Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 447 - Chương 447: Các Anh Em, Xông Lên

Chương 447: Các anh em, xông lên

Đoàn người mênh mông từ bên trong tranh viên đi ra, bên trong trang viên, vô số thân ảnh đang vội vàng tỉ mỉ sửa lại tất cả những hạng mục cần thiết, đảm bảo chắc chắn sẽ không xảy ra những việc ngoài ý muốn nào.

“Chậc chậc, Diệp Lăng à, cậu vẫn còn trẻ thế mà đã chọn treo cổ ở dưới tàng cây này rồi, được rồi, dù sao đó cũng là chín cây đại thụ chọc trời a.”

Mạc Tinh lắc đầu, hôm nay cha cậu ta cũng sẽ đến, thậm chí cậu ta còn nghe cha của mình nói ngay cả hai vị lão nhân kia cũng sẽ đặc biệt cho người mang quà đến tặng.

Hôn lễ ngày hôm nay, tuy rằng không thể xuất hiện trong tầm mắt của công chúng, nhưng Mạc Tinh dám khẳng định, hôn lễ này vẫn sẽ là một buổi hôn lễ trước nay chưa từng có, khiến tất cả mọi người phải chấn động.

Diệp Lăng nhìn Mạc Tinh đang đứng bên cạnh: “Cái gì vậy, tôi nói cho cậu biết, cậu cho rằng tiểu gia tôi là loại người gì chứ, tôi rất thuần khiết trong sáng đó, cậu cho rằng tôi giống nhóm người bại hoại các cậu à.”

Mạc Tinh cười một tiếng, cũng không nói thêm lời nào nữa, cậu ta nhìn Diệp Lăng đang đứng bên cạnh, cái tên đàn ông này, từ lúc còn nghèo trắng tay cho đến lúc có được thành tựu như ngày hôm nay, đây tuyệt đối là một kì tích.

Càng tự tin hơn, thành thục hơn lúc trước, hiện tại Diệp Lăng ngoài trừ việc có chút đê tiện ra, thì có thể nói hắn đã gần như hoàn mỹ.

Trong những ngày tháng sau này, người đàn ông đang đứng bên cạnh cậu ta đây, tuyệt đối có thể nhấc lên một trận sóng gió trên thế giới, một tay che trời hô phong hoán vũ, nhất định là như vậy !

Trước cửa trang viên tràn ngập không khí vui mừng, vô số đoàn xe xa hoa phong cách chậm rãi di chuyển, nhưng việc khiến người ta cảm thấy kì quái, chính là khi những chiếc xe này đi đến giao lộ, lại phân ra thành tám đội, chậm rãi đi về phía trước.

Vào ngày hôm qua, các cô gái vẫn còn gọi điện thoại đến hỏi Diệp Lăng ngày mai sẽ đi đón ai trước, tuy rằng mang tính chất đùa giỡn là nhiều, nhưng bọn họ cũng muốn xem thử, rốt cuộc trong lòng Diệp Lăng ai quan trọng hơn.

Nhưng việc này có thể làm khó đồng chí Diệp Lăng của chúng ta sao, một hóa thành tám, chỉ là vài cái phân thân mà thôi, cũng đã đủ để giải quyết câu chuyện hạnh phúc vô cùng hóc búa trong mắt vô số người rồi.

Trên đường lớn, sau khi tất cả mọi người nhìn thấy đoàn xe xa hoa kia đều triệt để ngẩn người, tám đoàn xe trên những con đường khác nhau, nhưng tình huống lại hoàn toàn tương tự.

Xe chủ đón dâu là xe Rolls-Royce màu đỏ sậm, vô cùng đẳng cấp, là một chiếc xe rất ít khi được nhìn thấy ở trong nước, xe Rolls-Royce chú trọng màu sắc, tuy rằng trong nước cũng có không ít xe Rolls-Royce, nhưng dường như không có chiếc xe nào có màu đỏ sậm cả.

Khi đoàn xe thứ nhất tiến vào tiểu khu của nhà Lâm Vũ Tình, những bảo an đứng ở bên trên đều đồng loạt ngẩn người, suýt chút không kiềm chế được mà giơ tay cúi chào.

