Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 460 - Chương 460: Trở Lại Đế Đô

Chương 460: Trở lại Đế Đô

Bên trong trang viên, Diệp Lăng thong thả tự đắc nằm dưới dù che nắng, hai chân bắt chéo, trong miệng ngậm một điếu xì gà Cuba.

"Ha ha, rốt cuộc ông đây cũng đổi súng bắn chim trở thành đại bác, có tiền rồi có tiền rồi!"

"Lần kết hôn này, khoan hãy nói, tiền mừng đúng là không ít nha, kho bạc nhỏ của ta, người nào dám cướp của ta, ta đây liều mạng với tên đó!"

Hít sâu một hơi xì gà, Diệp Lăng vui mừng chớp mắt, rất là tự đắc. Còn các cô gái đang ở trong phòng chuẩn bị hành lý để đi du lịch mấy ngày nay.

Đặc biệt Thanh Y và Huyền Nữ đều vô cùng hưng phấn, hai cô đã được đi du lịch ở xã hội khoa học kỹ thuật hiện đại bao giờ đâu.

Mấy ngày nay, các cô gái dẫn theo Huyền Nữ và Thanh Y đi mua sắm bốn phía, làm cho hai người khách từ bên ngoài đến này đều bị thành phố xinh đẹp này bắt làm tù binh.

Đang lúc Diệp Lăng rất là nhàn nhã, đột nhiên một tiếng chuông điện thoại dồn dập vang lên, Diệp Lăng nhăn trán, nhận điện thoại, sau một phút, sắc mặt Diệp Lăng hoàn toàn tái nhợt.

Cúp điện thoại, Diệp Lăng nhe răng cười, hung hăng hít vào một hơi xì gà: "Khương Tiểu Bạch, tao thấy đúng là mày muốn tìm chết mà, vốn còn muốn để cho mày sống thêm ít ngày, xem ra mày ghét bỏ Diêm Vương thu mày quá muốn!"

Cuộc điện thoại lúc nãy là của Cục Dị Năng gọi tới, Thần Phong cố ý dặn Cục Dị Năng phải tùy thời chặt chẽ chú ý tất cả tin tức của Khương Tiểu Bạch và Giang Du, tuyệt đối không thể buông lỏng.

Rốt cuộc không phụ người có lòng, vào hôm nay Cục Dị Năng đã nghe được một cuộc gọi, là Khương Tiểu Bạch liên hệ một đám sát thủ bình thường, muốn thừa dịp vài ngày này lúc Diệp Lăng sơ suất, giết vào trang viên của Diệp Lăng, có thể giết mấy người thì giết mấy người.

Diệp Lăng hoàn toàn nổi giận, trong lòng tràn đầy sát cơ. Tên hỗn đản này, rõ ràng là sắp xếp cho đám sát thủ này đi chịu chết mà, nếu không, ngay cả cao thủ Tiên Thiên cũng chịu thua thiệt trong tay hắn, huống chi là một đám sát thủ bình thường?

Tất nhiên Khương Tiểu Bạch cũng vì điên cuồng trả thù, lấy giết người làm mục đích, dù chết một đám sát thủ gã cũng không đau lòng. Nhưng nếu như người nhà của Diệp Lăng chết một người, gã sẽ vô cùng vui sướng.

"Ha hả, thực sự là lão hổ không phát uy, mày cho tao là mèo bệnh à."

Diệp Lăng lắc đầu, cười dữ tợn, gọi điện thoại cho Thần Phong: "Giúp tôi điều tra sở thích của Khương Tiểu Bạch, nhớ kỹ phải chính xác, dù là một chút sai số cũng không được."

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Diệp Lăng đứng dậy, hít sâu một hơi, đi vào trong nhà, nhìn thấy các cô gái vui vẻ hòa thuận đang cao hứng bừng bừng, thì cười xin lỗi nói.

"Rất xin lỗi, chuyến du lịch này, anh không thể đi với các em. Anh muốn đến Đế Đô một chuyến, có một số việc cần xử lý."

Diệp Lăng mỉm cười, lúc này đây, mục đích của hắn chính là đi lấy đầu của Khương Tiểu Bạch, một khi Khương Tiểu Bạch bị giết, nhất định sẽ gây ra sóng to gió lớn ở thế tục.

Mặc dù nói Diệp Lăng không lo lắng gì, nhưng hắn có nhiều phụ nữ như vậy, những người phụ nữ này của hắn cũng có người nhà, hắn phải suy nghĩ rõ hậu quả, mới không đi vào bước chết người.

Các cô gái ngẩn người, từng người đều rất là mất mát, Diệp Lăng rất xin lỗi nói: "Đừng như vậy, các em dẫn Huyền Nữ và Thanh Y chơi đùa thoải mái một chút, nếu anh làm xong chuyện ở Đế Đô sẽ chạy tới tìm các em."

"Thế nào, các em cũng là chủ nhà, tối thiểu cũng phải phục vụ thật tốt cho hai vị khách từ bên ngoài đến chứ. Với lại chuyện không lớn, cũng không tốn bao nhiêu thời gian, anh sẽ nhanh đến tìm các em thôi."

Diệp Lăng cười nói, các cô gái cũng không phải là người không biết phải trái, sau khi được xoa dịu tâm tình không tốt, các cô gái đều gật đầu đồng ý.

"Vậy anh cẩn thận một chút, mặc kệ làm cái gì, nhớ kỹ, chúng em đang chờ anh, làm xong lập tức trở về tìm chúng em."

"Diệp Lăng, nhất định phải cẩn thận, chúng em chờ anh, đây cũng coi như là tuần trăng mật, không thể thiếu anh được."

