Có một câu châm ngôn rất hay, đàn ông mà tin tưởng được thì heo mẹ cũng sẽ biết leo cây, những lời này rất chuẩn xác.
Nhưng bây giờ Diệp Lăng lại hiểu ra một câu nói khác, đó chính là nếu như phụ nữ biết phân rõ phải trái, heo đực cũng sẽ biết leo cây, thậm chí lộn ngược ra sau, di chuyển 360 độ trong không trung.
“Bỏ đi bỏ đi, Tiểu Bạch, còn không mau đi qua đây, chuẩn bị chết trong sự ôn nhu à?” Diệp Lăng lắc đầu, quyết định không để ý tới người phụ nữ này.
Dù sao hắn cũng là một người đàn ông, hẳn nên rộng lượng một chút, tuyệt đối không thể động thủ với một người phụ nữ.
Tiểu Bạch nằm trong vòng tay của cô gái mặc váy màu xanh kia dường như được giải thoát, móng vuốt nhỏ đẩy một cái, lực lượng to lớn đánh văng hai cánh tay của cô gái ra.
Hưu, một luồng sáng trắng rơi xuống bả vai Diệp Lăng: “Chi chi, hù chết bản vương rồi, ngay cả lông cũng đều không có, bộ dạng thật xấu a.”
“Lông? Mẹ kiếp, khẩu vị của ngươi cũng thật nặng, vậy ta mới nói, ngươi thích hợp để tên đầu trọc kia mang đi!” Khóe miệng Diệp Lăng co giật.
Mẹ nó, thì ra bộ tộc Hỗn Độn Thánh Thú yêu thích cái này, còn thích có lông, thật không hổ là Yêu Tộc a.
Mà lúc này, cô gái mặc váy màu xanh kia cũng trở nên nóng nảy, nhìn thấy Tiểu Bạch ở trong lồng ngực đã biến mất, lập tức cắn răng: “Tên lưu manh nhà ngươi, dám đoạt tiểu bảo bối của ta, ta đánh chết ngươi.”
“Tiểu thư, đừng!” Tiểu Mai vội vàng kêu lên, tuy nhiên đã chậm, một luồng sáng màu xanh di chuyển trong không trung, trong chớp mắt đã tới bên cạnh Diệp Lăng.
Oanh, nắm tay của cô gái váy màu xanh hung hăng đánh về phía Diệp Lăng, lực đạo không nhỏ, đáng tiếc ở trong mắt Diệp Lăng thì lại chỉ là một kẻ đang khoa chân múa tay.
“Ta nói cho cô biết a, ta không đánh phụ nữ, cô đừng ép ta.”
Thân hình Diệp Lăng nghiêng qua một bên, tránh thoát một quyền này, nhưng cô gái mặc váy màu xanh kia vẫn rất giận dữ: “Ngươi dám tránh? Ngươi đang khinh thường ta!”
“Ai nha, cô gái này, cô nói đạo lí chút có được không, ai khinh thường cô chứ.” Diệp Lăng ngẩn người, sau đó lập tức ủy khuất rống to.
Chuyện này là sao chứ, hắn đã bao giờ gặp phải một kẻ không nói đạo lí thế này đâu, bây giờ Diệp Lăng thực sự cảm thấy rất may mắn, bởi vì các cô gái trong nhà đều rất hiền lành a.
“Ăn trước một quyền của ta rồi lại nói!” Cô gái mặc váy màu xanh đã tới bên cạnh Diệp Lăng.
Nắm đấm hung hăng đánh vào lồng ngực Diệp Lăng, nhưng điều khiến cô gái ngoài ý muốn chính là thân hình của Diệp Lăng thế mà lại không chuyển động chút nào, hơn nữa nắm tay của cô ta còn rất đau, dường như muốn bể nát.
“Nha nha nha, ngươi rốt cuộc là ai, những nhân vật lợi hại ở Địa Phủ bản tiểu thư ta đều biết, ngươi không phải là người ở đây!”
Cô gái rống to, sau đó lại lướt về phía Diệp Lăng, mặt Diệp Lăng cũng đen lại: “Ta nói cho cô biết, nếu cô còn dám quay lại, ta cũng sẽ không khách khí nữa đâu.”
“Ta muốn xem ngươi sẽ không khách khí như thế nào!” Nói xong, cô gái đã tới bên người Diệp Lăng, nắm tay hung hăng đánh ra.
Diệp Lăng lập tức cắn răng, hay cho một tiểu nha đầu, không dạy dỗ ngươi một chút thì ngươi sẽ không biết Mã vương gia có mấy con mắt, ai không đúng, Mã vương gia có mấy con mắt?
Mẹ kiếp, hình như ngay cả hắn cũng đều không biết, sao lại có nhiều lúc hắn lại thiếu đánh đến vậy nhỉ, mẹ nó ai quan tâm việc này chứ, cứ thu thập đứa con gái này trước rồi tính.
Bá, cánh tay Diệp Lăng lôi kéo, trực tiếp kéo cô gái váy màu xanh vào trong lòng, cô gái không cẩn thận ngã lên người Diệp Lăng.
“Oa, thật mềm a!” Diệp Lăng cảm thụ hai khối mềm mại kia, cười hắc hắc.
“Ta cho cô biết, phụ nữ phải dịu dàng một chút, giống như Tiểu Mai kia, cô nhìn cô đi, giống như một nha đầu điên vậy, ta thấy sau này nhất định không ai thèm lấy cô đâu.”
“Hôm nay tiểu gia ta sẽ để cô biết, phụ nữ thì nên đàng hoàng một chút!”
Nói xong, tay Diệp Lăng hung hăng vỗ lên mông cô gái, bộp một tiếng, Diệp Lăng ngẩn người.
