Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 388 - Chương 388: Độc Thân Cẩu Trâu Bò.

Chương 388: Độc thân cẩu trâu bò.

Diệp Lăng cũng không tự đại, trực tiếp đứng dậy ôm quyền: "Vãn bối Diệp Lăng, gặp qua gia chủ Vân gia."

Tự xưng vãn bối, đây là Diệp Lăng hạ bớt thân phận ở mức độ thấp nhất. Nếu là lúc trước, Diệp Lăng tuyệt đối sẽ không hạ thấp thân phận như vậy. Tín niệm lão tử là đệ nhất thiên hạ mọi lúc mọi nơi đều tràn đầy trong đầu hắn.

"Cái gì vãn bối với không vãn bối, Giới Tu Chân lấy tu vi làm vốn, mặc dù tuổi tác của lão hủ lớn, nhưng cả đời này cũng chỉ là một con chó đi qua cuộc đời của ngươi mà thôi."

"Vừa rồi ta nghe Phi Dương nói, ngươi cần Phù Lục Vân gia chúng ta để len lén đến Địa Phủ. Yên tâm, lão hủ tuyệt đối ủng hộ ngươi, chẳng qua Diệp Lăng, ta phải khuyên ngươi một câu, tính mệnh mới là trọng yếu nhất."

"Chuyện Địa Phủ đại loạn, lão hủ cũng biết một chút, nếu như ngươi nhất định phải đi, thì ta sẽ nói cặn kẽ cho ngươi biết một chút."

Sắc mặt của ông nội Vân Phi Dương nghiêm túc lên. Nếu một khi Địa Phủ xảy ra chuyện, đứng mũi chịu sào chính là nhân gian, trong nháy mắt sẽ bị bao phủ bởi quỷ triều của Địa Phủ.

Diệp Lăng gật đầu: "Lão gia tử ngài nói đi, còn đi thì nhất định phải đi."

Lão gia tử Vân gia gật đầu, ngồi ở chủ vị, thở dài một cái rồi chậm rãi nói cặn kẽ nguyên nhân đại loạn của Địa Phủ và chuyện liên quan đến Vân gia.

Nguyên nhân mà sở dĩ Vân Gia trấn giữ lâu đời ở Vân Nam, chính là có thể lấy ra được Phù Lục Địa Phủ. Ở ngàn năm trước đó, Vân gia thành người phát ngôn của nhân gian với Địa Phủ

Con đường Địa Phủ thông đến nhân gia được trấn áp trong trang viên Vân gia, ngay cả Vân Phi Dương cũng không biết chuyện này, mà âm binh vào nhân gian, nhất định phải đi ra từ Vân gia.

Mà nếu có ác quỷ chạy trốn, thì trừ con đường này thì không có lựa chọn nào khác, cho nên có thể nói đây gần như là một trạm kiểm tra do cao tầng Địa phủ xây dựng ở nhân gian. Mà Vân gia chẳng khác nào trở thành người giám sát trạm giám sát này.

Mà lần Địa Phủ đại loạn này, là do một âm mưu được trù tính nhiều năm bạo phát ra. Một gã cường giả Thông Thiên thừa dịp Địa Tạng Vương Bồ Tát rời khỏi Địa Phủ, đã suất lĩnh âm binh phản loạn, đả thương mười đại Diêm Vương, nhiễu loạn Địa Phủ làm cho trên dưới Địa Phủ triệt để tê liệt.

"Lại nói tiếp, lần bạo loạn này, thật ra cũng có quan hệ với Vân gia ta, thậm chí Vân gia ta cũng có trách nhiệm."

Lão gia tử Vân gia thở dài nói, Diệp Lăng cũng rung động thật sâu, có ý gì, có quan hệ và trách nhiệm đến Vân gia?

"Sau khi đại loạn bạo phát, ta nhận được tin tức do Địa Phủ truyền đến, lập tức đi tra xét điển tịch trong gia tộc, kết quả thực sự điều tra được một chút nguyên nhân."

"Tên tạo trận đại loạn cho Địa Phủ, làm tử thương hơn phân nửa mười đại cường giả Diêm Vương, ngàn năm trước chính là mã nô của Vân gia ta."

Diệp Lăng hoàn toàn bị lời nói của lão gia tử làm cho hoảng sợ rồi. Dù là hắn, kiếp trước đã gặp qua bao nhiêu tràng diện kinh thiên động địa, cũng bị kích thích bởi chuyện này, trái tim không chịu thua kém mà nhảy lên.

Đùa gì thế, đả thương mười đại cường giả Diêm Vương tối thiểu cũng là cường giả Kim Tiên trở lên, chỉ là một mã nô tu luyện ngàn năm, tại Địa Phủ có thể tu luyện tới mức này?

Đừng nói Diệp Lăng, coi như là Phúc La Vương, tên nghịch thiên được thiên đạo ưu ái cũng không thể tu luyện đến cảnh giới nghịch thiên này trong vòng ngàn năm được.

"Lão gia tử, không phải ngươi nghĩ lầm rồi chứ? Tên đả thường mười đại cường giả Diêm Vương chỉ là một tên mã nô tu luyện ngàn năm?" Diệp Lăng có chút không dám tin tưởng.

Một mã nô, lúc nào lại trâu bò như vậy.

Lão gia tử Vân gia lắc đầu: "Gã không phải là người đả thương mười đại cường giả Diêm Vương, chẳng qua nguyên nhân gây ra chuyện này bắt nguồn từ gã."