Ở thành phố Đông Hải, cho dù chỉ là một bảo an nhỏ, thì bảo an đó vẫn biết một chiếc xe Rolls-Royce màu đỏ sậm đại biểu cho cái gì, khiến trong lòng bọn họ không khỏi nhấc lên sóng to gió lớn.

Đoàn xe tiến vào tiểu khu, dẫn đến vô số ánh mắt của những người đang nghỉ chân ở xung quanh, thế nhưng ở trước cửa nhà của Lâm Vũ Tình, có đoàn người đột nhiên tiến lên ngăn cản bọn họ lại.

Ai nha, Diệp Lăng lập tức nóng nảy, cái tính khí nóng nảy của tiểu gia đây, hôm nay là ngày đại hỉ của hắn đó, ai lại muốn chết đến như vậy, dám ngăn cản đoàn xe của hắn!

Đám người Mạc Tinh Mạc Siêu đi cùng Diệp Lăng đến nhà Lâm Vũ Tình thấy tình cảnh như vậy cũng vội vã xuống xe, Mạc Tinh vội vàng chạy tới.

Diệp Lăng buồn chán ngồi vào trong xe, tài xế vội vàng đốt một điếu thuốc cho hắn, cũng không sợ tàn thuốc rơi xuống trong xe của mình, ngược lại tài xế còn tỏ ra vô cùng kích động.

Không lâu sau, Mạc Tinh quyệt miệng đi tới: “Diệp Lăng, bọn họ nói nhà họ Lâm là dòng dõi văn hào thế gia trăm năm, cho nên muốn cậu đi đến đó đối thơ, đối qua mới có thể đi vào."

Diệp Lăng đang hút thuốc bỗng nhiên ngẩn người há to miệng, điếu thuốc xoạch một tiếng rơi xuống trong chiếc xe đắt tiền, sau khi tài xế ở bên cạnh nhìn thấy liền cảm thấy ruột gan của mình quặn đau.

Mà lúc này, trong nhà họ Lâm, một thanh niên trẻ tuổi hớn hở chạy đến bên người Lâm lão gia tử: “Ông nội, ông nội, anh rể Diệp Lăng đến nhà chúng ta trước, đã đến lúc vượt qua cửa ải rồi !"

"Tốt ! Xem ra tên nhóc này vẫn rất có lòng, ha ha, không uổng công lão già đây ủy khuất giao cháu gái vào tay tên nhóc đó.”Lâm lão gia tử cười to.

"Em gái, em gái, Diệp Lăng đến nhà chúng ta trước, chị thấy cậu ta vẫn là thương em nhất đó.”Một cô gái xinh đẹp nhu mì đi đến bên cạnh Lâm Vũ Tình, vui vẻ nói.

Lâm Vũ Tình đang mặc một chiếc áo cưới quyến rũ mê người lập tức tỏ ra vô cùng kinh hỉ, thẹn thùng cúi đầu, vẻ mặt đỏ bừng.

Mà ở cách nhà họ Lâm không xa, gương mặt Diệp Lăng hiện lên vẻ lo lắng, thương lượng với người thủ quan: "Các anh em, đừng cứng nhắc như vậy, thế này đi, các anh để tôi đi vào trước, ngày khác sẽ chuyển cho các anh mỗi ngời một trăm vạn."

Diệp Lăng nhỏ giọng nói, việc này đúng là làm khó hắn mà, nếu như bọn họ muốn để hắn đánh nhau hay gì đó, vậy thì bọn họ hãy yên tâm, hắn tuyệt đối có thể hoàn thành một cách thỏa đáng, không hề có vấn đề gì cả.

Nhưng mà trời ơi, bọn họ thế mà lại muốn hắn đối thơ, làm ơn đi, hiện tại đã làm thời đại nào rồi, sao vẫn còn lưu hành trò đùa như vậy chứ, mà điều quan trọng nhất, chính là tiểu gia đây không biết làm thơ a.

