Mọi người yên lặng, sự cường thế của Diệp Lăng khiến cho bọn họ căn bản không thở nổi.
Diệp Lăng cười nhạt: “Không có ý kiến, vậy ta liền luyện hóa a.”
“Chờ một chút!” Đúng vào lúc này, vị vua Pha-ra-ông kia bỗng nhiên lên tiếng, vẻ mặt ngưng trọng, mà những cường giả bước nửa bước vào Độ Kiếp kia cũng đều đứng dậy, khí tức rất cường đại.
Diệp Lăng sững sờ, lập tức vui vẻ: “Sao vậy? Chuẩn bị liên thủ? Đến đến, tiểu gia ta cam đoan không đánh chết các ngươi.”
“Người bạn Hoa Hạ, cậu hiểu lầm rồi, bọn ta chỉ muốn xác thực lại những lời cậu nói khi nãy có thật hay không? Nếu như cậu vẫn muốn ra tay cướp đoạt những viên bảo bối tiếp theo, vậy bọn ta cũng sẽ không khách khí nữa đâu.”
“Đúng, bọn ta có thể tặng viên bảo bối này cho ngươi, nhưng ngươi phải hứa không được ra tay cướp đoạt nữa, nếu không bọn ta tình nguyện gạch ngói cùng vỡ!”
Lời của bọn họ rất có hàm nghĩa, nếu ngươi chỉ cần một viên, bọn ta có thể chấp nhận, giả vờ như không thấy gì cả.
Nhưng nếu lát nữa ngươi vẫn còn muốn tranh đoạt, vậy thì xin lỗi, bọn ta cũng không thể ở mãi phía sau mông ngươi uống Tây Bắc.
Bọn ta cũng không thể cứ bị ngươi uy hiếp là lùi về sau,nếu cứ như vậy thì bọn ta đến đây làm gì, đến đây để chơi à?
Cho nên vua Pha-ra-ông cầm đầu một đám cường giả, bao gồm cả Thủ Hộ Giả và các cường giả thần bí khác, bọn họ đều đứng dậy biểu lộ thái độ hắn không thể ức hiếp người quá đáng.
Diệp Lăng gật đầu: “Các ngươi nói rất có đạo lý, cho nên ta quyết định, những bảo bối sau Diệp Lăng ta sẽ không ra tay cướp đoạt nữa, nếu như ta còn ra tay, thì Thần Linh sẽ hạ xuống trừng phạt ta!”
Diệp Lăng nhẹ giọng nói, những người khác cũng gật đầu, nếu Diệp Lăng đã nói như vậy, vậy thì tặng cho hắn viên bảo bối kia cũng không sao cả, thuận tiện nhìn xem thực lực khủng bố như Diệp Lăng có thể thuận lợi đột phá hay không.
Ánh mắt nóng bỏng của mọi người đổ dồn về phía Diệp Lăng, mà Diệp Lăng cũng gật đầu, hắn cũng muốn nhìn xem bảo bối thần bí mà lão Manchester nói, rốt cuộc là thứ thần kì thế nào.
Ông, một cỗ lực lượng Cửu U tràn ra, Diệp Lăng trực tiếp thi triển ra Cửu U Đế Công, hắn cẩn thận đề phòng, Cửu U Đế Công có thể thôn phệ tất cả, cho dù trong cổ lực lượng này có chứa những đồ vật khác, hắn cũng không thèm để tâm.
Trong viên kim quang kia ẩn chứa một luồng năng lượng đáng sợ, vô cùng tinh thuần, Diệp Lăng vừa thôn phệ một chút liền cảm thấy toàn thân sảng khoái, năng lượng tràn trề.
“Lực lượng này! Tuyệt đối là lực lượng bổn nguyên!” Tròng mắt Diệp Lăng phát sáng.
Cuối cùng hắn cũng hiểu rõ, đây tuyệt đối không phải là thứ năng lượng chó má có thể khiến người ta đột phá, mà nó là năng lượng bổn nguyên của một vị cường giả Độ Kiếp Kỳ, còn về phần vì sao nó có thể giúp người đột phá thì lại rất đơn giản.
Lực lượng bổn nguyên của cường giả Độ Kiếp Kỳ rất đáng sợ, cho dù là cường giả Kim Đan trung kỳ chiếm được lực lượng bổn nguyên của cường giả Độ Kiếp Kỳ thì cũng tuyệt đối không thể dễ dàng phá bỏ nó.
Điều quan trọng nhất, chính là cường giả này tuyệt đối không phải là cường giả Độ Kiếp sơ kỳ, hắn ta có thể là cường giả trung kỳ hoặc thậm chí còn mạnh hơn.
“Chậc chậc, đúng là một bước đi khó khăn a, thật đáng tiếc!” Diệp Lăng cười nhạt, bàn tay đang đứng điều khiển ở phía sau tấm màn đen kia nghĩ ra chủ ý cũng thật tốt a.
Lực lượng bổn nguyên, những cường giả Độ Kiếp Kỳ sẽ không dễ dàng đưa lực lượng bổn nguyên của mình cho người khác, phải biết rằng cho dù là một cường giả Độ Kiếp Kỳ có thực lực khủng bố, thì lực lượng bổn nguyên trong cơ thể cũng sẽ không vượt quá mười giọt.
Mà Diệp Lăng rõ ràng cảm giác được, trên cỗ lực lượng bổn nguyên này có một tia thần trí rất yếu ớt, bất cứ lúc nào cũng có thể điều khiển nó tản ra hoặc rời đi.
