Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 263 - Chương 263: Phải Thua ?

Chương 263: Phải thua ?

Sau khi Diệp Lăng nói xong, mọi người ngồi bên cạnh hắn đều sửng sốt, nhất là Mạc Tinh.

“Không thể nào? Cậu xem Vô Đạo đều đã đánh Giang Du đến mức cậu ta không còn sức để đánh trả lại, làm sao có thể thua chứ? Tôi thấy Diệp Lăng cậu lại bắt đầu khống chế bầu không khí rồi.”

“Đúng vậy, trong chiến đấu, tấn công chính là phương pháp tốt nhất, chỉ cần nắm bắt được một cơ hội liền có thể đưa kẻ địch vào chỗ chết.” Mạc Tư Thanh nói.

Diệp Lăng gật đầu nhìn về phía Mạc Tư Thanh, nói: “Cô nói cũng không sai, nhưng đó là đối với Hắc Quyền bình thường, còn đối với với hai người bọn họ thì lại không thích hợp.”

“Thần Phong, cậu nhìn ra được không?” Diệp Lăng nhìn Thần Phong, khẽ cười nói.

Thần Phong lắc đầu: “Thực lực của tên Giang Du này rất mạnh, nếu là tôi thì tôi cũng sẽ có một chút áp lực khi đánh với hắn ta, tôi nghĩ việc Diệp Vô Đạo muốn thắng là rất khó, nhưng cậu ta cũng sẽ không thua một cách dễ dàng.”

“Căn cơ Diệp Vô Đạo rất ổn, chiến đấu rất lưu loát, quyền pháp cước pháp cũng không tồi, đúng rồi, quên nói với cậu, mẹ của hai người đều xuất thân từ đại tộc trong Thần Long Giá, có đầy đủ tài nguyên.”

Lời của Thần Phong khiến cho Diệp Lăng gật đầu, gia đình bình thường khẳng định không thể nào bồi dưỡng ra được tu vi như thế, nhưng bọn họ cũng rất có thiên phú.

“Nói là như thế, nhưng mà cảnh giới Tiên Thiên cũng không có bản lĩnh cao cường đến như vậy, cái quan trọng là thân thể, thân pháp của tên Giang Du này không tệ, hơn nữa thể chất cũng mạnh hơn Diệp Vô Đạo một chút.”

“Điều quan trọng nhất, công pháp mà tên đó tu luyện mạnh hơn công pháp của Diệp Vô Đạo, hiện tại linh lực trong cơ thể tên đó vẫn rất đầy đủ, mà Diệp Vô Đạo thì đã hao phí hơn phân nửa rồi, đó là lí do vì sao nói Diệp Vô Đạo tuyệt đối không thắng được.”

Mọi người nghe lời Diệp Lăng nói đều gật đầu, lời nói này cũng đã khiến cho bọn họ nhìn ra được chút mờ ám trong đó.

Diệp Vô Đạo tấn công điên cuồng như vậy khẳng định đã tiêu hao không ít thể lực, nhưng vẫn không thể đánh Giang Du rơi xuống thế hạ phong. Như vậy, chờ đến khi thể lực của Diệp Vô Đạo tiêu hao gần hết, đó cũng chính là lúc Giang Du phản kích.

Trên lôi đài, tình hình chiến đấu của hai người đã đến mức nước sôi lửa bỏng, hô hấp của Diệp Vô Đạo có chút dồn dập, linh lực trong cơ thể hắn ta đã tiêu hao quá nhanh, quá nhiều rồi.

“Không thể cứ tiếp tục như vậy được, phải nhanh chóng đánh bại tên kia, nếu không mình sẽ thua mất!” Diệp Vô Đạo nôn nóng.

Mặc dù Diệp Lăng đã nói cho hắn ta biết cách chuyển bại thành thắng, nhưng đối với loại người kiêu ngạo như hắn ta, cho dù kết cục cuối cùng là chiến thắng, nhưng ở giữa trận hắn ta đã thua, thì cũng xem như thua cả trận rồi.

