Diệp Lăng cười nhạt, lão Manchester xấu hổ cười, đồng thời trong mắt lão Manchester cũng lóe ra một chút lo lắng, nhưng lại nhanh chóng biến mất.
“Cấm chế sắp bị đánh vỡ rồi! Thật tốt quá, mọi người cố gắng thêm một lần nữa, tăng sức mạnh lên, nhanh một chút!”
Đúng lúc này, một gã cường giả Kim Đan Kỳ vô cùng kích động hô lên, những người khác nhìn thấy trên không gian trong suốt xuất hiện vô số vết nứt, lập tức vui mừng.
“Xuất thủ! Nhanh, đánh vỡ cái cấm chế này!”
Oanh, vô sô tia sáng điên cuồng phóng ra như rồng, không ngừng đánh về phía cấm chế kia.
Diệp Lăng cười nhạt, đám ngu ngốc này đang cung cấp linh lực cho kẻ khác, đợi đến lúc chết, đám người đó muốn khóc cũng không chỗ để khóc.
Sát, một tiếng lanh lảnh vang lên, cấm chế quỷ dị kia đã bị đánh nát, tất cả mọi người đều vô cùng kích động, vọt tới bên trong.
“Diệp Lăng, chúng ta cũng vào đi thôi.” Lão Manchester chậm rãi nói, quỷ dị cười.
Diệp Lăng gật đầu, người tài cao gan lớn, đối với Diệp Lăng mà nói, tuy thực lực của tên Độ Kiếp kia có phần khủng bố, nhưng hắn vẫn đủ sức để đánh một trận, ít nhất cũng có đủ khả năng bảo toàn tính mạng của mình.
Hắn ngược lại muốn nhìn một chút, xem cái tên kia rốt cuộc đang muốn làm cái gì.
Diệp Lăng cười nhạt, sau đó cũng bước vào bên trong, mà lão Manchester ở sau lưng hắn bỗng nhiên nở nụ cười quỷ dị, đôi mắt bỗng nhiên xuất hiện vô số tia sáng màu đỏ.
Sau khi tất cả mọi người đã bước vào bên trong, đột nhiên cấm chế vừa bị đánh nát khi nãy lại xuất hiện lần nữa, vây khốn tất cả mọi người ở bên trong.
“Cái gì! Chuyện này là sao hả lão Manchester, cấm chế này không phải đã bị đánh nát rồi sao? Sao lại xuất hiện lại nữa rồi!”
“Đúng a, rốt cuộc chuyện này là sao hả lão Manchester, ông mau nói rõ đi!”
Lập tức có vô số người ầm ĩ lên, sự việc kì quái này khiến bọn họ có một dự cảm xấu, mà lão Manchester đang đứng ở một bên thì lại cười lắc đầu.
“Muốn đi ra ngoài cũng không phải là việc đơn giản, sau khi lấy được bảo bối, cần phải đánh vỡ cấm chế này một lần nữa mới có thể ra ngoài.”
“Đây là nơi bí mật của gia tộc Manchester ta, tất nhiên sẽ có chút thủ đoạn phòng ngự.”
Đúng vào lúc này, ở phía trên những mộ phần kia đột nhiên xuất hiện vô số sương đen, có chừng hơn một trăm cái, dường như mỗi mộ phần đều xuất hiện một cái.
“Nhân loại ti tiện, dám đến quấy rối vong linh nghỉ ngơi, các ngươi sẽ phải chịu sự nguyền rủa trừng phạt, cái chết chính là cái giá mà các ngươi phải trả!”
“Chết đi, những kẻ đã quấy rầy linh hồn, Thần Linh đã hạ lệnh phải trừng phạt các ngươi!”
Lời nói của những màn sương đen kia khiến cho tất cả mọi người sợ hãi, hơn trăm màn sương đen này đều có thực lực Kim Đan trung kỳ.
“Cái gì! Thế này là thế nào! Linh hồn của tổ tiên gia tộc Manchester ?”
“Linh hồn cái rắm, cũng chỉ là một đám quỷ mà thôi, xem lão tử đánh nát chúng nó đây!”
Một gã cường giả nói, cầm một cái búa lớn trong tay, thân hình mạnh mẽ nhảy lên, chiếc búa trong tay điên cuồng bổ xuống như thiên lôi oanh tạc, ầm ầm nổ mạnh.
Chiếc búa đáng sợ đánh vào đoàn sương đen kia, ánh sáng trong nháy mắt bao trùm cả đoàn sương đen.
“Diệt cho ta!”
Bá, lại đánh thêm một búa, cường giả này lớn tiếng quát to, trong thân thể bộc phát ra một cỗ lực lượng kinh khủng đánh vào đoàn sương đen.
Ba, đoàn sương đen biến mất trong không trung.
“Ha ha! Linh hồn chó má gì chứ, vẫn phải chết trong tay ông đây thôi, nhằm nhò gì! Đánh nát hết!”
Cường giả này rống giận, vô cùng kích động, những cường giả khác thấy vậy cũng đều xông tới, mỗi người một cái bắt đầu tiêu diệt sương đen, nhưng Diệp Lăng vẫn đứng yên nở nụ cười.
