Thân ảnh gầy gò này rất có khí thế, nét mặt âm trầm đầy sát khí.
Hàn Thanh Tâm nhìn thấy người này đến, lập tức tỏ ra vui mừng, Diệp Lăng cuối cùng cũng đã tới!
Mà Mạc Tinh cũng tỏ ra vô cùng sửng sốt khi nhìn thấy Diệp Lăng đến, sao hắn lại đến cao ốc quốc tế, hơn nữa trong tay còn xách theo cục gạch?
James nhìn thấy Diệp Lăng đang đi về phía mình và Liễu Thương Lan, có hơi sững sờ, lại là chuyện gì nữa đây?
Liễu Thương Lan đang nằm trên mặt đất có chút nóng nảy: “Mau tránh ra! Nhanh lên! Hắn ta không phải là người bình thường!”
Diệp Lăng không nói gì, chậm rãi đi đến bên cạnh James, giọng nói lạnh như băng: “Mày muốn chết hả?”
“Con gà yếu ớt này, mày đang nói giỡn hả?” Tên James châm chọc cười nói.
Ngay lập tức, tay Diệp Lăng di chuyển, ném cục gạch trong tay về phía tên James, tốc độ cực nhanh, tên James kia căn bản không phản ứng kịp.
Ba, một tiếng thanh thúy vang lên, cục gạch trong tay Diệp Lăng đập vào đầu tên James kia, sau đó nhanh chóng vỡ nát.
Trái tim của tất cả mọi người đều thắt lại, xong, người này gây ra họa lớn rồi!
Thân thể tên James chấn động, cảm thấy trời đất quay cuồng, tròng mắt đỏ lên, tràn ngập sát ý.
“Mày dám đánh tao? Tao muốn giết mày!” Tên James tức giận cắn răng, nắm tay đánh về phía Diệp Lăng, lực đạo vô cùng lớn.
Liễu Thương Lan tuyệt vọng nhắm mắt lại, xong, người bình thường bị James đánh một quyền, không chết cũng sẽ trở thành tàn phế.
Tức khắc, trong đại sảnh yên tĩnh truyền đến tiếng xương gãy khiến tất cả mọi người chấn động, đến lúc nhìn lại, bọn họ đều kinh ngạc đến mức há to miệng, trong mắt chứa đầy khiếp sợ.
Chỉ thấy Diệp Lăng dữ tợn cười, một tay nắm lấy tên James, một tay đánh tới tấp, một con đầu ngón tay của tên James đã bị bẻ gãy, gương mặt hắn ta hiện lên vẻ thống khổ, cả người đứng không vững.
“Mày rốt cuộc là ai!” James cắn răng, hắn ta chưa bao giờ tức giận đến như vậy, nhưng bàn tay đã bị Diệp Lăng nắm lấy, đau đớn kịch liệt khiến cho hắn ta không cách nào nhúc nhích.
Diệp Lăng cười nhạt: “Tao là người đến lấy mạng chó của mày!”
Nói xong, Diệp Lăng lại giơ bàn tay lên, đánh tới tấp vào người tên James, tên James đã bị Diệp Lăng khống chế, căn bản không thể né tránh.
Ba, một tiếng thanh thúy vang lên, tên James hứng trọn một cái tát, gương mặt trong nháy mắt sưng lên, máu từ trong miệng trào ra.
“Gan chó cũng thật lớn, có được sức mạnh thì cho rằng mày là kẻ mạnh nhất à? Hôm nay ông đây nhất định phải dạy cho mày một bài học nhớ đời!”
Diệp Lăng vừa nói, vừa hung hăng đánh về phía tên James, linh lực ẩn chứa trong nắm tay có bao nhiêu mạnh, cũng chỉ có tên James kia biết.
Phốc, một tiếng nặng nề vang lên, sắc mặt tên James lập tức trở nên dữ tợn, bi thảm rống to một tiếng, một quyền kia đã đánh gãy vài chiếc xương sườn của hắn ta, đau đớn bao trùm cả người.
“A!” Tên James điên cuồng hét lên, một cỗ lực lượng to lớn lập tức bao trùm cả người hắn ta, thân thể hắn ta chấn động, thoát khỏi sự khống chế của Diệp Lăng, sau đó di chuyển ra khỏi phạm vi công kích của hắn.
Tất cả mọi người bên trong đại sảnh đều choáng váng, người thanh niên cao gầy kia rốt cuộc là ai, sao lại mạnh đến như vậy, thật không thể tưởng tượng nổi.
“Tao muốn giết mày!” Tên James rít gào, như một tên khổng lồ, tiến lên phía trước một bước, cả người như một viên đạn pháo lao vào giữa không trung, cánh tay đánh ra một quyền.
Hô, một quyền này xé gió, đánh về phía Diệp Lăng, tên James nghiến răng nghiến lợi.
“Diệp Lăng! Mau tránh ra!” Hàn Thanh Tâm đứng ở bên kia giật mình rống to.
