Vẻ mặt Diệp Lăng dữ tợn, cục gạch đen trong tay lại lóe ra một sợi nhỏ màu đen, làm cả người cường giả da trắng run lên.
"Ta nói lạc đường ngươi tin không?"
Cường giả da trắng nhìn người da đen nằm trên mặt đất còn đang co giật mà lạnh cả tim, tên khốn này thật biến thái, không thấy bạn đồng hành của hắn bị bị hắn vứt bỏ bị đánh giống như chó ư.
Diệp Lăng cười lạnh, dần dần tới gần: "Ngươi cho rằng ta tin ư? Nếu như ta nói ta cũng lạc đường, ngươi tin không?"
"Tin!" Cường giả da trắng mang vẻ mặt cầu xin, thằng khốn này, tin con gái mẹ mày.
"Gặp được nhau chính là duyên phận, cho nên nói ngươi đừng chối bỏ duyên phận kỳ diệu giữa hai chúng ta, tới đi, nếm thử cục gạch đen trong tay ta, mùi vị rất tuyệt."
Diệp Lăng cười lạnh, cường giả người da trắng đối diện run rẩy hai chân, tung hoành vô địch bao nhiêu năm, hắn ta chưa từng gặp phải kết cục bi thảm như vậy, xem ra bản thân nhất định khó thoát khỏi tai kiếp.
"Trước khi ta chết, có thể cho ta cơ hội nói câu nào hay không." Cường giả người da trắng hít sâu một hơi, ổn định tinh thần.
Diệp Lăng nhìn Thánh nữ dần dần có chút dấu hiệu thất bại, lắc đầu: "Rất xin lỗi, tên khốn kia sắp giết chết người phụ nữ của tiểu gia ta, ta không có thời gian chơi đùa với ngươi."
"Ai! Là ai dám động vào bạn gái của đại nhân tôn quý vĩ đại, lão tử ta làm thịt hắn trước!"
Nói chuyện, người da trắng nổi giận đùng đùng muốn đi vào trong phòng chiến đấu, Diệp Lăng cũng sửng sốt, dục vọng mà người này biểu diễn ra rất mạnh đó.
Nhưng rất đáng tiếc, khi cường giả người da trắng đi đến bên cạnh Diệp Lăng, đồng thời ném ánh mắt mỉm cười, sau đó một cục gạch đen to lớn mạnh mẽ lao về phía hắn ta.
Phanh, cường giả người da trắng bị cục gạch đen đập ngã trên mặt đất, hắn ta tưởng mình đụng phải núi đá, quá cứng rắn, đầu của mình giống như đậu hũ, căn bản là không có cách va chạm với cục gạch đen này.
"Ngươi thích biểu diễn lắm mà? Ta cho ngươi biểu diễn! Biểu diễn!" Diệp Lăng cắn răng, đập mạnh thêm lần nữa.
Cường giả người da trắng ở trên mặt đất gào khóc kêu to: "Đại nhân! Mau dừng tay, ta là người một nhà mà, ta không có phản bội tổ chức, ta không phải biểu diễn, ta bộc lộ chân tình mà!"
Cường giả người da trắng bị cục gạch đen mạnh mẽ đập vào thì gào khóc kêu to đau đớn, nhưng bản thân không phản kháng được, đâu cũng thấy chim nhỏ ngôi sao nhỏ bay xung quanh, chóng mặt, hắn ta gần như sắp mất ý thức.
"Mẹ nó, ta cho ngươi bộc lộ chân tình, ngươi cho rằng ngươi là ảnh đế à, nhắc đến ảnh đế tiểu gia ta liền phẫn nộ, Hoa Hạ chúng ta vì sao không thể giành được Tiểu Kim Nhân? Ngươi đang kỳ thị chúng ta?" Tay Diệp Lăng căn bản không ngừng.
Tay trái tay phải lần lượt hoạt động hết lần này tới lần khác.
Cường giả người da trắng bị gạch đập toàn thân phát run: "Đại nhân! Cho ta một cơ hội, chờ sau khi ta ra ngoài, ta nhất định sẽ lột da đám người kia, sau đó tượng vàng Oscar đều là vật ở trong tay người Hoa vĩ đại!"
"Ai dám phản kháng, ta nhất định liều mạng với hắn! Xin cho ta một cơ hội!" Cường giả người da trắng rống to, đừng đánh nữa, nếu không mình ngẻo thật mất.
Diệp Lăng dừng lại, hít sâu một hơi, đỡ cường giả người da trắng dậy: "Thế này, ta cho ngươi một cơ hội, ngươi đi giết bạn đồng hành của ngươi đang chiến đấu với Thánh nữ thì ta sẽ bỏ qua cho ngươi, được không?"
"Đại nhân yên tâm! Ta đảm bảo nhất định hoàn thành nhiệm vụ! Tin tưởng ta!"
Cường giả người da trắng cắn răng gật đầu, nhất định bản thân phải làm một cách hoàn hảo, nhất định phải sống sót, người này đáng sợ, lại giết chết bốn người.
Thân thể cường giả người da trắng đi tới một cách gian nan, khó khăn như qua núi tuyết thảo nguyên, thần sắc vô cùng nghiêm túc.
