không chết không ngừng với Ngư Long bộ tộc ư? “Nói nhảm gì đấy, không lấy thì bọn họ buông tha cho chúng ta chắc?”

“Mà ngươi có ăn không, không ăn thì hai chúng ta ăn thôi!"

Nghe vậy, Tùy Duyên Tiên Đế cắn răng gật đầu, y sẽ liều mạng vì đồ ăn!

“Đi giúp Đông Hoàng giết 2 tên kia đi!"

Diệp Lăng Vỗ bả vai Tùy Duyên Tiên Đế, Tùy Duyên có vẻ đã bị dụ dỗ thành công, y kích động gật đầu.

Viu!

Tùy Duyên Tiên Đế xông đến gia nhập vào trận chiến kịch liệt bên kia.

“Đông Hoàng! Tên bên này bị chúng ta làm thịt, nhanh thu hoạch nốt 2 tên kia đi, lão tử làm đầu cá chiên có các ngươi ăn!"

Diệp Lăng nói vừa to vừa rõ, hai cường giả Ngư Long bộ tộc đang chiến đấu lập tức bùng lửa giận, bọn họ ngửa đầu hét lớn.

“Khốn kiếp!"

“Dám coi Ngự Long bộ tộc ta là thức ăn, lão tử liều mạng với ngươi!"

Hai tên kia tỏa ra sát khí ngập trời, xoay người lao đến tấn công Diệp Lăng, dòng nước quanh bọn họ bị khí thế đốt sôi trào.

“Muốn giết ta ư?"

Diệp Lăng cười khinh miệt, hắn chỉ một điểm, một cây Thúy Trúc tản ra quang mang xanh biếc bay ra.

Vù vù.

Thúy quang tràn ngập Thúy Trúc, rồi nó phóng đại vạn lần huyền phù trên đỉnh đầu Diệp Lắng.

Vù vù.

Thúy quang lan tràn chiếu rọi, chúng hóa thành vô số cây trúc bao vây hai người này.

“Lão tử sẽ cho các ngươi nếm thử tư vị Nhất Niệm Giang Sơn của ta!"

Nhất Niệm Giang Sơn có thể vay nhất hai người này trong thời gian ngắn, nhưng nếu lâu hơn thì Diệp Lăng cũng không có tự tin.

Ầm!

Hai bóng người giận dữ phóng lên cao, vô số cây trúc vị bẻ gẫy văng tứ tung.

“Má nó, nhanh như vậy à?"

Diệp Lăng đờ ra, hai người này phá trận quá nhanh, nhưng nghĩ kĩ lại thì cũng chẳng có gì lạ. Hai người này đều là cường giả Bát Kiếp đỉnh phong, hơn nữa Diệp Lăng cũng không rút cạn lực lượng Tiến Anh để duy trì.

“Tiểu tử! Hôm nay người phải chết!"

Hai Tiên Đế nổi giận muốn xé xác Diệp Lăng để báo thù rửa hận, đồng thời để xóa đi sỉ nhục của Ngư Long bộ tộc bọn họ.

“Giết ta ư?"

“Chú ý phía sau các ngươi đi!"

Diệp Lăng cười khinh miệt, bọn họ nghĩ rằng hắn chỉ có một mình à?

Nghe lời Diệp Lăng nói, hai đại cường giả biến sắc, đáng chết, bọn họ quên mất phía sau còn hai sát thần nữa!

Chém giết với bổn tọa mà dám phân tâm đi truy sát người khác ư?”

“Ngươi chán sống rồi!”

Âm!

Ngay sau đó, một quả cầu lửa trực tiếp đập trúng một cường giả, cường giả kia căn bản không có cơ hội phản kháng, gã ngã mạnh xuống mặt đất.

Viu!

Đông Hoàng Thái Nhất trực tiếp xông tới, mỏ chim mổ lên lồng ngực tên kia.

Phụt!

Máu tươi bắn tung tóe, Tiên Đế kia trực tiếp bị cái mỏ sắc bén đâm thấu tim mà chết.

“Cái gì?”

Vị cường giả còn lại kinh hãi vô biên, gã muốn xoay người chạy trốn nhưng một thanh trường thương đã đâm vào lưng gã.

Bình Luận (0)
Comment