Sau khi gã Mick nghe được lời ông nội gã ta nói, trong đầu gã ta lập tức trống rỗng.
Nghị Hội Hắc Ám, Giáo Đình, hai thế lực quái vật nằm ở phương Tây đã hoành hành hàng nghìn năm, cho tới bây giờ vẫn không có bất cứ người nào hoặc thế lực nào dám đến khiêu khích sự tồn tại của bọn họ.
Nhưng hôm nay gã ta lại nghe được từ trong miệng ông nội một tin tức kinh người, Nghị Hội Hắc Ám gần như đã bị diệt vong?
Giáo Đình bị Diệp Lăng phá hủy hơn phân nửa?
Đùa gì thế, đang đóng phim ư, việc này căn bản không khoa học, nếu như là người khác nói với gã ta, nói rằng tên Hoa Hạ khốn kiếp kia đã đánh Giáo Đình và Nghị Hội Hắc Ám đến mức tàn lụi, gã ta tuyệt đối sẽ cười lên ha ha, sau đó dùng một cái tát đánh chết tên ngu ngốc đó.
“Cho nên, con của ta, vì gia tộc, con nhất định phải hy sinh.” Ông lão mỉm cười, sau đó xoay người rời đi.
Sắc mặt gã Mick tái xanh, xong đời rồi, gã ta xong đời rồi, đây chính đang bài trừ gã ta ra khỏi trung tâm gia tộc.
Tiền hoa hồng của gia tộc, tư vị tuyệt vời của quyền lợi, đang dần biến mất khỏi tay tay gã Mick, điều quan trọng nhất, chính là gã Mick đã đắc tội với rất nhiều người a.
Lúc trước vì nể mặt gia tộc Rock, cho nên không có ai dám động đến gã, nhưng một khi gã bị đày đến Nam Phi, vậy vận mệnh đối xử với gã ta đúng là tàn khốc.
Mà tất cả những việc này, đều do tên Hoa Hạ kia tạo ra, tên Hoa Hạ kia chính là đầu sỏ gây nên vận mệnh bi thảm của gã.
Nhưng gã Mick cũng không dám nghĩ đến ý định trả thù, ngay cả hai thế lực lớn đều bị hắn dằn vặt thành cái dạng này, muốn gã ra tay trả thù hắn?
Đừng nói giỡn, đừng nói Diệp Lăng, chỉ cần gã dám đi ông nội nhất định sẽ cầm gậy đánh gãy chân gã.
Mà tất cả những việc này, tên đầu sỏ gây nên là Diệp Lăng lại không hề hay biết, lúc này hắn vẫn đang thoải mái nằm trên giường, hưởng thụ người đẹp mềm mại trong lòng.
Màn đêm buông xuống, bên trong trang viên Manchester vô cùng náo nhiệt, vì hoan nghênh Alice đến, Ruth lại tổ chức tiếp một bữa tiệc nữa, thịt rượu thơm ngon, nhưng bữa tiệc cũng chỉ có bốn người bọn họ, cùng với một ít người hầu.
“Chậc chậc, sao mình lại có một dự cảm không tốt vậy nhỉ, mí mắt đã nhảy lên một lúc lâu rồi.” Diệp Lăng nằm trên ghế thì thào, thần sắc có chút nghiêm trọng.
Phải biết rằng, giác quan thứ sáu của Tu luyện Giả vô cùng mạnh, vô số Tu Luyện Giả nhờ vào giác quan thứ sáu mà tìm được đường sống trong chỗ chết đây.
Cho nên Diệp Lăng căn bản sẽ không hoài nghi bản thân suy nghĩ nhiều: “Nhưng dựa vào thực lực hiện tại của mình, cho dù là cường giả Độ Kiếp Kì cũng không làm gì được mình.”
“Chẳng lẽ ở đây có cường giả mạnh hơn cả Độ Kiếp Kỳ? Không thể nào, loại cường giả đã sắp thành tiên này, chỉ sợ cả Trái Đất này cũng không tới vài người đi?”
Diệp Lăng thì thào: “Mặc kệ, nước tới đất ngăn, binh tới tướng đỡ.”
Nói xong, Diệp Lăng đứng dậy, đi tới chỗ Alice đang mặc một bộ đồ trắng như tiên giáng trần kia, nhẹ nhàng ôm lấy cô ta, gác cằm lên đầu cô ta.
“Ừ, thật thơm.” Diệp Lăng hít một hơi cười nói, sau đó sờ vào bụng Alice.
“Chậc chậc, bảo bối nhỏ của cha, phải ngoan ngoãn ở trọng bụng mẹ nha, không được quậy phá, nếu không cha sẽ đánh mông con.” Diệp Lăng mỉm cười, nhẹ giọng nói.
Gương mặt Alice cũng chưa đầy ý cười: “Anh đó, nói mò cái gì đây, hiện tại con còn chưa nghe được đâu, hơn nữa, nếu anh dám đánh con, em sẽ liều mạng với anh.”
“Nha! Còn có gia pháp nữa hay không? Em muốn tạo phản à!” Diệp Lăng kêu to, tay nhẹ nhéo lên mông Alice một cái.
