Lực lượng trăm năm của Nghị Hội Hắc Ám sẽ mạnh đến mức nào chứ?
Hắc Ám Thần Châu đã tích góp vô số sinh mệnh bổn nguyên của các cường giả, sợ rằng chẳng ai biết được nó mạnh đến mức nào cả.
Nhưng Diệp Lăng lại cảm giác được bản thân dường như chìm đắm vào loại cảm giác kì diệu này, cỗ lực lượng kia mênh mông đáng sợ như thủy triều.
Ầm!
Viên Kim Đan thứ chín đã ngưng tụ thành hình, tản ra kim quang sáng chói, mà sau khi viên Kim Đan thứ chín thành hình, chín viên Kim đan trong cơ thể Diệp Lăng lập tức bạo phát ra tinh quang sáng rọi đất trời.
Ùng ùng, trong cơ thể Diệp Lăng thế mà lại phát ra tiếng ù ù vang dội, phía trên chín viên Kim Đan của hắn thế mà lại sinh ra vô số tia sáng nhr yếu ớt.
Những ánh sáng này chậm rãi nhúc nhích, nhảy lên giữa không trung, ánh sáng liên tục vờn quanh nhau.
“Cái này! Lực lượng này! Thật đáng sợ!” Ngay cả Diệp Lăng cũng phải khiếp sợ cảm thán, cỗ lực lượng này đã vượt ra khỏi hiểu biết của hắn, cường đại đến mức ngay cả hắn cũng cảm thấy khiếp sợ.
Chín viên Kim Đan, tuyệt đối không đơn giản chỉ là cộng lại với nhau, nhất là khi những viên Kim Đan trong cơ thể Diệp Lăng kia còn mang theo những lực lượng phức tạp khác nhau.
Có Long Đan được hình thành từ lực lượng của Long Hoàng trên Tiên Giới, có viên thì lại được hình thành từ lực lượng tín ngưỡng của Giáo Đình, bây giờ lại là lực lượng trăm năm của Nghị Hội Hắc Ám, vô số lực lượng dung hòa với nhau tạo ra một thực lực đáng sợ.
Ầm!
Thân hình Diệp Lăng chấn động, cả người bay lên trời, lơ lửng giữa không trung, ánh mắt như đao, trong tay cầm Nguyên Thủy Kiếm Thai, nhìn về phía Hắc Long ở đối diện điên cuồng rống to.
“Nghiệt súc, chết đi!”
Hưu, thân hình Diệp Lăng điên cuồng xông đến, trường kiếm trong tay bỗng nhiên vung lên, kiếm quang chói mắt trong nháy mắt bao phủ toàn bộ bầu trời.
Hắc Long kinh hãi, cảm giác được Diệp Lăng giống như vừa lột xác, lực lượng ẩn giấu trong cơ thể kia khiến nó sợ hãi, thân hình to lớn bỗng nhiên xoay người lại.
Ba, đuôi rồng điên cuồng vỗ về phía Diệp Lăng, lực lượng mạnh mẽ của đuôi rồng đập vào thanh kiếm Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay Diệp Lăng.
“Rống!” Hắc Long lập tức sợ hãi rống, sắc mặt đại biến, Nguyên Thạch Kiếm Thai trong tay Diệp Lăng dễ dàng chém rụng cái đuôi của nó.
Máu đen cuồn cuộn chảy ra, thân hình Diệp Lăng lại là vọt lên lần nữa, nâng trường kiếm trong tay lên, thần quang trong mắt ồ ạt phát ra.
“Diệt Tiên Kiếm, một kiếm Diệt Tiên, chấn kinh Thiên Địa!”
Ầm ầm, một kiếm của Diệp Lăng khiến mọi người đều trở nên kinh ngạc, thanh kiếm trong tay hắn như một bàn tay lớn đang từ từ vỗ xuống.
Kiếm quang như bàn tay lớn kia ầm ầm chộp tới chỗ Hắc Long, lực lượng đáng sợ khiến Hắc Long căn bản không cách nào chạy trốn một kích này, chỉ có thể tru lên.
“Không! Nhân loại! Ta không cần thanh trường kiếm này nữa! Ngươi mau đi đi, nhanh!” Hắc Long kinh hô, trong mắt lộ vẻ sợ hãi, nó thật sự rất sợ.
Một nhân loại yếu đuối, lúc đầu chỉ có thể đánh tay đôi với nó, nhưng bây giờ lại mạnh đến vậy, mà tất cả chỉ vì hắn nuốt một hạt châu màu đen?
“Ngươi muốn ta dừng tay ta liền dừng tay? Vậy ta cũng quá mất mặt rồi, chết đi cho ông!”
Tóc Diệp Lăng bay tán loạn, kiếm quang trong tay ấn chặt thân hình của Hắc Long, vang lên một tiếng động trời, lực lượng kinh khủng trực tiếp bóp vỡ thân hình khổng lồ của Hắc Long.
Thùng thùng, thân hình Hắc Long như một quả lựu đạn ầm ầm phát nổ, thân hình nó chậm rãi rơi xuống đất tạo thành một cái hố to.
Diệp Lăng lơ lửng giữa không trung, uy phong hiển hách, nhìn Hắc Long đã không còn hơi thở cười nhạt một tiếng.
“Một con bò sát cũng dám gào to miệng, đúng là không biết chết sống a!”
