Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 258 - Chương 258: Hắc Quyền

Chương 258: Hắc Quyền

Mạc Tư Thanh thấy không có cách nào khuyên được những người này, không khỏi thở dài thật sâu, sau đó dẫn mọi người đi lên lầu hai.

Tất nhiên, người đi đầu là Diệp Lăng và Khương Tiểu Bạch cùng với đoàn người của hai người, chẳng qua đáng nhắc tới chính là, tên cặn bã Thần Phong này lại vẫn ôm minh tinh Băng Băng đi cùng.

Điều này khiến cho Băng Băng vui đến nổ tung, cô ta biết trong lầu hai có chứa càn khôn, nhưng cô ta không có tư cách tiến vào. Hôm nay đi theo Thần Phong, làm cho cô ta vui mừng không gì sánh được.

Mọi người cùng Mạc Tư Thanh đi tới lầu hai, tiến vào một lối đi hẹp, lối đi này hơi tối, cũng không tính là quá dài, sau khi đi qua đám người Diệp Lăng bị một màn trước mắt làm cho rung động thật sâu.

Ở ngoài lối đi, một đại sảnh to lớn xuất hiện trước mắt mọi người, đại sảnh hoa lệ tràn đầy khí thế giống như nơi tổ chức vũ hội cao cấp, vị trí mà đám người đang đứng là ở lầu hai.

Mà đi xuống cầu thang, một cái võ đài cao chót vót dựng đứng ở trung tâm, chung quanh là võ đài có tầm nhìn rộng rãi đã ngồi đầy nam nữ quần áo sang trọng, nơi đây không phải là vũ hội, không phải là tiệc rượu, mà là võ đài Hắc Quyền đại biểu cho tử vong và thắng lợi!

"Nơi này không phải có tiền là có thể vào được, phải có địa vị khá cao, giống như Băng Băng bên cạnh Thần Phong vốn không có tư cách vào."

"Nói như vậy, người có thể đi vào trong này không phú thì cũng quý, lão gia tử trong nhà không phải là nhà giàu nhất thì chính là cán bộ cao cấp."

Mạc Tinh giải thích cho Diệp Lăng, nơi này chính là một trong những sàn đấu boxing nổi tiếng nhất của Hoa Hạ, mỗi ngày ở chỗ này diễn ra vô số trận sinh tử, tiền đặt cược cũng là con số trên trời.

Riêng cái này đã làm cho Mạc Tư Thanh lời được một khoản tài sản đáng sợ, việc này đủ để cho không ít đàn ông cảm thấy hổ thẹn.

"Mỗi ngày võ đài này đều có nhiều người như vậy sao?" Diệp Lăng hơi nghi hoặc, chẳng lẽ những tên gia hỏa này đều từ trời Nam biển Bắc chạy tới, sau đó sáng sớm lại đi?

Mạc Tinh gật đầu: "Đúng, có máy bay chuyên môn đưa đón, cho nên nơi này trở thành nơi phục vụ tốt nhất, tính an toàn cao nhất, bọn họ tình nguyện tiêu tiền ở chỗ này."

Diệp Lăng gật đầu, cảm thán không gì sánh được: "Anh nói thử đi, anh để cho cô em gái của anh làm cho anh ngay cả đầu cũng không ngẩng được, anh có mất mặt không hả? Mất mặt không? Tôi cảm thấy xấu hổ thay anh rồi đó."

"Ai, không có biện pháp, Mạc gia đời này của chúng tôi chỉ có một đứa con gái, lão thái gia cũng chiều nó đến hư rồi, ai có biện pháp chứ." Mạc Tinh bẹp miệng nói.

Diệp Lăng gật đầu, mắt nhìn về phía võ đài Hắc Quyền nơi đó đang có hai gã quyền thủ thi đấu.

Hắc Quyền là nơi diễn ra trận đấu tràn đầy máu tươi, có lịch sử đã lâu, lúc trước chuyện này không được thế nhân tiếp nhận bây giờ đã mọc rễ nảy mầm ra toàn bộ thế giới, rất được giới quý tộc yêu thích.

Dưới sự chèn ép mạnh mẽ của quốc gia cũng không thể ngăn các trận đấu này lại, ngược lại còn giống như măng mọc sau cơn mưa, nhanh chóng sinh ra. Ở những chỗ xa xôi, lúc hắc sơn bạch thủy, địa khu kinh tế phát đạt nơi nào không có bóng dáng của Hắc Quyền.

"Được rồi, tôi đi sắp xếp, trận kế tiếp chính là anh và Hắc Hổ, chẳng qua hai người phải ký giấy sinh tử!" Giọng nói của Mạc Tư Thanh trầm thấp, rất nghiêm túc.

Diệp Lăng gật đầu, chuyện này rất bình thường, ký giấy sinh tử, trên võ đài sinh tử không còn là chuyện của mình nữa, chết cũng không phải là chuyện kỳ lạ, chỉ có thể tự trách mình học nghệ không tinh.

Tất nhiên Hắc Hổ cũng hiểu được việc này, hai người thoải mái ký giấy sinh tử, sau đó mọi người phân biệt ngồi bên trái bên phải võ đài, nhìn trận đấu đang sắp kết thúc kia.

"Nơi này mỗi một quyền thủ đều có thể đặt cược cho bản thân mình, thấp nhất không được nhỏ hơn mười vạn, hơn nữa nếu thắng thì phải rút tiền ra."

"Chút nữa tôi đặt cược một chút, kiếm chút tiền tiêu vặt."