Mà kẻ cắn nuốt lực lượng bổn nguyên kia, có lẽ không lâu sau cũng sẽ bị cỗ lực lượng bổn nguyên này cắn nuốt.
Nhưng mà vị cường giả thần bí kia sợ rằng sẽ phải mất trắng một giọt lực lượng bổn nguyên a!
Diệp Lăng cười nhạt, Cửu U Đế Công của hắn vô cùng cường đại, có sức cắn nuốt vô địch thiên hạ, thần trí của cường giả chó má gì chứ, hắn có thể thôn phệ tất cả.
Ông, lực lượng của Cửu U đang điên cuồng thôn phệ lấy cỗ lực lượng kia, cỗ lực lượng đáng sợ kia nhanh chóng chuyển hóa thành một phần lực lượng bên trong cơ thể Diệp Lăng.
Ầm!
Trong cơ thể Diệp Lăng phun ra một luồng khí tức đáng sợ, viên Kim Đan thứ chín trong cơ thể hắn, vào lúc này thế mà lại ngưng tụ ra hình dáng, nhưng cũng chỉ được như thế thôi.
Một giọt lực lượng bổn nguyên của cường giả Độ Kiếp Kỳ, còn chưa đủ để hắn đột phá viên Kim Đan thứ chín.
Hoặc nếu có thể cắn nuốt hết tất cả lực lượng bổn nguyên, những viên Kim Đan của Diệp Lăng sẽ hoàn thành xong, chín viên Kim Đan, lực lượng khủng bố đến mức nào chứ? Diệp Lăng rất chờ mong.
Nhưng như vậy cũng đã đủ để khiến con mắt của những cường giả kia phát sáng, hiện tại bọn họ đã có thể xác nhận bảo bối này tuyệt đối dùng được, ngay cả tên tiểu tử Hoa Hạ đáng sợ này cũng đột phá, tính chân thực được bảo đảm a!
“Lão Manchester! Sao nào, tiểu gia ta không cô phụ hy vọng của ông đi!” Diệp Lăng cười khẽ.
Mà lão Manchester đang đứng cách Diệp Lăng không xa, lập tức nở một nụ cười xán lạn: “Dĩ nhiên, sao ta có thể thất vọng chứ, đây là do cậu chiến thắng giành được, ta rất vui a!”
Đúng vào lúc này, vô số ánh sáng xuất hiện quanh nơi mọi người đang đứng, bọn họ lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, đè nén sự kích động trong lòng xuống.
“Có tất cả bảy viên, còn bảy viên! Ta nhất định phải có được một trong bảy viên này, ai dám cướp, giết!”
Oanh, một gã cường giả điên cuồng xông lên, những người khác thấy vậy cũng lập tức di chuyển, ai cũng không nương tay, bọn họ đều thi triển ra những công kích đáng sợ.
Vô số cỗ lực lượng động trời đánh vào trong không gian, vua Pha-ra-ông, Đại Đế Elias, những cường giả thần bí kia, bọn họ đều xuất thủ, mục đích giành được viên bảo bối kia.
Mà Diệp Lăng thì lại lặng lẽ lùi về phía sau, trên chiến trường đã thương vong một mảnh, lần bạo phát đầu tiên, đã khiến thương vong nặng nề đến như vậy.
“Lão Manchester, chậc chậc, ta thật sự rất bội phục ông, thật đó.” Diệp Lăng đi tới cạnh lão Manchester nhẹ giọng cười nói.
Lão Manchester nhún vai: “Sao lại nói như vậy? Đứa con trai thân yêu của ta.”
“Đừng! Đừng nói như vậy, ta là người đàn ông của Ruth, nhưng ta không có quan hệ gì với ông cả, ta thật không ngờ người đứng sau màn điều khiển mọi thứ lại là lão Manchester.”
“Ta nghĩ, toàn bộ việc này đều do một tay ông bày ra đúng không? Bao gồm cả vị cường giả lén thả ra lực lượng bổn nguyên của gia tộc Manchester kia.”
“Còn có lời đồn kia, có thể trong một đêm truyền đi cả phương Tây, ta nghĩ việc này cũng là do ông làm ra chứ gì?”
“Vì để dụ đám ngu ngốc này đến, để bọn họ đạt được món bảo bối chó má kia, nhưng thật ra đó chỉ là cái bẫy rập do ông bày ra mà thôi.”
Diệp Lăng cười nói, ánh mắt sắt bén như đao, tài năng lộ rõ.
Mà lão Manchester thì vẫn thản nhiên giữ nụ cười như cũ: “Ta không hiểu cậu đang nói cái gì, nhưng cậu phải biết, có vài người thông minh quá cũng không tốt.”
“Người thông minh cho tới giờ đều sống không lâu, mà cậu có lẽ sẽ trở thành người của gia tộc Manchester ta, dù sao cậu cũng là người đàn ông của con ta, cậu ở lại gia tộc Manchester, ta sẽ truyền vị trí tộc trưởng cho cậu.”
Lão Manchester xoay đầu lại cười nói, Diệp Lăng nhún vai: “Rất xin lỗi, ông biết ta sẽ không ở lại.”
“Há, vậy thật không may, số mạng của cậu có lẽ sẽ thay đổi, ta nghĩ thầy tướng số của Hoa Hạ cũng không nhất định sẽ chết theo sự an bài của số mệnh, tỷ như Diệp Lăng cậu.”
“Mạnh như cậu, cũng không thể nào vô địch thiên hạ đúng không?”