Diệp Lăng cười nhạt, trường kiếm trong tay lại vung lên, một đạo kiếm quang như sấm sét, kiếm quang điên cuồng phóng về phía Hắc Long.
Rầm rầm, kiếm quang phá vỡ không gian, không gian thế mà lại xuất hiện vô số khe hở khủng bố.
Tất cả mọi người đều choáng váng, Diệp Lăng thế mà lại cường đại đến thế, đặc biệt là Đại Đế Elias, ông ta vô cùng kinh hãi, liệu hậu bối của ông ta sẽ mạnh hơn kẻ trước mặt này sao?
Ngay vào lúc mọi người đang cảm thán, ai cũng không phát hiện, thân thể vốn dĩ là suy yếu kia của Hắc Long, đột nhiên lại sinh ra một cỗ năng lượng dao động kịch liệt.
Oanh, một kiếm của Diệp Lăng đánh ra khiến lực lượng kia của Hắc Long vỡ thành những mảnh nhỏ, nhưng một khắc sau, sắc mặt Diệp Lăng lập tức đại biến, quát to một tiếng không tốt.
Hưu, thân hình Diệp Lăng liên tục lùi về sau, mà Hắc Long thì đã bay lên trời, tròng mắt to lớn chứa đầy sát ý và tuyệt vọng.
“Nhân loại! Là ngươi ép ta, các ngươi đều phải chết!”
Hắc Long rống to, thân hình to lớn trên trời kia đột nhiên phát ra vô số ánh sáng lấm tấm, hào quang rực rỡ như những ngôi sao trên nền trời.
Ong ong, từ trong ánh sáng phát ra một luồng khí tức đáng sợ, như một đóa hoa sắp nở rộ, nhưng lại khiến tất cả mọi người thất kinh.
“Tên hỗn đản này! Ngươi muốn tự bạo!” Diệp Lăng kinh hãi, tên hỗn đản vừa đột phá đến cảnh giới Độ Kiếp hậu kỳ này thế mà lại muốn tự bạo?
Phải biết rằng, khi một cường giả Độ Kiếp hậu kỳ tự bạo sẽ sinh ra một lực lượng to lớn, ngay cả hắn cũng phải cẩn thận e dè huống chi là đám người ở sau kia.
Hắc Long cười dữ tợn: “Tất cả những điều này đều là do ngươi ép ta, cho nên bữa tiệc tử vong này, sinh mệnh sẽ tàn lụi như một đóa hoa đang chậm rãi nở rộ!”
Ong ong, một đóa hoa màu đen chậm rãi xuất hiện trên người Hắc Long, có vô số ánh sáng đen quỷ dị đang lượn lờ trên cánh hoa.
Sắc mặt Diệp Lăng lập tức đại biến: “Hỗn đản! Ngươi không muốn sống nhưng tiểu gia ta vẫn còn muốn sống!”
Ầm!
Diệt Cực Kim Thân trong cơ thể Diệp Lăng điên cuồng triển khai ra, chín viên Kim Đan trong cơ thể cũng đều chuyển động, linh lực đáng sợ điên cuồng chuyển động trong cơ thể hắn.
“Tử Vong! Hãy đến đi!”
Ầm!
Vô số vết rách xuất hiện trên đóa hoa kia, đại biểu cho tử vong, mọi người đều trở nên hoảng hốt, sắc mặt trắng bệch, nhưng lại không biết trốn đi đâu.
Ùng ùng!
Tiếng nổ ầm ầm phát ra, mọi người nhìn thấy trên đóa hoa khổng lồ kia tỏa ra một luồng ánh sáng yếu ớt, sau đó trong nháy mắt bạo phát, vô cùng chói mắt.
Ánh sáng màu đen trong nháy mắt bao trùm cả không gian, một tiếng rồng gầm vang lên, mọi người đều tuyệt vọng rống to, Diệp Lăng lại vô cùng nghiêm túc, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay điên cuồng đánh ra kiếm quang đáng sợ, muốn chém hết những lực lượng đáng sợ đang đánh về phía mình kia!
“Chết đi, chết đi!”
Rống rống, giọng Hắc Long cuối cùng cũng bị chìm trong tiếng nổ mạnh, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt mình lóe lên một ánh sáng chói mắt, cả người bị bao vây trong màn ánh sáng kia.
Mà cả người Diệp Lăng cũng bị ánh sáng trắng kia bao lấy, nhưng hắn lại như Chiến Thần điên cuồng rống giận, trường kiếm trong tay điên cuồng đánh ra ngoài.
Ùng ùng, bên trong trang viên Manchester, toàn bộ mọi người đều hoàn toàn biến sắc, một cỗ lực lượng khổng lồ đang đánh thẳng vào lòng đất khiến đất trời rung chuyển.
Sắc mặt Teressa và Ruth lập tức đại biến, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
Một ngày sau, một chiếc máy bay lướt ngang bầu trời mà đến, Teressa và Ruth nhìn máy bay rời đi, không nén được bi thương.
“Em à, tỉnh lại đi! Gia tộc Manchester cần em!”
Teressa an ủi Ruth đang đứng bên cạnh, nghĩ đến trận chiến kinh khủng của ngày hôm qua, hai người thở dài một hơi sau đó xoay người rời đi.
Mà ngày hôm sau, ở sân bay Hoa Hạ, một chiếc xe Maserati màu trắng đang dừng ở trước buồng điện thoại, một cô gái xinh đẹp có vẻ mặt ai oán đang tựa người vào xe.