Chậc chậc, lại thêm một thủ đoạn nữa a, tiếp theo chính là lúc xem kì tích xuất hiện a.
“A! Cứu mạng a! Nhanh cứu mạng, ta không phải là đối thủ của nó, quá kinh khủng!”
Một gã cường giả Kim Đan trung kỳ điên cuồng rống to, hoàn toàn không có cơ hội đánh trả, trực tiếp bị đoàn sương đen cắn nuốt.
Những cường giả khác nghe thấy hắn ta cầu cứu, lập tức rợn cả tóc gáy, sau một khắc, đoàn sương mù tản đi, chỉ còn một đống xương trắng ở trên đất, ngay cả máu thịt cũng đều không còn.
“Cái gì! Không thể nào! Cái tên vùa dùng búa đánh tan sương đen lúc nãy cũng là tu vi Kim Đan trung kỳ mà!”
“Chẳng lẽ đám sương đen này còn phân chia mạnh yếu?”
Mọi người đều kinh ngạc, mà ở trong mộ phần lại có rất nhiều người tỏ ra ung dung, dễ như trở bàn tay đánh tan những đoàn sương đen này.
“Thì ra là thế! Hừ, không có vận may, thực lực không đủ, chết cũng đáng, thế là lại ít đi một tên tranh đoạt bảo vật với chúng ta, phải đánh nát hết đám sương đen này a!”
Những kẻ khác nhìn thấy trận thế như vậy, lập tức khôi phục lại lòng tin, mà Diệp Lăng cũng trở nên đề phòng.
Tên vừa bị đoàn sương đen cắn nuốt kia, rõ ràng toàn bộ máu thịt và tinh tinh khí của gã đó đều đã bị một kẻ đáng sợ cắn nuốt hết.
Mà lão Manchester vừa rồi còn dõng dạc tuyên bố không được quấy rầy phần mộ gia tộc Manchester, bây giờ lại bình thản như không có gì, dường như những đoàn sương đen này không phải là linh hồn của tổ tiên gia tộc Manchester.
“Cáo già, ta thật sự muốn nhìn một chút xem ông ta định làm gì!” Diệp Lăng vẫn không có vạch trần lão Manchester.
Đã đi vào trong không gian này, cho dù có vạch trần ông ta, nếu như lão Manchester thật sự có âm mưu quỷ kế, ông ta nhất định vẫn sẽ thi triển.
Điều quan trọng nhất là khiến thực lực của người phương Tây ở chỗ này suy giảm, đây là một việc có lợi với Hoa Hạ.
Một việc tốt như vậy, sao Diệp Lăng lại không làm chứ?
“Tộc trưởng Manchester, chậc chậc, những tên này đúng là không phải người a, bọn họ đang muốn đào phần mộ tổ tiên nhà ông đó, ông nội bà nội của ông nhất định sẽ bị hồn phi phách tán a.”
“Ông nói xem bọn họ có còn là người không? Ông đường đường là tộc trưởng, nhìn linh hồn của những tiền bối bị hủy ngay trước mặt mình, chắc ông cũng rất đau lòng đi, có muốn giết chết bọn họ với ta không?”
“Đến Địa ngục, bọn họ nhất định sẽ chửi mắng ông, mắng ông là một tên phế vật, một tên hỗn đản, là một lão rùa khốn kiếp!”
“Tộc trưởng Manchester, ta không nhìn nổi nữa, chúng ta đến đó giết bọn chúng đi, bẻ hết đầu khớp xương của bọn chúng, báo thù cho tổ tiên lông vàng hỗn tạp của ông có được hay không?”
Diệp Lăng giả vờ đứng đắn nói, mí mắt của lão Manchester ở phía đối diện nhảy dựng lên, sắc mặt tái xanh, mấy câu nói đó của Diệp Lăng, đúng là đè ép trái tim người khác a, hắn rõ ràng đang mắng ông ta đây mà.
Gì mà phế vật, hỗn đản, lão rùa khốn nạn chứ, mẹ nó rõ ràng Diệp Lăng đang chửi ông ta đây mà.
Lão Manchester hiểu rõ, nhưng vẫn nhịn xuống: “Ai, hết cách rồi, thực lực không bằng người ta, cũng chỉ có thể đứng nhìn như vậy thôi.”
“Chỉ là chút chuyện của gia tộc ta, ta không muốn để cậu bị kéo vào rắc rối, hay là thôi đi, chỉ cần có thể an ổn vượt qua trận này, mọi nỗ lực đều đáng giá.”
Diệp Lăng gật đầu: “Yên tâm đi lão tộc trưởng Manchester, nếu có người dám ở trước mặt ta chửi ông là Lão Tạp Mao, con rùa khốn kiếp, súc sinh không tim không phổi, ta nhất định sẽ giúp ông phản bác.”
“Tộc trưởng Manchester vĩ đại căn bản không phải là Lão Tạp Mao, con rùa khốn kiếp, súc sinh không tim không phổi, mọi việc ông làm đều là vì gia tộc!”
Diệp Lăng rất cảm động, mà mí mắt của lão Manchester ở đối diện thì lại liên tục nhảy dựng lên, suýt chút nữa ra tay bóp chết Diệp Lăng.