Một trăm vạn, sau khi tất cả những người thủ quan nghe thấy lời Diệp Lăng nói đều tỏ ra chấn động, mẹ kiếp, ra tay cũng thật hào phóng nha, giờ phút này trái tim bọn họ thế mà lại có chút dao động.

"Cậu cũng quá xem thường chúng tôi rồi, chỉ là một trăm vạn mà thôi, số tiền đó cũng chỉ như một làn khói bay thoảng qua, tôi nói cho cậu biết nha, không đối được câu thơ của bọn tôi thì cậu đừng mong có thể đi qua chỗ này."

Một người đàn ông có đôi mắt chứa đầy chính trực đẩy gọng kính trên sống mũi nói, thật ra anh ta cũng muốn lấy một trăm vạn kia lắm, nhưng lại sợ sau khi Lâm lão gia tử biết được chuyện này sẽ cầm quải trượng đánh chết anh ta.

Diệp Lăng hít sâu một hơi, đối thơ a, ngay cả khi hắn nghe còn cảm thấy tốn sức, thế mà nghe xong còn phải đối lại, đùa cái gì vậy chứ.

"Nếu đã như vậy, các anh em, vợ đang ở trước mắt, các cậu có muốn cùng tôi xông lên không?”Diệp Lăng xoay người, nhìn đám người Mạc Tinh nói.

Mạc Tinh ngẩn người, hai mắt trợn to chứa đầy vẻ không thể tin tưởng nổi: “Mẹ kiếp, không phải chứ, cậu định làm như vậy thật à?"

"Nói nhảm, nếu không tôi còn đứng đây làm cái gì ?”Diệp LĂng bĩu môi, kéo cà vạt trên cổ xuống, Mạc Tinh đang đứng ở phía sau lập tức cảm nhận được nhiệt huyết sôi trào.

Nghĩ thôi đã cảm thấy kích động rồi, đội ngũ rước dâu làm ra loại chuyện này, đây quả thực là chuyện trước nay chưa từng có nha.

“Các anh em, xông lên cho tôi ! Mở ra một con đường cho tôi, để tôi đi rước chị dâu của các người !”Cánh tay Diệp Lăng vung lên, những tên chỉ sợ trời đất không loạn kia lập tức trở nên điên cuồng.

“Xông lên! Ai dám cản đường, tiểu gia tôi đạp chết hắn !"

“Ha ha, thật kích động a, chơi như thế này cũng thật lúng túng nha."

Nhóm người ngăn cản Diệp Lăng đều đã triệt để ngẩn người, nhìn nhóm người đang điên cuồng xông lên như bò đực phát điên kia, đại não của bọn họ vẫn còn chưa kịp phản ứng lại.

Đây... đây là đang định làm cái gì vậy, đây là đến đón dâu, hay là đến cướp bóc thế ?

Làm việc thực tế chút có được không, nhưng chỉ một khắc sau bọn họ liền người ngã ngựa đổ, bụi bặm văng khắp nơi, Diệp Lăng cũng vui mừng tránh ra chỗ khác, mẹ nó, không có cách nào khác a, hắn thật sự không biết đối thơ, chỉ có thể liều mạng thôi !

Khuôn mặt tươi cười của nhóm họ hàng thân thuộc của nhà họ Lâm đang đứng đứng trên lầu kia lập tức trở nên cứng ngắc, khóe miệng co giật, không khỏi nở nụ cười gượng gạo.

Mẹ nó đúng là một cách thức đón dâu đặc biệt a.

Mấy phút sau, Diệp Lăng thở hồng hộc, đi vào bên trong sân của nhà họ Lâm, mà sau lưng, những tên đáng thương kia đều đã ngã xuống.

“Hắc, người anh em, sức lực của cậu cũng thật tốt nha, lát nữa uống nhiều một chút, tôi bồi cậu, ha ha! "

“Được, không ngăn được cậu, tôi tuyệt đối sẽ chuốc say cậu!"

Vô số tiếng cười vang lên, nhạc đệm vui mừng vang lên, phiêu đãng ở giữa không trung.

Bình Luận (0)
Comment