Mạc Tinh cười hì hì nói, một bên Thần Phong cũng vội vàng nói: "Tôi cũng đặt cược, làm chuyện không lỗ tiền ai mà không thích."

"Băng Băng, em cũng đặt cược đi, đặt cược cho tên này, anh nói cho em biết, tuyệt đối sẽ không thua, nếu có sai lầm gì, lão tử bù vào toàn bộ cho em!" Thần Phong vung tay lên, rất hào khí.

Nhất thời Mạc Tinh cười ha ha: "U, động chân tình rồi hả? Anh đường đường là một đại cục trưởng, lại dễ dàng rơi vào lưới của đại minh tinh có khuôn mặt đẹp à."

"Mạc thiếu nói đùa." Băng Băng vội vàng thẹn thùng nói, trong lòng cô ta thì lại cả kinh, đại cục trưởng, chẳng lẽ là Cục trưởng Cục Dị Năng?

Nghĩ tới đây, Băng Băng lại ôm chặt cánh tay của Thần Phong hơn, bộ ngực cao vút cũng không ngừng nhẹ nhàng ma sát lên tay Thần Phong.

"Tôi cũng đặt chút tiền, đặt một tỷ mua bản thân tôi thắng đi." Diệp Lăng cũng mỉm cười.

Một bên ánh mắt Băng Băng nhất thời lộ ra khiếp sợ, Tiểu tướng quân không biết thật giả này có tiền như vậy?

Cô ta đã thấy người có tiền, nhưng dùng một tỷ để đánh bạc, cho tới bây giờ cô ta vẫn chưa thấy qua, không ai lại đốt tiền như vậy, dùng con số một tỷ trên trời để tiêu vào chỗ không đáng.

"Tiểu gia của tôi ơi! Anh ngàn vạn lần đừng làm như vậy, nếu như anh thực sự đặt một tỷ, hội sở này của em gái tôi cũng phải bồi vào cho anh đó, Tư Thanh nó sẽ giết tôi!" Mạc Tinh kêu rên.

Mà lúc này, trận đấu trên võ đài đã kết thúc, một gã quyền thủ bị đối thủ trực tiếp hạ gục, ngã trên mặt đất, chọc cho vô số công tử tiểu thư xung quanh kích động kêu to.

Diệp Lăng còn nhìn thấy một ít phụ nữ có dáng dấp xinh đẹp tuyệt trần còn điên cuồng hơn so với đàn ông, vốn đã mặc ít quần áo, ngay cả khi lộ ra cũng không để ý che lại, ngược lại càng điên cuồng hơn.

Lúc này, người chủ trì đi lên võ đài, giọng nói vang dội: "Các bạn, tiếp theo chính là một trận đấu quan trọng tối hôm nay!"

"Trên võ đài là vương giả Hắc Hổ bất bại, đối chiến với cường giả thần bí!"

"Tỷ lệ đặt cược và chiến tích của hai người cũng đã xuất hiện phía trên màn ảnh lớn, mọi người có 5 phút để đặt cược tiền, sau 5 phút, cuộc chiến đặc sắc nhất, bắt đầu!"

Rống rống rống, từng tiếng hô kích động vang lên, trong nháy mắt làm cho tất cả mọi người sôi trào lên.

Hắc Hổ, là Sát Thần trên võ đài, 98 trận chiến chưa bại lần nào, chính là 96 lần hạ gục đối thủ, 89 lần đánh chết đối thủ, đó chính là ác mộng của tất cả quyền thủ.

Tỷ lệ bồi của gã là 0.2, rất dễ hiểu, mua 100 đồng thì sẽ thắng được 2 đồng, nhưng dù cho là như thế, mọi người đều điên cuồng đặt tiền cho Hắc Hổ.

Mà tỷ lệ bồi của Diệp Lăng lại cao hơn, 1:3, mua 100 đồng thắng 200 đồng.

"Ông đây đặt năm triệu, mua Diệp Lăng thắng!" Mạc Tinh vung tay lên chính là năm triệu.

Thần Phong cũng đặt năm triệu, Băng Băng bên cạnh thì đặt một triệu, mà Diệp Lăng thì bặm môi cười hì hì, trực tiếp ném ra 50 triệu.

"Chỉ là đánh cược nhỏ, đánh cược nhỏ mà thôi, nếu không cho đặt lớn, thì đặt 50 triệu, có thể thắng được 100 triệu." Diệp Lăng vội vàng giải thích, sau đó đứng lên duỗi người, hoạt động thân dưới.

"Đêm nay để ông đây làm tràng diện hoàn toàn sôi trào đi!" Diệp Lăng cười nhạt, đi tới võ đài.

Diệp Lăng quyết định, không dùng tới linh lực trong cơ thể, nếu dùng đến cũng không còn thú vị nữa, nếu tất cả mọi người đã nhiệt tình như vậy, vậy hắn liền châm một ngọn đèn soi sáng không trung trong đêm nay, làm cho đêm nay hoàn toàn sôi trào.

Kết thúc đặt cược, Hắc Hổ và Diệp Lăng đi lên võ đài, hai người theo quy định đều bỏ giày ra, Hắc Hổ ở trần, bắp thịt cường tráng hơi động đậy.

"Tao sẽ cho mày tuyệt vọng!" Hắc Hổ cười nhạt.

Phần thưởng mà Khương Tiểu Bạch cho gã khi giết Diệp Lăng, chính là 50 triệu!

Diệp Lăng gật đầu: "Hi vọng mày có thể chống đỡ được một chút thời gian, nếu không cũng không còn ý nghĩa nữa."

Bình Luận (0)
Comment