Sự cường thế và ngông cuồng của Diệp Lăng khiến Động Tàng Đạo Nhân có chút phẫn nộ.
Đúng, ngươi quả thật rất mạnh, trước ngươi lại dùng kiếm chém sư điệt của ta, sau lại dùng kiếm chĩa vào ta, nói chuyện còn ngông cuồng đến như vậy, ngươi đặt Động Tàng Đạo Nhân ta đi đâu hả?
Nối thế nào đi chăng nữa ta cũng là cường giả Độ Kiếp Kỳ, hiện tại đã là một trong những cường giả đứng trên đỉnh cao của Giới Tu Luyện trong thời đại mạt pháp.
Hoàn toàn xứng đáng là một trong những Tu Luyện Giả đứng đầu ở Côn Luân Môn, cho dù là cường giả của 36 Động Thiên cũng phải tôn kính ta ba phần, đã mấy ngàn năm trôi qua, điểm này chưa bao giờ thay đổi.
Hôm nay thì hay rồi, con mẹ nó, thế mà lại bị một thanh niên đánh vào mặt như vậy, còn để người khác sống hay không chứ, sau này làm sau hành tẩu trong Giới Tu Luyện.
“Tí Nô, ngươi nạp mạng đi!”
Lý Thiên Hạo hét lớn một tiếng, hung hăng vỗ một chưởng vào tim Tí Nô, mang theo sát ý lành lạnh đáng sợ, trực tiếp đánh trái tim Tí Nô vỡ nát.
Tí Nô phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, sau đó mất đi tất cả ý thức, rồi hoàn toàn mất đi sự sống.
Một đời cường giả Độ Kiếp, Tí Nô đường đường là một trong những Động Chủ của 36 Động Thiên, là sự tồn tại mà vô số người kính ngưỡng, cứ như vậy chết trong tay Lý Thiên Hạo.
“Sư phụ! Đồ nhi đã báo thù cho người rồi!”
Lý Thiên Hạo dập đầu xuống đất, ô ô khóc lên, người đàn ông kiên cường trong quá khứ, khi chiến đấu mãnh liệt trong ngôi mộ lớn cũng chưa từng nháy mắt như Lý Thiên Hạo, bây giờ lại khóc như một đứa trẻ.
Động Tàng Đạo Nhân nhìn thấy Tí Nô chết đi, mí mắt không khỏi nhảy lên: “Đạo hữu, chuyện này có phải hơi quá đáng rồi không!”
“Quá đáng? Quá đáng chỗ nào chứ?” Diệp Lăng vẫn nắm chặt lấy Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay, chỉ cần lão đạo sĩ này dám nói một câu uy hiếp, hắn nhất định sẽ dùng tư thế sét đánh mà làm thịt ông ta.
Động Tàng Đạo Nhân thở dài, cố gắng bình ổn lại cơn tức giận trong lòng: “Đạo hữu, ngươi giết sư đệ ta, lại còn dùng trường kiếm uy hiếp ta, sau đó lại giết trưởng lão của Côn Luân Môn dưới mắt ta.”
“ Nghìn năm vinh quang của Côn Luân Môn ta, bây giờ đã bị hủy hoại trong phút chốc, ngươi là người đầu tiên dám khiêu khích Côn Luân Môn ta như thế, trước giờ chưa từng có ai cả!”
Động Tàng Đạo Nhân lạnh giọng quát, linh lực trong cơ thể cuồn cuộn dâng trào như biển lớn, sóng lớn không ngừng ập đến.
Diệp Lăng khinh bỉ cười: “Trước giờ chưa từng có? Ha hả, cảm ơn đã khích lệ.”
“Nhưng tên sư đệ đáng chết kia của ngươi chết cũng đáng, ông ta lại dám ra tay đánh lén người anh em còn chưa qua Tiên Thiên kỳ kia của ta, ngươi nói ông ta có đáng chết hay không?”
“Hơn nữa tên đầu trọc kia còn giết sư phụ người anh em của ta, bây giờ cậu ấy báo thù cho thầy của mình, mẹ nó cho dù là ngươi cũng khổng thể tìm ra một tên trọng tài chó má nào phán người anh em của ta thua chứ?”
