Khu chưng cất rượu của xưởng rượu, một đám công nhân đang giằng co với người Cục Công Thương đang chấp hành luật pháp.
"Tôi nói rồi, xưởng rượu các người không phù hợp quy định, phải bị niêm phong. Tất cả đi ra ngoài cho tôi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát bắt các người!"
Một gã đàn ông mặc quần áo Cục Công Thương, phía sau là vài tên nhân viên chấp hành luật pháp cũng đang cười nhạt nhìn đám công nhân của xưởng rượu.
Trong đó một công nhân thâm niên của xưởng rượu cũng rống giận: "Cái gì mà không phù hợp quy định, xưởng chúng tôi đã kinh doanh vài chục năm, sao không thấy mấy người tới nói không phù hợp quy định."
"Hơn nữa hiện tại chúng tôi vẫn chưa bắt đầu chính thức làm việc, quét dọn vệ sinh cũng không phù hợp quy định?"
Gã đàn ông mặc quần áo Cục Công Thương không nhịn được khoát tay: "Cấp bậc của anh quá thấp, để cho ông chủ của anh tới nói chuyện với tôi. Người nào còn dám cản trở, tôi sẽ lấy tội danh cản trở người thi hành luật pháp bắt lại!"
"Các đồng chí, niêm phong cửa của khu chưng cất rượu và cửa của xưởng rượu lại. Nếu ai dám xé, trực tiếp báo cảnh sát bắt người!" Sau khi gã đàn ông mặc quần áo Cục Công Thương nói xong, từ trong túi lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa hút thuốc, sau đó cười lạnh nhìn đám công nhân đang căm giận ở trước mặt này.
Đối phó với những tên này quá đơn giản, chẳng qua chỉ cần một câu uy hiếp báo cảnh sát là có thể giải quyết toàn bộ.
Vừa lúc đó, đám người Diệp Lăng, Trương Hoa, Vương Kiến Quốc, Mạc Tinh cùng với Lý Thiên Hạo đã đi tới.
"Xưởng trưởng, rõ ràng là bọn chúng đến kiếm chuyện, không thể để cho gã nêm phong được, liều mạng với bọn chúng!"
"Đúng vậy xưởng trưởng, bọn chúng đều không phải là thứ tốt lành gì, kinh doanh lâu như thế, sao không thấy bọn chúng tới điều tra."
Khi các công nhân thấy được Trương Hoa, nhất thời giống như tìm được người đáng tin cậy, cả đám ồn ào lên. Mà Trương Hoa nhìn thấy gã đàn ông đang hút thuốc kia thì cũng vội vàng đi tới.
"Hoàng sở trưởng, xảy ra chuyện gì? Cậu cũng biết, thủ tục của xưởng rượu tôi đầy đủ hết, hơn nữa đều làm theo quy định."
Gã đàn ông hút thuốc chính là Sở trưởng Cục Công Thương của Huyện, Trương Hoa cũng có mấy lần gặp mặt gã.
Hoàng sở trưởng lắc đầu: "Trần xưởng trưởng, bây giờ có chuyện này. Xưởng rượu của ông có tai họa ngầm vô cùng quan trọng, tôi cho ông biết, có loại tình huống này là phải kiểm tra rõ ràng!"
"Tôi không muốn nói nhiều với ông nữa, mau nhanh chóng đóng xưởng rượu của ông lại, thôi việc tất cả công nhân. Những chuyện khác thì lát nữa nói, nhanh lên một chút."
Hoàng sở trưởng lạnh lùng nói. Trương Hoa nhất thời yên lặng, sắc mặt đỏ lên. Thời gian trước tên hỗn đản này thu không ít quà của ông, bây giờ lại trở mặt, đúng là một con sói mắt trắng.
"Được rồi cậu, gã muốn niêm phong thì cứ để gã niêm phong." Diệp Lăng cũng cười chậm rãi đi tới.
Hoàng sở trưởng ngẩn người, nhất thời nở nụ cười: "Ha hả, nhìn đi, vẫn là người bạn nhỏ này biết làm như thế nào, tôi cũng là làm việc theo quy định, thực sự là ngượng ngùng."
"Loại chó săn như mày ông đây thấy nhiều rồi, muốn chơi với ông đây, ông đây liền chơi tới cùng với bọn mày!" Đột nhiên Diệp Lăng lạnh lùng nhe răng cười.
Quy củ cái chó má gì, không ngoài ý muốn chính là do Phùng Hỉ sai khiến. Chẳng qua chỉ là một Sở trưởng của một Cục Công Thương nho nhỏ mà thôi, làm gì được Diệp Lăng?
"Ai, sao cậu có thể nói như vậy, nói người nào là chó săn đó, có tin tôi tát cậu một cái không!" Hoàng sở trưởng nhất thời cắn răng nói, mẹ nó trước mặt nhiều người mà mắng ai đó.
Ngón tay của Diệp Lăng trực tiếp chỉ vào mũi của Hoàng sở trưởng: "Hôm nay tao chửi mày đó, nếu mày còn dám nói thêm một câu nữa, có tin tao tát cho mày một bạt tai không?"
Ông, trong cơ thể Diệp Lăng tỏa ra một cỗ khí tức làm cho người ta run sợ lặng yên tỏa ra. Cả người Hoàng sở trưởng run lên, lại bị cỗ hơi thở này của Diệp Lăng dọa cho không dám cãi lại.
"Tiểu Lý, tới đây cho tôi!" Diệp Lăng rống to hơn, bên cạnh đám công nhân chạy tới một người, người này chính là Tổng giám đốc chi nhánh của tập đoàn Hoa Mỹ, đang chỉnh lý toàn bộ xưởng rượu cùng các công nhân khác.
