Diệp Lăng khó hiểu, Ruth vỗ ót bắt đầu giải thích cho Diệp Lăng.
“Em nói anh a, Đại Đế Elias là một quái vật rất mạnh, ngay cả Giáo Hoàng của Giáo Đình cũng phải tỏ ra tôn kính với ông ta, cường giả của các thế lực còn lại cũng không dám đắc tội ông ta.”
“Trong nhóm Thủ Hộ Giả, ông ta có địa vị rất cao, bởi vì ông ta làm vì quốc gia và con dân không ít việc, cho nên được rất nhiều người tán thưởng.”
“Nếu để người khác biết anh đánh ông ta, như vậy tâm trạng của tất cả mọi người đều sẽ giống như khi nghe được anh đánh Giáo Hoàng, không thể tin tưởng nổi.”
Alice ngồi ở bên cạnh cười khổ gật đầu Diệp Lăng: “Ruth nói không sai, điều quan trọng nhất, đó là quan hệ giữa ông ta và các Thủ Hộ Giả khác rất tốt.”
“Hơn nữa thực lực của các Thủ Hộ Giả khác cũng rất mạnh, cho dù là Giáo Hoàng cũng không muốn đắc tội với bọn họ, lỡ như bọn họ liên thủ lại thì e rằng ngay cả cường giả Độ Kiếp Kỳ cũng không phải là đối thủ của bọn họ.”
“Diệp Lăng, anh nhất định phải cẩn thận a, lỡ như bọn họ thật sự gây khó dễ cho anh thì sẽ xảy ra phiền toái lớn đó.”
Alice cười khổ, nhưng đồng thời cũng rất tự hào, nhìn người đàn ông của cô ta đi, hắn đã làm ra biết bao nhiêu việc kinh thiên động địa.
Diệp Lăng nhẹ nhàng cười, không có ý tốt nói: “Hắc hắc, hai ngày nay ông đây rất ngứa tay, nếu có kẻ nào đó cảm thấy da của mình ngứa ngáy thì cũng vừa lúc để anh luyện tập luôn.”
Trong lúc ba người đang nói chuyện, Teressa mang vẻ mặt ngưng trọng đi tới bên giường ngồi xuống.
“Hiện tại đã có hơn ba mươi thế lực, hơn nữa đầu sỏ cũng không ít hơn năm mươi người, điều quan trọng nhất, chính là vị vua Pha-ra-ông thần bí trong Kim Tự Tháp kia cũng đã đến rồi.”
“Có người nói vị vua Pha-ra-ông vương kia còn đáng sợ hơn cả Giáo Hoàng, nhưng lại bị bình cảnh vây hãm đã trăm năm, sau khi nghe được sự việc ở gia tộc Manchester thì lập tức đến.”
“Hiện tại tộc trưởng Manchester đang trao đổi sự tình cùng với bọn họ, nhưng may mắn đã có chín thế lực chập nhận yêu cầu của gia tộc Manchester, để lại bốn viên cho gia tộc Manchester.”
“Mà những việc này đều nhờ vào sự uy hiếp của Diệp Lăng, Ruth à, em nên cảm ơn tên hỗn đản này đó.”
Teressa nói xong liền nở nụ cười, nếu lúc này không có Diệp Lăng trấn giữ ở đây, sợ rằng gia tộc Manchester sẽ lành ít dữ nhiều, chỉ riêng một vị vua Pha-ra-ông thôi cũng đủ để khiến gia tộc Manchester không ngóc đầu lên được.
“Dừng, cũng không nhìn xem chồng của em uy phong lẫm liệt đến nhường nào, hình ảnh của anh vĩ đại nhường nào chứ, những kẻ nhỏ bé kia sao dám phản kháng lại anh.”
“Ai dám không chấp nhận yêu cầu của tộc trưởng Manchester? Đó chính là không nể mặt Diệp Lăng anh, ai sẽ dám chứ?”
Ngay lúc Diệp Lăng đang tràn đầy tự tin, gương mặt quản gia của gia tộc Manchester tràn đầy lo lắng chạy tới: “Tiểu thư Ruth, tộc trưởng mời Diệp tiên sinh đến đó.”
“Có vài thế lực không đồng ý yêu cầu của tộc trưởng, họ sắp ở phòng tiếp khách đánh nhau rồi, ngài mau đến đó đi.”
Gã đó vừa nói xong, Diệp Lăng lập tức ngẩn người, sau đó sắc mặt lập tức trở nên âm trầm: “Mẹ nó, kẻ nào to gan như vậy chứ, thế mà dám phá đám ở địa bàn của ông đây!”
Nói xong Diệp Lăng liền đứng dậy đi theo quản gia đến phòng tiếp khách, mẹ nó đúng là không nể mặt hắn mà, hắn vừa rời khỏi liền có kẻ đến phá dỡ lâu đài!
Ông đây nhất định sẽ đánh đến mức bọn chúng không xoay xở được cuộc sống, để cho bọn chúng biết không ai có thể phủ định quyết định của hắn!
Bên trong phòng tiếp khách của gia tộc Manchester, khuôn mặt lão Manchester chứa đầy phẫn nộ, thực lực của những cường giả đang cười lạnh trước mặt ông ta đều rất khủng bố.
Mà ở xung quanh có vào tên đầu sỏ đang ngồi, trong đó có cả Đại Đế Elias, có vài người có thực lực tương đương đang ngồi bên cạnh ông ta, bọn họ là những Thủ Hộ Giả của nước Mỹ.
Mà vua Pha-ra-ông đang ngồi đối diện với Đại Đế Elias, trong tay cầm lấy quyền trượng vàng, sắc mặt uy nghiêm, khí tức cường đại, thực lực đã bước nửa bước vào Độ Kiếp kỳ.
