Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 331 - Chương 331: Đây Là Do Ngươi Ép Ta!

Chương 331: Đây là do ngươi ép ta!

Đuôi rồng đánh lên mặt đất như một trái bom rơi vào biển lớn, tạo ra sóng lớn ngập trời.

Thân thể Diệp Lăng không ngừng lùi về sau, tám viên Kim Đan điên cuồng chuyển động, linh lực vô tận tràn ngập trong thân thể Diệp Lăng.

“Hỗn đản! Tám viên Kim Đan đều không thể phá được ràng buộc của thiên đạo, lẽ nào Kim Đan Kỳ thực sự không thể đánh lại một tên Độ Kiếp hậu kỳ?”

Diệp Lăng cắn răng, thực lực của hắn đã rất khủng bố rồi, tám viên Kim Đan a, hơn nữa chúng còn được tạo thành từ những lực lượng khủng bố khiến người ta khiếp sợ.

“Cũng chỉ là một con rồng mà thôi, ngay cả Long Hoàng ông đây còn có thể nuốt, chẳng lẽ lại không làm thịt được con Hắc Long nhà ngươi!”

Diệp Lăng phóng lên cao, Diệt Cực Kim Thân ầm ầm thi triển ra, kim quang lóng lánh bao trùm cả người Diệp Lăng, trong tay cầm chặt lấy Đả Thần Thạch.

“Ác Long, tới ăn một cục gạch của tiểu gia ta!”

Diệp Lăng rống to, mà trong tròng mắt đen như chuôi đồng của Hắc Long thì lại phát ra vô số sát ý máu tanh, cái đuôi bỗng nhiên vung lên, điên cuồng đánh về phía Diệp Lăng.

Ầm!

Đuôi của Hắc Long văng ra vô số tia lửa, ánh mắt mọi người đều trở nên khiếp sợ, thân thể to lớn của Hắc Long thế mà lại bay thẳng lên, hung hăng đập xuống đất, tạo thành một cái hố thật lớn.

Mà Diệp Lăng vẫn đứng tại chỗ, phun ra rất nhiều máu tươi, máu tươi mau lên không trung tạo thành những giọt mưa máu.

“Nhân loại! Ngươi đã chọc giận Bản vương rồi! Ta muốn ăn ngươi!” Hắc Long tức giận rít gào, thân thể ầm ầm dựng lên, điên cường bay về phía Diệp Lăng.

Những cường giả khác nhìn thấy cục diện kinh khủng như vậy liền nhanh chóng lùi về phía sau, ngay cả Đại Đế Elias cũng phát run.

Thật đáng sợ, đến bây giờ ông ta mới thấy rõ bản thân và Diệp Lăng rốt cuộc có bao nhiêu chênh lệch, nếu như đổi thành ông ta, sợ rằng cái đuôi khổng lồ của Hắc Long kia đã quật chết ông ta rồi.

Mà Diệp Lăng thế mà lại dùng cục gạch đánh bay Hắc Long, trời ạ, đúng là không thể tin tưởng nổi.

“Ăn tiểu gia? Cái gì cũng dám nói a, tiểu gia ta rất khỏe mạnh, đánh nát hàm răng của ngươi!”

Diệp Lăng rống to, hai tay không ngừng kết ấn, vô số đạo ấn huyền diệu khó hiểu chậm rãi xuất hiện giữa mười ngón tay của hắn, chậm rãi bay lên lượn lờ trên không trung.

“Sinh Tử Cửu Ấn, cửu ấn hợp nhất, diệt Long!”

Ùng ùng, hắc quang lóng lánh, bạch quang nhảy lên, ở ngay phía trước Diệp Lăng nhanh chóng ngưng tụ ra một đạo ấn kí, ẩn chứa khí tức hủy diệt đáng sợ.

Ba, móng vuốt của Hắc Long vươn ra, trên móng vuốt có vô số sương đen đang lượn lờ, móng vuốt xé không gian mà đến, không gian thế mà gần như bị nó xé nát, lộ ra khí thể xám lạnh đáng sợ.

Ầm ầm!

Sinh Tử Cửu Ấn đánh vào thân thể Hắc Long, khi móng vuốt của Hắc Long chạm vào Sinh Tử Cửu Ấn, sắc mặt nó lập tức đại biến, nó cảm thấy có một khí tức tử vong đang quấn chặt lấy người mình.

Hưu, thân rồng to lớn bị đạo ấn kia quất bay, móng vuốt của Hắc Long đầm đìa máu tươi, hơn nữa linh lực trong cơ thể của nó cũng không thể khiến vết thương khép lại được.

“Súc sinh, nạp mạng đi!”

Thân thể Diệp Lăng vọt mạnh tới, cục gạch trong tay điên cuồng đánh về phía Hắc Long.

Đánh rắn phải đánh dập đầu, đánh rồng cũng như vậy, chúng nó đều là từ rắn tiến hóa thành rồng, là một giống loài biến dị, nhưng nhược điểm của chúng thì vẫn như cũ.

Phanh.

Một tiếng thịt rớt nặng nề vang lên, Hắc Long ngửa mặt lên trời gào thét, phát ra tiếng rồng gầm đáng sợ, mà ở chỗ bảy tấc của nó thế mà lại xuất hiện một thanh trường kiếm phát ra vô số kim quang.

Kiếm dài bốn thước, trên thân kiếm chứa đầy ánh sáng trắng, bên trong ẩn chứa lực lượng kinh khủng khiến cho Diệp Lăng vui mừng.