“Nha hắc, còn rất vểnh a, chậc chậc, độ co dãn cũng thật tốt, hắc hắc.”
Diệp Lăng nói xong, lại đánh tiếp một cái nữa, cô gái váy màu xanh ra sức giãy giụa: “Ngươi là tên khốn kiếp! Dám vô lễ với ta, ta sẽ bảo cha ta ném ngươi vào vạc dầu!”
“Nha hắc, còn dám già mồm? Ta cho cô biết, tiểu gia ta mới không thèm chiếm tiện nghi của cô, nhìn cái mông này của cô đi, bằng phẳng giống như Bình Đỉnh Sơn vậy, ta không có sở thích này đâu.”
“Chẳng qua xúc cảm cũng thật không tồi, chậc chậc.”
Nói xong, Diệp Lăng không kìm lòng nổi mà dùng tay nhào nặn, thân hình cô gái váy màu xanh chấn động, cảm nhận được một luồng điện trong nháy mắt tràn ngập thân thể, sắc mặt cô ta lập tức đỏ bừng.
“Tiểu Mai! Cứu ta! Hu hu hu, cứu ta!” Cô gái váy màu xanh khóc lên, hai mắt phượng chảy ra nước mắt.
Tiểu Mai vội vàng đưa tay: “Công tử, xin hãy buông tha cho tiểu thư, kỳ thực tâm tính tiểu thư không hề xấu!”
Nói xong, tròng mắt Tiểu Mai đều thẳng, tên đáng chết này, thế mà lại dám nắn bóp, trời ạ, lại còn dám nhào nặn nữa, đây đúng là muốn mạng người a.
Nhìn thấy ánh mắt của Tiểu Mai, Diệp Lăng rất ngượng ngùng nói: “Hắc hắc, kìm lòng không được, kìm lòng không được, điều này chứng tỏ da thịt của tiểu thư nhà các cô không tồi a.”
“Mềm mại như tơ lụa, xúc cảm thật tốt, không tin cô tới sờ đi.”
Diệp Lăng nói xong, vội vàng thả cô gái váy màu xanh xuống, loay hoay cúi đầu: “Hắc hắc, thật xấu hổ, thật xấu hổ.”
“Xấu hổ! Xấu hổ em gái ngươi đó, ta muốn giết ngươi!”
Cô gái mặc váy màu xanh đứng dậy, nghiến răng nghiến lợi, trong mắt lóe lên hung quang, cô ta hận hiện tại không thể giết chết Diệp Lăng, ăn sống hắn.
Đã bao nhiêu năm, rốt cuộc là bao nhiêu năm, đã có ai dám đối xử với cô ta như vậy đâu, nhưng hôm nay cô ta lại bị người khác vũ nhục như vậy, quả thật khiến cô ta không thể chịu đựng được.
Diệp Lăng ngẩn người, lập tức trừng mắt: “Sao vậy? Cô còn muốn tiếp tục a!”
Cô gái mặc váy màu xanh lập tức dừng lại, cả người thế mà lại run rẩy, trên khuôn mặt chứa đầy vẻ sợ hãi, cô ta thật sự sợ a, tên này không hề xuất bài theo lẽ thường.
“Bỏ đi, cô chỉ là một tiểu nha đầu, ta không chấp nhặt với cô.” Diệp Lăng khoát tay.
Đột nhiên đúng vào lúc này, mười mấy âm binh vội vã chạy đến chỗ này, vốn dĩ ở nơi này có rất ít quỷ, không được mấy bóng quỷ, chỉ có bọn ba người Diệp Lăng.
“Ba người các ngươi đang làm gì đó, thế mà lại ở chỗ này tranh đấu, xem ra tuyệt đối có gian tế, người đâu, bắt hết tất cả bọn họ lại, mang về giao cho đại nhân xử lý!”
Một gã thủ lĩnh âm binh hét lớn, mười mấy âm binh bao vây ba người Diệp Lăng lại.
Cô gái mặc váy xanh và Tiểu Mai lập tức luống cuống, lúc này nên làm cái gì a, nếu như các cô bị bắt, vậy thì xong đời.
Sắc mặt Diệp Lăng cũng trở nên ngưng trọng, nếu bị phát hiện thì sẽ không ổn, phải biết rằng đây chính là đại bản doanh của quân địch, cao thủ như mây, hắn cũng không thể mạo hiểm.
“Chúng ta nên làm gì đây?” Cô gái váy màu xanh thế mà lại xoay người nhìn Diệp Lăng hỏi.
Diệp Lăng ngẩn người, nha, bây giờ hắn lại trở thành thủ lĩnh, nhìn về phía mấy âm binh đang đi tới chỗ bọn họ, sau đó Diệp Lăng lại nhìn xung quanh một chút, thật yên tĩnh.
“Khụ, ta nghĩ các ngươi đã hiểu lầm rồi, cô ấy là vợ của ta, bọn ta đang ở chỗ này liếc mắt đưa tình.” Diệp Lăng vội vàng xua tay, trong mắt lại thoáng qua một ánh sáng lạnh.
Gã thủ lĩnh âm binh cười lạnh một tiếng: “Liếc mắt đưa tình? Không phải là ta chê ngươi, nhưng ngươi nhìn lại bộ dạng của mình đi, tuyệt đối là cóc ghẻ, nếu người ta có thể nhìn trúng ngươi, ta sẽ móc hai tròng mắt của mình ra!”
“Đúng! Nói rất hay!”
Diệp Lăng xoay người, nhìn thấy cô gái mặc váy xanh kia thế mà lại kích động dùng tay phụ họa, ánh mắt quái dị.