Cục gạch đen kia là nỗi đau thống khổ trong lòng Đại Đế Elias, nhớ đến cục gạch kia điên cuồng đánh lên thân thể mình, cả người Đại Đế Elias liền run lên.
Nhớ tới buổi chiều ngày hôm đó, cả người Đại Đế Elias đầy vết thương, một chân bị đánh gãy, bóng lưng cô đơn, chuyện này nói ra khẳng định không ai tin, đường đường là Thủ Hộ Giả của nước Mỹ, Đại Đế Elias lại bị người đánh thành bộ dạng này.
Ngay cả bản thân Đại Đế Elias cũng không tin, nhưng đó đều là sự thật, mà kẻ gây ra chính là kẻ đang cầm cục gạch đi về phía Ronaldo Dioto kia.
“Đứa con đáng thương, ta sẽ cầu nguyện cho ngươi, hi vọng ngươi sẽ không bị đánh chết.” Trong lòng Đại Đế Elias cầu khẩn cho Ronaldo Dioto.
Ronaldo Dioto nhìn thấy Diệp Lăng cầm cục gạch trong tay, lập tức cười lên ha hả: “Ha ha! Tên Hoa Hạ này điên rồi sao? Đây là công nhân đến từ công trường nào vậy, cũng dám tới nơi này thể hiện?”
“Tiểu gia hỏa, ta sẽ khiến ngươi phải hối hận vì hành vi của mình, tin ta đi!”
Ronaldo Dioto giơ tay lên, bàn tay hung hăng đánh về phía Diệp Lăng, Ronaldo Dioto bộc phát ra bảy phần sức mạnh, chuẩn bị giáo huấn tên gia hỏa ghê tởm này một bài học.
Hô, bàn tay xẻ gió đánh tới, Diệp Lăng cười nhạt, cục gạch trong tay bỗng nhiên giơ cao lên đánh về phía Ronaldo Dioto.
Ba, cục gạch đánh vào bàn tay của Ronaldo Dioto, một tiếng xương gãy vang lên, mọi người đều giật mình.
Mà Ronaldo Dioto lại điên cuồng rống lên, cảm giác đau nhức ở cổ tay khiến Ronaldo Dioto nhịn không được rống lên, quá đau, hiện tại đại não Ronaldo Dioto đều trở nên trống rỗng.
“Thằng nhóc! Thật ngoan cố, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!”
Diệp Lăng cười nhạt, cục gạch trong tay lại giơ lên lần nữa, điên cuồng đánh về phía Ronaldo Dioto, trực tiếp đánh lên đầu Ronaldo Dioto.
Sát, lại một tiếng thanh thúy vang lên, máu tươi trên đầu Ronaldo Dioto phun ra, mọi người đều theo bản năng nhắm mắt.
“Sao trái tim của ta lại đau như vậy nhỉ, chẳng lẽ là vì một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ sao?” Đại Đế Elias nhíu mày, có giọt nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, trong lòng chứa đầy chua xót.
Diệp Lăng điên cuồng dùng cục gạch bắt chuyện với Ronaldo Dioto, mọi người đều kinh hãi, sao tên đó lại mạnh đến như vậy chứ?
Một cường giả Kim Đan trung kỳ, cũng đã xem như người đứng đầu mạnh nhất, vậy mà lại không đỡ được mấy cục gạch của Diệp Lăng?
Chuyện này có chút không thực tế a, sao lại có một cảm giác đang xem phim truyền hình của Hoa Hạ vậy chứ?
Vù vù, Diệp Lăng đứng lên, xoa máu tươi đang dính trên tay, sau đó vẻ mặt hung ác quét ngang mọi người: “Còn ai không phục? Đứng ra hầu hạ cục gạch của ông đây!”
Mọi người đều kinh hãi lắc đầu, gương mặt đầy khủng hoảng, mẹ nó tên sát tinh này đang nói giỡn sao, trong nháy mắt khiến bọn họ nhớ đến một kẻ có cùng tên.
Mấy ngày hôm trước, một tên Hoa Hạ đã hủy đi hơn nửa Giáo Đình, dường như đánh Giáo Hoàng đến mức không thể tự mình lo liệu sinh hoạt, không phải hắn thì còn có thể là ai?
“Nhìn gì mà nhìn! Lão già kia!” Diệp Lăng ngạo khí nhìn vị vua Pha-ra-ông kia quát, em gái ngươi, không phục liền đứng lên hầu hạ cục gạch của tiểu gia ta!
Pha-ra-ông gì chứ, gì mà Thủ Hộ Giả chứ, chọc tới lão tử ai cũng phải chịu đánh.
Vua Pha-ra-ông lập tức sững sờ, sắc mặt âm trầm, nắm chặt quyền trượng trong tay nhưng lại không có phản kích, trong lòng ông ta chỉ có viên đan dược kia là quý nhất, những thứ khác đều không quan trọng.
Diệp Lăng quay đầu, nhìn Đại Đế Elias đang thản nhiên nhìn trần nhà cười cười.