Thắng lợi cuối cùng có được là nhờ đánh cuộc, cho nên loại thắng lợi này, đánh chết Diệp Vô Đạo cũng không muốn có được, cái hắn ta muốn, chính là dựa vào thực lực của bản thân, đánh chết cái tên kia.

Nhưng Diệp Vô Đạo đã quên, càng gấp sẽ càng dễ xuất hiện sai lầm, trong lúc Diệp Vô Đạo đang đồng thời tấn công và suy nghĩ, đột nhiên Giang Du nở nụ cười, bởi vì hắn ta đã tìm ra được sơ hở của Diệp Vô Đạo.

Hưu, thân hình Giang Du bỗng nhiên lóe lên, một quyền của Diệp Vô Đạo đánh vào khoảng không, cú đánh hụt này khiến cho bước chân của Diệp Vô Đạo có chút lảo đảo, sắc mặt lập tức đại biến.

Giang Du đang đứng ở trước mặt bỗng nhiên biến mất, điều đó chứng minh phía sau có địch!

Diệp Vô Đạo vội vàng xoay người, ngay lúc hắn ta xoay người lại, mọi thứ đều đã chậm, bởi vì Giang Du đã tấn công đến trước ngực hắn ta.

Đông, Giang Du lướt đi trong không trung, điểm mũi chân một cái, đánh trúng vào ngực Diệp Vô Đạo, thân hình Diệp Vô Đạo bỗng nhiên chấn động, sắc mặt lập tức đỏ hồng lên.

Giang Du cười nhạt, cả người hạ xuống, nhưng chân vừa chạm đất, thân hình bỗng nhiên lao lên phía trước, đuổi giết đến bên cạnh Diệp Vô Đạo.

Ầm ầm, từng quyền đánh ra, quyền ảnh như gió, đập trúng ngực Diệp Vô Đạo, lực đạo mạnh đến mức khiến thân hình Diệp Vô Đạo không ngừng lùi về phía sau.

Phốc, Diệp Vô Đạo cảm nhận được một mùi tanh ngọt dâng lên cổ họng, sau đó nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.

“A! Lão tử muốn giết ngươi!” Trong nháy mắt, thân thể Diệp Vô Đạo bạo phát ra một cỗ khí tức khiến người ta sợ hãi.

Đông đông đông, Diệp Vô Đạo lao nhanh về phía Giang Du, sắc mặt dữ tợn, sát khí dạt dào, hai tay đánh ra một quyền.

Thế nhưng, thân hình Giang Du đã nhẹ nhàng tránh thoát, công kích cường đại của Diệp Vô Đạo không thể chạm tới chút góc áo của hắn ta.

Xung quanh lôi đài, tất cả mọi người đang vây xem đều trợn to hai mắt, quá mạnh, hai người đang ở trên lôi đài kia quá mạnh, mạnh đến mức khiến bọn họ hoài nghi hai người kia có phải đang đóng phim hay không?

Nhất là Giang Du, giống hệt như hiệp sĩ vô địch trong phim kiếm hiệp, áo trắng phiêu dật, thân pháp linh hoạt phóng khoáng, gia thế lại lớn, đây chính là nam thần hoàn mĩ trong lòng phụ nữ a.

“Tôi rất khó chịu! Tên ngụy quân tử Giang Du này khiến cho ông đây rất khó chịu!” Mạc Tinh cắn răng, hạ giọng quát.

Thần Phong đang ngồi ở một bên khẽ vỗ vai hắn ta: “Được rồi, ngoan, cậu mà đi lên thì sẽ bị tên kia đánh chết đó, thật đó, đến lúc đó lỡ như lão tử muốn mượn Bảo Kiếm của cậu thì lại tìm không ra người để mượn.”

“Dừng! Đừng dọa hù lão tử, công phu quyền cước trên lôi đài của hắn ta giỏi, nhưng trên giường chưa chắc đã giỏi! Công phu trên giường của ông đây là vô địch đó!” Mạc Tinh cười nhạt, trong mắt hiện lên vài tia sáng.

“Cút đi, chẳng lẽ cậu muốn cùng Giang Du...” Mắt Thần Phong trừng lớn.

