Thần Thủ Hộ, ba chữ này quá nặng nề, trực tiếp đánh vào đầu ba người Diệp Vô Đạo.
“Ha hả, ha hả, tôi chỉ có thể sử dụng ha hả để diễn tả tâm trạng lúc này của mình.”
“Này Diệp Lăng a, chúng ta là bạn bè, là sư huynh đệ, đừng nói giỡn như vậy, ầm ĩ cái gì nha.”
“Đúng vậy đúng vậy, nói thực tế một chút, nếu cậu nói họ đưa cậu đến làm người đứng đầu của một nước nhỏ bọn tôi còn tin, cái này ha hả, mẹ nó không thể tin tưởng nổi.”
Đừng nói giỡn đại ca, trái tim của chúng tôi không chịu nổi đả kích như vậy, con mẹ nó, cậu biết Thần Thủ Hộ là cái gì không, đó chính là sự tồn tại dưới một người trên vạn người a.
Hơn nữa, còn có những cường giả đáng sợ bên trong Thần Long Giá và 36 Động Thiên kia, nếu Diệp Lăng trở thành Thần Thủ Hộ, vậy những người đó sẽ phải nghe theo mệnh lệnh của Diệp Lăng, nếu không sẽ bị xem như phản quốc.
Mà Diệp Lăng mới bao nhiêu tuổi a, thanh danh trên thế giới của hắn quả thật rất vang dội, thế nhưng ở hai nơi kia, danh tiếng của Diệp Lăng còn không bằng cả một con sóng nhỏ.
“Ai lừa các cậu chứ, tin hay không thì tùy, đợi đến lúc lễ Tế Tổ diễn ra các cậu sẽ biết.” Diệp Lăng nghiêng người dựa vào ghế ngồi cười hắc hắc.
Ba người đều ngẩn ra, mẹ kiếp, phản ứng này chẳng lẽ là thật?
Đừng hỏi tại sao bọn họ lại ngạc nhiên đến vậy, thật ra ý nghĩa của Thần Thủ Hộ cũng không hề giống nhau, phải biết rằng, những kẻ hắn thống lĩnh chính là những kẻ đáng sợ trong Giới Tu Luyện.
“Đi! Chúng ta đi uống rượu ăn mừng một trận, ha ha!” Thần Phong vỗ đùi, vô cùng kích động nói.
Diệp Lăng cũng gật đầu, phải chúc mừng chứ, việc này khiến hắn rất hưng phấn, uống thêm chút nữa cũng không sao.
Vì vậy hai vị đại thiếu, một vị cục trưởng, một vị Thần Thủ Hộ, bốn người tới một quán náo nhiệt ven đường ngồi xuống, nói chuyện rôm rả.
Ông chủ đang cởi trần kia lau mồ hôi trên trán, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ chào đón vô số loại khách hàng, xiên nướng trong tay vẫn còn đang lật trên bếp nướng than.
“Chậc chậc, vẫn là ở đây ăn uống thoải mái nhất, hội sở gì đó, nhất tiểu một bàn đồ ăn lại có giá đắt như vậy, xa xỉ, thối nát, tiểu gia ta chỉ thích chỗ này.”
Diệp Lăng cầm lên một xâu thịt dê nóng hôi hổi, chẹp miệng hưng phấn nói, Diệp Lăng đã sống trong một gia đình bình thường hơn hai mươi năm, tất nhiên đã quen với cuộc sống như vậy.
Còn với loại cuộc sống mỗi ngày đều mơ mơ màng màng xa hoa phung phí kia, bỏ đi, không phù hợp với tiểu gia đây.
“Không tệ không tệ, khỏi phải nói, đồ ăn ở chỗ này đúng là rất ngon!” Diệp Vô Đạo cũng cười cười, hắn và Mạc Tinh chưa bao giờ đến những chỗ này.
Đây là lần đầu tiên, thật đúng là có chút cảm giác khác thường, náo nhiệt, gần mặt đất, hơn nữa còn không bị gò bó.
Bọn họ rót bia, ăn đồ ăn giá rẻ, nóng quá thì cởi đồ ra, ở đây không có ai nhìn cả, không có ai nói họ không có giáo dưỡng, xung quanh cũng có rất nhiều người đang cởi trần hét to.
“Thoải mái! Mẹ nó đây mới gọi là cuộc sống a, chỉ có loại ngụy quân tử mới thích loại cuộc sống kia, chúng ta a, mẹ nó chỉ thích hợp với cuộc sống uống một ngụm rượu lớn ăn một miếng thịt to.”
“Đây gọi là cuộc sống, đây gọi là trải nghiệm cuộc sống, mà loại cuộc sống kia là một loại chịu tội, hai bên có sự bất đồng rất lớn a.”
Bọn họ đều cười ha ha, mà Mạc Tinh thì đang thận trọng nhìn chai bia, lướt qua xâu thịt, liếc nhìn hai bên trái phải.
“Cậu đang làm gì vậy Mạc Tinh? Choáng váng? Sợ có người hạ độc à?” Diệp Lăng vui vẻ, tên này đang làm gì vậy, bị loãng thần kinh à, sao lại giống như lính đặc nhiệm vậy chứ.
Mạc Tinh vội vàng gật đầu, vẻ mặt cầu xin: “Tôi nói cậu a Diệp Lăng, cậu nhất định phải cõng tôi về đến nhà a, tôi sợ có người mưu hại bản vương a.”
Kẽo kẹt, mọi người ngẩn người, sau đó lập tức cười lên ha hả, hóa ra là di chứng sau khi bị hại nhiều lần a.