Đột nhiên, cường giả người da trắng cảm thấy sau đầu đau nhói, thân thể mềm nhũn, trực tiếp ngã trên mặt đất, phía sau đầu lâu chảy ra máu tươi chướng mắt, thấm ở trên mặt đất.
Diệp Lăng đứng ở phía sau, nhổ nước miếng: "Lời ngươi nói suýt nữa tiểu gia ta đã tin, nếu không phải phim của chúng ta thật sự không đỡ nổi tường, ta sẽ thả ngươi đi thật."
Nếu như cường giả người da trắng còn sống, nhất định sẽ hô to bi ai, vậy mà mình chết vì một bộ phim Trung Quốc luôn có tiếng là "Cực phẩm", không thể không nói điều này thật mỉa mai.
Sau khi lục lọi tất cả mọi người, Diệp Lăng hít mũi một cái, sau đó đi về nơi Thánh nữ đang chiến đấu.
"Này, lão gia hỏa, chuẩn bị chịu chết đi!"
Diệp Lăng rống to, cách đó không xa thân thể cường giả đang chiến đấu với Thánh nữ lập tức run lên, chậm rãi nhìn về phía Diệp Lăng, lại nhìn một số bạn đồng hành nằm bi thảm trên đất.
"Đại ca, ngươi quá kích động rồi, ta đang đùa giỡn với Thánh nữ đại nhân, Giáo Đình vĩ đại vĩnh viễn tỏa vinh quang thần thánh chiếu sáng chúng ta, sao ta lại là địch với Thánh nữ được."
"Ta vĩnh viễn ủng hộ quan hệ hòa bình hữu nghị giữa Giáo Đình và tổ chức của chúng ta, cho nên ngươi hiểu lầm rồi ha ha, sao ta có thể cùng một bọn với những tên khốn kiếp kia chứ."
Cường giả còn sót lại duy nhất nở nụ cười nịnh nọt, Diệp Lăng cười lạnh, bước chân tiếp tục đi về phía hắn ta, mà Thánh nữ áo trên người đã hoàn toàn nát vụn, tóc cũng tung bay, vẻ mặt tức giận.
"Tên khốn miệng lưỡi dảo quẹo, cút ngay cho ta!"
Oanh, Thánh nữ huy động thần trượng trong tay thần, mạnh mẽ nện vào đầu cường giả, chỉ nghe bịch một tiếng, cường giả này hét lên rồi ngã gục.
"Dừng tay dừng tay! Ta đầu hàng! Các ngươi không thể ngược đãi tù binh!" Cường giả giơ hai tay lên rống to, trong mắt có vẻ hoảng sợ.
Diệp Lăng đang đi về phía hắn ta rất đáng sợ, tên biến thái này lại không có cách nào thuyết phục được, mạnh đến mức không thể bình luận theo lẽ thường, hắn ta thật sự đánh không lại.
Hơn nữa ở trong khu rừng đen khó hiểu này, linh lực bị phong bế, trọng lực tăng thêm, muốn chạy trốn cũng là một loại hi vọng xa vời.
Đáng sợ hơn đó là cục gạch đen trong tay Diệp Lăng, quá cứng rắn, đánh vào đầu người không khác gì đụng phải đỉnh núi, hoa mắt chóng mặt, một cái cũng đủ để phế bỏ lực chiến đấu của hắn ta, còn nói gì tiếp tục chiến đấu.
"Hãy tin ta, ta rất chân thành, các ngươi không thể nghi ngờ tuyên ngôn cáo bại của một tù binh!" Cái người trên đầu còn dính máu chớp mắt, dáng vẻ rất chân thành.
Diệp Lăng cười lạnh: "Nếu tiểu gia ta tin thì ta chính là đồ đần, nếu Thánh nữ tin thì cô ấy chính là cô vợ ngốc!"
Phanh, Thánh nữ cắn răng lấy thần trượng đánh vào đầu cường giả một cái nữa, sắc mặt tái xanh: "Ai là vợ của anh! Đừng có mà không biết xấu hổ như vậy!"
"A...! Tiểu gia tôi cứu em, đây là đại ân, em lấy thân báo đáp thì sao? Chẳng lẽ ân cứu mạng không đáng để em lấy thân báo đáp sao? Em cái đồ đàn bà vong ân bội nghĩa!"
Diệp Lăng hét lớn, đi đến bên cạnh cường giả, đập cục gạch lên đầu hắn ta rồi phẫn nộ quát.
"Anh nói ai hả! Ơn cứu mạng của anh, sau này tôi nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng, nhưng tuyệt đối không cho phép anh sỉ nhục sự trong sạch của tôi!"
Thánh nữ phản bác, mạnh mẽ gõ vào đầu tù binh cường giả một cái, hắn ta ngã trên mặt đất, trong mắt đều là ngôi sao bay xung quanh.
"Ơn cứu mạng chỉ có thể làm vợ của tôi! Em quá khinh người, tiểu gia tôi cũng không nhịn được!"
Diệp Lăng càng cắn răng, vung cục gạch trong tay đập vào người cường giả, phát tiết phẫn nộ trong lòng mình.
Cường giả nằm trên đất giơ hai tay lên, vẻ mặt bi tráng: "Đại ca, đại tẩu, hai người các ngươi phát cáu, có thể đừng liên lụy đến ta hay không?"