Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 253 - Chương 253: Vô Đề

Chương 253: Vô đề

Mạc Tinh xuống xe, đi tới cạnh Diệp Lăng, đánh một cú vào ngực Diệp Lăng.

“Cái tên này, cậu có ý gì vậy hả, xảy ra chuyện cũng không gọi điện thoại cho tôi? May mà điện thoại của tôi và Thần Phong có định vị, mới biết cậu đã xảy ra chuyện.”

“Thế nào, trở thành tướng quân liền không muốn dùng tôi nữa? Chậc chậc, thành phố này, cậu đến quê nhà của tôi, tôi chính là chủ nhà, làm sao tôi có thể để cho cậu chịu ủy khuất chứ.”

Diệp Lăng nhún vai: “Được thôi, vậy cậu thay tôi chỉnh chết bọn họ đi, tôi nhìn bọn họ không vừa mắt.”

“Đúng rồi, bọn họ muốn tố cáo tôi tội cố ý mưu sát, hơn nữa còn có chứng cứ, tôi nghĩ nhân chứng chính là bọn người này.”

Cơn tức của Diệp Lăng rất lớn, Mạc Tinh nghe rất rõ ràng, hắn ta chỉ hơi kinh ngạc, những tên kia lại khiến cho tên này tức giận đến thế, hơn nữa hỏa khí của hắn còn lớn đến như vậy.

“Chậc chậc, từ khi nào mà Tiểu Long của nhà họ Lý lại biến thành Long thiếu thế, bản thiếu gia tôi chỉ mới rời Thủ Đô vài năm, mà Long thiếu cậu đã phong thủy quật khởi a.”

Mạc Tinh xoay người đi đến bên cạnh người vừa được gọi là Long thiếu, khẽ cười lạnh, vẻ mặt châm chọc.

Khuôn mặt Long thiếu trong phút chốc chứa đầy ý cười: “Mạc thiếu cậu nói lời này không phải là đang đánh vào mặt anh em hay sao, làm sao tôi dám ở trước mặt cậu xưng thiếu gia gì đó chứ, mấy anh em kia có mắt như mù, chọc giận người anh em kia, bây giờ Mạc thiếu nói cái gì, tôi cũng tuyệt đối làm theo.”

Những lời này khiến cho đám người đang ồn ào phút chốc ngẩn người, đây là có ý gì, Long thiếu cúi đầu?

Phải biết rằng, tuy gia tộc của Long thiếu không phải là gia tộc cao cấp, nhưng trong nhà cũng có mấy vị Bộ trưởng, có thể nói trong mắt người bình thường, ở Đế Đô có rất ít việc mà hắn ta không thể làm được.

Nhưng hôm nay, Long thiếu vậy mà lại cúi đầu trước một tên lái chiếc xe Wrangler, hơn nữa còn nói ra lời hèn mọn đến như vậy, đây quả thực là việc không thực tế a.

Trong lòng Lý Long cũng đang phát sầu, sao hắn ta lại xui xẻo như vậy chứ, đã rất nhiều năm Mạc Tinh không trở lại đây, Mạc Tinh vừa trở về, người chạm mặt đầu tiên lại là hắn ta.

Đừng thấy Lý Long ở Đế Đô làm mưa làm gió, nhưng ở trong mắt Mạc Tinh hắn ta cũng chỉ là một cái rắm, gia tộc của Mạc Tinh mới thật sự là đỉnh cấp thế gia.

Tổ tiên trong nhà đều là những vị lão nhân đã từng đạp cỏ trên núi Tuyết, mỗi khi đón năm mới, hai vị lão nhân đang tọa trấn ở Trung Nam Hải kia cũng phải đến nhà họ Mạc để nghe Mạc lão giáo huấn, không dám có một chút sơ suất.

Ở trong mắt người khác, Lý Long là một đại thiếu gia không thể trêu chọc nổi, nhưng ở trong mắt Mạc Tinh, chẳng qua cũng chỉ là một Tiểu Bạch Điều, chỉ cần nhổ một ngụm nước miếng cũng đã đủ để dìm chết hắn ta.

