Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 251 - Chương 251: Thật Phách Lối A!

Chương 251: Thật phách lối a!

Diệp Lăng thật không còn lời nào để nói nữa, Thần Phong cứ như một con quỷ vậy, cứ hễ đến giờ cơm là hắn ta lại chạy đến nhà hắn, giống như có một con quỷ chết đói đang kí sinh vào trong người hắn ta vậy.

“Miệng lưỡi cũng thật lưu loát, nói mau, có chuyện gì, nếu không có chuyện gì nữa thì mau cút đi, không cho phép cậu ăn cơm trưa ở nhà tôi, mẹ nó, đã ăn chực rồi còn không biết đưa tiền cơm.”

Diệp Lăng đặt ly nước xuống, ngồi trên ghế sa lon bằng da thật, hai chân bắt chéo nhau, hung ác nói.

“Cậu đừng vội, hôm nay tôi sẽ không ở nhà cậu ăn cơm đâu, cậu cũng không cần phải ở nhà nữa, cục trưởng tôi sẽ dẫn cậu vào Thủ Đô.” Thần Phong nở một nụ cười thần bí, nụ cười có hơi kì dị.

Vào Thủ Đô?

“Không đi, đang êm đẹp tự dưng vào Thủ Đô làm gì.” Diệp Lăng không có hứng thú, trực tiếp cự tuyệt, đang êm đẹp ai lại đi chui vào Thủ Đô làm gì, ở lại đây ung dung tự tại không hơn à.

Thần Phong nghe xong liền sững sờ, lập tức nóng nảy: “Ai, cái tên này, hai vị lão gia tử muốn gặp cậu, cậu dám không đi?”

Hai vị lão gia tử, đương nhiên Diệp Lăng biết họ là ai, đó là hai vị lão nhân vĩ đại quản lí đất nước to lớn này, nhưng Diệp Lăng cũng chỉ cười nhạt: “Tôi không đi chẳng lẽ cậu dám trói tôi lại? Không đi.”

“Cậu là tên khốn kiếp! Tiểu gia tôi mời đi massage, ăn vịt nướng được chưa?” Thần Phong cắn răng, tên hỗn đản này, hắn đang đùa giỡn mình a.

Diệp Lăng cười: “Cứ quyết định như vậy đi, bây giờ đi?”

“Đi! Hiện tại đi, tôi phát hiện bản thân lại bị cậu hố rồi, hai vị lão gia tử muốn gặp cậu, cậu dám không đi à!” Thần Phong oán hận nói, vô duyên vô cớ bị gạt tiền massage và vịt nướng, trái tim hắn ta đang rỉ máu a.

Diệp Lăng không phản bác, hai vị lão nhân vì quốc gia ngày đêm vất vả, rất đáng để hắn tôn kính, hắn tất nhiên sẽ không cự tuyệt.

“Đi, đi nhanh lên, ông đây chưa từng vào Thủ Đô, tôi thật sự rất muốn xem thử đó là nơi bất phàm như thế nào.” Diệp Lăng cười hắc hắc, đi ra ngoài với Thần Phong.

Dặn dò mấy cô gái vài câu, sau đó Diệp Lăng và Thần Phong liền ngồi lên xe rời đi, chẳng qua Diệp Lăng vừa rời đi, Trầm Nguyệt Tâm lập tức có chút không yên lòng, sợ tên kia ở Thủ Đô lại gây ra thêm họa gì đó nữa.

“An bài một phòng làm việc ở Thủ Đô, tôi muốn đi đến đó.” Trầm Nguyệt Tâm bình tĩnh nói, lấy thân phận của cô, cho dù là người có địa vị lớn trong Thủ Đô cũng phải nể mặt cô vài phần.

Dưới màn đêm, một chiếc xe hơi lái vào tòa Thủ Đô đã có tám trăm năm lịch sử, bánh xe thời gian trôi đi như nước, đối với tòa Thủ Đô này, có người khen cũng có người chê, tranh luận rất lớn, chẳng qua không thể phủ nhận, thành phố này có mị lực rất lớn, chỉ là...

