Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 321 - Chương 321: Tộc Hủy Nhân Vong

Chương 321: Tộc hủy nhân vong

Thì ra tối hôm qua, một người bạn của lão tộc trưởng Manchester, không biết vì sao lại đi vào đường hầm bí mật bên trong phòng đọc sách của lão tộc trưởng Manchester, chiếm được một đồ vật thần kì giống như tiên đan.

Sau khi ông ta ăn vào thế mà lại xuất hiện kì tích đột phá cảnh giới, sau đó bị lão Manchester phát hiện, vị cường giả kia trong nháy mắt đã chạy trốn.

Mà qua đêm hôm đó, sự việc thần kì nãy đã truyền ra khắp phương Tây, tốc độ lan truyền cực nhanh khiến người ta khiếp sợ, không ai biết vì sao lại có chuyện thần kì đến vậy.

Hơn nữa người đàn ông ăn bảo bối thần kì kia vẫn xuất hiện ở đó, dùng bản thân để chứng thực mọi việc, khiến mọi người phải ngậm miệng lại.

Điều quan trong nhất chính là người đàn ông có được bảo bối kia còn thề son sắt rằng, bên trong gia tộc Manchester vẫn còn có ít nhất chín viên bảo bối thần kì đó.

Trong phút chốc, tất cả các cường giả của phương Tây đều đổ dồn về gia tộc Manchester, một bảo bối có thể khiến bọn họ đột phá cảnh giới đủ khiến họ phát cuồng.

Cho nên chỉ qua một đêm, gia tộc Manchester đã trở thành một miếng thịt béo bở trong mắt các cường giả.

“Một vị Hồng Y Đại Giáo Chủ của Giáo Đình đã tới, hơn nữa những cường giả của các thế lực khác cũng đang trên đường tới đây, ngay cả một vị Pha-ra-ông của Ai Cập cũng chạy tới.”

Ruth gấp gáp nói, tuy rằng thực lực của gia tộc Manchester không tệ, nhưng cũng không thể chống lại được lực tấn công mạnh mẽ của các thế lực khác.

Diệp Lăng gật đầu, đứng dậy vỗ bả vai Ruth: “Yên tâm đi, đã có anh ở đây.”

“Không đơn giản như anh đã nghĩ đâu, anh sẽ nhanh chóng rời khỏi đây, tuy rằng thực lực của anh rất mạnh, nhưng anh cũng đâu thể một lần giết sạch hết tất cả mọi người?”

“Hơn nữa nếu như anh rời khỏi đây, sợ rằng gia tộc Manchester sẽ gặp phải sự trả thù điên cuồng, cho nên Honey, xin anh hãy giúp gia tộc Manchester.”

Thật ra lời Ruth nói rất có đạo lý, dù Diệp Lăng mạnh đến mấy cũng không thể giết sạch hết tất cả các cường giả, hơn nữa nếu hắn rời đi, vậy gia tộc Manchester nhất định sẽ gặp nguy hiểm, hắn cũng không thể cứ ở lại chỗ này trấn thủ mãi.

“Muốn anh giúp như thế nào.” Diệp Lăng gật đầu, có thể trợ giúp cho gia tộc Manchester, hắn nhất định sẽ cố hết sức.

Ruth hít sâu một hơi: “Ông nội của em muốn nhờ anh đứng ra, sau đó cùng ông ấy đàm phán với các thế lực, cố gắng khiến cho gia tộc Manchester chịu tổn thất ít nhất có thể.”

Ý tứ của lão Manchester rất rõ ràng, hắn chỉ cần ngồi ở bên cạnh tạo ra uy hiếp là được, giảm thiểu tổn thất lớn nhất.

“Được, việc này không thành vấn đề, anh đến gặp ông nội của em trước, tiện thể gặp lại vị Hồng Y Đại Giáo Chủ kia.” Diệp Lăng vỗ bả vai Ruth cười nói.

Trong phòng tiếp khách của trang viên Manchester, phong cách đơn giản khiến người xem vui thích, thiết bị trang hoàng thỏa đáng, chi tiết tỉ mỉ, là những biến hóa đã truyền thừa mấy trăm năm của gia tộc Manchester.

Lão Manchester và bảy tám vị cường giả đang ngồi trước một cái bàn tròn, khuôn mặt lão Manchester u sầu, bảy tám vị cường giả trước mặt, đều là những thủ lĩnh đại diện cho gia tộc mình, thái độ của bọn họ quyết định vận mệnh gia tộc Manchester.

“Các vị, ta tuyệt đối không có lừa gạt mọi người, đúng là gia tộc Manchester ta có thứ bảo bối kia, đó là vật truyền thừa đã để lại trăm năm, nhưng lấy thực lực của ta thật sự không lấy ra được.”

“Cái loại đan dược này nằm trong mật thất bí mật của gia tộc Manchester, bên trong có cấm chế, mười năm mới mở một lần, hôm qua cái tên chết tiệc kia giẫm phải vận may mới có thể đi vào trộm bảo vật đi.”

“Muốn đi vào mật thất bí mật kia của gia tộc Manchester, nhất định phải chờ đến mười năm sau.”

Lão Manchester hít sâu một hơi, xoa trán một cái, mới sáng sớm những tên này đã tới khiến ông ta rất đau đầu, nghĩ không ra biện pháp làm sao để đối phó với những tên này.

