Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 271 - Chương 271: Thanh Mộc Đạo Nhân

Chương 271: Thanh Mộc đạo nhân

Sự việc của một ngày này, cả đời Mạc Tinh khó có thể quên. Ngày này là ngày bắt đầu sự đau khổ của hắn, là ngày bắt đầu hắn uống nước lạnh cũng bị tắc kẽ răng, mãi cho đến khi hắn thành tiên, kí ức đã trở thành quá khứ, nước mắt vẫn rơi đầy mặt.

Sáng sớm ngày hôm sau, mặt trời chỉ mới mọc ở phía Đông, Diệp Lăng đã dậy rồi. Hắn thở ra một ngụm trọc khí, hít vào dương khí của mặt trời mới mọc, cả người dễ chịu, tinh thần thoải mái.

Mạc Tinh đi rồi, đi về nhà rồi, chẳng qua có người nói trên đường về nhà, phanh xe của hắn bị hư, lúc hắn lái xe thì đụng vào cây to ở bên đường.

Dựa vào thông tin mà Diệp Vô Đạo đăng trên vòng bạn bè, hiện tại tên này đang tìm Đại Pháp Sư gì đó, muốn đuổi ma quỷ thay đổi vận xui của hắn.

Diệp Lăng cầu nguyện cho lão Đại Pháp Sư kia. Đừng nói là Pháp Sư, ngay cả Tiên Đế hắn đây cũng không sửa đổi được người chuyển thế của Phúc La Vương, e rằng tên Pháp Sư kia sẽ bị liên lụy.

Thần Phong suốt ngày kéo Diệp Lăng đi dạo lung tung, buổi trưa ăn vịt nướng ở Toàn Tụ Đức, sau đó lại mang Diệp Lăng đi vài nơi có phong cảnh đẹp, chùa miếu, đạo quán,...

Khoan hãy nói, những ngày tiếp theo, Diệp Lăng thực sự phát hiện có mấy chỗ không bình thường ở Đế Đô, ban ngày hắn đi dạo vài cái đạo quán chùa miếu, đúng là có mấy vị cao nhân lánh đời.

Đặc biệt ở Cố Cung, tử khí mọc lan tràn, quanh quẩn giữa không trung, như Cự Long bay lên, đại biểu cho ánh sáng chói lọi của tương lai Hoa Hạ.

Màn đêm buông xuống, Thần Phong dẫn Diệp Lăng đến chỗ ở của các vị đại lão nổi tiếng trên đời, ban ngày hai vị Thủ trưởng vẫn chưa gặp Diệp Lăng, dù sao cũng phải bận rộn xử lí việc nước, đều là việc quan trọng của quốc gia.

Đi qua tốp 3 tốp 5 trạm canh gác, Diệp Lăng tiến vào một khu độc lập, Thần Phong giao hắn cho một người đàn ông mặc âu phục màu đen, sau đó đứng chờ hắn ở bên ngoài tiểu khu.

Bên ngoài một gian phòng giản phổ, người đàn ông mang Diệp Lăng đến đây nhẹ nhàng gõ cửa, sau đó mời Diệp Lăng đi vào, còn người đàn ông đó thì đứng ở ngoài phòng, đề phòng nhìn chằm chằm xung quanh.

"Sách sách, nơi đây không hổ là nơi ở của Thủ trưởng, ngay cả mình cũng cảm giác được có một tia sát cơ như có như không, xem ra là có cường giả Kim Đan luôn luôn bảo vệ sự an toàn của hai vị lão nhân này."

Diệp Lăng âm thầm cảm thán, dù sao cũng là Thủ trưởng, sự an toàn của hai vị lão nhân là quan trọng nhất, riêng một mình Diệp Lăng đã cảm giác được không dưới mười khí tức Trúc Cơ Kỳ, Kim Đan Kỳ cũng tuyệt đối không kém hơn ba người.

Mà cổ lực lượng này, cho dù là Giáo Đình toàn lực đánh tới, cũng tuyệt đối không thể gây thương tổn đến hai vị lão nhân, nếu như người đời biết đến cổ lực lượng này, sợ rằng sẽ làm kinh sợ các cường giả trong nước.

Diệp Lăng ổn định tinh thần, đẩy cửa ra, bước vào gian phòng. Sắp xếp bên trong phòng giản phổ này rất đơn giản, chỉ có một cái bàn làm việc và một cái bàn gỗ hình vuông.

Ở bên cạnh bàn gỗ, có hai vị lão nhân ngồi đó đang cười nói gì đó. Mặc dù hai vị lão nhân biểu hiện rất hiền hoà, nhưng Diệp Lăng cũng cảm nhận được một áp lực to lớn đang tới.

Người đứng đầu của một quốc gia, mặc dù không phải là người Tu Chân, nhưng cường giả bình thường cũng không thể sánh được. Trên thân hai vị lão nhân có trọng khí quốc gia gia trì, xung quanh thân là tử khí, ma quỷ không dám đến gần.

Chẳng qua rốt cuộc Diệp Lăng cũng là Tiên Đế chuyển thế, ngay cả Tam Thanh Tứ Đế, người đứng đầu Thiên Giới hắn đều có thể chuyện trò vui vẻ, một chút tràng diện này cũng không thể hù dọa được hắn.

"Diệp Lăng, ra mắt hai vị Thủ trưởng." Diệp Lăng mỉm cười chắp tay nói.

Hai vị lão nhân ngẩng đầu, mỉm cười nhìn Diệp Lăng, sau đó đều gật đầu, trong đó một vị lão nhân mỉm cười nói: "Thực sự là anh hùng xuất thiếu niên, tuổi chỉ mới như vậy đã có thực lực cường đại, xem ra đúng là phúc của Hoa Hạ ta."

