Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 191 - Chương 191: Sự Bất Đắc Dĩ Của Ninh Quốc Cường.

Chương 191: Sự bất đắc dĩ của Ninh Quốc Cường.

Diệp Lăng nghe được lời Ninh Ngọc San nói, cả người run lên, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Ninh Ngọc San.

“Mẹ nó, em đang nói thật sao?” Hai cánh tay Diệp Lăng che chắn ở trước ngực, hắn đã quyết định, hôm nay cho dù phải chết cũng phải bảo toàn trinh tiết của mình.

Ninh Ngọc San cười khẩy, chiếc áo bó sát bị cô ta mạnh mẽ xé mở, bộ ngực trắng nõn lộ ra ngoài.

Diệp Lăng trợn mắt lên, nước miếng chảy xuống, hắn vội vàng dùng tay lau đi: “Anh cho em biết, anh sẽ không chịu khuất phục em đâu, cha mẹ em vẫn còn đang ở bên ngoài kia kìa.”

Ninh Ngọc San không nói gì, chậm rãi cởi quần ra, lấy súng giắt ở bên hông đặt lên đầu giường, nhẹ nhàng vỗ vỗ.

“Anh muốn chết, hay muốn hưởng thụ?” Ninh Ngọc San cười lạnh nói.

Diệp Lăng hít sâu một hơi: “Anh phục em rồi đấy, tại sao người nhà em ai cũng thích làm như thế này vậy?”

“Anh nói cho em biết, anh là người có văn hóa đàng hoàng, Thánh Nhân cũng đã từng nói, cuộc sống cũng giống như khi bị cưỡng gian, nếu như không thể phản kháng, vậy thì hãy nằm im hưởng thụ, đến đây đi!” Diệp Lăng hét lớn.

Ngay sau đó, tay chân Diệp Lăng luống cuống cởi bỏ quần áo, cả người trần truồng, nhị đệ của hắn đã ngẩng cao đầu từ lâu: “Đến đây đi tiểu bảo bối, hắc hắc, nhất định phải nói rõ chuyện này nha, đây là do em ép buộc anh đó.”

Lần này đổi thành Ninh Ngọc San choáng váng, bộ dạng của hắn giống một người bị ép buộc sao? Rõ ràng là một tên đê tiện a.

“Đến đây đi, hôm nay nữ vương ta muốn lâm hạnh anh!” Ninh Ngọc San cởi áo ngực ra, đầu lưỡi đỏ thắm nhẹ nhàng liếm môi, cả người cô ta phát ra một loại mị hoặc khiến người ta trầm luân trong đó.

Diệp Lăng sửng sốt, mẹ kiếp, đây quả thật chính là một đôi cẩu nam nữ a.

“Nếu lát nữa cha em xông vào, lỡ như ông ấy cầm súng bắn chúng ta thì sao?” Diệp Lăng sợ hãi nói.

Hết cách rồi a, không thể không phòng a, người đàn ông kia vẫn luôn làm ra những hành động khác người, không cẩn thận một chút, nhất định sẽ phải nhận kết cục đầu một nơi thân một nơi.

Ninh Ngọc San không trả lời, đôi chân nhỏ nhẹ nhàng đẩy Diệp Lăng ngã xuống giường, sau đó cô ta giống như một con rắn, từ từ bò lên người Diệp Lăng.

Bàn tay mát lạnh của cô ta nắm lấy nhị đệ của Diệp Lăng, khiến cả người hắn chợt run lên, mẹ kiếp, cô gái này thật sự muốn làm cho hắn cương lên.

Kích tình mãnh liệt bắn ra bốn phía, thân thể hai người không ngừng nóng lên, mười phút sau, Diệp Lăng ưỡn người lên, một mảng nóng rực bao lấy nhị đệ của hắn, khiến Diệp Lăng thoải mái đến mức phát ra tiếng.

