Người đứng trước chiếc xe Maserati chính là Trầm Nguyệt Tâm, lúc này khuôn mặt của cô ta chứa đầy ai oán.
“Diệp Lăng khốn kiếp! Đi ra ngoài một chuyến, thế mà lại mang về một Thánh Nữ, đã vậy còn đang mang thai con của hắn! Mẹ nó!”
Nữ tổng tài cao lãnh nhịn không được chửi đổng lên, đây là việc gì chứ, người biết rõ chuyện thì nghĩ hắn ra đi vì nước, không biết rõ chuyện thì nghĩ hắn phụng chỉ đi tán gái nữa.
Nhưng Trầm Nguyệt Tâm nghĩ kĩ lại thì liền chấn động, tên hỗn đản này, đó chính là Thánh Nữ a, là nữ thần trong lòng vô số giáo đồ, thế mà lại bị hắn lừa gạt đến tay.
“Ai, sau này phải nói các chị em giám sát anh ta chặt chẽ mới được, nếu không chỉ sợ sẽ giống như Hoàng Đế triều Thanh trong phim truyền hình, mỗi buổi tối đều phải lật bài.”
Trầm Nguyệt Tâm lắc đầu thở dài, đúng vào lúc này, một chiếc máy bay to lớn xé thủng bầu trời, vững vàng đáp xuống sân bay.
Diệp Lăng và Alice đi ra, sau khi Diệp Lăng nhìn thấy Trầm Nguyệt Tâm thì lập tức cười ha hả, đưa cánh tay ra: “Bảo bối, dọa chết bảo bảo rồi, anh còn tưởng sẽ không gặp được em nữa cơ.”
Diệp Lăng kêu to khiến không ít người nhìn về phía hai người, mặt Trầm Nguyệt Tâm đen lại: “Cút sang một bên, giữ tố chất chút đi.”
“Vị này chính là Thánh Nữ ? Hoan nghênh cô đến Hoa Hạ, sau này chúng ta chính là chị em.” Trầm Nguyệt Tâm vươn tay cười nói.
Alice cũng cầm lấy tay Trầm Nguyệt Tâm: “Tổng tài mỹ lệ, đúng là nữ thần của nhân gian, thật xinh đẹp a.”
“Mẹ nó, thế mà lại bị ném sang một bên, loại cảm giác này thật không tốt a.” Diệp Lăng bĩu môi nói, hai cô gái đều ngẩn người, lập tức vui vẻ.
“Đi thôi, bọn Thần Phong đang chờ đón gió tẩy trần cho anh đấy.” Trầm Nguyệt Tâm cười, ba người ngồi vào chiếc xe Maserati, nhấn nhẹ chân ga, chiếc xe chậm rãi đi khỏi sân bay.
Trên đường phố đông nghịt, Diệp Lăng cảm thán nhìn con đường náo nhiệt xung quanh, mẹ nó, sự việc trải qua trong ngày hôm qua suýt chút nữa khiến hắn lìa xa nhân thế.
Hắc Long tự bạo quá kinh khủng, Diệp Lăng phải dùng Nguyên Thủy Kiếm Thai chặn lại công kích khủng bố kia mới may mắn còn sống, mà những người khác, ngoại trừ Đại Đế Elias ra thì đều đã chết.
Nghĩ tới đây Diệp Lăng liền vui, chậc chậc, ông ta và hắn đúng là có nguồn gốc dây dưa sâu xa a, nếu như không phải ông ta trốn phía sau hắn, ông ta cũng đã sớm chết.
Mỗi khi nhớ lại dáng vẻ sợ hãi của Đại Đế Elias sau khi rời khỏi nơi bí mật của gia tộc Manchester, Diệp Lăng liền cười, đường đường là Thủ Hộ Giả của nước Mỹ, một đời Đại Đế, thế mà lại sợ thành dáng vẻ như vậy, cũng thật bó tay.
Mà sau khi Ruth biết hết tất cả mọi việc suýt chút nữa đã ngất, cũng nhờ hai người Teressa và Diệp Lăng không ngừng khuyên ngăn, cô ta mới xốc lại được tinh thần.
Đại Đế Elias cũng đã cam đoan sẽ ra mặt thay cho gia tộc Manchester, tránh việc những thế lực của các cường giả đã chết kia tìm đến gia tộc Manchester.
Mà Ruth cũng đã quyết định nhờ sự giúp đỡ của Teressa chấn chỉnh lại danh dự của gia tộc Manchester.
Diệp Lăng cảm thán, đúng là thế sự vô thường không biết rõ sẽ có chuyện gì xẩy ra, vận mệnh đáng chết kia luôn đưa người ta đến một bước đi không thể nào lường trước được.
Giống như những cường giả kia, lúc đầu đã đứng trên đỉnh cao của nhân loại, nếu như không phải vì tham vọng trong lòng, họ sao có thể bị tiêu thất trong lòng đất của gia tộc Manchester, an nghỉ vĩnh viễn chứ.
Mà lão Manchester muốn Hắc Long thôn phệ nhóm người mạnh nhất trên thế giới, trợ giúp Hắc Long đột phá, nguyện vọng này cuối cùng vẫn không có thất bại.
Nếu như con Hắc Long tự bạo kia là một cường giả Độ Kiếp hậu kỳ chân chính, mà không phải là một kẻ dựa vào thôn phệ mới đột phá lên Độ Kiếp hậu kỳ, sợ rằng Diệp Lăng sẽ không thể nào nguyên vẹn trở về không chút tổn hại như vậy.