“Ồ dĩ nhiên, trọng tài mà lão tạp mao ngươi đút lót đều không có lương tâm, chuyện này có thể bỏ qua.”
Chiếc miệng dài của Động Tàng Đạo Nhân thế mà lại không nói nên lời, giết người đền mạng, điểm này không thể nghi ngờ, trong Giới Tu Luyện thì lại càng phải làm như thế.
Nhưng đường đường là Côn Luân Môn lại bị đánh vào mặt như vậy, đây là chuyện trước đây chưa từng có, đã rất nhiều năm chưa từng phát sinh ra chuyện như thế này.
“Hẳn đạo hữu cũng biết, sư điệt kia của ta cũng chỉ vì muốn ngăn cản huynh đệ của ngươi giết Tí Nô cho nên mới liều lĩnh ra tay, nếu như sư điệt của ta thật sự muốn đánh lén, sợ rằng huynh đệ của ngươi đã chết rồi.”
Lửa giận trong lòng Động Tàng Đạo Nhân cuộn trào mãnh liệt, linh lực đáng sợ trong cơ thể cuồn cuộn phát động, dường chỉ chỉ cần một lời không hợp liền khai chiến.
“Ah, giết huynh đệ ta? Vậy cả Côn Luân Môn của ngươi sẽ đều phải chôn cùng!” Diệp Lăng vẫn cường thế như cũ, Côn Luân Môn chó má, chọc tiểu gia, ta sẽ khiến các ngươi hồn bay phách tán.
Ahhh, Động Tàng Đạo Nhân hít vào một hơi khí lạnh, tên hỗn trướng này, đúng là cái gì cũng dám nói a, lão đạo sĩ tức đến nỗi chòm râu bay lên, nổi giận đùng đùng.
“Đạo hữu, lão đạo có một yêu cầu quá đáng, lão đạo ở núi Côn Luân tu đạo đã bốn trăm năm, bây giờ nhìn thấy những người trẻ tuổi đều trò giỏi hơn thấy, quả thật nhịn không được mà muốn xin đạo hữu chỉ giáo đôi chút.”
Nói xong, Động Tàng Đạo Nhân lập tức di chuyển, cây phất trần trong tay bỗng nhiên vung lên, những sợi lông trên cây phất trần bao trùm cả đất trời, hơn nữa còn lộ ra màu xám đậm.
“Lão gia hỏa! Ngươi đã muốn được chỉ bảo, vậy tiểu gia ta liền chỉ giáo cho ngươi!”
Bá, Diệp Lăng chém ra một kiếm, trực tiếp bổ vào nhưng sợi phất trần đang tràn ngập trên trời kia, chỉ nghe thấy vài âm thanh chói tai vang lên, cánh tay Diệp Lăng thế mà lại tê rần, ánh mắt hắn đột nhiên ngẩn ngơ.
Lần đầu tiên trong đời Diệp Lăng gặp phải cường giả có thực lực mạnh như thế, mà những sợi phất trần kia, thế mà lại giống những ngọn núi có sức nặng vạn cân.
Nhưng dưới lực lượng khủng bố của Diệp Lăng, những sợi phất trần kia trong nháy mắt cũng bị nghiền nát như núi lở, rồi sau đó rơi xuống đất, đập thành những cái hố to.
“Đạo hữu cũng ăn một chiêu của ta!”
Giọng Động Tàng Chân Nhân vừa dứt, cây phất trần trong tay bỗng nhiên thu nhỏ lại, quay về hình dạng bình thường, nhẹ nhàng vung lên, cây phất trần run run, bay về phía Diệp Lăng.
Lực lượng của chín viên Kim Đan trong cơ thể Diệp Lăng điên cuồng rít gào, trong đó còn có một giọng rồng gầm, thuộc về Long lực của Long Hoàng.
Đinh, Diệp Lăng giơ tay cầm kiếm lên, trực tiếp đánh lên trên cây phất trần, cây phất trần kia ong ong run rẩy, Diệp Lăng cũng cảm nhận được một lực lượng đáng sợ đang không ngừng va chạm với lực lượng của hắn.