“Yên tâm đi Mạc Tinh, tôi có thể nói cho cậu biết, vận khí của cậu không tốt, cũng là điểm tốt đây, tính mạng của cậu tuyệt đối không có nguy hiểm, tin tôi đi.”
Diệp Lăng thần bí nói, con mắt Mạc Tinh lập tức mở to ra: “Nói như vậy, tôi chính là quái vật bất tử?”
“Tôi kể cho cậu nghe một câu chuyện, nghe xong cậu hẵng nói tiếp.” Diệp Lăng cầm chai rượu lên uống một ngụm, lau miệng chậm rãi nói.
“Có một người hơn hai mươi tuổi, hắn đi xem bói, kết quả thầy bói nói cho hắn biết, hắn có thể sống đến 86 tuổi, hắn liền nghĩ, vậy những năm tiếp theo hắn có thể tùy ý liều mạng chơi đùa rồi, hơn nữa còn không sợ chết.”
“Cho nên, tên đó liền đi ra ngoài đua xe, kết quả gây ra một vụ tai nạn xe cộ nghiêm trọng, bị thương nghiêm trọng, không cần phải nói, hắn thật sự không chết.”
Con mắt Mạc Tinh nhìn chòng chọc vào Diệp Lăng, muốn biết phần tiếp theo là gì, dường như việc đó có liên quan đến cậu ta vậy.
“Hắn không chết, nhưng toàn thân bị bại liệt, cả đời nằm trên giường chịu tội, qua đời khi 86 tuổi.”
Đám người đều ngẩn người, lập tức nở nụ cười: “Mẹ nó đúng là một kẻ ngu xuẩn tự tìm cái chết, tự đi chịu tội.”
“Cho nên nói, ông trời ban phúc cho cậu, không phải để cậu làm trò, mà là để cậu hưởng thụ cuộc sống, nếu cậu muốn tìm đường chết, vậy cậu nhất định sẽ nhận được sự trừng phạt.”
“Còn như Mạc Tinh, tin tôi đi, cậu hãy sống thật tốt, đừng tìm đường chết, cậu tuyệt đối có thể sống đến chết.”
Diệp Lăng nghiêm túc nói, những người khác đều liên tục gật đầu, Mạc Tinh cũng gật đầu, đột nhiên cậu ta cảm giác được, lời Diệp Lăng nói dường như có chút hàm ý.
Mẹ kiếp, ai lại không thể sống đến chết chứ?
“Mạc Tinh, tôi tiết lộ thiên cơ cho cậu, cậu có muốn biết vì sao cậu lại xui xẻo như vậy không?” Diệp Lăng giảng giải cho Mạc Tinh, đưa cho cậu ta ít táo ngọt, nếu không sợ rằng tên này sẽ không chống đỡ được đến ngày thành tiên.
Mạc Tinh vừa nghe, con mắt sáng lên: “Thiên cơ? Ha ha, thiên cơ liên quan đến ông đây? Cậu nói cậu nói.”
“Tôi cho cậu biết a, tất cả những lời tôi nói đều là sự thật, điểm này cậu nhất định phải tin tưởng tôi.”
“Hiện tại những gì cậu đang trải qua, chỉ là ông trời đang khảo nghiệm cậu mà thôi, cậu không phát hiện cảnh giới tu luyện của cậu cao hơn hai người bọn họ sao? Tôi cho cậu biết, hai người bọn họ cần tu luyện, cần sống chết chém giết.”
“Mà cậu không cần, cậu chỉ cần chịu sự khảo nghiệm của thiên đạo, sự xui xẻo của cậu, đây là một bộ phận trong quá trình cậu tu luyện cuộc sống.”
“Chờ đến ngày cậu thành tiên, vận khí của cậu trong nháy mắt sẽ phát sinh biến hóa long trời lở đất, vận rủi chó má gì chứ, cậu chính là chân long thiên tử, có thiên đạo quấn quanh người.”
“Cho nên, đây là khảo nghiệm dành cho cậu, nếu ngay cả một chút khảo nghiệm này cậu cũng không vượt qua nổi, vậy cũng đừng nói đến việc tu luyện nữa.”
Diệp Lăng nói xong, Mạc Tinh đều ngu, ánh sáng nóng bỏng trong mắt ngày càng trở nên cuồng nhiệt, lời Diệp Lăng nói, khiến cậu ta động tâm.
Đúng vậy, cảnh giới của cậu ta cao hơn Diệp Vô Đạo và Thần Phong, bản thân cậu ta tu luyện căn bản không đạt được kết quả lớn như vậy.
Mà những thứ cậu ta phải trả, cũng không phải rất đáng giá sao, trên thế giới này không có bữa trưa nào miễn phí cả, cậu ta đã lăn lộn trong tahnfh phố Đông Hải nhiều năm, hiểu rất rõ điều này.
“Đúng vậy, tiểu gia tôi sợ cái gì chứ, tất cả đều chỉ là đau khổ mà thôi, đau khổ qua đi chính là cầu vồng nha!”
Mạc Tinh cười ha ha, cầm ly bia lên cụng ly với những người còn lại, uống ừng ực một ngụm, chẹp miệng, ăn no thỏa mãn.
Mà lúc này đây, Diệp Lăng cười nhận điện thoại, mấy giây sau, sắc mặt Diệp Lăng lập tức trở nên âm trầm, mà bên kia điện thoại không ngờ lại vang lên tiếng súng chói tai.