Ngày thứ hai, trong toàn bộ ánh mắt của các thế lực phương Tây, cuối cùng gia tộc Manchester cũng mở ra mật thất bí mật thuộc về gia tộc Manchester, mấy trăm tên cường giả đều đang đợi, chờ cướp đoạt bảo bối.
Diệp Lăng dậy rất sớm, lão Manchester bảo hắn rời giường sớm một chút, bảo Diệp Lăng đi tới thư phòng lúc trước của lão Manchester, ở đó đã đứng đầy cường giả.
Nhưng khi Diệp Lăng đến vẫn hấp dẫn không ít ánh mắt của một số người, dù sao trong hai ngày nay, sự tích anh dũng của tiểu tử Hoa Hạ này bọn họ đã nghe chai sạn cả lỗ tai rồi.
Cái gì mà tức giận uy hiếp mắng vua Pha-ra-ông a, đánh Giáo Hoàng a, hủy đi nửa Giáo Đình a, dọa Đại Đế Elias xanh mặt a, nhưng việc đó khiến Diệp Lăng trở thành tiêu điểm của vòng xoáy.
Lão Manchester nhìn nhóm người đứng trước phòng đọc sách, sắc mặt ngưng trọng nói: “Các vị, ta xin nói lại lần cuối, mật thất bí mật của gia tộc Manchester rất nguy hiểm.”
“Bên trong có rất nhiều phần mộ của tổ tiên gia tộc Manchester ta, cho nên, nếu như gặp phải nguy hiểm khi bước vào trong đó, các người không được truy cứu trách nhiệm của gia tộc Manchester ta.”
“Còn nữa, phần mộ tổ tiên của gia tộc Manchester, ai cũng không được quấy rối sự thanh tịnh của bọn họ, các người nhất định phải đáp ứng ta điều này.”
Tộc trưởng gia tộc Manchester nói xong, những cường giả khác đều trở nên xôn xao, những cường giả này thuộc về hơn ba mươi thế lực khác nhau, có vài thế lực không chỉ phái ra một người, thậm chí có vài thế lực còn phái ra tận bảy tám người, vì tranh đoạt bảo vật lần này mà thèm thuồng nhỏ dãi.
“Lão Manchester! Ông yên tâm đi, bọn ta xin thề với Thần Linh, đây là lựa chọn của bọn ta, tuyệt đối sẽ không bắt gia tộc Manchester chịu trách nhiệm.”
“Đúng vậy, kẻ nào không có thực lực thì tự chịu chết, đừng nói nhảm nữa, mau đi vào thôi.”
Mọi người liên tục thúc giục, lão Manchester gật đầu, sắc mặt ngưng trọng, đưa theo mọi người đi tới bên trong phòng đọc sách.
Phòng đọc sách chật hẹp không chứa nổi nhiều người như vậy, lão Manchester mở ngăn ẩn bên trong phòng đọc sách ra, một cánh cửa chậm rãi mở ra, lão Manchester dẫn đầu đi vào, những người còn lại đều tranh nhau đi vào lối đi kia trước.
Diệp Lăng đi ở phía trước, trong lòng hắn có dự cảm xấu, cho nên rất đề phòng, tinh thần khẩn trương cao độ.
Có rất nhiều cường giả gặp phải tình cảnh lật thuyền trong mương, chiếc thuyền nhỏ tính mạng nói lật liền lật.
Mọi người chậm rãi đi vào thông đạo u ám, đi khoảng mười phút, mọi người đến bên trong một thế giới độc lập rộng rãi.
Mảnh thế giới hầu như không có ánh sáng, nhưng những cường giả này đều là tinh anh trong Giới Dị Năng phương Tây, tu vi mỗi người đều tới cảnh giới Kim Đan.
Thậm chí Diệp Lăng còn phát hiện ra vài đại cường giả đang lẩn tránh trong nhóm người, tu vi của họ có thể sánh ngang với tu vi của vua Pha-ra-ông, tuy nhiên bọn họ lại rất điệu thấp.
Mà bốn phía bên trong mảnh thế giới này rất hoang vu, chỉ có vài ngôi mộ nhỏ tỏa ra tử khí khủng bố.
“Các vị, đây là nơi bí mật của gia tộc Manchester, mà bảo bối mà mọi người muốn tìm đang ở tận cùng của mảnh đất này, điều chúng ta cần làm bây giờ là phá vỡ cấm chế.”
Lão Manchester chậm rãi nói, mọi người đều gật đầu, bọn họ cảm nhận rất rõ lớp bề mặt của thế giới này, có một cỗ lực lượng đáng sợ đang bao phủ lên nó.
Cỗ lực lượng này ngăn cản những kẻ muốn tiếp cận, khiến cho những người đang đứng ở đây đều có chút kinh hãi.
“Cường giả Độ Kiếp Kỳ chân chính đã bày ra cấm chế ở đây, hơn nữa người đó tuyệt đối không phải là một kẻ có thực lực Độ Kiếp sơ kỳ!” Diệp Lăng cảm nhận được cỗ lực lượng khủng bố này, không khỏi kinh hãi.
Hắn cuối cùng cũng biết tại sao hắn lại cứ luôn có một dự cảm xấu, hắn đã có thể khẳng định, cường giả bày ra cấm chế này vẫn chưa chết.