Mạc Tinh gật đầu: “Đúng! Ai cũng không được tìm phụ nữ, người nào ra khỏi phòng trước người đó thua, ông đây nhất định sẽ thắng tên đó, cậu tin không?”

“Cho tôi gia nhập nữa, tôi sẽ vì tình bạn mà ủng hộ trận đấu của các cậu.” Thần Phong nở nụ cười.

Diệp Lăng thở dài một hơi: “Mạc tiểu thư a, cô thấy không, bạn của anh cô đều rất bỉ ổi, cũng chỉ có tôi đây bình thường.”

Mạc Tư Thanh gật đầu, vẻ mặt ghét bỏ nhìn Mạc Tinh, thật đúng là tự làm mất mặt mình.

Mà trên lôi đài, Diệp Vô Đạo đã gần đến cực hạn, sự tức giận trong lòng hắn ta dâng lên cuồn cuộn, tên khốn đáng chết này chỉ biết chạy thôi sao?

Tìm được cơ hội liền ra tay tấn công hắn ta, đến lúc hắn ta tấn công lại thì lại chạy mất, mẹ nó, tên kia đang đùa giỡn với hắn ta sao?

“Giang Du! Mày là tên khốn kiếp! Là đàn ông thì đừng có chạy! Đến đánh một trận với ông đây!” Diệp Vô Đạo rống to, tròng mắt đỏ bừng.

Giang Du đứng ở đối diện cười khẽ: “Mày đã muốn thua, thì tao sẽ thành toàn cho mày.”

Hưu, thân ảnh chợt lóe, hình ảnh trước mắt Diệp Vô Đạo hoa lên, Giang Du đã tới sát bên người hắn ta, hai tay đánh ra, thân hình Giang Du nghiêng về một bên, tàn nhẫn đánh về phía Diệp Vô Đạo.

“So khí lực? Ông đây bỏ rơi mày tám con phố rồi!” Diệp Vô Đạo kinh hỉ, toàn bộ linh lực trong cơ thể bốc phát ra, một cổ lực lượng to lớn xuất hiện bên trong cơ thể hắn ta.

Oanh, Diệp Vô Đạo đấm ra một quyền, muốn cứng đối cứng với Giang Du.

Giang Du ở đối diện lộ ra một nụ cười nhạt: “Mày không có đủ linh lực, hiện tại lại càng không có, cho nên mày nhất định phải thua!”

“Được hay không thử một lần rồi sẽ biết!” Diệp Vô Đạo dữ tợn cười.

Răng rắc, cú đánh của hai người chạm vào nhau, thân hình cả hai đều khựng lại.

Giang Du thản nhiên cười, mà thân hình của Diệp Vô Đạo ở phía đối diện lại giống như vừa bị đạn pháo đánh trúng, trực tiếp bay lên, sau đó đập vào màn phòng ngự của lôi đài, cuối cùng ngã xuống mặt đất.

Oa, một ngụm máu tươi phun ra, Diệp Vô Đạo cảm thấy cơ thể như bị lửa đốt, vừa đau đớn kịch liệt vừa vô lực.

“Mày thua rồi!” Giang Du đi tới cạnh Diệp Vô Đạo, hai mắt híp lại, lạnh lùng cười.

Mà Khương Tiểu Bạch ở ngoài lôi đài cũng kích động hô to, cuối cùng cũng thắng, bảo vệ được đầu ngón tay của hắn ta, để xem tên khốn kiếp Diệp Vô Đạo kia còn kiêu ngạo nữa không?

“Ông đây chưa thua!” Diệp Vô Đạo cố gắng đứng dậy, thân hình vẫn còn đang lảo đảo.

Giang Du khinh thường lắc đầu: “Không nên cậy mạnh, nếu không mày sẽ chết!”

“Chết? Ông đây để mày nhìn rõ, rốt cuộc là ai chết!”

Nói xong, bỗng nhiên tay trái Diệp Vô Đạo nắm chặt lại, thân hình chuyển động.

Bình Luận (0)
Comment