Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 448 - Chương 448: Đón Dâu

Chương 448: Đón dâu

Cùng lúc đó, bên trong đại viện cao cấp, Ninh Quốc Cường đang mặc một bộ chính trang màu đen, đứng ở trong sân chào hỏi một đám thân thích, trông rất có tinh thần.

Chẳng qua thỉnh thoảng Ninh Quốc Cường lại nhìn một chút về phía cửa chính, Lý Xuân Ngọc đang đứng bên cạnh ông ta hơi nghi hoặc nhìn một chút.

“Tôi nói này lão Ninh, ông đang làm cái gì vậy, tâm trí cứ bay đi đây vậy không biết, người nên đến đều đã đến rồi, không phải Tiểu Diệp đã nói rồi sao, không nên thông báo cho quá nhiều người, chuyện này có chút kinh hãi thế tục, chúng ta không nên hù dọa người khác.”

Lý Xuân Ngọc nhìn chồng, có chút nghi hoặc, những người nên đến đều đã đến, chỉ còn chờ đội ngũ rước dâu nữa mà thôi.

“Bà thì biết cái gì, tôi muốn nhìn xem tên tiểu tử khốn kiếp này sẽ đi đến nhà nào trước, tôi nói bà hay, người mà tôi phái đi nói cho tôi biết, xe hoa của thằng nhóc đó đã đi ra khỏi cửa rồi, nếu như nó đến nhà của chúng ta trước thì lúc này hẳn đã đến nơi rồi mới phải.”

Nghe được lời của Ninh Quốc Cường nói, Lý Xuân Ngọc cau mày, đánh Ninh Quốc Cường một cái: “Ông nói cái gì đó, Diệp Lăng là con rể của ông đó, cái gì mà tên tiểu tử khốn kiếp chứ.”

“Đều nói con rể cũng là một nửa con trai, chúng ta chỉ có một đứa con gái là Ngọc San, cho nên Diệp Lăng cũng giống như là con trai của chúng ta vậy, sau này ông cẩn thận một chút, đừng có không biết giữ mồm giữ miệng như vậy nữa.”

Mẹ vợ xem con rể, càng xem càng thuận mắt, Lý Xuân Ngọc sẽ không cho phép Ninh Quốc Cường mở miệng gọi con rể mình là tên hỗn đản trong một ngày đại hỉ như thế này.

Ninh Quốc Cường bất đắc dĩ lắc đầu: “Phụ nữ đúng là tóc dài kiến thức ngắn, bà thì biết cái gì, nếu nó đến nhà chúng ta trước thì chứng tỏ nó yêu Ngọc San nhất.”

Lý Xuân Ngọc ngẩn người, sau đó lập tức hiểu được suy nghĩ của chồng, bà ta cũng bắt đầu nhìn về phía cửa, đột nhiên ánh mắt Lý Xuân Ngọc sáng rực lên: “Nhìn thấy chưa, lão Ninh, ông mau nhìn xem, là đoàn xe rước dâu a!”

Ninh Quốc Cường cũng nở nụ cười, chắp tay sau lưng: “Hừ, tôi biết ngay tên hỗn đản này không có vô lương tâm như vậy, dù sao Ngọc San nhà chúng ta cũng đã mang thai con của nó rồi mà.”

“Vậy mới đúng chứ, đợi sau khi đứa bé được sinh ra, hai người chúng ta sẽ đón đứa bé về đây chăm sóc, bà nói xem có được không, hai đứa chúng nó a, tôi thấy bọn chúng nhất định sẽ dạy hư cháu ngoại ngoan của tôi.”

Hiện tại trong lòng của Ninh Quốc Cường rất thoải mái, sau khi Lý Xuân Ngọc nghe xong liền lập tức gật đầu: “Đúng vậy, hơn nữa bà thông gia cũng đã lớn tuổi rồi, con cháu thì lại quá đông, bà ấy cũng không thể chăm sóc tốt tất cả con cháu cùng một lúc được.”