Mà kẻ này đang được giấu ở nơi bí mật của gia tộc Manchester, thực lực của kẻ đó tuyệt đối uy hiếp được hắn.
Nghĩ tới đây, Diệp Lăng cười nhạt, hiện tại hắn cảm thấy lão Manchester kia cũng không phải là một kẻ đáng tin, hoàn toàn làm rõ câu nói, nhân sinh như khói, toàn bộ dựa vào diễn kịch.
Nhưng Diệp Lăng cũng không có vạch trần âm mưu của lão Manchester, hắn muốn xem lão già kia rốt cuộc muốn làm cái gì.
“Các vị, nếu đã muốn mở cấm chế này ra, vậy cũng đừng tiết kiệm sức lực, mọi người cùng nhau ra tay đánh nát cấm chế này.”
Lão Manchester nghiêm túc, mọi người đều gật đầu, thân hình Diệp Lăng lặng lẽ lùi về phía sau, hắn muốn tìm ra điều mờ ám trong đó.
Một gã cường giả Kim Đan Kỳ nhịn không được, dẫn đầu xuất thủ, linh lực trong cơ thể cuồn cuộn rít gào mà ra, hung hăng đánh về phía cấm chế kia.
Mọi người đều cẩn thận nhìn chòng chọc vào cấm chế tàn hình kia, nhưng công kích mạnh mẽ của cường giả Kim Đan Kỳ cứ như đánh vào biển sâu, cấm chế kia căn bản không có một chút phản ứng.
“Mọi người cùng nhau xuất thủ! Ta không tin cấm chế do một người bày ra có thể mạnh đến mức nào.”
Một gã đầu lĩnh thế lực to giọng nói, tất cả các cường giả bao gồm cả vua Pha-ra-ông cũng đồng loạt xuất thủ, chẳng qua có người ra toàn lực, có người lại ẩn dấu, đợi phân chia thành quả của mọi người.
Mà Diệp Lăng thì lại nở một nụ cười âm lãnh, mẹ nó, lúc này hắn có thể khẳng định lão Manchester này tuyệt đối có điều mờ ám, mà nơi bí mật này cũng tuyệt đối không bình thường.
Cấm chế được chia làm ba loại, loại thứ nhất có chứa lực công kích đáng sợ, kẻ xâm nhập vào sẽ phải hứng chịu công kích đáng sợ, đây là một loại.
Một loại nữa có tính phòng ngự, ngăn cản người khác tiến nhập vào, nó có lực phòng ngự gần như vô địch, nhưng lực lượng cường đại vẫn có thể phá hư nó.
Loại cuối cùng có tính mê hoặc người muốn đi vào, nó sẽ khiến người khác sa vào mộng cảnh, khó phân biệt đâu là hiện thực đâu là ảo ảnh, mê hoặc đại não của con người.
Mà cấm chế có thể hấp thu lực công kích của cường giả, Diệp Lăng vẫn là lần đầu tiên nghe nói đến, cái quan trọng nhất chính là nó không chỉ đơn giản hấp thu sức mạnh, mà ngoài ra còn có một cỗ linh lực yếu ớt khó phát hiện đang lặng lẽ điều khiển cấm chế này.
“Chậc chậc, lão Manchester này đúng là diễn viên phái thực lực a, ngay cả tiểu gia ta cũng bị lừa rồi!”
Diệp Lăng cười nhạt, linh lực mà những tên ngu ngốc kia đang đánh ra đều bị thứ gọi là cấm chế này nuốt chửng lấy, cung phụng cho cường giả lập ra cấm chế này.
Mà cường giả kia ngay đến Diệp Lăng cũng không dám tùy ý trêu chọc, một quái vật có tu vi ít nhất là Độ Kiếp trung kỳ, cho dù là Diệp Lăng cũng phải tỏ ra cẩn thận.
Vào lúc những kẻ đần độn kia đang điên cuồng phát ra công kích vào cấm chế, lão Manchester đi tới cạnh Diệp Lăng.
“Diệp Lăng, sao cậu không ra tay? Không phải đã nói cần phải tiến hành nhanh một chút sao?” Lão Manchester cười híp mắt nói.
Diệp Lăng nở nụ cười: “Tộc trưởng Manchester, ta là đường lui của ông a, nếu như bây giờ ta dùng hết khí lực, lỡ như lát nữa có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì ta biết phải làm thế nào.”
“Cho nên phải tạo ảo giác cho bọn họ, để bọn họ cảm thấy rằng ta cũng đang ra tay, nhưng mà tộc trưởng Manchester, kĩ thuật diễn xuất của ta không quá tốt a, không bằng một số người, dùng kĩ thuật diễn xuất che mắt tất cả mọi người, bội phục bội phục.”
Diệp Lăng chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, lão Manchester đương nhiên nghe ra, nhưng sắc mặt cũng chỉ khựng lại một chút, sau đó lập tức trở lại bình thường.
“Diệp Lăng cậu thật là thích nói giỡn a.” Lão Manchester cười nói.
Mà Diệp Lăng thì cười lạnh: “Là ông đang nói đùa mới đúng, tộc trưởng Manchester thân ái của ta.”
Kẽo kẹt, bầu không khí lập tức đình trệ lại, có chút khẩn trương.