“Ngươi!Đại Đế Elias, mau ngẩng đầu lên cho ta, ta hỏi ngươi, ý kiến của tộc trưởng Manchester ngươi cảm thấy thế nào?”
Cả người Đại Đế Elias run lên, sau đó xấu hổ cười: “Ta cảm thấy ý kiến của tộc trưởng Manchester rất tốt a, đây tuyệt đối là một ý kiến báo thù lí tưởng.”
“Ta là Thủ Hộ Giả, nhất định sẽ ủng hộ ý kiến của tộc trưởng Manchester, ai bảo ta là Thủ Hộ Giả chứ.”
Đại Đế Elias ra vẻ quân tử nói khiến cho tất cả mọi người đều sững sờ, tên này sao lại đổi tính rồi? Vừa rồi ông ta còn nói sẽ không nhúng tay vào việc giat tộc lão Manchester mà?
Làm ơn đi, ông là Thủ Hộ Giả đó, năm người các người liên thủ lại chính là thiên hạ vô địch, sao lại dễ dàng thỏa hiệp đến như vậy.
Đại Đế Elias khóc không ra nước mắt nói không nên lời a, hiện tại ông ta giống như một kẻ một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng a.
“Ừm không sai, chính là dáng vẻ này, ngươi rất có tiền đồ.” Diệp Lăng cười khẽ, dường như đang khen học sinh tiểu học.
Đại Đế Elias gật đầu cười khổ, trong mắt có nước mắt, không biết là kích động hay là như thế nào.
“Được, cứ quyết định như vậy đi, tộc trưởng Manchester, ta đi về trước, có việc gì ông cứ nói với Đại Đế Elias, ta nghĩ ông ta nhất định sẽ ủng hộ mọi quyết định của ông.”
“Đại Đế Elias, ta nói có đúng không?”
Diệp Lăng dữ tợn cười, Đại Đế Elias vội vàng gật đầu trả lời, đùa gì thế, bây giờ ông ta sẽ giả vờ khuất nhục, sau khi đến mật thất bí mật của gia tộc Manchester, cùng cùng với các anh em hợp lực lại đánh Diệp Lăng.
Giết chết tên đáng ghét này, hắc hắc, đến lúc đó mọi khuất nhục sẽ không còn nữa.
Hắc hắc, hiện tại cúi đầu cũng không sao cả, chỉ cần có thể làm thịt được thằng nhóc con này, sau khi giết được hắn, nỗi ám ảnh trong lòng ông ta cũng sẽ không còn nữa.
Diệp Lăng đâu biết được những suy nghĩ trong lòng ông ta, hắn vui mừng gật đầu sau đó xoay người rời đi.
Có Đại Đế Elias chống đỡ cùng với hành động dùng huyết tinh trấn áp vừa rồi của Diệp Lăng, lão Manchester cảm thấy bất luận việc gì cũng sẽ trở nên thuận lợi.
Tất cả mọi người đều đồng ý để lại bốn viên bảo bối cho gia tộc Manchester, sau đó ước định ngày mai sẽ tiến hành mở ra mật thất, để những kẻ này tiến hành tranh đoạt.
Ban đêm, ánh sao sáng chói làm sáng rực cả khung trời, Diệp Lăng nằm ở trên giường nhìn bầu trời đầy sao, chất đầy tâm tư.
“Darling, em tới đây!”
Hưu, một thân hình trắng nõn nhào tới người Diệp Lăng, nước mắt hắn lập tức ràn rụa.
“Má ơi, một ngày cũng không cho nghỉ ngơi à? Cho dù có Hoan Hỉ Công anh cũng chịu không nổi a.”
“Cái giá bỏ ra còn lớn hơn lợi tức thu vào, tỷ lệ hoàn toàn không cân bằng a, nói mau các em có phải đang muốn mưu hại bổn vương không!”
Diệp Lăng ủy khuất nói, tiếp theo, lại thêm một thân hình trắng nõn nữa nhào đến, hai thân hình trực tiếp cưỡi lên người Diệp Lăng, một người rong ruổi, một người điên cuồng.
“Nói! Các em rốt cuộc muốn làm cái gì! Có phải muốn mưu hại bản vương không!”
Cảm giác được nhị đệ của mình đang ngẩng đầu lên, Diệp Lăng lập tức hét lớn, nhị đệ của hắn đúng là không chịu thua kém a, đã sắp bị mài thành Tú Hoa Châm rồi, vẫn còn dám phấn khởi đến như thế.
“Bọn em muốn có con!”
“Đúng! Anh gieo một hạt giống xuống, sau này cây kết trái, đó là một quá trình lớn lao.”
Cả người Diệp Lăng run lên, con mẹ nó, ngay cả quả táo cũng đều có rồi a.
Mà ở bên trong thư phòng Manchester, lão Manchester nhìn bầu trời, lộ ra nụ cười gằn.
“Vinh quang của gia tộc Manchester, cuối cùng cũng sẽ bao phủ toàn bộ thế giới!”
Thanh âm của ông ta như ác quỷ từ Cửu U địa ngục, khiến người ta rợn cả tóc gáy.