Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 411 - Chương 411: Yêu Nghiệt Phương Nào!

Chương 411: Yêu nghiệt phương nào!

Đương nhiên, Diệp Lăng vẫn cho Dương Minh một kinh hỉ lớn, muốn ổn định lòng người thì phải để họ nếm được ngon ngọt.

Diệp Lăng gọi điện thoại cho Mạc Tử Đạo, nói vào trong điện thoại một chút, người như Mạc Tử Đạo sao có thể nghe không hiểu ý của những lời này chứ.

Ông ta lập tức biểu thị sự đồng ý, sau đó bảo Dương Minh nhận điện thoại, bảo hắn ta hãy làm việc này cho tốt, đừng cô phụ hy vọng mà người dân dành cho hắn ta.

Dương Minh suýt chút nữa banh lồng ngực ra để Diệp Lăng nhìn tim gan của hắn ta, suýt chút thì quỳ xuống dể thể hiện sự trung thành của hắn ta.

Phải biết rằng, mặc dù trên phương diện xưng hô Dương Minh và Mạc Tử Đạo đều là bí thư của thành phố, nhưng địa vị lại khác nhau một trời một vực a.

Không cần phải nói, thành phố Đông Hải đường đường là thành phố trực thuộc trung ương, là nơi có nền kinh tế quan trọng của Hoa Hạ, là thành phố kinh tế cao cấp trên cả thế giới.

Vì thế đã khiến cho địa vị của Mạc Tử Đạo trở nên vô cùng nhạy cảm, hiện tại, ông ta đã có thể xưng là người lãnh đạo của quốc gia.

Mà Dương Minh, chỉ là một tên bí thư vô cùng bình thường mà thôi, ở Hoa Hạ có thể tìm được một đống người giống như hắn ta, hơn nữa còn có rất nhiều kẻ dự bị.

Cho nên trong lòng Dương Minh, Mạc Tử Đạo tồn tại giống như một vị Thần, vốn không cách nào đánh đồng.

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Lăng lại nói với Dương Minh một số việc nữa, sau đó mới tiễn Dương Minh rời đi.

Sau khi xử lí việc của Dương Minh xong, Diệp Lăng vừa về nhà chưa tới mười phút thì điện thoại lại reo lên, mở điện thoại di động ra nhìn thì thấy người gọi đến là Mạc Tinh.

Diệp Lăng bỗng nở nụ cười, hẳn là cha của cậu ta đã gọi điện thoại cho cậu ta rồi đi, hắn đoán chắc hẳn cậu ta vẫn còn đang mê mang tại sao hắn lại chạy đến Tây Nam làm gì.

Đúng như dự đoán, sau khi điện thoại vang lên, bên kia liền vang lên giọng Mạc Tinh: “Diệp Lăng, chuyện này rốt cuộc là sao, cái quái gì vậy, hù chết tiểu gia tôi!”

“Bên cạnh tôi vẫn còn một Diệp Lăng khác, cậu nói cho tôi biết đi, tên đó rốt cuộc là người hay quỷ, cậu có tin tôi sẽ bảo tên mũi trâu Lý Thiên Hạo kia thu thập tên đó không!”

Nghe được lời Mạc Tinh nói, Diệp Lăng liền phá lên cười, mà ở phía Nam Dương xa xôi, nơi Mạc Tinh đang gọi điện thoại, đột nhiên cậu ta cảm giác được một trận gió từ phía sau vọt tới.

“Mạc Tinh, nạp mạng đi!”

Mạc Tinh quay đầu liền nhìn thấy Diệp Lăng đang đứng ở phía sau mình, vẻ mặt âm trầm, cánh tay vươn ra như muốn chộp về phía cậu ta.

“Mẹ kiếp! Thật sự đến rồi à, có ai không cứu mạng a, Lý Thiên Hạo, tên khốn kiếp nhà cậu mau tới cứu tôi a!”

Mạc Tinh kêu to, vẻ mặt bối rối, cậu ta thật sự sợ tới cực điểm, mặc dù cậu ta đã là cường giả Kim Đan Kỳ, nhưng đừng quên, cậu ta chính là kẻ yếu nhất trong các cường giả a.