Quản lý Lý vội vàng chạy tới, hắn được công ty chỉ lệnh, phải làm theo tất cả mọi mệnh lệnh của người đàn ông này. Mặc kệ có đạo lý hay không có đạo lý, không cho phép nghi vấn hoặc phản bác.
"Diệp tiên sinh." Quản lý Lý đứng rất thẳng, trong lòng của hắn cũng rõ ràng, bối cảnh Diệp Lăng rất cường đại.
Diệp Lăng chỉ vào thẻ công tác đeo trước ngực của Hoàng sở trưởng: "Nhớ kỹ thông tin trên thẻ công tác này cho tôi, sau đó phản ánh với lãnh đạo thành phố."
"Nếu thành phố Nam Dương này không cho phép tập đoàn Hoa Mỹ của chúng ta làm việc, chúng ta có thể chuyển đi. Mà hiện tại, tạm dừng toàn bộ các hạng mục đầu tư vào thành phố Nam Dương!"
"Tôi muốn hỏi một chút, tập đoàn Hoa Mỹ tôi có chỗ nào không hợp quy định. Bây giờ lập tức đi liên hệ với lãnh đạo thành phố cho tôi!"
Nghe xong lời này, nhất thời Hoàng sở trưởng ngẩn ra, sau đó lập tức cười ha hả lên: "Ha ha! Người bạn nhỏ, cậu bị ngu à, còn tập đoàn Hoa Mỹ nữa chứ?"
"Sao cậu không nói tập đoàn Microsoft luôn đi, sao cậu không nói mình là hoàng thượng luôn đi, nói đùa kiểu quốc tế gì, cậu đừng có mà phá đám lão tử đây làm việc, đừng ở chỗ này giả bộ nữa!"
Diệp Lăng không để ý đến gã, chỉ là một con châu chấu thích nhảy nhót mà thôi, nếu là hắn trước đây, sẽ đánh chết gã.
"Coi chừng gã thật kỹ cho tôi, không cho phép đi ra ngoài, nếu như gã báo cảnh sát thì cứ để cho gã báo." Diệp Lăng nói cho công nhân xưởng rượu và nhân viên của tập đoàn Hoa Mỹ, rồi sau đó trở về phòng làm việc với đám người Trương Hoa, Mạc Tinh.
Mười phút sau, Hoàng sở trưởng mang gương mặt tái nhợt nhìn đám công nhân vây quanh bọn họ: "Rốt cuộc các người có đóng cửa hay không! Tôi nói cho các người biết, cản trở người thi hành pháp luật là tội nặng đấy."
"Tôi có thể tố cáo các người, tôi có thể nói cho cảnh sát bắt toàn bộ các người đi!"
Công nhân xung quanh đều nhún vai tỏ vẻ không sao cả, muốn bắt thì bắt đi. Bên trên đã lên tiếng, nếu như gã muốn báo cảnh sát thì tùy gã.
Mà đúng lúc này, đột nhiên điện thoại của Hoàng sở trưởng vang lên, gã cầm điện thoại lên nhìn một cái, là Cục trưởng, trong lòng không khỏi giật mình, có một loại dự cảm xấu.
Vừa mới nhấn nút nhận điện thoại, bên trong điện thoại truyền ra một tiếng mắng to rít gào: "Hoàng Bình! Mẹ nhà nó, nếu như cậu muốn chết thì đừng có liên lụy lão tử!"
"Con mẹ nó, cậu ăn gan hùm mật gấu à, vậy mà cũng dám kiểm tra xưởng rượu do đích thân Tổng tài của tập đoàn Hoa Mỹ chọn, người nào sai cậu đi kiểm tra!"
"Tôi cho cậu biết, nếu như cái chức Cục trưởng này của lão tử khó giữ, tôi tuyệt đối sẽ làm thịt cậu, không tin cậu chờ đi!"
Tút tút, điện thoại bị cắt đứt, hai chân Hoàng Bình mềm nhũn, kém chút nữa là co quắp trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, con mắt nhìn nơi Diệp Lăng rời đi, khóc không ra nước mắt.
Năm phút sau, đám người Diệp Lăng đi ra, Hoàng Bình còn chưa tới cầu xin tha thứ, từng chiếc Audi màu xanh đã điên cuồng dừng ở bên trong xưởng rượu.
Người xuống xe này làm cho Hoàng Bình kém chút nữa quỵ ở trên đất, các loại lãnh đạo Bí thư Huyện, Huyện trưởng, Cục trưởng, tất cả đều tới, sắc mặt của từng người đều xanh mét
Xong, xong rồi, Hoàng Bình co quắp ngồi trên mặt đất, hai mắt vô thần, mà nhân viên công tác đi theo Hoàng Bình đều choáng váng.
"Diệp tiên sinh phải không? Thực sự là xấu hổ, đã mang đến phiền phức cho quý công ty rồi. Cũng xin Diệp tiên sinh không nên gấp, chúng tôi sẽ nghiêm trị những người này theo đúng pháp luật!"
Người vừa nói vừa bắt tay với Diệp Lăng là Bí thư Huyện Phùng Ái Quốc, phía sau mấy người lãnh đạo khác cũng đều vội vàng gật đầu.
Diệp Lăng cười nhạt, chỉ vào Hoàng Bình đang ngồi co quắp trên mặt đất: "Đừng nói cho ông đây biết chuyện tạm thời ngừng công tác của gã, tôi muốn biết, là ai sai gã tới."
Cục trưởng Cục Công Thương quay đầu lại, rống to với Hoàng Bình: "Nói! Người nào sai cậu tới!"