“Mẹ nó, đã một tiếng trôi qua rồi! Mẹ nó ngay cả một bước cũng chưa đi, đây là Thủ Đô à? Đây là kẹt xe mới đúng, ông đây đói bụng, tôi muốn ăn vịt nướng!”

Diệp Lăng ngồi ở trong xe điên cuồng hét lên, sắc mặt âm trầm, bọn họ đã dừng trên con đường này một tiếng đồng hồ rồi, ngay cả một bước cũng chưa đi.

Thần Phong lau mồ hôi trên trán: “Bình tĩnh, bình tĩnh, chúng ta xuất phát đúng vào giờ cao điểm, đi qua đoạn đường này là ổn rồi, cậu nhìn lại mình đi, dù gì cũng là một cường giả, sao mà một chút trầm ổn cũng không có vậy.”

“Trầm ổn cái rắm, nếu ông đây không phải vì sợ kinh hãi thế tục, thì bây giờ tôi đã bay đến Trung Nam Hải*, sau khi nói chuyện với hai vị lão nhân xong liền bay trở về thành phố Đông Hải.” Diệp Lăng tức giận đánh vào ghế ngồi.

(Trung Nam Hải*: là một quần thể các tòa nhà ở Bắc Kinh, Trung Quốc, là trụ sở của Đảng cộng sản Trung Quốc và chính phủ của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.

Thuật ngữ Trung Nam Hải đồng nghĩa với sự lãnh đạo và chính quyền của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa như thuật ngữ Nhà Trắng để chỉ Chính quyền liên bang Hoa Kỳ hay thuật ngữ Số 10 phố Downing để đề cập chính quyền của thủ tướng Anh vậy.)

Thần Phong hạ cửa sổ xe xuống: “Đừng nóng giận, để gió thổi một chút cho đầu óc thanh tỉnh, cậu nghĩ xem, cậu sắp được gặp hai vị lão nhân rồi.”

“Có phải rất kích động không? Có phải cậu đang cảm thấy rất tự hào hay không? Hắc hắc.”

“Tôi tự hào cái rắm, có cái gì mà ông đây chưa từng gặp qua, ngay cả Ngọc Hoàng Đại Đế nhìn thấy tôi cũng đều phải nể mặt cười hiền, tôi kích động, tôi tự hào ư?” Diệp Lăng mắng, kẹt xe khiến cho tâm trạng hắn trở nên xấu đi.

Thần Phong yên lặng, hắn ta đã quên, người đang ngồi bên cạnh hắn ta có thân phận rất khủng khiếp, Lý Thiên Hạo cũng đã nói với hắn, Diệp Lăng là Ứng Kiếp Tiên Nhân, nếu không hắn ta đã nghĩ Diệp Lăng là một bệnh nhân tâm thần.

Ngay vào lúc này, cửa sổ xe của chiếc xe thể thao Audi TT bên cạnh Diệp Lăng hạ xuống, nở nụ cười châm chọc: “Thật không biết là đồ nhà quê từ đâu tới, miệng chứa đầy phân a”

“Cậu gặp qua Ngọc Hoàng Đại Đế à? Thế sao cậu không lên trời luôn đi.” Một thanh niên ngồi trong xe thể thao, sắc mặt có chút tái nhợt, vừa nhìn liền biết thân thể của hắn ta đã bị tửu sắc đào rỗng.

Một cô gái ăn mặc thời thượng đang ngồi bên cạnh hắn ta, dáng dấp không tệ, chẳng khuôn mặt trang điểm quá đậm.

“Mẹ nó, mày đang nói ai đó hả thằng chó?” Diệp Lăng cắn răng, Thần Phong đang ngồi bên cạnh vội vàng kéo hắn lại.

Vị tiểu gia này đang trong trạng thái bùng nổ, Thần Phong thật sự sợ hắn sẽ làm ra chuyện kinh thế hãi tục nào đó.

“Ô ô, cậu nhìn đi, còn nóng tính đến như vậy, nghe khẩu âm của cậu, có vẻ cậu là tên đệ tử ở bên cạnh Tiểu Xích Lão kia chứ gì? Ha ha!”

“Đây là Thủ Đô, không phải thành phố Đông Hải, đừng dùng chiêu trò ở đó để hành xử ở đây, nhớ kỹ, ở Thủ Đô có tiền cũng vô dụng, Tiểu Xích Lão, ha ha!”

