Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 402 - Chương 402: Lần Đầu Tiên Thấy Ngươi Thuận Mắt Như Vậy.

Chương 402: Lần đầu tiên thấy ngươi thuận mắt như vậy.

Linh Bảo Thiên Tôn nổi tiếng hẹp hòi khắp tiên giới, hắn ỷ mình là người đứng đầu Đạo giáo, ai mà đắc tội hắn thì sẽ bị hắn ngầm cho người làm khó dễ khắp nơi.

Đường đường là thủ lĩnh Đạo giáo, nhân vật cấp bậc vượt qua cả Tiên Đế mà lại bị người ta mắng xối xả vào mặt, còn bị so sánh với lợn nữa chứ. Chuyện như vậy hỏi hắn làm sao nhẫn được. Đừng nói là Linh Bảo Thiên Tôn, dù cho có là Bồ Tát cũng tuyệt đối không chấp nhận được.

Lúc này trên không trung, một Đại Phật ngồi xếp bằng chợt hiện thân, phật quang chiếu rọi khắp nơi làm Diệp Lăng tròn mắt mà nhìn. Đây chính là Địa Tạng Vương, là thủ lĩnh Địa Phủ.

“Vãn bối vẫn đang gấp gáp xử lý việc hỗn loạn của Địa Phủ, còn mong mấy vị đạo tôn thứ lỗi.”

Địa Tạng Vương nói xong, chờ Đại Thiên Tôn Thanh Đế gật nhẹ đầu thì hắn mới rời khỏi. Diệp Lăng nhìn theo bóng lưng của Địa Tạng Vương, không kiềm được trong lòng nổi lên một tia kính nể, đây mới chân chính đắc đạo.

Nhìn đi, nhìn người ta như vậy mà cũng không dám đắc tội với cái tên lòng dạ hẹp hòi kia, ngươi căn bản không là cái gì hết còn dám ở đây to mồm sao.

“Giáo chủ? Bản tôn? Ta chính là Tam Thanh mà ngươi hàng ngày treo ở cửa miệng, Linh Bảo Thiên Tôn ta thật muốn nhìn một chút xem ngươi chuẩn bị giết bản thiên tôn như thế nào? Giết rồi chôn?”

Linh Bảo Thiên Tôn bay xuống, một tay nắm lấy tóc giáo chủ, miệng thì gầm lên, nước miếng văng đầy mặt giáo chủ. Diệp Lăng thấy một màn này không nhịn được đưa tay lên che mắt lại.

Mẹ nó! Thật sự quá mất phong độ. Dù gì thì ngươi cũng là một Thiên Tôn, thủ lĩnh của đạo giáo, có thể cho ta thấy một chút phong độ không?

Mấy vị Thiên Tôn còn lại đứng đó im lặng không nói gì, nhưng từ vẻ mặt âm trầm như nước đã nói rõ nội tâm của họ. Mà Diệp Lăng cũng có chút bất ngờ là Thanh Đế nổi danh hiền lành, thương người vậy mà cũng đang rất tức giận, mặt tím tái luôn rồi.

Bùm! Thanh Đế đá một cước lên người giáo chủ liền nghe thấy tiếng xương cốt vỡ vụn. Ông ta vẻ mặt dữ tợn nói:

“Ngươi nghĩ khi dễ người thành thật phải không?”

“Có từng nghe qua người thành thật khi nổi giận lên sẽ càng khủng khiếp không? Hôm nay ta cũng muốn xem thử ngươi làm sao chôn ta xuống.”

Giáo chủ cũng khóc không ra tiếng. Mẹ kiếp! Khoác lác một chút thôi mà, có cần phải nóng giận đến mức này hay không, ta làm sao mả biết được mấy người các ngươi thật sự đến đây, không nói đến chuyện có dám làm hay không, hãy xem ta có năng lực giết mấy người các ngươi sao?

“Được làm vua thua làm giặc, ta thua, muốn chém muốn giết như thế nào tuỳ các ngươi.”

Giáo chủ biết không tránh thoát nữa, quyết tâm hét lớn.

