Ù ù ù, xe lửa tới.
Vô số khung cảnh xấu hổ không ngừng xuất hiện ở bên trong căn phòng, Diệp Lăng cảm thấy đầu như muốn nổ tung, hắn triệt để mất đi ý thức.
Hết cách rồi, lạm dụng quá nhiều tư thế thì phải trả một cái giá thật lớn a.
Chân dài như rắn, một chiêu Lão Thụ Bàn Căn khiến Diệp Lăng nhe răng nhếch miệng.
Ù ù ù, mẹ nó, xe lại tới nữa rồi.
Diệp Lăng hoa cả mắt, chậc chậc, ai dám nói Mạc Tư Thanh không phải là một người phụ nữ cực phẩm chứ, mau tới đây, tiểu gia ta và ngươi đại chiến 300 hiệp, không chết không nghỉ!
Mạc Tư Thanh điên cuồng, tình cảm chất chứa nhiều năm lúc này đã triệt để bạo phát, Diệp Lăng thế mà lại có chút không chống đỡ được, trong lòng hắn run lên, vô cùng khủng hoảng, phụ nữ đúng là một sinh vật không thể dùng trí não bình thường để suy nghĩ được.
Ù ù ù, mẹ nó, xe chấn thì là cái thá gì, tiểu hỏa tiễn xuất phát.
Ngoài phòng, Mạc Tinh thầm kinh hãi, trái tim nhỏ của cậu ta có chút hoảng sợ, lỡ như, lỡ như Mạc Tư Thanh và Diệp Lăng thật có phát sinh ra chuyện gì đó, vậy có phải sẽ rất xấu hổ không?
Khoảng thời gian trước cha còn nói, mặc dù con người Diệp Lăng không tệ, nhưng là một người đàn ông thì hắn cũng quá đào hoa rồi.
Ý trong lời nói rất rõ ràng, mẹ nó lần này thì hay rồi, Địa Tà của Thủ Đô a, sợ chuyện gì thì chuyện đó liền xảy ra, mới chỉ qua vài ngày thôi mà Mạc Tư Thanh đã tự mình dâng đến tận cửa rồi.
Nghĩ đến Diệp Lăng rồi lại nghĩ về em gái, Mạc Tinh thật sự rất muốn gào lên một tiếng, em gái ơi, chẳng lẽ em thiếu hụt tình thương của cha à!
“Không được không được, tôi phải đi ra ngoài sau đó tìm cách phá cánh cửa này ra, tôi phải ngăn em gái lại, ý nghĩ của nó quá nguy hiểm, tên khốn Diệp Lăng kia là một người có thể ăn bất cứ thứ gì được đưa đến miệng a.”
“Nếu như cậu ta thật sự là một con người, thì cậu ta hẳn nên ngẫm lại quan hệ của tôi và cậu ta, cậu ta không thể xuống tay với em gái tôi.”
“Tục ngữ nói thỏ không ăn cỏ gần hang, mặc dù ngọn cỏ này vô cùng tươi tốt, nhưng Diệp Lăng cũng tuyệt đối phải giữ vững lý trí của mình a, cậu ta không thể mất đi lý trí!”
Mạc Tinh lảm nhảm nói, Diệp Vô Đạo nhíu mày: “Sao tôi lại thấy cái miệng của cậu giống y như mấy bà thím vậy nhỉ, cậu có thể chững chạc một chút được không? Cậu là Tứ Công Tử của Thủ Đô đó!”
Mạc Tinh liếc mắt nhìn Diệp Vô Đạo: “Cậu đừng có nói lời châm chọc nữa, có bản lĩnh thì hãy đổi lại thành em gái của cậu mà xem!”
“Ai, những lời này cậu tốt nhất đừng nói ra, nếu như Diệp Lăng thật sự coi trọng em gái của tôi, cậu có tin cha của tôi nhất định sẽ khiêng nó tới tặng cho Diệp Lăng không, dĩ nhiên với điều kiện là tôi có em gái.”