“Chờ đến khi Ngọc San sinh con ra, tôi liền đưa cháu ngoại của chúng ta về đây, bà ngoại sẽ tự mình chăm sóc cháu, hừ, nếu ai dám khi dễ cháu ngoại của tôi, tôi sẽ liều mạng với hắn!”

Lý Xuân Ngọc vui mừng cười, Ninh Quốc Cường lập tức trừng mắt: “Nói cái gì đó, không thể quá cưng chìu cháu, bà có biết không!”

“Nhưng nếu ai dám gây sự với cháu ngoại của tôi, lão tử nhất định sẽ một súng bắn chết hắn!”Ninh Quốc Cường đen mặt quát.

Bùm bùm, đột nhiên có một tiếng tiếng pháo phóng lên cao, tăng thêm một phần vui mừng cho chuyện vui của ngày hôm nay, mặc dù nói trong thành phố không cho phép đốt pháo, nhưng làm ơn đi, làm gì có ai không có mắt dám đi ngăn cản trong ngày đại hôn của Diệp Lăng cơ chứ?

Đoàn xe chậm rãi dừng trước của chính của nhà họ Ninh, Diệp Lăng vui vẻ xuống xe, Ninh Quốc Cường đen mặt đi tới: “Tên tiểu tử này, coi như cậu có lương tâm, biết tới nhà của cha trước.”

“Ái chà chà, con nói cha đó, sao hôm này mặt của cha lại đen như vậy chứ, chậc chậc, con còn định nói chờ đến khi Ngọc San sinh con ra, thì sẽ để cho đứa bé theo họ của cha đây, hiện tại xem ra ngài không bằng lòng a, vẫn là để nó theo họ Diệp đi.”

Diệp Lăng đi đến cạnh Ninh Quốc Cường, cười hắc hắc nói, Ninh Quốc Cường ngẩn người, con mắt lập tức đỏ lên: “Tên nhóc nhà cậu nói thật sao!”

Cả đời của ông ta chỉ có một cô con gái, không có con trai, nếu như có thể để cháu trai theo họ Ninh, vậy Ninh Quốc Cường có chết cũng sẽ được nhắm mắt.

Mà Lý Xuân Ngọc đang đứng ở bên cạnh sau khi nghe xong cũng trở nên vô cùng kích động, trong mắt nổi lên nước mắt, bà ta nghĩ cũng không dám nghĩ a.

“Cha, mẹ, hai người yên tâm đi, con và Ngọc San đã thương lượng với nhau rồi, hai người ở nhà một mình cũng quá cô độc, chờ đến khi đứa bé được sinh ra, liền để nó theo họ Ninh.”

“Tìm một ít chuyện để hai người làm, để lúc nào cha rảnh rỗi thì lại đến chăm sóc cháu, cũng giảm bớt một chút áp lực cho bọn con.”

Diệp Lăng cười nói, việc này hắn và Ninh Ngọc San đã thương lượng xong từ lâu, dù sao nhà họ Ninh cũng chỉ có một mình cô là con gái, hơn nữa cũng chỉ là một cái họ mà thôi, cuối cùng thì nó vẫn là con của Diệp Lăng.

“Ai chăm sóc con cho cậu chứ, cậu muốn đi tìm ai thì tìm.”Ninh Quốc Cường cố nén kích động trong lòng, khinh thường nói.

Mà Lý Xuân Ngọc đứng bên cạnh cũng vội vàng đánh ông ta một quyền: “Cái lão già này, ông không chăm sóc thì để tôi đi chăm sóc, đến lúc đó nếu như ông dám động đến cháu trai của tôi, tôi liền liều mạng với ông.”

“Ai bà nói cái gì đó, Diệp Lăng mau đi lên đó đi, nhanh, ta cho cậu biết, các cô nhóc kia giấu giày của Ngọc San ở chỗ...”

Ninh Quốc Cường vội vàng nói cho Diệp Lăng biết chỗ giấu giày, Diệp Lăng lập tức vui vẻ đi vào phòng, một đám nhị thế tổ cũng chen chúc mà vào theo.