Hơn nữa cậu ta còn là một tên quỷ nhát gan, nhìn thấy tình cảnh quỷ dị này, cậu ta sợ đến mức suýt chút tiểu trong quần.

“Kêu loạn cái gì đấy, cậu chỉ có chút tiền đồ này thôi à?” Diệp Lăng đang nhào về phía cậu ta đột nhiên dừng lại, phá lên cười.

Mạc Tinh ngẩn người, nhìn xuống điện thoại di động rơi trên mặt đất, không khỏi nuốt nước miếng: “Cậu rốt cuộc là người hay quỷ, tôi nói cho cậu biết, tiểu gia tôi là Thiên Thần chuyển thế đó, cậu mà dám chọc đến tôi, tôi sẽ khiến cậu hồn phi phách tán.”

“Được rồi được rồi, nói nhảm nhiều như vậy làm gì, để tôi nói cho cậu biết mọi chuyện.”

Diệp Lăng xua tay: “Cậu chưa ăn qua thịt heo, chẳng lẽ cũng chưa nhìn thấy heo chạy sao? Cậu đã từng nghe qua Phân Thân Thuật chưa, thứ mà tôi đang dùng chính là Phân Thân Thuật, thật xấu hổ khi cậu là Tu Luyện Giả Kim Đan Kỳ.”

Diệp Lăng cao giọng giải thích chuyện sử dụng Nhất Khí Hóa Tam Thanh, hắn cũng không nói dối a, Nhất Khí Hóa Tam Thanh chẳng phải là Phân Thân Thuật sao.

Đương nhiên, nếu như Linh Bảo Thiên Tôn nghe được lời giải thích của Diệp Lăng, sợ rằng bọn họ sẽ từ Tiên Giới chạy xuống, thề sống chết cũng phải bảo vệ uy danh của Nhất Khí Hóa Tam Thanh.

Đường đường là một trong những bản lĩnh thần thông đỉnh cấp của Tiên Giới, là thứ mà vô số Tiên Đế cường đại thèm thuồng, vậy mà lại bị hắn nói thành Phân Thân Thuật cấp thấp?

Ngươi không biết lòng dạ của Đạo Gia ta rất nhỏ a, hôm nay Đạo Gia ta nhất định phải liều mạng với ngươi!

Đương nhiên, khi Mạc Tinh nghe được lời giải thích này cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng, hết cách rồi, không tin không được, sự thật này đang xảy ra ở trước mắt, trừ phi là gặp quỷ.

“Hù chết tiểu gia tôi, tại sao cậu không nói sớm việc cậu dùng Phân Thân Thuật, cậu đi Tây Nam làm cái gì, sao cũng không nói cho tôi biết?”

Mạc Tinh vỗ lồng ngực, hù chết bảo bảo, suýt chút nữa bị dọa đến điên rồi.

Sắc mặt Diệp Lăng cũng trở nên ngưng trọng: “Địa Phủ đã xảy ra chuyện, tôi phải đi một chuyến đến Tây Nam, sau đó thuận tiện giải quyết chuyện ở Địa Phủ.”

Mạc Tinh ngẩn người, lập tức nóng nảy: “Ai, tôi phát hiện bây giờ cậu càng ngày càng trâu bò a, Địa Phủ xảy ra chuyện cũng đến tìm cậu, tên nhóc nhà cậu thì tính là cọng hành gì chứ.”

“Sao tôi cứ thấy cậu giống như quỷ vậy nhỉ, tôi nói cho cậu biết, tiểu gia tôi thông minh lắm đấy, cậu đừng hòng gạt tôi.”

Diệp Lăng cũng xua tay: “Tin hay không tùy cậu, ngày mai tôi sẽ đón xe trở về, cậu cứ ở chỗ này chờ tôi đi, chờ đến lúc trở về ông đây nhất định sẽ hù chết cậu!”

Mạc Tinh gật đầu, cậu ta nhất định phải xem thử, Phân Thân Thuật kia rốt cuộc thần kì đến cỡ nào, mẹ nó, thế mà lại chơi trò như vậy.

“Được rồi Diệp Lăng, cậu còn chưa nói cho tôi biết chuyện mấy ngày trước đó, cậu đột nhiên chạy ra bên ngoài làm cái gì vậy.”