Chẳng qua mắt của giáo chủ khoá chặt vào A Ngưu, trừng trừng nhìn hắn bao hàm đủ loại cảm xúc. Tất cả đều là vì tên phế vật kia, chính hắn phá huỷ hết toàn bộ chuyện tốt của mình, nếu không thì mình đã chiếm được Địa Phủ, lại tìm biện pháp thu được tín nhiệm của Thiên Đạo, lúc đó có thể siêu việt Tiên Đế, hoá thành Đạo Tổ được thiên địa thừa nhận.

Linh Bảo Thiên Tôn nghe xong càng thêm tức giận, cũng thật là giỏi nhỉ, đắc tổn bổn đạo gia xong, ngươi lại muốn được chết thống khoái? Đâu có chuyện dễ dàng như vậy.

Diệp Lăng từ một bên nhẹ nhàng, tiêu sái đi tới bên người Linh Bảo Thiên Tôn, vẻ mặt châm chọc nói:

“Này lão mũi trâu Linh Bảo, nếu đổi lại là tiểu gia trước đây, ngươi đoán xem ta sẽ trừng trị hắn như thế nào?”

“Đoán cái con khỉ! Ngươi hẹp hòi nổi tiếng còn hơn cả ta, ta làm sao đoán được ngươi sẽ làm gì.”

Linh Đạo Thiên Tôn hoàn toàn không có phong độ, chửi đổng lên.

Trán Diệp Lăng cũng nổi lên hắc tuyến:

- Loại mặt hàng này, ta thường là đanh nát xương chân, bẻ gãy xương sườn. Ngươi phải nhớ kỹ, cây non không nắn thì không thẳng được, người không sửa sai thì không làm nên được chuyện lớn. Mấy người như thế này gặp liền đánh, gọt hắn, chỉnh hắn, hôm nay ta với ngươi là người cùng chiến tuyến, ta ủng hộ ngươi!

Diệp Lăng bĩu môi, cổ động Linh Bảo Thiên Tôn, chỉ là dù cho hắn không nói thì tên giáo chủ này chọc giận ba đại Thiên Tôn, lại thêm thượng cổ Thanh Đế, hắn cách cái chết đã không xa nữa.

Linh Bảo Thiên Tôn sắc mặt nghiêm trọng, nhìn nhìn Diệp Lăng nói:

“Sao ta có cảm giác là ngươi đang lừa gạt ta nhỉ? Hắc hắc, ngươi nói ta đánh ta không đánh đó. Tính tình của ta cũng rất tốt, bụng dạ ta đâu có hẹp hòi như ngươi, để xem ngươi gọt dũa hắn như thế nào?”

“ Linh Bảo, ngươi có đánh hắn hay không? Không đánh thì cút qua một bên, nói nhảm nhiều thế.”

Thanh Đế đứng một bên nhịn không được, trầm giọng rống lên.

Con mẹ nó chứ, lão tử thành Đạo Tổ trên Tiên Giới không biết bao nhiêu năm rồi, chưa có ai dám nói ta như vậy, lớn tiếng nói chuyện cùng ta cũng không được mấy người, tên này chỉ là một Tiên Đế mà dám xấc xược như thế, dám mắng ta?

Linh Bảo ngẩn người, khó chịu nói:

“Ngươi gấp cái gì, người là do ta bắt được trước, ngươi muốn động tới hắn cũng phải chờ ta xong việc đã.”

“Ta nói cho mấy người các ngươi biết, bản tôn cũng có lòng tự trọng của mình, dĩ khả sát bất khả nhục, muốn giết thì giết nhanh đi, nói nhảm gì mà nhiều vậy!”

Giáo chủ cũng bày ra một bộ dáng chuột chết không sợ nước sôi, dù sao cũng không sống được, vậy sao không cứng một lần, không thể để mất mặt mũi được.

“Ái chà chà, tính tình cũng lớn nhỉ, ta mà không thu thập được ngươi, cho ngươi hiểu lễ phép thì ta sẽ theo họ nhà ngươi.”

Linh Bảo Thiên Tôn tức giận gầm gừ.

Diệp Lăng đụng tay hắn một cái, ho khan một tiếng, nhẹ giọng nói:

“Không phải mới nói là tính khí tốt, không hẹp hòi mà?”