“Lão Manchester, ông đừng đấu trí với bọn ta, thực lực của ông không mở ra được, vậy bọn ta có thể giúp ông một tay, nhưng ông phải nói cho chúng tôi biết, rốt cuộc loại bảo bối kia có tất cả bao nhiêu.”

Một người đàn ông trung niên tóc vàng nói, trong mắt tỏa ra ánh sáng cuồng nhiệt, hiện tại tu vi của ông ta đã là Kim Đan trung kỳ, nếu như có thể ăn trọn bảo bối kia, như vậy...

Nghĩ tới đây, trái tim của ông ta bắt đầu nhảy lên, nhất định phải chiếm được a, cho dù phải khai chiến với gia tộc Manchester cũng phải giành được nó.

“Các vị, loại đan dược này chỉ còn lại chín viên, Thần Linh ở trên, ta không dám nói dối.”

“Nhưng đây là vật chí bảo của gia tộc Manchester ta, nhất định phải để lại bốn viên cho gia tộc ta, nếu không, gia tộc Manchester chỉ còn cách khai chiến cùng các vị, tộc hủy người vong!”

Lão Manchester đứng dậy, vỗ bàn hung ác nói.

Mẹ nó a, đúng là khi dễ người mà, đồ của nhà ta, các ngươi nói muốn liền muốn, đúng, quả đấm của ngươi lớn, nhưng ta cũng không phải là đứa trẻ lên ba a.

Lúc này, vị Hồng Y Đại Giáo Chủ của Giáo Đình cười: “Lão Manchester, tính tình của ông vẫn táo bạo như lúc còn trẻ, nhưng tôi có thể chấp nhận đề nghị của ông.”

“Dù sao đó cũng là bảo bối của gia tộc Manchester, chúng tôi đến lấy đã là bất kính với gia tộc Manchester, việc để lại cho gia tộc Manchester bốn viên, bọn ta không có ý kiến.”

Không nói đâu xa, chỉ riêng bên trong phòng này thôi cũng đã có bảy tám thế lực, hơn nữa theo tin tức thu được thì vẫn còn không dưới mười thế lực đang trên đường chạy đến gia tộc Manchester, chậm nhất buổi tối sẽ đến.

Tổng cộng có chín viên bảo bối, nếu gia tộc muốn giữ lại Manchester bốn viên, như vậy chỉ còn lại năm viên, sao đủ để những thế lực này chia nhau?

“Đồ của gia tộc Manchester ta, chẳng lẽ ta không có quyền được xử lí sao? Các người không nên ép ta, nếu không ta đến liên minh Dị Năng Giả tố cáo hành vi của các người!”

“Nhóm cường đạo các người, tuy gia tộc Manchester ta không phải rất mạnh, nhưng cũng sẽ không để mặc cho người chém giết!”

Lão Manchester dường như có vẻ muốn nổi điên, đám cháu trai rùa này thật quá khi dễ người, bọn họ thật sự nghĩ gia tộc Manchester là trái hồng mềm dễ nắn sao, ai muốn bóp thì bóp?

“Lão Manchester, ta nghĩ quyết định của ông, nhất định sẽ khiến ông phải hối hận, thật đấy.” Hồng Y Đại Giáo Chủ đứng lên, cười nhạt.

Cường giả của các thế lực còn lại thấy vậy cũng đều đứng lên, dữ tợn cười, nói nhảm, sao bọn họ có thể để lão Manchester được như ý nguyện được chứ.

Bị mấy đại cường giả này áp chế, lão Manchester đành phải vô lực ngồi xuống, gương mặt dại ra, bây giờ Manchester gia tộc chính là một miếng thịt, vốn dĩ không đủ để những tên này phân chia a.

“Hừ, lão Manchester, ta nghĩ ông nên an phận chút đi, đợi đến khi những kẻ kia đến, ta sợ ngay cả một viên ông cũng không giữ được.” Một vị cường giả cười ha ha.

Lão Manchester cắn răng, ngẩng đầu nhìn vị cường giả đang nói chuyện kia: “Ta đã nói rồi, đồ của gia tộc Manchester ta, nếu ngay cả việc đó cũng không làm được, vậy gia tộc Manchester ta, tộc hủy nhân vong!”

Khí thế của mọi người bị kiềm hãm lại, lập tức cười lên ha hả, đùa gì thế, ông ta thật sự cho rằng ông ta là ông cụ trong hoàng cung Hoa Hạ 100 năm trước sao.

Một lần tuyên chiến với mười quốc gia, cuối cùng bị đánh tè ra quần, bảo vật của quốc gia đều bị các cường đạo kia cướp sạch.

“Ta nói, một đám các ngươi có phải ngại bản thân sống quá thoải mái rồi không?” Đúng lúc này, một thanh âm lười biếng vang lên.

“Kẻ nào! Lăn ra đây!” Một gã cường giả hét lớn, sắc mặt âm trầm.

Ở cửa, một thân ảnh gầy gò đang chậm rãi đi vào phòng cùng với Ruth, là Diệp Lăng, hắn cười lạnh nhìn những cường giả ở xung quanh, sau đó ánh mắt rơi vào người Hồng Y Đại Giáo Chủ.

“Chậc chậc, lão bất tử kia phái ngươi đến? Ta thấy kia lão già kia thật sự không muốn sống nữa rồi.”

Diệp Lăng lắc đầu cười nhạt, ngôn ngữ sắc bén như đao, vô cùng ngông cuồng.

Bình Luận (0)
Comment