"Không tồi không tồi, Diệp Lăng này, chúng ta cũng đã biết những việc cậu trải qua, đến đây ngồi xuống đi, đừng câu nệ, hai lão gia hỏa chúng ta chỉ muốn trò chuyện với cậu mà thôi, không có ý gì khác." Một vị khác cũng cười nói.

Tự xưng mình là lão gia hỏa, hai vị lão nhân đều cười ha ha, cười rất vui vẻ cởi mở.

Diệp Lăng gật đầu ngồi xuống, lúc trước ở trên tivi nhìn thấy hai vị này đều rất khỏe mạnh, tinh thần rất tốt, nhưng khi Diệp Lăng ngồi bên cạnh lại phát hiện, tóc mai của hai vị này đã trắng toàn bộ.

Rất hiển nhiên là vất vả quá độ, hơn nữa mặc dù hai người có tử khí triền thân, có trọng khí quốc gia gia trì, thế nhưng năm tháng vô tình làm cho thân thể của hai vị rơi vào tình trạng không quá tốt.

"Thủ trưởng, các vị cực khổ rồi." Không biết chuyện gì xảy ra, nhưng Diệp Lăng lại nói ra câu nói này.

Nhất thời hai vị lão nhân sững sốt, hai người trao đổi ánh mắt sau đó cười ha hả lên, cười rất hài lòng.

"Cậu nha, nói ngoài miệng cũng vô dụng, trong đầu chắc cũng giống như một số thanh niên trên Internet mắng chúng ta chứ gì?" Hai vị lão nhân cười tự giễu nói.

Diệp Lăng vội vàng lắc đầu, hai vị lão nhân này đáng được tôn kính, tuy từ khi Hoa Hạ giải phóng cho tới nay không bao nhiêu năm, nhưng đã phát triển đến tình trạng làm cho thế giới phải nhìn chằm chằm, đủ để cho người trong nước kiêu ngạo.

"Hai chúng ta tùy tiện gọi cậu đến đây, xem như đã sai rồi, cho nên nếu có chỗ nào mạo phạm cũng không cần tức giận." Hai vị lão nhân cười ha ha.

Diệp Lăng vội vàng xoa mồ hôi trên trán, tế bào hài hước của hai vị lão nhân này đúng là đủ ha, chẳng qua cũng rất hợp với người thời nay.

"Mời cậu qua đây là muốn thảo luận với cậu một chuyện, chắc là cậu biết ý nghĩa thành lập Cục Dị Năng chứ?" Lão nhân hỏi.

Diệp Lăng gật đầu, thành lập Cục Dị Năng là nhằm vào những Dị Năng Giả phạm tội, tuyệt đối là cần thiết.

"Cho nên, ta và số 2 mới có thể chọn thành lập Cục Dị Năng chuyên môn làm một số việc mà các chiến sĩ không hoàn thành được, mà đây cũng tràng diện mà các gia tộc trong Thần Long Giá hi vọng nhìn thấy."

Diệp Lăng nghe xong thì gật đầu, bên trong chỗ sâu nhất của không gian Thần Long Giá, nhiều nhất chỉ có thể xem như là một thế ngoại đào nguyên, những thanh niên kia sao có thể không ham muốn bước vào xã hội tràn đầy màu sắc rực rỡ này.

Cho nên nếu không cách nào ngăn cản, còn không bằng trực tiếp đi vào, cũng có thể thuận tiện tu luyện bản tâm, cớ sao mà không làm.

"Thần Phong là do hai chúng ta lựa chọn làm Cục trưởng Cục Dị Năng, nó rất có năng lực, cũng là một người biết chừng mực, chẳng qua trước đó nó lại tán thưởng cậu ở trước mặt chúng ta, nói cậu là người có thủ đoạn thần tiên."

Hai vị lão nhân cười ha hả nói, Diệp Lăng nhất thời xấu hổ, tên hỗn đản này, sao mở miệng mà không biết cân nhắc gì hết.

"Diệp Lăng, hai lão gia hỏa chúng ta đây cũng muốn kiến thức năng lực của cậu một chút, thế nào? Không biết có cái phúc phận này không."

"Cậu không cần suy nghĩ nhiều, chúng ta cũng biết trên thế giới này thực sự có người Tu Chân, thủ đoạn của bọn họ không thể tưởng tượng nổi, cho nên không cần lo lắng bọn ta sẽ có ý nghĩ kì quái gì với cậu."

Diệp Lăng gật đầu, nếu muốn xem, vậy thì xem thôi, chỉ là làm sao biểu hiện ra được đây?

Nhưng vào lúc này, từ ngoài cửa có một vị lão nhân đi vào, trên người mặc áo choàng, tóc trắng xoá, sắc mặt cũng rất hồng hào, một khí tức mờ ảo như ẩn như hiện lượn lờ xung quanh lão.

"Thanh Mộc đạo nhân gặp qua tiểu hữu." Lão nhân tự xưng là Thanh Mộc đạo nhân này cười híp mắt, nhưng Diệp Lăng cũng từ nơi này cảm nhận được khí tức khác thường trên thân của Thanh Mộc đạo nhân.

Kim Đan đỉnh phong, trong mắt Diệp Lăng lóe ra vẻ kinh ngạc, xã hội hiện đại khuyết thiếu linh khí trầm trọng, lại vẫn có cường giả như vậy sao?

"Thanh Mộc đạo trưởng là người của thời nhà Thanh, đến bây giờ đã sống mấy trăm năm, lần đầu tiên hai lão gia hỏa chúng ta nhìn thấy Thanh Mộc đạo trưởng cũng rất khiếp sợ." Thủ trưởng số 2 khẽ cười nói.

Bình Luận (0)
Comment