“Ngươi. . . chuyện này. . .”

Linh Bảo Thiên Tôn ngẩn người, vừa muốn mở miệng thì lại bị Diệp Lăng tranh nói trước:

“Chẳng qua ta thấy con hàng như thế này thì dằn vặt hắn ngàn năm còn chưa đủ, giết hắn thì quá tiện nghi cho hắn rồi. Nhục mạ Thiên Tôn, ta xem hắn là một tên có mắt không tròng, đáng phạt!”

Diệp Lăng nói xong lời này, Linh Bảo Thiên Tôn nghe được thì giơ ngón cái về phía hắn:

“Không tồi, không tồi, lời nói này rất có hàm dưỡng.”

“Lát nữa cho người đưa về Tiên Giới trừng phạt hắn, người như thế này mà để ta phải ra tay, thật quá mất thân phận Thiên Tôn. Tên hỗn đản nhà ngươi, đây là lần đầu tiên thấy ngươi thuận mắt như vậy, được lắm, được lắm! Chờ ngày ngươi quay về Tiên Giới, bản đạo gia mời ngươi uống rượu.”

Linh Bảo Thiên Tôn cười hắc hắc, Diệp Lăng cũng gật đầu, cái này không phải là thuận mắt, đây là rắn chuột cùng một ổ.

“Tốt lắm, không náo loạn nữa! Người thì chúng ta mang về Tiên Giới xử trí. Lần này Diệp Lăng có công lớn, ta tin là Thiên Đạo sẽ tưởng thưởng xứng đáng.”

Linh Bảo Thiên Tôn nói xong, nhìn nhìn A Ngưu và Tiểu Mai một cái làm cho hai người hồi hộp một trận. Dù sao bọn họ cũng chưa thấy ai có thể tuỳ tiện thu thập giáo chủ giống như vậy.

“A Ngưu! Tuy rằng ngươi là một trong những kẻ đầu sỏ gây ra hạo kiếp lần này, nhưng niệm tình ngươi hối cải, lập công chuộc tội, bản Thiên Tôn đặc biệt ban thưởng cho ngươi và Tiểu Mai đầu thai làm người, muôn đời là vợ chống.

Linh Bảo Thiên Tôn nói xong, A Ngưu cùng Tiểu Mai cùng nhau quỳ xuống, kích động vô cùng.

Hai người hiện giờ tu vi cũng không thấp nhưng cũng không thể vĩnh sinh, giờ được muôn đời làm vợ chống đã là kết cục tốt lắm rồi.

- Tạ ơn đại nhân! Tạ ơi đại nhân!

Hai người cảm kích dập đầu tạ ơn liên tục. Linh Bảo Thiên Tôn mỉm cười, tay điểm ra một cái, trên đầu hai người xuất hiện một dấu ấn màu đỏ.

- Đợi sau khi địa phủ an ổn, hai người có thể đi vào Lục Đạo Luân Hồi, trăm năm hạnh phúc.

Linh Bảo Thiên Tôn nói xong, ba đại Thiên Tôn và thượng cổ Thanh Đế đều chậm rãi bay lên, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Mà Diệp Lăng đang đứng bỗng cảm thấy một tia thiên đạo mịt mờ, bên trong cơ thể bỗng nhiên có thêm một luồng lực lượng vô cùng tinh thuần, cảm nhận được luồng lực lượng này, Diệp Lăng mừng như điên.

Lực lượng Thiên Đạo cuồn cuộn nhiều hơn nhiều so với linh lực thần bí trước kia, luồng lực lượng này vừa tiến nhập vào cơ thể thì nháy mắt đã giúp Diệp Lăng phá tan bình chướng cửu đại kim đan, rất nhanh sẽ tiến vào Độ Kiếp Kỳ.

Đây chính là Thiên Đạo ban thưởng cho Diệp Lăng vì cống hiến của hắn trong lần dẹp loạn này, rất là công bằng, đây là điều mà Diệp Lăng nên được.

Oanh long lonh! Trong cơ thể Diệp Lăng, kim đan khôn ngừng toả ra linh lực khổng lồ, nhanh chóng lột xác.

Bình Luận (0)
Comment