Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 450 - Chương 450: Khách Quý

Chương 450: Khách quý

Bên trong trang viên của Diệp Lăng, khắp nơi đều là tiếng nói cười, tiếng hét uống rượu.

Không chỉ có bọn tiểu bối như Diệp Lăng, mà Ninh Quốc Cường, Mạc Tử Đạo, thậm chí là Dương Minh từ phía Tây Nam xa xôi chạy tới cũng uống đến mức chết đi sống lại.

“Diệp Lăng, nhanh, có khách nhân tới.”Thần Phong vội vã chạy đến bên người Diệp Lăng, vỗ bả vai của hắn nói.

Diệp Lăng đang uống rượu, nghe vậy thì liền nhíu mày một cái: “Là vị khách nào vậy, tiệc tiến hành đã gần một nửa rồi, sao giờ này mới đến, thật không có thành ý, không gặp!”

“Mẹ kiếp, lá gan của cậu cũng thật lớn nha, cậu còn chưa biết đó là ai mà đã không muốn gặp rồi, đó là người mà hai vị kia đặc biệt phái đến để chúc mừng cậu đấy!”

Thần Phong hít sâu một hơi, giơ ngón tay cái lên bĩu môi, Diệp Lăng ngẩn người, cười hắc hắc: “Đùa với cậu đấy, người như vậy không thể không gặp được, người mà hai vị lão nhân phái đến sao có thể không gặp chứ, nhanh mời người đó vào đi.”

Hai người vội vã đi ra đón tiếp, tại trước cửa buổi tiệc, Thanh Mộc đạo nhân và một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đang đứng ở đó, nhìn không khí náo nhiệt ở bên trong, không khỏi mỉm cười.

“Chậc chậc, đây là lần đầu tiên tôi thay hai người bọn họ tới tham gia trường hợp này a.”Nói chuyện là người đàn ông hơn ba mươi tuổi kia, chính là người đứng bên cạnh hai vị lão nhân mà lúc trước Diệp Lăng đã nhìn thấy.

Thanh Mộc đạo nhân cũng cười cười: “Quy định cứng nhắc của thế giới này không ràng buộc được cậu ta, có thể biết được sự tồn tại của lão tổ ta, thậm chí còn là người dám làm phép với lão tổ ta, người như vậy sao có thể là người bình thường được chứ?”

Lữ Đồng Tân, cho dù là ở Tiên Giới thì cũng tuyệt đối là một đứa con ưu ái của trời, không phải cường giả khủng bố, ai sẽ dám chỉ điểm cho hắn?

Chỉ sợ ngươi còn chưa chỉ điểm thì hắn đã cầm kiếm đâm qua người ngươi mấy lỗ máu rồi, ngươi từng gặp qua một đứa bé ba tuổi dạy một tiến sĩ đếm số chưa?

“A, cậu nhìn kia, Tào ca, thật không ngờ anh sẽ tới a, còn có Thanh Mộc đạo trưởng, chậc chậc, mau vào đi, hai người có thể đến tham gia bữa tiệc này của tôi, thật đúng là vinh hạnh cho kẻ hèn này a!”

Diệp Lăng vui vẻ nói, vốn dĩ có uống chút rượu cho nên mặt của hắn có hơi đỏ, mà cách đó không xa, Mạc Tử Đạo đang uống rượu thì đôi mắt đột nhiên sáng lên, đứng lên đi về phía mấy người bọn họ.

“Diệp Lăng, tôi thay mặt hai vị lão nhân đến đây chúc cậu tân hôn vui vẻ, hy vọng cậu sớm sinh quý tử, sinh ra thêm vài trụ cột cho quốc gia, đúng, đây chính là lời mà hai vị lão nhân đã nói.”

Tào bí thư cười ha ha, sau đó lập tức lấy ra một bức tranh, ý bảo Diệp Lăng mở ra, trên trang giấy viết bốn chữ lớn: Lân Hôn Thiên Khánh.