Ba ba ba, hông của Diệp Lăng không ngừng chuyển động, miệng la hét: “Tiểu gia tôi bị ép buộc a, tôi cũng là bất đắc dĩ, tuy rằng sảng khoái nhưng cũng rất bi ai a.”

Hai mắt Ninh Ngọc San tràn ngập xuân sắc: “Anh là tên khốn kiếp, hiện tại lão nương đây không ép buộc anh, anh có gan thì lấy nó ra đi.”

“Nha! Em chưa nghe qua câu này sao, mời đến thì dễ tiễn đi mới khó, hôm nay tiểu gia anh phải cho em biết Cự Long Phá Thương Khung là như thế nào!” Diệp Lăng hét lớn, lực đạo cũng tăng lên, mỗi một lần đi vào đều tiến đến chỗ sâu nhất.

Thân hình Ninh Ngọc San không ngừng run rẩy, sắc mặt ửng hồng: “Lão nương đây cự mãng nuốt Long!”

Dứt lời, cả người Diệp Lăng lập tức ngây dại, nửa người dưới bị cái động nóng rực hung hăng kẹp chặt lại, suýt nữa khiến hắn bỏ súng đầu hàng, cô gái nhỏ này, nhìn vết máu đỏ rực trên ga giường kia, có thể thấy cô ta tuyệt đối là xử nữ.

“Em... Nói cho... Anh biết... Kĩ thuật của em... Vì sao... Lại tốt như vậy!” Diệp Lăng thở hổn hển nói.

Ninh Ngọc San cắn răng: “Đừng nói nhảm nữa, chuyên tâm làm việc đi! Nhanh lên một chút, dùng sức mạnh hơn nữa! Lão nương đây cũng đã từng xem phim hành động Hòn đảo tình yêu !”

Hai người ở bên trong phòng điên Long đảo Phụng, nhưng ở đại sảnh của lầu một, hai tay Ninh Quốc Cường nắm chặt, khuôn mặt âm u, ánh mắt tràn ngập tức giận.

“Đáng chết, gia môn bất hạnh a, ông đây vậy mà lại mắc bẫy của con gái mình, thật đáng chết!” Ninh Quốc Cường khóc không ra nước mắt.

Lý Xuân Ngọc thở dài một tiếng, ánh mắt lặng lẽ liếc về phía lầu hai, mơ hồ nghe được vài thanh âm, khiến cả người bà ta cũng nóng lên, nhịn không được vỗ Ninh Quốc Cường.

“Sao vậy?” Ninh Quốc Cường bực bội hỏi.

Lý Xuân Ngọc nuốt một ngụm nước miếng: “Em gái ông.”

Ninh Quốc Cường sửng sốt: “Bà dám mắng tôi?!”

Vẻ mặt Lý Xuân Ngọc đỏ bừng: “Ông có bản lĩnh thì tới đánh tôi đi, đánh chết tôi, tôi vào phòng chờ ông.”

Vừa nói, Lý Xuân Ngọc vừa để lộ ra xương quai xanh, da thịt trắng nõn, vô cùng đẹp mắt.

Ninh Quốc Cường phát ngốc tại chỗ, nhìn Lý Xuân Ngọc đi về phòng ngủ của hai người, ông ta cảm thấy hôm nay mọi người đều điên cả rồi?

Vợ ông ta ngày thường rất tao nhã, là một người vợ rất có phẩm cách, ngày thường làm việc rất đoan trang phóng khoáng, nhưng hôm nay vì sao... lại khiến tâm trạng ông ta trở nên hào hứng đến như vậy.

“Mẹ nó, ông đây cũng là người, cũng cần giải quyết nhu cầu, kèn ra trận mau thổi lên, tiến công!”

Ninh Quốc Cường chép miệng, đi tới trước cửa phòng, đá một cước, sau đó xoa tay đi vào trong phòng, vừa đi vừa nói nhỏ: “Tiểu bảo bối, anh tới đây!”