Diệp Vô Đạo đang cười ha ha thì cửa đột nhiên mở ra, khuôn mặt Diệp Lăng chứa đầy áy náy, mà Mạc Tư Thanh thì đang đứng ở bên cạnh hắn, mỉm cười nắm lấy cánh tay Diệp Lăng, sắc mặt ửng hồng.
Diệp Vô Đạo và Mạc Tinh đều là những kẻ lão làng, làm sao có thể không biết chuyện gì đã xảy ra, con mắt Diệp Vô Đạo lập tức trợn to: “Mẹ kiếp, may mà ông đây không có em gái, tên Diệp Lăng này cũng quá sung mãnh rồi!”
“Em gái à! Em đây là... không phải như vậy chứ!” Mạc Tinh lập tức bước qua hỏi.
Diệp Lăng nhún vai: “Thật xin lỗi, tôi cũng là bị ép buộc, tôi bị cô ấy đẩy ngã, thật ra tôi cũng là người bị hại.”
“Cậu bị hại cái mông, tiểu gia tôi cũng muốn làm người bị hại đây này, mẹ nó, Diệp Lăng, cậu xong đời rồi, tôi thấy lão gia tử nhà tôi sắp triệu hoán cậu rồi đấy!”
“Tư Thanh là viên minh châu duy nhất của nhà chúng tôi, lão gia tử vô cùng sủng ái nó, mẹ nó, chớp mắt liền trở thành con rể của nhà họ Mạc tôi, trở thành em rể của Mạc Tinh tôi?”
“Ông trời ơi, có còn thiên lí nữa hay không chứ? Có còn để người khác sống nữa hay không?”
Mạc Tư Thanh mỉm cười, đôi môi đỏ mọng hàm răng trắng sáng khiến trái tim người ta run lên: “Mạc Tinh, anh muốn chết đúng không, đây là quyết định của em, đừng nói là anh, cho dù là lão gia tử thì cũng không thể can dự vào.”
“Còn nữa, sau này Diệp Lăng sẽ là người đàn ông của em, nếu như anh còn dám quát tháo anh ấy, em sẽ nói ông nội đánh anh!”
Lời này vừa nói xong, Mạc Tinh liền triệt để choáng váng: “Mẹ kiếp, em vẫn còn chưa gả đi đấy, lúc này em lại chìa tay ra giúp người ngoài, có phải có hơi sớm quá rồi không?”
“Được rồi được rồi, đều đã thành sự thật rồi, cậu hãy tiếp nhận đi, hơn nữa, chẳng lẽ Diệp Lăng của chúng ta còn không xứng với Tư Thanh sao? Cậu cũng thật là, cậu hẳn nên cảm thấy vui vẻ mới đúng chứ.”
Diệp Vô Đạo thêm mắm thêm muối nói, Mạc Tư Thanh mỉm cười: “Anh Vô Đạo, em nhớ Tiểu Vi từng nói với em rằng cậu ấy rất sùng bái Diệp Lăng đấy, anh có cần em hỗ trợ không?”
Diệp Vi là em họ của Diệp Vô Đạo, lời này vừa nói ra, khuôn mặt Diệp Vô Đạo lập tức xệ xuống: “Khụ khụ, Tư Thanh à, em đừng làm rộn, anh cũng chưa nói cái gì nha.”
“Yên tâm yên tâm, anh nhất định sẽ ủng hộ lựa chọn của em, em nhìn anh em đi, miệng nói ra toàn những lời khốn kiếp, nếu cậu ta còn dám nói gì nữa, anh nhất định sẽ thay chú Mạc đánh cậu ta!”
Diệp Lăng xua tay: “Được rồi được rồi, chúng ta vẫn nên bàn bạc làm sao để đối phó với Khương Tiểu Bạch thì hơn, theo như kế hoạch ban đầu, thì hẳn nên tăng thêm một lựa chọn nữa.”
“Nhưng mà Tư Thanh, có lẽ sẽ khiến em chịu chút ủy khuất, không biết có được hay không?”