Chẳng qua tất cả đều đã kết thúc, bây giờ hắn đã về Hoa Hạ, hơn nữa Alice cũng mang trong người cốt nhục của hắn, qua vài tháng nữa, hắn sẽ lên chức cha.
“Alice, đợi đến lúc về tới thành phố Đông Hải, em phải cẩn thận tĩnh dưỡng, sinh cho anh một tên nhóc mập mạp đó!” Diệp Lăng nhe răng cười nói, khuôn mặt chứa đầy hưng phấn.
Sống hai đời, đây là lần đầu tiên Diệp Lăng có con, loại cảm giác này vốn không giống với người bình thường.
Đời trước Diệp Lăng là Tiên Đế, nói muốn có con cháu thì đó chính là một lời nói nhảm, cả người hắn toàn là năng lượng, căn bản không có cách nào khiến phụ nữ mang thai.
Đời này, sự hy vọng vô ích kia đã được Alice bù đắp, Diệp Lăng vui vẻ cảm thụ làn sóng sinh mệnh đang dao động trong người Alice kia.
“Anh đúng là một kẻ trọng nam khinh nữ! Là con gái thì không tốt sao?” Trầm Nguyệt Tâm đang lái xe lắc đầu nói.
Diệp Lăng ngẩn người: “Được a, con trai hay con gái cũng đều là bảo bối của anh, sao có thể không tốt được chứ, chỉ là con trai thì sẽ không dễ bị ức hiếp hơn thôi.”
“Chậc chậc, ý của anh là con gái rất dễ bị ức hiếp? Chẳng trách mấy chị em chúng tôi bị anh tàn nhẫn ức hiếp đến như vậy, Alice, cô phải cẩn thận a.”
Trầm Nguyệt Tâm cười lạnh nói, Diệp Lăng ngồi ở phía sau lập tức suy sụp nói: “Anh phát hiện tài ăn nói của em càng ngày càng tốt rồi đó!”
“Anh ức hiếp các em? Trời ơi, oan cho anh quá, các em dự tính để anh đi khóc đổ Trường Thành à? Ông trời ơi, tôi còn có cách nào để sống nữa sao?”
“Anh đường đường là một phú ông tiền tỷ, thế mà chỉ rút được một bao thuốc giá năm đồng, em còn nói anh ức hiếp các em?”
“Đây là áp bức! Áp bức! Một sự áp bức bóc lột bền vững!”
Diệp Lăng kháng nghị, sắc mặt nghiêm túc, dường như hắn là một nô lệ bị chèn ép, giơ cao cánh tay lên phản kháng.
Alice ở một bên lại rất ngây thơ hỏi “Không phải em Ruth nói anh đã thắng mấy tỷ trong sòng bạc rồi sao? Em Ruth cũng đã chuyển tiền vào thẻ của anh rồi mà?”
Kẽo kẹt, Diệp Lăng lập tức xấu hổ cười, mà Trầm Nguyệt Tâm đang dừng xe hờ đèn đỏ thì lại xoay đầu lại cười dữ tợn, khiến Diệp Lăng giật mình.
“Alice a, gì mà mấy tỷ chứ, em thật biết nói đùa.” Diệp Lăng vô cùng lúng túng, không khí này thật lúng túng a.
Alice ngẩn người: “Không phải vậy sao, em nghe Ruth nói đã thắng hơn mấy tỷ, hơn nữa tiền đều đã chuyển vào thẻ của anh mà.”
“Diệp Lăng! Anh còn muốn nói dối sao?” Trầm Nguyệt Tâm cười nhạt, tên hỗn đản này, lá gan càng lúc càng lớn a.
Diệp Lăng cười nhẹ một tiếng: “Cắt, anh vốn định tạo cho các em một niềm vui bất ngờ, để các em thấy người đàn ông của các em có thể kiếm được rất nhiều tiền, yên tâm đi, anh sẽ không tiêu xài phung phí số tiền này đâu.”
“Anh muốn nuôi con, nuôi vợ, nuôi mẹ già, có rất nhiều chuyện phải dùng tiền, cho nên anh nhất định sẽ tiết kiệm.”
Diệp Lăng tính toán nói, mà Trầm Nguyệt Tâm đang ngồi ở phía trước cũng khẽ gật đầu một cái: “Anh nói rất đúng, cho nên số tiền này vẫn nên để bọn em cất giữ thì tốt hơn.”
“Tránh việc anh đi ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, anh biết đấy, phụ nữ thời nay hầu như không có sức chống cự với tiền bạc.”
Trầm Nguyệt Tâm nói xong, mặt Diệp Lăng lập tức đen lại, ai, thật là bi ai a, nhưng anh hùng cũng đừng nên hỏi lối ra, tiền nhiều tiền ít cũng chỉ là đồ bỏ đi mà thôi.
Kẽo kẹt, xe dừng trước một hội sở, ba người xuống xe, ở trước hội sở, ba người Diệp Vô Đạo, Thần Phong, Mạc Tinh đang tràn đầy kích động đứng chờ Diệp Lăng.
“Mẹ nó! Diệp Lăng, cậu thật giỏi nha, cậu thật sự lừa gạt Thánh Nữ tới tay, đánh đập Giáo Hoàng à?” Diệp Vô Đạo gào lên.
Mặt Diệp Lăng đen lại: “Cút đi, đây là chị dâu của các cậu, Thánh Nữ Alice, đến, gọi một tiếng chị dâu xem nào.”
Ba người lập tức ngây ra, mẹ kiếp, đều mang về nước rồi?