Đôi mắt Diệp Lăng lập tức sáng lên, chữ kí ở phía dưới đúng là hù chết người nha, mà ngay lúc này, Mạc Tử Đạo cũng đã đi đến nơi: “U, Diệp Lăng, mặt mũi của cậu cũng thật là lớn a.”

Lời của Mạc Tử Đạo nói rất chân thật, có thể khiến cho hai vị lão nhân tự mình tặng lễ vật hơn nữa còn phái người đến chúc mừng, toàn bộ Hoa Hạ cũng chỉ có lác đác vài người.

“Diệp Lăng, lão đạo ta không có gì để tặng cả, lúc còn trẻ khi mới nhập vào Đạo Cảnh, lúc đi lang thang trong thiên hạ thì có nhặt được một tấm Mộc Chi Nguyên, nghe nói vợ của cậu đang mang thai, ta liền phân ra bốn phần, xem như tặng quà gặp mặt cho những tiểu tử chưa ra đời kia đi.”

Vừa nói, Thanh Mộc đạo nhân vừa lấy ra bốn tấm bảng gỗ, phía trên khắc hình Long Phượng trông rất sống động, trong tấm bảng gỗ ẩn chứa sức sống đáng sợ không ngừng sôi trào.

Diệp Lăng mỉm cười nhận lấy, sau đó cám ơn Thanh Mộc đạo nhân, thứ này đối với người thường mà nói chính là bảo vật trên trời, nhưng đối với hắn mà nói, nó cũng chỉ là một thứ nhỏ bé mà thôi.

Mặc dù là như vậy, nhưng Diệp Lăng vẫn biểu hiện ra mình thật vui vẻ, người ta có thể mang quà đến tặng, đã cho thấy rõ bọn họ xem trọng mình, như vậy là đã đủ rồi.

“Đừng nói gì nữa, nhanh ngồi xuống đi, để tôi bồi các vị uống vài chén, là Ngọa Long Túy do chính xưởng rượu của tôi làm ra!”Diệp Lăng lôi kéo Tào bí thư, nói cái gì cũng không cho đi.

Tào bí thư rất lúng túng, anh ta đã tham gia rất nhiều hôn lễ, những vẫn chưa từng ngồi xuống hô hào uống rượu bao giờ.

“Đi thôi Tào bí thư, tôi nói cho cậu biết, Ngọa Long Túy do Diệp Lăng ủ ra, còn mạnh hơn cả rượu cung cấp cho của lão gia tử đó.”Mạc Tử Đạo vỗ bả vai Tào bí thư.

Lời này vừa nói ra, tròng mắt của Tào bí thư và Thanh Mộc đạo nhân lập tức thẳng tắp, bọn họ đã thèm thuồng rượu của lão gia tử từ lâu, hết cách rồi, đó là rượu à người ta đặc biệt cung cấp cho, mỗi năm cũng chỉ có một lượng như vậy thôi.

“Vậy chúng ta liền ngồi xuống?” Tào bí thư hỏi Thanh Mộc đạo nhân, mà Thanh Mộc đạo nhân ở một bên cũng rất trấn định gật đầu, nhưng lửa nóng trong mắt đã bán đứng nội tâm của ông ta.

Chiếc bàn mà Mạc Tử Đạo ngồi lúc nãy đều là một đám người nắm quyền lực trong tay, lúc sau lại có thêm mấy người Ninh Quốc Cường cũng đến ngồi chúng, một bàn người này, đã đủ để ảnh hưởng toàn bộ Đông Hải.

Nhưng Tào bí thư vừa đến, không khí trên bàn liền lập tức bị đọng lại, tục ngữ nói, kẻ giữ cửa của nhà Tể tướng còn to hơn cả quan thất phẩm, huống chi là Tào bí thư.

Tào bí thư ôm thái độ nếm thử nhấp một ngụm Ngọa Long Túy, sau đó anh ta lập tức bụm miệng, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc: “Tôi cảm thấy lần này lão gia tử không thể không mắng tôi a.”

“Không thể mê rượu không thể mê rượu, xem ra lần này tôi phải phá giới rồi.”Tào bí thư cảm giác nước miếng của anh ta đều sắp chảy xuống rồi, thật xấu hổ.