Mạc Tinh nghi hoặc hỏi, buổi sáng mấy ngày trước, Diệp Lăng đột nhiên giống như bị điên vậy, đang ngồi nói chuyện thì bỗng nhiên hắn biến mất, vài phút sau, cả bầu trời Nam Dương liền có vô số sấm sét không ngừng lóe lên.

Diệp Lăng nhếch miệng cười: “Nói ra chỉ sợ sẽ khiến cậu gặp đả kích, đó là do tiểu gia tôi Độ Kiếp đó, hắc hắc, hiện tại tu vi của lão tử đã là Độ Kiếp Kỳ.”

Độ Kiếp Kỳ, nghe được lời giải thích của Diệp Lăng, Mạc Tinh lập tức trừng lớn con mắt, tên này đang nói đùa sao?

Mạc Tinh đã biết rõ hệ thống tu luyện, cũng hiểu rõ sự đáng sợ của Độ Kiếp Kỳ, thế mà tên kia chỉ cần đi ra ngoài lượn vài vòng liền có thể đột phá?

Nhưng Mạc Tinh cũng đã quen rồi, tên Diệp Lăng này chính là một yêu nghiệt, ai có thể so với hắn chứ, suốt ngày làm ra vô số chuyện kì tích, cậu ta đã sớm tập thành thói quen rồi, không có gì là kinh ngạc cả.

Không còn gì để nói nữa, hai Diệp Lăng đều vui vẻ đi ngủ, ngày hôm sau, hắn từ chối lời mời nhiệt tình của Vân Phi Dương, dứt khoát dẫn theo Tiểu Bạch và Thanh Y bước lên chuyến xe đi về phía Bắc.

Một ngày sau, trong Long Đằng Tửu Nghiệp, Diệp Lăng và Mạc Tinh, Lý Thiên Hạo đang đi dạo bên trong xưởng, xưởng rượu đã đi vào quỹ đạo, loại rượu mới cũng đã được nghiên cứu ra.

Trần Hoa và những bậc thầy ủ rượu của tập đoàn Hoa Mỹ cũng không phải là những kẻ chỉ biết ăn chơi, sau khi lấy được nước giếng thần kì kia, từ ngay lần đầu tiên ủ rượu ra đã khiến tất cả mọi người phải kinh ngạc.

Cực phẩm a, đủ để khiến cho những Lão Tửu Quỷ phải dừng chân lại khen rượu ngon, quả thực giống như Quỳnh Tương Ngọc Dịch.

Lúc này, tinh thần của Trần Hoa và những bậc thầy ủ rượu kia đều rất hưng phấn, ai cũng ngăn không được, lúc này bọn họ vẫn còn đang mê mẩn trong phòng thí nghiệm.

“ Chậc chậc, không tệ không tệ, một cảnh tượng thịnh vượng phồn vinh, tôi thấy a, chúng ta nên làm thêm một dây chuyền sản xuất cho nhà máy này nữa, bá chiếm toàn bộ thị trường.”

Diệp Lăng cười hắc hắc, vung tay lên, hai người bên người cũng gật đầu, có được sự ưu ái của ông trời mà không đi làm, cứ một mực cố chấp đi theo còn đường sự nghiệp không lối thoát, đó chính là kẻ ngu.

Mà ngay tại lúc này, đột nhiên ở đối diện có hai người đi về phía ba người bọn họ, một nam một nữ, người đàn ông gầy gò, một con vật màu trắng đang ngồi trên vai, trông giống như một con chó.

Con mắt Mạc Tinh lập tức trừng lớn, trong miệng thì thào: “Mẹ kiếp, hóa ra là thật a!”

Ngay hôm qua cậu ta đã biết được tin tức, mà bây giờ còn lộ ra biểu tình như vậy, nói gì đến Lý Thiên Hạo.

Tên kia trực tiếp nhảy ra xa, khoảng chừng hơn một mét, ánh mắt đề phòng nhìn hai kẻ có bộ dạng giống hệt nhau kia.

“Yêu nghiệt phương nào, mau mau hiện thân!”

Bước chân Lý Thiên Hạo di chuyển, giống như một tên Thần Côn, thật không hổ là truyền nhân của Thiên Cơ Môn.

Bình Luận (0)
Comment