“Bạn già, ông nói xem, Diệp Lăng thật sự nguyện ý để đứa bé theo họ của chúng ta sao!” Lý Xuân Ngọc lôi kéo tay Ninh Quốc Cường, vô cùng kích động nói.

Ninh Quốc Cường gật đầu, mặt mũi bỗng nhiên trở nên hiền lành: “Tên nhóc này vẫn rất có lương tâm! Thật không uổng phí tôi thương yêu cậu ta.”

“Đứa bé Ngọc San đang mang là con trai, xem ra nên bắt đầu nghĩ tên cho đứa bé rồi, tên của đứa bé này nhất định phải dày, như vậy sau này sẽ dễ nuôi, cứ gọi là Ninh Cương Đản đi!”

Lý Xuân Ngọc lập tức trừng mắt: “Ninh Quốc Cường, lão nương liều mạng với ông!”

Đội ngũ vô cùng náo nhiệt, trùng trùng điệp điệp đi đến mỗi một nhà, bởi chia ra làm tám phân thân, cho nên các nhà đều rất hài lòng về Diệp Lăng, bọn họ đều cho rằng họ là nhà đầu tiên mà hắn đến rước dâu.

Đương nhiên, cho dù lát nữa có phát hiện ra thì bọn họ cũng không thể nói gì nữa, ai bảo thủ đoạn của Diệp Lăng lại huyền diệu đến như vậy.

Bên trong trang viên, Vương Thục Phân mặc một bộ trang phục màu đỏ đứng cửa, không ngừng trồng về phía xa, Ngạo Hồng Trần không đi đón dâu cùng Diệp Lăng, dù sao lão cũng chỉ là một lão già nát rượu, xen vào cũng không có ý nghĩa gì cả.

“Lão thái thái, bà đừng đứng ở chỗ này nữa, bà mau về phòng nghỉ ngơi trước đi.” Ngạo Hồng Trần vội vàng nói.

Vương Thục Phân xua tay, bà ta có chút không yên lòng: “Không sao không sao, đúng rồi, bên phía thức ăn không có vấn đề gì chứ?”

“Yên tâm đi lão thái thái, tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề gì, rượu cũng đã đưa lên, đồ ăn cũng đã được dọn ra đầy đủ rồi, còn món Dê nướng nguyên con của sư phó Hùng cũng đã sắp được làm xong rồi.”

Vương Thục Phân gật đầu: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt, đúng rồi, nhất định phải chiêu đãi khách khứa thật tốt, Diệp Lăng từ nhỏ đã không có cha, người trong nhà vốn dĩ cũng không nhiều, nó cũng không dễ dàng gì mới có thể kết hôn, chúng ta nhất định phải chiêu đãi bọn họ thật tốt.”

Hôm nay những vị khách được mời đến đều là người trong nhà của Vương Thục Phân, còn về phía cha của Diệp Lăng, những thân thích kia từ lâu đã không còn liên lạc, mất tung mất tích.

Ngạo Hồng Trần vỗ ngực nói: “Lão thái thái yên tâm đi, chỉ có khoảng hai mươi người khách, nếu như còn chiêu đãi không tốt, bà liền hái đầu của tôi xuống đi.”

Dù sao lão cũng đường đường là Kim Đan Kỳ lão tổ, nếu như không thể bắt chuyện được với khách khứa, thì lão còn lăn lộn trong giới như thế nào.

Đột nhiên, một tiếng pháo nổ phóng lên cao, con mắt Vương Thục Phân lập tức phát sáng, xe hoa tới!

“Mau mau mau, mau bảo người ra nghênh tiếp, còn nữa, mau phát nhạc lên đi, mời thêm người chủ trì buổi lễ ra nữa, nhanh, đừng làm mọi thứ rối tung lên.”

Vương Thục Phân vội vàng nói, mà Ngạo Hồng Trần ở bên cạnh cũng vội vàng chạy đi, sau đó lại nhìn Vương Thục Phân một chút, lão không khỏi cười khổ, theo lão thấy, bà ta là người làm mọi thứ rối tung lên mới đúng.

Bình Luận (0)
Comment