Teressa và Ruth cũng cười đi tới cạnh hai người: “Darling a, chờ đến khi bảo bối nhỏ ra đời, anh sẽ không nỡ đánh đâu.”
“Được rồi, không nói chuyện này nữa, vài ngày nữa anh sẽ về nước, hai người các em cũng nên bàn giao mọi việc lại cho gia đình đi, sau đó trở về Hoa Hạ với anh.”
Diệp Lăng nói chính sự, hắn đã lấy lại được văn kiện bí mật kia, cũng đã đến lúc trở về nước, dù sao trong nhà vẫn còn một đám vợ đang chờ hắn a.
Nói đến đây, trên mặt Teressa và Ruth lập tức lộ ra thần sắc khó xử, đặc biệt là Teressa.
“Diệp Lăng, sợ rằng em không về cùng anh được, không từ mà biệt, ông nội của em sẽ không đồng ý.”
“Trên tay em còn quản lí rất nhiều sản nghiệp, nếu em đi, những sản nghiệp này sẽ trở nên lộn xộn, cho nên lúc này em không thể đi cùng với anh được.”
“Đợi chút đi, chờ thêm chút thời gian, để em giao những sản nghiệp này cho người thích hợp, sau đó sẽ đến Hoa Hạ tìm anh.”
Teressa nghiêm nghị nói, nội bộ gia tộc Rothschild gần như đã quyết định chọn cô ta làm người thừa kế, việc này đối với Teressa mà nói, không cần biết là vì nguyên nhân gì, cô ta cũng sẽ không thể ở lại Hoa Hạ mãi.
Diệp Lăng gật đầu: “Được rồi, nhưng nếu em có thời gian rảnh thì nhớ đến Hoa Hạ tìm anh, nếu không anh sẽ nhớ Nữ Hoàng của chúng ta đến phát điên a.”
Vừa nói, Diệp Lăng vừa ôm lấy Teressa, nhẹ nhàng hôn lên trán cô ta một cái.
“Ruth, còn em thì sao? Có về cùng anh không?” Diệp Lăng hỏi Ruth.
Ruth cũng lắc đầu: “Darling, sợ rằng em cũng không thể đi về với anh, thế này đi, sau này nếu có thời gian, em và chị Teressa sẽ đến Hoa Hạ tìm anh.”
Diệp Lăng chẹp miệng: “Được, để hai người đẹp ở lại nước Mỹ, anh rất không yên lòng nha, lỡ như ngày nào đó bị kẻ khác đào góc tường, sợ rằng anh sẽ đau lòng đến chết mất.”
“Nói gì vậy Darling, chẳng lẽ anh không tin tưởng bọn em sao?” Ruth nói, sau đó giơ tay lên đầu.
Diệp Lăng bĩu môi, nhìn Ruth và Teressa: “Chậc chậc, vậy anh nói nha, anh đúng là có chút không tin tưởng hai người a, nhìn bộ dạng điên cuồng khi trên giường của hai người, nếu như thật sự muốn làm chuyện đó, hai người có thể nhịn được sao?”
“Anh thấy a, hai người nhất định sẽ cho anh đội nón xanh, a phi, vận mệnh của anh sao lại thảm như vậy chứ!”
Ruth và Teressa cắn răng, nhào lên đánh Diệp Lăng, Diệp Lăng kêu to vội vàng chạy trốn, hai cô gái vội vàng đuổi theo.
Alice nhìn ba người đang đánh thành một đoàn, lập tức nở nụ cười, cái tên này, đúng là không đứng đắn a.
Buổi tối, bầu trời đây sao, một thân ảnh từ bên trong trang viên gia tộc Manchester điên cuồng lao ra, biến mất trong bóng đêm mịt mờ .
Mà Diệp Lăng thì đang ở trên giường vất vả làm việc, hai thân thể trắng nõn kia lật người lại, kêu lên vô cùng kích thích.
“Diệp Lăng! Em cũng muốn có bảo bảo!” Teressa u oán nói.
Mà Ruth nằm một bên cũng liên tục gật đầu: “Đúng vậy! Anh không thể phân biệt đối xử như vậy! Em cũng muốn có tiểu bảo bảo!”
Diệp Lăng lập tức cười khanh khách: “Mẹ nó! Hai người xem anh là lợn giống à? Đùa gì thế đây, chuyện này cũng không thể nói có là có a, có thể kết trái hay không còn phải xem đất đai a.”
“Tất nhiên, hạt giống cũng rất quan trọng, tin anh đi, hạt giống của anh là tốt nhất đó, đảm bảo chất lượng, hơn nữa còn không có hạt giống hư a!”
Diệp Lăng cười hắc hắc, nhào tới, lập tức phát ra vô số tiếng nũng nịu.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Lăng vừa rời giường, ánh mắt còn nhập nhèm, thì đã thấy Ruth hốt hoảng đi tới, gương mặt ngưng trọng.
“Darling, đã xảy ra chuyện!”
Diệp Lăng khựng một lát: “Xảy ra chuyện gì? Từ từ nói.”
Ruth gật đầu, sau đó thuật lại mọi chuyện cho Diệp Lăng nghe.