Cô ta không biết sức mạnh của tên James là gì, nhưng cô ta biết lực công kích của tên James rất mạnh, mạnh đến mức khiến người ta giận sôi!
Mạc Tinh cũng vô cùng khẩn trương, cầu mong Diệp Lăng mau tránh ra, nếu bị James đánh trúng, sợ rằng sẽ bị thương đến nỗi mất mạng.
“Mày đánh giá bản thân quá cao rồi.” Giọng Diệp Lăng trầm ổn, nhưng cũng mang đầy sát khí.
Oanh, Diệp Lăng xuất thủ, đánh ra một quyền, trực tiếp đánh vào cánh tay đang xuất thủ của tên James.
Đông, tiếng va chạm nặng nề vang lên, thân thể tên James bỗng nhiên đình trệ ở giữa không trung, sắc mặt hắn ta chợt biến.
Dưới tầm mắt của tất cả mọi người, nắm đấm của tên James giống như vừa bị một trận sóng gió tập kích, một cỗ khí lạnh không ngừng từ chỗ cổ tay truyền đi lên.
Bắp thịt trên cánh tay của hắn ta dưới cỗ khí lạnh đó lần lượt tróc ra, máu chảy ròng ròng, cánh tay dường như đã tàn phế.
Phanh, thân thể tên James bị đánh bật ra, dường như bị một chiếc xe lửa đụng phải, trực tiếp nện trên mặt đất.
“Không thể nào! Sao mày có thể mạnh như vậy cơ chứ! Mày rốt cuộc là ai!” Tên James nằm trên mặt đất, máu từ miệng trào ra, hoảng sợ quát.
Thân thể không ngừng bò về phía sau, một quyền của Diệp Lăng hầu như đã đánh bể hết khớp xương cả người hắn ta, cánh tay đã tàn phế, hơn nữa khớp xương trên người hầu như đều đã bị gãy.
Diệp Lăng không nói gì, đi về phía James, ánh mắt tên James chứa đầy kinh hãi, Diệp Lăng cứ như Tử Thần đi đến bên cạnh hắn ta.
“Dám nhòm ngó người phụ nữ của tao, có phải mày ăn trúng thạch tín rồi không, mày đúng là đáng chết!” Diệp Lăng ngồi xổm xuống, vuốt gò má tên James, lạnh lùng nói.
Thanh âm không lớn, nhưng tất cả mọi người bên trong đại sảnh đều nghe rất rõ ràng, toàn bộ ánh mắt đều nhìn về phía Hàn Thanh Tâm.
Thì ra người đàn ông cường đại này là cứu binh do Hàn Thanh Tâm gọi đến, ánh mắt mọi người nhìn về phía Hàn Thanh Tâm cũng dần thay đổi.
Sau lưng cô ta có một người cường đại đến như vậy, sau này ai còn dám đánh chủ ý xấu lên người Hàn Thanh Tâm nữa chứ?
Mạc Tinh lập tức sửng sốt, nghiến răng nghiến lợi: “Tên hỗn đản này rốt cuộc có bao nhiêu phụ nữ a, làm ơn cho bọn này một con đường sống đi, những bắp cải tốt đều bị heo húc hết rồi!”
Mà tên James đang nằm trên sàn kia cũng đã hoảng sợ tới cực điểm: “Tôi sai rồi, thật xin lỗi, tôi xin lỗi cậu, sau này tôi không dám quấy rầy cô ấy nữa!”
“Sợ? Đã muộn rồi!” Diệp Lăng lạnh lùng phun ra bốn chữ.
Phanh, lại một quyền nữa tung ra, đánh vào mặt tên James.
Hắn ta phun ra một ngụm máu tươi, trộn lẫn mấy cái răng trắng noãn, khuôn mặt đều biến dạng, sợ rằng lúc này cho dù là mẹ ruột của tên James đứng ở đây cũng không thể nào nhận ra hắn ta được.
“Tên lai tạp, dám đến địa bàn của ông trêu hoa ghẹo nguyệt, đúng là tự tìm đường chết mà!”
“Loại người hỗn tạp như mày, nếu ông trời đã không thu phục được mày, vậy thì để ông đây tới thu phục mày!”
Oanh, lại thêm một quyền nữa đánh trúng tên James.
Tên James há to miệng, nhưng lại nói không nên lời, trong mắt dâng lên nước mắt, vô cùng sợ hãi.
“Dừng tay!” Đột nhiên, một giọng tiếng Hoa vang lên, phát âm có chút cứng ngắt.
Diệp Lăng quay đầu lại, lại có thêm một gã nước ngoài nữa xuất hiện.
“Mày là cái thá gì? Tao đã là người hai ba mươi tuổi, mày bảo tao dừng tay thì tao nhất định phải dừng tay à?” Diệp Lăng cười nhạt.
Phanh, lại một quyền nữa đánh vào mặt tên James.
Tên James gào khóc, khuôn mặt đã trở nên thê thảm đến mức không nỡ nhìn, mấy quyền vừa rồi của Diệp Lăng, đã triệt để phá hủy đi gương mặt điển trai của hắn ta!