"Đúng vậy đúng vậy, Diệp Lăng tập trung làm việc, nếu như có tên bại hoại nào cản trở anh thì đánh gã thành đầu heo, hừ, dám ngăn cản tuần trăng mật của Lâm đại mỹ nữ!"

Các cô gái đều phất tay cười nói, Diệp Lăng cũng nở nụ cười, sau đó gật đầu: "Vậy được, sau khi các em thu xếp hành lý xong, thì nhanh xuất phát, bây giờ anh cũng đi Đế Đô, nắm chặt thời gian hoàn thành công việc, rút ngắn thời gian lại."

Nói xong, Diệp Lăng dặn dò các cô gái một phen, sau đó đi ra khỏi phòng, lúc này Thần Phong cũng gọi tới, nói cho Diệp Lăng đã điều tra rõ ràng hết rồi, còn như nội dung cặn kẽ thì đã gửi vào trong điện thoại của Diệp Lăng.

Còn nữa, sát thủ Khương Tiểu Bạch phái tới đã bị cường giả Cục Dị Năng một lưới bắt hết ngay khi nhập cảnh. Như vậy đại biểu sự cố này vẫn chưa bắt đầu đã kết thúc.

Diệp Lăng gật đầu, hắn vẫn rất tin tưởng vào bản lĩnh của Cục Dị Năng lập tức lại gọi điện thoại cho Mạc Tinh, để cho cậu ta đi cùng hắn lên Đế Đô.

Lúc ban đêm, Diệp Lăng và Mạc Tinh đi tới Đế Đô, Diệp Vô Đạo đón hai người ở cửa cao tốc, ba người chạy thẳng đến Hội Sở Tình Ti.

Trong Hội Sở Tình Ti, ba người Diệp Lăng ngồi trong phòng đã được thuê, sắc mặt Diệp Vô Đạo tái xanh, ánh mắt dọa người, tràn đầy sát cơ.

"Ha hả, thực sự là muốn chết, Khương Tiểu Bạch CMN thực sự coi mình thành kẻ vô địch à? Cũng dám phái sát thủ muốn lấy mạng người nhà của anh? Đây CMN chính là không tuân theo quy củ!"

Diệp Vô Đạo phẫn nộ quát, mặc kệ ở nơi nào, quy củ gì, tối thiểu không được gây hại người nhà, nhưng tên khốn đáng chết này lại quên tất cả.

Diệp Lăng lắc đầu: "Không sao cả, nếu nó muốn chơi, vậy chúng ta chơi đùa với nó thật tốt, không phải sao?"

" Đúng, muốn chơi, anh em chúng ta cũng không sợ người nào, chỉ là một Khương Tiểu Bạch mà thôi, tôi cũng không tin hắn còn có thể trở mình làm ra cái sóng to gió lớn gì?"

"Thôi đi, anh em chúng ta liên hợp lại, ai cũng phải cho chúng ta vài phần mặt mũi, thực sự không được thì Trực Đảo Hoàng Long, chơi chết gã, không cần phải nói nhảm nhiều!"

Mạc Tinh và Diệp Vô Đạo cũng điên cuồng rống to, Diệp Lăng mỉm cười, kề sát bên cạnh Mạc Tinh, nói cái gì đó, ánh mắt của Mạc Tinh ngày càng sáng hơn.

"Ai sao tôi không phát hiện. Diệp Lăng, bình thường đầu óc của cậu không dùng được mà, ngày hôm nay làm sao vậy, rất tốt đó, vượt qua tôi rồi."

Mạc Tinh nhất thời vui mừng nói, nhớ tới kế hoach thực hiện sau đó cùng với kết quả bi thảm của Khương Tiểu Bạch, cậu ta thật hưng phấn.

Diệp Lăng thở dài: "Ai, anh đó, tùy tiện một người, đều mạnh hơn anh. Đầu óc của anh, đặt lên bàn cân với người bình thường còn thiếu hai lạng."

"Haiz tôi nói này, tôi cũng không phải là tên khốn Lý Thiên Hạo âm hiểm xảo trá, trong rắm còn chứa độc kia. Ông đây là quân tử trong sáng vô tư!"

Đang lúc ba người nói chuyện, cửa mở, Mạc Tư Thanh mặc một bộ váy màu xanh đi tới, tóc dài vòng sau đầu, bên tai cạnh gò má tinh xảo đeo một món đồ trang sức nhã nhặn.

Trong ngón tay ngọc kẹp một điếu Charles David, đôi môi đỏ mọng nhẹ hít vào, làm cho trong lòng người xem trở nên sôi sục

Nhất thời Mạc Tinh cười hì hì, đứng dậy ôm em gái của mình: "Sách sách, em gái của tôi, tuyệt đối là cô gái đẹp nhất thế giới này, nếu nó không phải em gái của tôi, tôi đã cua vào tay rồi!"

"Được rồi, mặt hàng như anh vẫn nên đàng hoàng tìm một cô gái rồi cưới về nhà đi, như vậy bác cả cũng không càm ràm cả ngày." Mạc Tư Thanh đẩy vai Mạc Tinh cười nói.

Diệp Lăng mỉm cười, mỗi lần Mạc Tư Thanh lên sân khấu cũng làm cho hắn cảm thấy vô cùng kinh diễm. Chân nhỏ mềm mại sáng bóng làm cho người ta say mê.

Dáng người nóng bỏng, quần áo cũng không che lấp được, thậm chí càng tôn lên dáng người nóng bỏng của cô.

Bình Luận (0)
Comment