Diệp Lăng nói xong, Mạc Tư Thanh liền nở một nụ cười xán lạn: “Em đều đã thành người của anh rồi, chỉ cần anh không ghét bỏ thì em có gì phải ngại chứ, tất cả đều tùy anh.”
Mạc Tinh che mắt, ông trời ơi, còn chưa được bao lâu mà đã hành xử tự nhiên như vậy rồi, chẳng lẽ nó không thấy anh của nó còn đang ở đây à, nó cứ tự nhiên tùy tiện như vậy à?
Tin Diệp Lăng đến Thủ Đô, trong thời gian ngắn vẫn chưa được truyền đến tai Khương Tiểu Bạch, nếu Khương Tiểu Bạch muốn có được hành tung của một người, thì đó là một việc quá đơn giản.
Bên trong một phòng đọc sách đơn giản, Khương Tiểu Bạch đang tưới nước cho một chậu hoa lan cực phẩm, ánh mắt dịu dàng giống như đang nhìn mối tình đầu của mình vậy.
Khương Tiểu Bạch có một niềm yêu thích đặc biệt với hoa lan, trước đây gã từng thích một người con gái, cô gái đó rất thích hoa lan, nhưng sau này vì bệnh tật cho nên cô gái đó đã qua đời, khiến cho Khương Tiểu Bạch suýt chút nữa thì phát điên.
Từ đó đến nay, Khương Tiểu Bạch liền thích duy nhất một mình hoa lan, dường như đã chuyển tình yêu đối với cô gái kia lên những cây hoa lan này.
“Khương thiếu, có phải chúng nên làm cái gì đó không, tôi thấy lần này tên Diệp Lăng kia đến đây, nhất định là không có ý tốt gì.”
“Huống hồ theo tin tức, tất cả những sát thủ mà chúng ta thuê từ nước ngoài đều đã bị Cục Dị Năng giết ở biên giới, xem ra bọn họ phòng bị rất nghiêm ngặt.”
Khương Tiểu Bạch đặt bình nước xuống, sờ cây hoa lan, mỉm cười: “Nếu toàn bộ sát thủ đều đã chết, vậy thì hãy đi tìm lính đánh thuê đi!”
“Tôi nhớ quân đoàn lính đánh thuê mạnh nhất thế giới có tên là Quân Đoàn Ma Quỷ đúng không, đoàn trưởng của bọn họ có biệt hiệu là Hoàng Đế, dường như rất lợi hại, hãy đi tìm bọn họ đi.”
“Tiền không phải là vấn đề, chết thì chết, cứ xem như chúng ta vì hòa bình của thế giới mà cống hiến chút sức lực đi, tất nhiên, nếu như có thể dùng tiền mua hết tính mạng người nhà của tên Diệp Lăng, như vậy thì thật tốt quá.”
Nói xong, Khương Tiểu Bạch đi tới chỗ băng ghế sau đó ngồi xuống, đốt một điếu thuốc, hít một hơi thật dài, bàn tay chỉ còn lại bốn ngón tay, nhìn rất chói mắt.
“Huống hồ, tôi dám giết người nhà của hắn, hắn lại không thể đụng đến tôi!”
“Chỉ cần ông nội còn sống, cả Hoa Hạ này, ai dám động đến cháu trai của nhà họ Khương chứ, đó chẳng khác nào đang tuyên chiến với ông nội cả.”
Khương Tiểu Bạch vô cùng phấn khích, ở Hoa Hạ này, chỉ cần gã không mắc phải tội lớn không thể tha thứ, thì ai sẽ dám động đến Khương
Tiểu Bạch gã chứ?
“Đúng vậy, cậu chủ nói đúng lắm, tôi lập tức đi liên hệ với Quân Đoàn Ma Quỷ ngay.”
Người vừa nói chuyện cúi người lui ra ngoài, Khương Tiểu Bạch nhìn bàn tay đã bị chặt đứt một ngón của mình, không khỏi cười lạnh.
“Diệp Lăng! Thù này, tao nhất định sẽ khiến mày phải khắc cốt ghi tâm, tin tao đi!”