Thanh Mộc đạo nhân cũng nhấp một ngụm, ngay cả một câu cũng đều không nói, trực tiếp rót đầy một ly nữa: “Tới tới tới, trước uống một lát rồi lại nói tiếp, yên tâm đi, tới bữa tiệc đại hỉ của Diệp Lăng, lão gia tử sẽ không trách tội của cậu đâu.”

“Đúng vậy đúng vậy, trách tội cái gì chứ, tới tới tới, nhanh uống đi, đợi đến lúc ra về, hai người mỗi người lại lấy thêm khoảng trăm bình nữa, sau đó lại lấy thêm mấy trăm bình cho lão gia tử.”

Diệp Lăng rất hào phóng, rượu này ở bên ngoài vô cùng quý, có tiền cũng không mua được, nhưng ở trong tay hắn thì lại có rất nhiều.

“Không đúng, sao trong rượu này lại có một chút linh khí yếu ớt?”Tròng mắt Thanh Mộc đạo nhân lập tức trừng to.

Diệp Lăng bình tĩnh gật đầu: “Xem ra ông cũng có vài phần đạo hạnh, cho nên hãy uống đi, rượu này tuyệt đối là đồ đại bổ, không thương thân, hai vị lão gia tử vừa có thể uống cho đỡ thèm hơn nữa còn không gây hại đến sức khỏe, thậm chí còn có thể giúp thân thể khỏe mạnh.”

Nghe Thanh Mộc đạo nhân nói như vậy, Tào bí thư triệt để thả lỏng, người trên bàn uống đến khí thế ngất trời, đặc biệt là Ninh Quốc Cường, là một trong những ông cha vợ, lại lôi kéo uống rượu cùng với vài vị boss.

Chẳng được bao lâu, Diệp Lăng lại phải đi mời rượu ở những bàn khác, đặc biệt là bàn của các cặp cha mẹ vợ, chờ đến khi đi đến chỗ của nhà họ Lâm, Lâm lão gia tử đã uống đến mức gương mặt đỏ bừng.

“Tiểu Diệp, ta nghe Vũ Tình nói, rượu này uống vào không gây hại cho thân thể? Khỏi phải nói, ta đã uống ba lạng, ta cảm giác cả người rất thoải mái a.”Lâm lão gia tử cười ha ha.

Diệp Lăng gật đầu: “Lão gia tử, người yên tâm, uống rượu này, cam đoan còn tốt hơn cả uống thuốc!”

“Vậy được, vậy lát nữa khi ra về ta muốn 100 bình!”Lâm lão gia tử vung tay lên, không hề cảm thấy mất mặt, dù sao đó cũng là đồ của cháu rể mình, cùng không phải là người ngoài.

“Lão gia tử, 500 bình!”Diệp Lăng vung tay lên, vô cùng hào sảng.

Lão gia tử cười ha ha bưng ly rượu lên, bất chấp người bên cạnh khuyên răn, trực tiếp uống với Diệp Lăng ba chén, sau khi uống xong liền để chén rượu xuống cười ha hả, rất vui vẻ.

Tiệc mừng dần dần bước vào giai đoạn kết thúc, sau khi tiễn một đám khách quý và đoàn người Tào bí thư đi, toàn bộ trang viên chỉ còn sót lại Mạc Tinh và một đám nhị thế tổ.

“Tới tới tới, Diệp Lăng, tiểu tử cậu đừng hòng chạy!”Mạc Tinh đã bắt đầu nói ngọng, cao giọng hô.

Diệp Lăng cười lạnh một tiếng: “Ha, mấy người các cậu muốn chết, các em vợ ơi, mau tới đây, cùng chồng uống thắng bọn họ!”

Ngay lập tức, liền nhìn thấy Diệp Lăng dẫn đầu một nhóm cô dâu mặc áo cưới điên cuồng cầm ly rượu lên uống với nhóm người Mạc Tinh.

Bình Luận (0)
Comment