Theo như Diệp Lăng nghĩ, hiện tại tất cả lực lượng bổn nguyên đều đã xuất hiện, vậy chứng tỏ vị cường giả kia đang chuẩn bị thu lưới.
Chuẩn bị thu lưới xong, chứng tỏ trận chiến cuối cùng đã sắp bắt đầu.
Mà lão Manchester, cũng không định ẩn giấu nữa, đến lúc này các kim quang chỉ còn dư lại một cái cuối cùng, một tiếng cười kết thúc vang lên.
“Ha ha! Vua Pha-ra-ông ta! Cuối cùng cũng đoạt được một bảo bối, sau khi phá bỏ cảnh giới xong, ta chính là thiên hạ vô địch!”
Vua Pha-ra-ông điên cuồng hét lên, quyền trượng trong tay đã nhiễm đầy máu tươi, mùi máu tanh nồng nặc bao vây quanh thân trượng.
Không chỉ mình vua Pha-ra-ông, mà năm vị Thủ Hộ Giả cũng lấy được bốn cái, hai cái còn lại bị hai cường giả lánh đời đạt được, đến lúc này tất cả các viên kim quang đều đã bị đoạt đi.
Mà lúc này, lão Manchester cười lạnh một tiếng: “Diệp Lăng, cậu suy nghĩ cho kĩ đi, chọn ở lại gia tộc Manchester ta, hay là muốn nhận số phận giống như bọn họ.”
Nói xong, lão Manchester chậm rãi đi xuống, Diệp Lăng nhẹ nhàng cười, cáo già, rốt cuộc cũng lòi ra bản mặt vốn có của mình.
“Các vị, không phải đã nói để lại cho gia tộc Manchester ta bốn viên hay sao? Các người cướp hết bảo bối đi, có phải đã thất tín rồi không?”
Lão Manchester cười khẽ, những cường giả đạt được bảo bối lập tức cười ha ha, hơn năm mươi người hiện tại chỉ còn không tới hai mươi người, mà hai mươi người này là những người mạnh nhất.
Trải qua chém giết mới đoạt được bảo bối, hiện vẫn lời nói của lão Manchester càng khiến bọn họ điên cuồng cười to.
“Ha ha! Lão Manchester, suy nghĩ của ông cũng thật kì lạ! Ông thật sự cho rằng tên nhóc Hoa Hạ này có thể ngăn cản được bọn ta?”
“Có lẽ trước đó bọn ta còn cảm nhận được áp lực, nhưng bây giờ thì xin lỗi nhé!”
Rầm rầm, vô số cỗ khí tức phóng lên cao, những cường giả đoạt được bảo bối kia đều điên cuồng đột phá, gương mặt của tất cả bọn họ đều hiện lên vẻ phấn khích.
Bọn họ đều là nhân tài kiệt xuất của phương Tây, những cảnh giới này đã cản bước họ không biết bao nhiêu năm, mà bây giờ bọn họ rốt cuộc cũng đột phá.
Lực lượng đột phá khiến bọn họ bị hãm sâu trong đó, loại tư vị này khiến bọn họ mê say, là một cảm giác sung sướng mà không ngôn từ nào diễn tả hết được.
Sau khi các cường giả đột phá xong, bọn họ càng thêm điên cuồng, khinh thường nhìn Diệp Lăng và lão Manchester.
“Rất xin lỗi lão Manchester, gia tộc Manchester của ông cung cấp cho bọn ta bảo bối quý như vậy, bọn ta không biết dùng thứ gì để báo đáp cả, chỉ có thể nói một tiếng cảm ơn với ông.”
“Ha ha! Đúng vậy đúng vậy, yên tâm đi, nếu sau này gia tộc Manchester xảy ra chuyện, nếu có thể bọn ta sẽ ra tay giúp đỡ hết mình.”
Những cường giả đạt được bảo bối đểu cười to, mà những kẻ không đạt được bảo bối thì lại nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt vô cùng âm trầm.
Trong đó có Đại Đế Elias, ánh mắt lạnh lẽo nhìn một Dã Nhân có mái tóc hỗn loạn đang đứng cạnh mình, trong mắt chưa đầy kiêng kỵ.
Tên hỗn đản này quá mạnh, hoàn toàn khiến ông ta không có sức đánh trả lại, hơn nữa những anh em khác đều lo tranh đoạt bảo bối cho riêng mình, căn bản không thể giúp đỡ ông ta.
Cho nên trong năm vị Thủ Hộ Giả, cũng chỉ có Đại Đế Elias không đoạt được bảo bối, điều này khiến ông ta có chút phẫn nộ.
“Các người đều là người có thân phận, một lời nói ra như bát nước hấc ra ngoài, các người nói không giữ lời như vậy có phải đã làm trái với thân phận của mình rồi không?”
Lão Manchester cười khẽ, dường như chẳng hề sợ hãi, ngược lại nụ cười của ông ta có chút quỷ dị.
“Chậc chậc, lão gia hỏa! Nể mặt ông mới gọi ông một tiếng lão Manchester, không nể mặt ông, lão tử ta gọi ông là Manchester chết tiệt!”