Nghe đến đó cuối cùng Diệp Lăng gật đầu, này mới đúng, ngươi muốn nói tu luyện ngàn năm là có thể làm tử thương quá nửa mười đại cường giả Diêm Vương, đánh chết ông đây cũng không tin.

"Ngàn năm trước, tên mã nô kia là người nuôi ngựa ở Vân gia, chẳng qua lại thầm sinh ra tình cảm với một vị thiên kim tiểu thư của Vân gia."

"Thiên kim Vân gia sao có thể gắn bó trọn đời với một tên nuôi ngựa, chuyện này truyền đi, mặt mũi của Vân gia sẽ bị mất. Vì vậy tổ tiên hạ lệnh, trục xuất mã nô này ra khỏi Vân gia."

"Ai biết được vị thiên kim này lại trọng tình với mã nô kia, sau khi tổ tiên đuổi mã nô kia đi, dứt khoát tự vẫn!"

Nói đến đây, lão gia tử Vân gia cũng cảm thán, đây tuyệt đối là cô gái si tình tính cách cương liệt.

"Lúc đầu tổ tiên thống khổ vạn phần, nhưng ai biết được một tháng sau, mã nô kia lại trở lại. Mà trong vòng một tháng, gã lại tu luyện đến cảnh giới Tiên Thiên, rõ ràng là gặp được cao nhân."

"Sau khi mã nô nghe được người con gái gã yêu đã tự tử, gã giống như bị điên, ra tay với tổ tiên, kết quả bị đả thương."

"Mã nô buồn bã rời đi, chẳng qua một ngày sau, mã nô chết ở cửa lớn Vân gia, là tự vẫn."

"Có thể là gã muốn tự sát để đến Địa Phủ tìm người con gái gã yêu, nói chung gã đã chết, mà qua ngàn năm, chuyện này đã sớm bị gia tộc quên lãng."

"Nhưng vài ngày trước Địa Phủ truyền tin tức, sau khi mã nô kia tiến vào Địa Phủ, hình như tìm không được linh hồn của vị thiên kim tổ tiên kia, cho nên đại phát hung tính."

"Vì vậy Địa Phủ đưa gã vào tầng 17 của Địa Ngục, nhưng làm cho người ta không nghĩ đến là, gã lại biến mất."

"Mà ngàn năm sau, gã xuất hiện, mang theo một cường giả thần bí cái thế, đả thương mười đại cường giả Diêm Vương, trấn áp tất cả Địa Phủ, sau đó bày ra cấm chú đáng sợ, phong bế toàn bộ Địa Phủ lại."

"Sau khi gã cường giả kia phong bế Địa Phủ thì rời khỏi Địa Phủ, hiện tại hầu như một nửa Địa Phủ đều nằm trong tay mã nô kia."

Chuyện này cũng làm cho Diệp Lăng cảm thán không thôi, lại làm cho Vân Phi Dương khiếp sợ. Mẹ kiếp, quá hư ảo rồi, qua một ngàn năm một mã nô lại có thể xoay người thành chủ nhân.

Tất cả đều bởi vì một người con gái, có thể tưởng tượng được, đối với một độc thân cẩu mà nói, động lực mà cô gái kia tạo cho tên mã nô có bao nhiêu lớn.

"Chờ một chút, lão gia tử ngươi vừa nói cường giả thần bí kia đã rời đi?" Đột nhiên Diệp Lăng nghĩ đến cái gì, nhất thời vui vẻ nói.

Lão gia tử Vân gia gật đầu: "Gã cường giả rời đi, hiện tại phân nửa Địa Phủ cũng chỉ nằm trong tay của tên mã nô kia, thực sự không nghĩ tới, sau ngàn năm, lại xảy ra chuyện như vậy."

Trách không được lão gia tử lại cảm thán, cái quái gì vậy, một mã nô, mã nô của Vân gia, sau ngàn năm lại nắm được Địa Phủ trong tay. Mặc dù chỉ là một phần tử làm chuyện phi pháp, thế nhưng lúc trước gã là mã nô Vân gia.

Thậm chí lão gia tử nghĩ, có muốn vứt bỏ liêm sĩ đi bấu víu vào Địa Phủ?

Sợ rằng vừa đi tới gần tên mã nô kia thì đã bị tên đó xé nát, nếu không phải nghĩ đến chuyện này, nhất định Vân gia đã phản bội rồi.

Này này, một lão gia tử không có tiết tháo.

"Thật tốt quá!" Diệp Lăng vui mừng, chỉ còn lại một mã nô mà thôi, ông đây không phải là giải quyết dễ như trở bàn tay sao?

CMN, ngàn năm, coi như ngươi chạy đến Tiên Giới tu luyện ra cảnh giới gì, ông đây có 9 viên Kim Đan, còn không thu thập được một mã nô?

"Lão gia tử, lấy Phù Lục ra, thừa cơ hội này, ta phải nhanh xuống dưới mới được, giải quyết chuyện này cho xong. Nếu không cái tên đả thương mười đại cường giả Diêm Vương trở về, thì có thể gặp phiền toái."

Diệp Lăng tuyệt đối phải nắm lấy cơ hội này, trực tiếp Trực Đảo Hoàng Long*.

*Tiến hành chiến đấu, một câu nói của Nhạc Phi khi binh sĩ của nhà Kim mất hết nhuệ khí trong trận chiến diễn ra ở phủ Hoàng Long.

Bình Luận (0)
Comment