“Tiểu Long a, đám đàn em này của cậu gây ra họa lớn rồi đó, cậu cho rằng hắn làm bạn với tôi, là vì muốn được tôi che chở à?”

“Mẹ kiếp! Người ta là sĩ quan cấp cao, là sĩ quan cấp cao của Cục Dị Năng, cậu hiểu điều này tượng trưng cho gì chứ?”

Những lời này vừa thốt ra, Lý Long lập tức ngẩn người, mồ hôi trên trán trong nháy mắt chảy xuống, sĩ quan cấp cao của Cục Dị Năng, mẹ nó, chẳng lẽ Mạc Tinh đang lừa hắn ta ư?

Tên kia nhìn còn trẻ hơn cả hắn ta, làm sao có thể là sĩ quan cấp cao của Cục Dị Năng được chứ?

Từ lúc xây dựng đất nước đến nay, đã từng có sĩ quan cấp cao nào trẻ tuổi như vậy sao?

Việc này so với việc xây dựng quốc gia không thành công còn khó tin hơn, có cảm giác hắn ta thật lợi hại.

Trong lòng Lý Long phát khổ, mỉm cười: “Mạc thiếu đang đùa với tôi thôi, đúng không?”

“Đùa em gái cậu! Là ai vu hãm Diệp Lăng có ý định mưu sát, mau lăn ra đây cho ông!” Mạc Tinh đá Lý Long một cước ngã lăn ra đất, sắc mặt tái xanh, hung ác nói.

Lý Long không hiểu lí do vì sao đột nhiên bị Mạc Tinh đá một cước, trong lòng nhất thời phát lạnh, dường như Mạc Tinh đang rất tức giận?

Nhìn thấy Lý Long bị Mạc Tinh đá một cước, ngay cả rắm cũng không dám thả, những tên phú nhị đại kia nào dám hó hé nửa lời, nhìn thấy Mạc Tinh tức giận, mỗi người đều rụt cổ lại, ngay cả thở gấp cũng không dám.

Mà Diệp Lăng đang đứng ở một bên, vẻ mặt lạnh lẽo, hắn xem như đã nhìn thấy rõ, đám sâu mọt của xã hội này, dựa vào thế lực của gia tộc, chuyện tốt không làm, ngược lại chuyện vu oán giá họa này lại làm rất tốt.

“Mạc Tinh, moi ra tất cả những việc làm phạm pháp trước đây của hắn, sau đó gọi cha của tên đó lăn xuống đây, những tên khác thì mặc kệ đi, một đám tiểu trùng, không đáng để chúng ta tức giận.”

Diệp Lăng đi tới cạnh Mạc Tinh, vỗ vai nói.

Mạc Tinh gật đầu, nhìn mọi người cười lạnh một tiếng, sau đó nhìn về phía Lý Long nói: “Long thiếu, nếu như cậu không phục cứ tới tìm tôi, mấy ngày tiếp theo tôi vẫn sẽ ở lại Thủ Đô.”

Nói xong, ba người đi lên xe của Mạc Tinh, nghênh ngang rời đi, dáng vẻ cực kỳ kiêu ngạo, còn xe của Thần Phong, Thần Phong đã sắp xếp cho người khác lái về.

Trong xe Wrangler, Mạc Tinh nhìn về phía Diệp Lăng nói: “Đừng tức giận, hôm nay bản thiếu gia sẽ dẫn cậu đi xem bộ mặt của thành phố, để cậu tiêu tan lửa giận trong lòng, tóm lại, một khi đã tới Thủ Đô, tôi nhất định sẽ khiến cậu thoải mái!”

Diệp Lăng nhẹ nhàng cười: “Chậc chậc, cậu đang làm thái tử gia ở thành phố Đông Hải, sao lại rảnh rỗi chạy đến Thủ Đô rồi?”

“Hết cách rồi a, ông cụ trong nhà bảo tôi trở về một chuyến, nói rằng cái chết của Lưu Kiệt khiến cho ông ấy suy nghĩ rất nhiều, sau đó quyết định bảo tôi về Thủ Đô để suy nghĩ nhân sinh.”