A Phi, lúc này còn ăn cơm làm gì nữa, vẫn là lên giường làm một số chuyện vui vẻ vẫn hơn.

Nửa tiếng sau, Ninh Quốc Cường sửa sang lại quần áo, tinh thần phấn chấn đi ra, ý cười đầy mặt: “Thế nào, có phải bà đang cảm thấy tôi càng ngày càng dẻo dai không, nửa tiếng, cho dù là người trẻ tuổi, nhiều khi cũng không cầm cự được lâu đến như vậy đâu.”

Sắc mặt Lý Xuân Ngọc đỏ bừng, hôm nay lão già này làm sao vậy nhỉ, phát huy tốt đến như vậy, thậm chí còn khiến bà ta hoài nghi bản thân đang trở về thời kì thiếu nữ.

Trên lầu vẫn còn đang tiếp tục, Ninh Quốc Cường nghiến răng nghiến lợi: “Tên hỗn đản này, lát nữa nó xuống đây, ông đây nhất định phải bắn chết nó, dám xuống tay với đứa con gái bảo bối của ông đây!”

“Còn chưa biết ai giết chết ai đâu, ông đừng quên, người ta là bị đứa con gái bảo bối của ông kéo về phòng, về lí mà nói, ông xem như đồng lõa của nó đấy.” Tâm trạng Lý Xuân Ngọc tương đối khá, khẽ cười nói.

Bỏ đi, nếu con gái và tên Diệp Lăng kia đã phát triển đến mức độ nay, vậy bà ta còn ngăn trở làm gì nữa, không bằng cứ buông tay, tùy ý để hai đứa nó phát triển đi.

“Ông đây khó chịu!” Ninh Quốc Cường tức giận ngồi lên ghế, cầm ly rượu, hung hăng nốc ừng ực.

Lý Xuân Ngọc gật đầu, cậu Diệp Lăng cũng thật không biết lễ phép, hai ông bà già bọn họ vẫn còn ngồi ở đây, vậy mà cậu ta vẫn dám làm ra chuyện như thế.

“Bản thân cậu ta đều đã làm ra chuyện xấu hổ đến như vậy, cậu Diệp Lăng này thực sự không khiến cho người ta bớt lo được a.” Lý Xuân Ngọc nhỏ giọng lẩm bẩm.

Đột nhiên, từ lầu hai truyền đến tiếng Ninh Ngọc San thống khổ lại mang theo chút hưng phấn, cả người Lý Xuân Ngọc run lên, ánh mắt lần nữa nhìn chòng chọc vào Ninh Quốc Cường, xuân sắc trong mắt vô cùng nồng đậm.

“Lão Ninh a.” Giọng Lý Xuân Ngọc mềm mại gọi.

Ninh Quốc Cường bưng ly rượu lên ừ một tiếng, không chút để ý, hiện tại toàn bộ tâm tư của ông ta đều đang bay lên lầu hai.

“Em gái ông.” Lý Xuân Ngọc thẹn thùng nói.

Ninh Quốc Cường sững sờ, ly rượu trong tay bộp một tiếng rơi xuống, ông ta chật vật nuốt một ngụm nước miếng, đũng quần bỗng nhiên mát lạnh, có chút ướt át.

Đàn bà 50 tuổi là một con Hổ!

“Xuân Ngọc a, hôm nay tôi còn phải dự một cuộc họp, tôi đi trước đây.” Ninh Quốc Cường run rẩy nói.

Lý Xuân Ngọc cười lạnh, đi tới chỗ Ninh Quốc Cường, kéo lấy cổ áo ông ta.

“Đi về phòng với tôi!”

Nói xong, lập tức kéo Ninh Quốc Cường vào phòng, phịch một tiếng, cửa phòng đóng chặt lại, Ninh Quốc Cường nhìn vợ, hai chân run lên.

Bình Luận (0)
Comment