“Phá cho ta!”
Diệp Lăng rống to, sắc mặt dữ tợn, cánh tay phát lực, trong lòng gầm một tiếng, trường kiếm và cây phất trần vốn dĩ đang trong trạng thái cháy sém kia, lập tức lóe ra ánh lửa kinh người.
Rắc một tiếng, cây phất trần kia thế mà lại nứt ra một đường, sau đó dùng tốc độ ánh sáng điên cuồng nứt rộng ra, giống như đại hồng thủy phá hủy con đê, một khi xảy ra liền không thể ngăn cản.
“Cái gì! Không thể!”
Động Tàng Đạo Nhân kinh hãi, thân hình vội vàng lùi về sau, cây phất trần trong tay vung lên, phá bỏ lực lượng đáng sợ của Diệp Lăng, mũi chân liên tục di chuyển, tránh thoát những công kích đáng sợ kia của Diệp Lăng.
Nhưng đúng vào lúc này, giữa không trung đột nhiên chậm rãi vang lên tiếng chuông du dương, trầm bổng bên trong đất trời, thật lâu vẫn không có tản đi.
Oang, oang, những tiếng vang liên tục phát ra, tổng cộng có chín tiếng, sau khi tiếng vang kết thúc, trời đất mới khôi phục lại bình thường.
Mà Động Tàng Đạo Nhân cũng vội vàng xua tay, sắc mặt tái xanh, nhìn Diệp Lăng: “Xin đạo hữu dừng tay lại, môn chủ của chúng ta cho mời ngươi!”
Môn chủ?
Môn chủ của Côn Luân Môn?
“Ý gì đây? Muốn gạt ta đến Côn Luân Môn sau đó liên thủ với nhau tấn công ta?” Diệp Lăng cười nhạt, hắn đang đại chiến cùng với người của Côn Luân Môn đó, đột nhiên lại bảo hắn ngừng tay, còn nói là môn chủ cho mời, Diệp Lăng khẳng định sẽ hoài nghi đây là một cái bẫy.
“Vây công cái rắm! Chín tiếng chuông kia chỉ được gõ khi môn chủ Côn Luân Môn ta nghênh tiếp khách quý quan trọng, trăm năm chưa chắc đã được gõ một lần!”
Động Tàng Đạo Nhân cắn răng, nhịn không được chửi ầm lên, biến cố đột nhiên xảy ra khiến ông ta có chút hồ đồ, hơn nữa môn chủ còn đích thân truyền âm cho ông ta, muốn ông ta mời Diệp Lăng vào cửa, là mời đó.
“Đúng vậy Diệp Lăng, đây là tiếng chuông nghênh tiếp khách quý quan trọng nhất của Côn Luân Môn, hiện nay tất cả người của Giới Tu Luyện đều chưa từng có ai có được vinh dự này.”
Lý Thiên Hạo cũng mở miệng giải thích, Diệp Lăng gật đầu, nếu như lời của Động Tàng Đạo Nhân kia là thật, vậy thì cứ đi thôi.
“Ha hả, đương nhiên ta biết, ta chỉ đang khảo nghiệm lão già mũi trâu này một chút thôi, bỏ đi bỏ đi, nể mặt Côn Luân Môn của ông ta, đi, đi xem môn phái đứng đầu Giới Tu Luyện có cái gì khác biệt nào.”
Diệp Lăng xua tay, rồi sau đó đi về phía Hỗn Độn Thánh Thú, cười nói: “Vật nhỏ, ngươi đi cùng ta có được không?”
Tròng mắt Hỗn Độn Thánh Thú xoay tròn, sau đó nhảy lên vai Diệp Lăng, Diệp Lăng gật đầu: “Trẻ nhỏ dễ dạy.”
Nhóm ba người Diệp Lăng đi theo Động Tàng Đạo Nhân bay về phía Côn Luân Môn, mà thi thể đang nằm trên mặt đất của Thanh Bào Đạo Nhân và Tí Nô thi thể, lại rất chướng mắt.