Phải biết rằng, đến ngay cả Giáo Hoàng cũng phải mượn bí pháp và lực lượng tín ngưỡng của Giáo Đình mới có thể đột phá bước nửa bước vào cảnh giới Độ Kiếp.
Mà vị vua Pha-ra-ông kia lại là một vị cường giả nửa bước Độ Kiếp thực sự, đủ để khiến mọi người khiếp sợ.
“Lão Manchester! Đừng ở chỗ này giở trò bịp bợm với bọn ta, ta cho ông biết, gia tộc Manchester chỉ có thể để lại một viên bảo bối, suy nghĩ của ông quá hão huyền rồi!”
Một gã cường giả Kim Đan trung kỳ cười nhạt rống to, vài tên cường giả bên cạnh hắn ta cũng liên tục gật đầu.
Lão Manchester phẫn nộ: “Ronaldo Dioto! Nếu như ngươi có thực lực hoàn toàn có thể đi tranh đoạt, ta chỉ có thể nhường ra nhiều nhất ba viên, ngươi cho rằng ngươi nhất định có thể đạt được?”
Có thực lực thì cho dù chỉ có một viên cũng có thể đoạt đến tay, không có thực lực cho dù có mười viên ngươi cũng không thể đoạt nổi.
Kẻ được gọi là Ronaldo Dioto kia tỏ ra khinh thường: “Có thực lực hay không là việc của ta, hiện tại chúng ta đang thảo luận việc của gia tộc Manchester ông.”
“Không có thực lực tất nhiên sẽ không giữ được bảo bối, đó là sự chúc phúc mà Thần Linh ban cho chúng ta, sao gia tộc Manchester ông lại muốn chiếm đoạt phần thưởng mà Thần Linh tặng cho chúng ta chứ!”
Ronaldo Dioto nói, lão Manchester suýt chút nữa chửi ầm lên, mẹ nó, ngay cả Thần Linh cũng lôi ra nói luôn rồi, ngươi đang đùa đấy hả, vậy ông ta cũng nói Giáo Đình chính là phần thưởng mà Thần Linh ban phúc cho ông ta kia kìa.
“Đại Đế Elias, ngươi là Thủ Hộ Giả, hẳn sẽ bảo vệ cho tài sản riêng của bọn ta chứ?”
“Bọn họ tới ta cũng không nói gì cả, ta chỉ muốn để lại bốn viên, chẳng lẽ cũng không được sao? Đại Đế Elias, ta nghĩ ông vẫn nên quản lí việc này một chút đi.”
Lão Manchester không còn cách nào khác đành phải nhìn về phía Đại Đế Elias Đại Đế cầu xin, là một Thủ Hộ Giả, ngay cả vua Pha-ra-ông cũng phải nể mặt Đại Đế Elias, dù sao Đại Đế Elias cũng phải một mình đến đây chiến đấu.
“Manchester, ta nghĩ gia tộc Manchester nên suy nghĩ một chút lời của bọn họ, ngươi cũng biết quy tắc cá lớn nuốt cá bé của Giới Dị Năng, đây là chuỗi quy tắc sinh tồn của chúng ta.”
Đại Đế Elias đạm mạc nói, rõ ràng không muốn nhúng tay vào việc này, khiến lão Manchester tức đến mức sắc mặt xám ngắt, cả người run rẩy cắn răng nghiến lợi.
“Đúng vậy lão Manchester, ta nghĩ ngươi vẫn nên thỏa hiệp đi, nếu không dự định tộc hủy nhân vong có thể sẽ trở thành hiện thực đó!”
“Ha ha! Đúng vậy đúng vậy, ý nghĩ này vẫn rất thực tế đấy, ta nghĩ tất cả tộc nhân của gia tộc Manchester cũng sẽ lựa chọn ủng hộ quyết định của ngươi, ha ha!”
“Nhưng không biết khi bọn họ đến Địa Ngục rồi liệu có oán trách người làm tộc trưởng là ngươi không, dù sao cũng không phải tất cả mọi người đều muốn chết, đây chỉ là ý nguyện của một mình lão Manchester mà thôi.”
Mấy vị cường giả đều cười lên ha hả, vẻ mặt đắc ý.
Mà nhưng vào lúc này, Diệp Lăng nổi giận đùng đùng đi vào bên trong phòng tiếp khách, ánh mắt như đao, vô cùng sắc bén.
“Con rùa nào không đồng ý quyết định của tộc trưởng Manchester đâu? Lăn ra đây cho ông!” Diệp Lăng cắn răng quát to!
Ronaldo Dioto ngẩn người, lập tức dữ tợn cười: “Tên Hoa Hạ từ đâu tới, dám ở trước mặt ông nội đây dương oai!”
Nói xong, Ronaldo Dioto đi ra ngoài, chuẩn bị đi ra giáo huấn tên không biết trời cao đất rộng kia.
Sau khi Đại Đế Elias nhìn thấy thân ảnh Diệp Lăng, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.
Trong đầu của ông ta lập tức hiện lên hồi ức đáng sợ kia, đó tuyệt đối là nỗi sỉ nhục cả đời này của ông ta.
“Không tệ không tệ!” Diệp Lăng nhe răng cười, trong tay đột nhiên xuất hiện một cục gạch đen, đằng đằng sát khí đi về phía Ronaldo Dioto.
Đại Đế Elias nhìn thấy cục gạch đen kia, trong lòng bỗng nhiên hít thở không thông, hai chân run rẩy, suýt chút tiểu trong quần.