“Nguyên Thủy Kiếm Thai! Ngươi thế mà lại có bảo bối này, ha ha! Đúng là trời cũng giúp ta a, lần này tiểu gia ta phát tài rồi!”

Không thể trách vì sao Diệp Lăng lại kích động như vậy, thanh trường kiếm Nguyên Thủy Kiếm Thai này không tính là pháp bảo, nhưng nó lại là bảo bối đáng sợ được tạo ra từ thời khai thiên lập địa.

Nguyên Thủy Kiếm Thai còn tốt hơn cả Tiên khí, chỉ cần người dùng nó mỗi ngày đều dùng linh lực nuôi dưỡng, thì sẽ có biến hóa khôn lường phát sinh ra.

“Nhân loại! Để bảo bối lại cho ta, nếu không ta sẽ giết ngươi!”

Hắc Long nhìn thấy trường kiếm Nguyên Thủy Kiếm Thai giấu trong cơ thể mình bị Diệp Lăng đánh bay ra ngoài, lập tức trở nên hoảng hốt, thân thể to lớn điên cuồng lung lay phá nát mặt đất.

Nó vốn cho rằng món bảo bối này còn chưa hóa thành người, chưa thể dùng, cho nên nó đặt thanh kiếm này ở chỗ bảy tấc, cũng là nơi trí mạng của mình.

Nếu có người đánh vào nhược điểm của nó, liền chứng tỏ ngày nó chết đã không còn xa nữa, cho nên phải đảm bảo nơi đó an toàn, kiếm còn rồng còn kiếm mất rồng chết.

Nhưng nó không ngờ cục gạch của Diệp Lăng lại có thể dễ dàng phá nát phòng ngự đáng sợ của nó, làm sao nó có thể nghĩ tới a.

Diệp Lăng cầm Nguyên Thủy Kiếm Thai, cất Đả Thần Thạch đi, vui vẻ đứng lơ lửng trong không trung, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay phát ra ánh sáng huyền diệu, kiếm khí mênh mông.

“Súc sinh, chết đi cho ông!”

Hưu, Diệp Lăng bỗng nhiên bay vọt lên, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay bỗng nhiên bổ ra, kiếm quang tán loạn bay thẳng đến chỗ Hắc Long, khí thế vô cùng đáng sợ.

Hắc Long thế mà lại không né tránh, nó đã bị Diệp Lăng chọc tức đến nỗi đầu to ra, hiện tại nó chỉ muốn giết chết thằng nhóc khốn nạn đang đứng trước mặt mình.

“Long Yêu Chí Tôn, Mẫn Diệt Tam Thiên!”

Rống, thân thể Hắc Long lập tức toát ra một luồng khí tức đáng sợ, sắc mặt Diệp Lăng đại biến, xoay người bỏ chạy, nhưng đã chậm, một khí tức đáng sợ từ trong người Hắc Long đánh ra.

Khí tức rít gào bay về phía bốn phương tám hướng, thân thể Diệp Lăng bị cỗ khí tức đáng sợ này đánh xuyên qua, ngã xuống mặt đất, máu tươi ồ ạt chảy ra.

Mà những người khác cũng đều chịu ảnh hưởng, Đại Đế Elias căn bản không chịu được, suýt chút hôn mê bất tỉnh, xương cốt cả người gần như bị đánh nát, vô cùng thê thảm.

Đại Đế Elias đã thảm như vậy, những người khác còn thảm hơn, hầu như đã chết hết dưới một kích kia, chỉ còn lại một số ít người đang kéo dài hơi tàn.

“Nhân loại! Đoạt bảo vật của ta, hại ta mất đi vận may, chết tiệt!”

Hắc Long vô cùng phẫn nộ, khí tức trong người ngày càng bạo động, gần như mất đi sự cân bằng.

Thân thể Diệp Lăng bay lên không trung, hắn biết cửa ải quan trong đã đến, một ngón tay chỉ ra, một viên Hắc Châu đột nhiên xuất hiện ở giữa không trung.

Là Hắc Ám thần châu, chí bảo của Nghị Hội Hắc Ám, ẩn chứa tất cả sinh mệnh bổn nguyên của tất cả các cường giả trong Nghị Hội Hắc Ám.

“Súc sinh! Ngươi đang ép ta! Nếu tiểu gia ta không rút gân của ngươi, lột da ngươi ra, mẹ nó vậy ta sẽ cho ngươi ăn ta!”

Diệp Lăng rống to, hắc châu này hắn dự định sẽ dùng đến khi đột phá Độ Kiếp Kỳ, nhưng bây giờ không thể không thôn phệ nó, nếu không mạng nhỏ của hắn sẽ bị uy hiếp.

“Cửu U Đế Công! Cắn nuốt cho ta!”

Oanh, trong cơ thể Diệp Lăng ầm ầm bộc phát ra một sức cắn nuốt đáng sợ, sức cắn nuốt này trong nháy mắt bao phủ Hắc Ám thần châu đang lơ lửng giữa không trung kia.

Hắc Ám thần châu chứa đựng lực lượng mấy trăm năm của Nghị Hội Hắc Ám,cứ như vậy bị Diệp Lăng điên cuồng hấp thu.

Ngay khi lực lượng khổng lồ tiến vào trong cơ thể Diệp Lăng, viên Kim Đan thứ chín của Diệp Lăng, chậm rãi phát ra ánh sáng lóng lánh, thần quang mờ ảo lượn lờ quanh viên kim đan.

Mà thực lực Diệp Lăng, cũng bộc phát ra toàn bộ vào lúc này!

Bình Luận (0)
Comment