“Cậu nói xem, Lưu Kiệt thì có quan hệ gì với tôi, bản thiếu gia đây rất thành thật, bảo tôi quay về Thủ Đô làm gì cơ chứ, nhưng mà Lão thái gia đã lên tiếng, nếu tôi dám quấy rồi, sẽ lập tức chặt đứt chân của tôi.”

“Diệp Lăng, cậu nói xem tôi có oan hay không chứ?”

Mạc Tinh buồn rười rượi nói, hắn ta không sợ trời không sợ đất, nhưng lại sợ hai người, một người là cha hắn ta Mạc Tử Đạo, người còn lại chính là Lão Thái Gia của nhà họ Mạc.

Ông chính là người dám chỉ vào người lãnh đạo của quốc gia mà mắng, Mạc Tinh vừa nhìn thấy Lão Thái Gia thì cả người đã phát run, nói gì đến việc chống đối lại.

Diệp Lăng vỗ bả vai Mạc Tinh: “Được rồi, cậu an phận một chút, ông cụ cũng là vì tốt cho cậu, lỡ như thật sự xảy ra chuyện gì đó, còn cần lão gia tử lau mông cho cậu.”

“Ai nha không nói chuyện này nữa, hai người các cậu đến Thủ Đô làm gì vậy?” Mạc Tinh đã hoàn toàn thất vọng.

Thần Phong chỉ Diệp Lăng: “Hai vị thủ trưởng muốn gặp cậu ta.”

“Mẹ nó! Cậu cũng thật trâu bò nha Diệp Lăng, hai vị thủ trưởng đều chỉ đích danh muốn gặp cậu, cậu phát tài rồi a, lúc nào mới kéo anh em cùng phát tài với cậu đây.”

Mạc Tinh kích động, hai vị thủ trưởng vô cùng bận rộn, lịch trình của mỗi năm đều đã được xếp kín từ năm trước, bọn họ có thể bớt thời gian ra để gặp Diệp Lăng, đây chính là một vinh dự rất lớn.

“Hắc hắc, đó là đương nhiên, tiểu gia ta là ai cơ chứ!” Diệp Lăng kiêu ngạo nói.

Mạc Tinh ghét bỏ nói: “Xem bộ dạng chảnh chọe của cậu kìa, cậu có đức hạnh gì cơ chứ!”

Nói xong, Mạc Tinh đạp chân ga, chiếc Wrangler điên cuồng chạy qua con đường phồn hoa náo nhiệt, chạy như tên bắn.

Trên một con phố náo nhiệt, chiếc Wrangler dừng lại, ba người đi xuống xe, Diệp Lăng ngẩng đầu lên nhìn bảng hiệu Neon to lớn ở trước mặt.

“Hội Sở Tình Ti ?” Diệp Lăng nhẹ giọng thì thầm.

Mạc Tinh ôm Diệp Lăng: “Hắc hắc, chỗ này nổi tiếng lắm đây, toàn bộ Thủ Đô thậm chí cả Hoa Hạ cũng không có nơi nào sánh bằng nơi này, bên trong toàn những điều cậu không ngờ đến, đây là căn cứ của các nhân vật nổi tiếng trong xã hội.”

“Những minh tinh hay đại bài gì đó, ở đây cũng chỉ là cái rắm, còn những hoa đán thường xuất hiện ở trên tivi kia, cũng hay đến chỗ này tìm các thiếu gia nhà giàu, tìm cách gả vào hào môn!”

Nói xong, con mắt của Thần Phong đều sáng lên: “Mẹ kiếp, bản cục trưởng còn chưa có lão bà đây, mau vào trong tìm một cái thôi!”

“Hắc hắc, đi! Bản thiếu gia đưa các cậu đi hưởng khoái hoạt!”

Nói xong, ba người bước vào Hội Sở dưới ánh mắt hâm mộ của người xung quanh.

Bình Luận (0)
Comment