Sắc mặt Diệp Lăng biến thành màu đen, mẹ nó, sao ở bên ngoài lại có nhiều yêu tinh đến như vậy, loại người thiếu đánh sao lại nhiều đến như thế.

“Mẹ nó, quả thực đang tìm đường chết a! Diệp Lăng, đánh a, đánh đến mức mẹ hắn cũng nhận không ra!” Thần Phong ở một bên cắn răng.

Diệp Lăng quay đầu, trợn trắng mắt liếc nhìn Thần Phong: “Đánh em gái cậu à, cậu đang lừa đứa ngốc hả? Sau khi tôi đánh tên đó xong nhất định sẽ phải vào cục cảnh sát ngồi, đến lúc đó cậu đến đưa tôi ra, tôi lại phải thiếu cậu một nhân tình?”

“Ha ha! Tiểu Xích Lão, trở về thành phố Đông Hải đi, ở đây không thích hợp để cậu sinh sống đâu!” Đoàn xe vẫn đang chậm rãi di chuyển, cái tên đang lái chiếc xe thể thao kia giơ ngón tay giữa lên hét một câu, sau đó nghênh ngang rời đi.

Diệp Lăng sửng sốt: “Thần Phong! Đuổi theo tên đó cho tôi!”

Thần Phong cũng không ngăn cản, hô to một tiếng được, sau đó từ trong đoàn xe lao đi như một con thiêu thân, chiếc xe của Thần Phong như một con ruồi không có đuôi, luồn lách trong đoàn xe đang chạy.

“Ui, còn muốn đuổi theo thiếu gia đây? Danh hào Nam Hoàn Thập Tam Lang của thiếu gia đây cũng không phải chỉ là hư danh!” Tên đang lái chiếc xe thể thao kia cười ha ha một tiếng, nhấc chân đạp vào chân ga phía dưới, tiếng động cơ rít gầm vang lên.

Vèo vèo, hai chiếc xe điên cuồng luồn lách trong dòng xe chật chội, va phải rất nhiều chiếc xe, nhưng rồi chúng vẫn điên cuồng chạy về phía trước.

Sắc mặt Diệp Lăng âm trầm, hắn rất muốn đánh chết cái tên hỗn đản kia, tên đó vậy mà còn kiêu ngạo hơn cả hắn!

Ngay lúc đó, điện thoại của Diệp Lăng cũng vang lên, là Mạc Tinh, hắn ta thần bí hỏi Diệp Lăng đang ở đâu.

“Ông đây đang đuổi theo một tên khốn kiếp ở trên đường XX của Thủ Đô! Tôi muốn đánh tên đó đến mức mẹ hắn cũng nhận không ra hắn! Cúp máy đây!” Diệp Lăng nói xong, tức giận cúp điện thoại.

Ở bên kia đầu điện thoại, Mạc Tinh lập tức sững sờ, tên đó cũng đến Thủ Đô rồi sao?

Vèo vèo, hai chiếc xe hơi cứ như hai huyễn ảnh, điên cuồng chạy trong toàn Thủ Đô cổ kính này, bọn họ vượt rất nhiều đèn đỏ, xém chút gây ra tai nạn.

“Đuổi theo hắn cho tôi!” Diệp Lăng rống to hơn, tròng mắt đều đỏ.

Thật ô nhục a, bị người khác đứng trước mặt thóa mạ, hơn nữa còn đuổi theo không kịp.

“Chân của tôi mẹ nó sắp đạp đến bình xăng luôn rồi! Ai ai, tên đó muốn chết à!” Thần Phong biến sắc, chiếc Audi trước mặt đột nhiên xoay xe lại, chắn trước xe của Diệp Lăng.

Chân Thần Phong giẫm lại phanh xe, Diệp Lăng lập tức xuống xe, mà tên lái chiếc Audi kia cũng đã bước xuống từ lâu, đang đứng dựa vào thân xe cười lạnh: “Thế nào Tiểu Xích Lão, cậu muốn thiếu gia đây đạp cậu à?”

Bình Luận (0)
Comment