Rống, một gã cường giả đột phá đến cảnh giới Độ Kiếp Kỳ điên cuồng đánh về phía lão Manchester, nụ cười dữ tợn, sấm sét trong lòng bàn tay của gã ta lóe lên, lóe lên rồi lại vụt tắt, ẩn chứa lực lượng kinh khủng.
Những cường giả khác thì gắt gao nhìn chòng chọc Diệp Lăng, bọn họ muốn xem thử, Diệp Lăng sẽ ra tay trước mặt nhiều cường giả như vậy sao.
Một khi Diệp Lăng ra tay, sợ rằng sẽ có hơn phân nửa cường giả ở nơi này xuất thủ, những cường giả trước khi đột phá chịu sự ức hiếp của Diệp Lăng, bọn họ đều muốn tự tay mình giết chết tên hỗn đản này.
Nhưng bọn họ đã thất vọng, Diệp Lăng rất thờ ơ, sắc mặt thậm chí còn thản nhiên nở nụ cười, nhưng nụ cười kia có chứa lãnh ý.
“Lão Manchester! Chết đi!”
Gã cường giả rống to, mà lão Manchester thì lại phá lên cười, ngón tay chỉ lên bầu trời, trong nháy mắt một lực lượng khủng bố bộc phát ra, bao phủ cả trời đất.
Ùng ùng, âm thanh như sấm nổ, bao phủ cả một vùng đất trời, mà thân hình của gã cường giả lao tới cạnh lão Manchester kia lập tức mềm nhũn, té xuống đất, cả người mềm yếu vô lực, mất hết sức mạnh.
“ Chuyện này! Chuyện này không thể nào! Rốt cuộc ông đã hạ thủ hạ gì với ta!” Gã cường giả rõ ràng đã đột phá tới Độ Kiếp Kỳ kia kêu to lên, thực lực trước khi đột phá của gã ta đã mạnh đến mức không ai sánh bằng, sau khi đột phá gã ta đã bước lên đỉnh cao của nhân loại.
Mà bây giờ, gã ta lại bị một ngón tay của lão Manchester trấn áp?
Tất cả cường giả đều rùng mình, trong lòng dâng lên một tia dự cảm xấu, lão Manchester ở đối diện vẫn giữ nụ cười như cũ.
“Những tên tham lam này, nói dối thì phải chịu trừng phạt đó có biết không?”
“Bảo bối của gia tộc Manchester ta, đâu phải ai cũng có thể tùy tiện lấy được, mà các ngươi tất nhiên cũng không có tư cách này.”
Lão Manchester nói xong, ngón tay chỉ về những người đã cướp đi bảo bối, những người bị ngón tay của lão Manchester chỉ đến, bọn họ đều cảm nhân được bên trong cơ thể mình đang có một lực lượng quỷ dị, đang chậm rãi lấy đi sức mạnh của họ.
“Cái này! Chuyện này là sao! Hỗn đản!”
“Không thể! Lão Manchester! Ông là tên khốn kiếp, rốt cuộc ông đang làm trò gì! Mau dừng tay lại cho ta!”
Những người đoạt được bảo bối đều thống khổ rống to, ngã ngồi ở trên đất, vua Pha-ra-ông và những cường giả bước nửa bước vào Độ Kiếp kia thống khổ ngã ngồi trên đất, cả người ra sức chống cự cỗ lực lượng ăn mòn bên trong cơ thể kia.
“Cỗ lực lượng này! Rốt cuộc là cái gì!”
Tất cả các cường giả đều cắn răng, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, mồ hôi trên trán điên cuồng chảy xuống.
Mà cảnh giới mà bọn họ vừa đột phá, trong nháy mắt lại trở về cảnh giới ban đầu của bọn hắn.
Nhưng sự việc đáng sợ còn không dừng ở đó, cảnh giới của bọn họ thế mà lại điên cuồng giảm xuống.
“Không! Không thể!”
Vua Pha-ra-ông rống to, lực lượng trong cơ thể đang dần bị cướp đoạt, ông ta không phục, rống lên như kẻ điên.
Những cường giả khác cũng đều vô cùng thống khổ, bọn họ đã sống mấy trăm năm, vượt qua biết bao gian khổ mới đạt được đến cảnh giới này, bây giờ lại trơ mắt đứng nhìn nó hóa thành hư không.
Lúc này, Diệp Lăng mới lắc đầu nhảy xuống.
“Các ngươi đúng là một đám ngu ngốc, đến bây giờ vẫn còn không nhìn ra? Lão Manchester đã đặt xuống một cái lồng, mà toàn bộ chúng ta đều đã là vật trong túi của họ.”
“Bảo bối gì cơ chứ, đột phá cảnh giới chó má gì chứ, đó đều là giả, một đám ngu ngốc.”
Diệp Lăng lắc đầu than khổ.
“Sao ngươi lại không có việc gì!”
Vua Pha-ra-ông rống to, mà lão Manchester thì lại xoay người, nhìn Diệp Lăng cười nhạt.
“Diệp Lăng thân ái, mời cậu nói ra sự lựa chọn của mình, trở thành người của gia tộc Manchester ta, hay là muốn giống như bọn họ!”