Đối với Phạm Băng Băng mà nói, Diệp Lăng có thể vì cô ta mà ra mặt đắc tội Khương Tiểu Bạch, đây quả thật là một chuyện không thể tin tưởng nổi.
Phải biết rằng Khương Tiểu Bạch chính là một trong Tứ Đại Công Tử ở Thủ Đô đó, không dám nói quá khoa trương, nhưng ít nhất những lão đại cấp cao ở Thủ Đô khi gặp gã đều phải cười làm lành.
Chứ đừng nói gì đến ông chủ của Phạm Băng Băng, ông ta chỉ là một người làm ăn, nếu như thật sự chọc đến Khương Tiểu Bạch, chỉ cần gã ra lệnh một tiếng, ông chủ của cô ta đừng nghĩ đến việc được nhìn thấy ánh mặt trời của ngày mai nữa, nửa đời sau của ông ta nhất định sẽ phải sống trong tù.
Cho nên, không cần biết Diệp Lăng và Khương Tiểu Bạch thù địch với nhau như thế nào, nhưng hắn có thể ra mặt vì cô ta, đây chính là một may mắn lớn.
“Diệp huynh, anh thật sự muốn vì một con hát mà đối nghịch với tôi à? Như vậy có đáng không chứ.”
Khương Tiểu Bạch mỉm cười, bưng một chén rượu lên, bất ngờ uống cạn, ánh mắt gã âm u, mà Giang Du ở một bên cũng giương mắt nhìn Phạm Băng Băng đang đứng ở bên kia.
Một con hát, cho dù là đang ở trong thời kì thành công, thì cũng không có cách nào lọt được vào trong mắt bọn họ, ngoại trừ sắc đẹp ra thì thật sự không còn thứ gì khác có thể uy hiếp bọn họ được.
“Chậc chậc, theo lời của Khương Đại thiếu thì con hát không phải là người sao? Chẳng lẽ Khương Đại thiếu cậu khinh thường con hát?”
“Hay là nói, bởi vì cậu thấy mình là một người cao cao tại thượng, cảm thấy mình vô cùng xuất sắc, cho nên có thể khinh thường bất cứ ai?”
Diệp Lăng cười lạnh nói, trong con ngươi chứa đầy vẻ khinh thường, đứng dậy chỉ vào Khương Tiểu Bạch, động tác này khiến đám chó săn ở sau lưng Khương Tiểu Bạch trở nên khẩn trương.
Bọn họ đều biết rõ truyền thuyết về vị gia này, nếu hắn thật sự nổi giận, ai có thể cản được hắn chứ.
“Hơn nữa, Khương Đại thiếu cậu không phải vẫn luôn đối nghịch với tôi sao, còn ở đây giả vờ cái gì chứ, làm như vậy hay ho lắm sao, đừng nói là Phạm Băng Băng, cho dù là người khác, tiểu gia tôi cũng nhất định sẽ bảo vệ kẻ đó!”
Diệp Lăng nói xong liền khẽ cong người xuống, thăm dò gã Khương Tiểu Bạch ở trước mặt, động tác này lập tức khiến cho trái tim của vô số người ở bên trong đại sảnh ngừng đập.
“Bắt đầu rồi bắt đầu rồi, lần này nhất định sẽ đánh nhau, đây chính là đại chiêu trào phúng a.”
“Tôi nói cho mọi người biết, nếu như lần này còn không đánh, lão tử sẽ cắt luôn cái đó của mình, giá trị phẫn nộ đã đầy ắp rồi!”
“Lên đi lên đi, Khương Đại thiếu đi lên một cái WER mang theo một cái đại Q, trực tiếp mang đi mang đi!”
Con mắt của vô sô người lập tức nóng lên, nếu như hai người này thật sự đánh nhau, vậy thì sau này nhất định sẽ truyền ra một câu chuyện về bọn họ, như thế thì sẽ có biết bao nhiêu người sùng bái bọn họ a.
Nhưng Khương Tiểu Bạch cũng đứng dậy, mỉm cười gật đầu: “Nói cũng phải, nhưng dường như Khương Tiểu Bạch tôi và Diệp đại thiếu anh không thể nhìn thẳng vào mắt nhau thì phải.”
“Rất xin lỗi, tôi nghĩ tôi phải đi rồi, nếu như Diệp Đại Thiếu động thủ, thì tôi sẽ không chống đỡ nổi đâu.”
Nói xong, Khương Tiểu Bạch nhìn về phía Giang Du cười nói: “Giang ca, chúng ta đi thôi, ngồi ở chỗ này chịu sự trào phúng của người khác, chắc anh cũng đã sớm không chịu nổi rồi.”
Giang Du mỉm cười, bàn tay đập xuống chiếc bàn đá cẩm thạch ở trước mặt, sau đó đứng lên rời đi.
Đoàn người tấp nập rời khỏi Hội Sở Tình Ti, Mạc Tư Thanh vội vã đuổi theo, sau khi bọn họ rời đi, tất cả mọi người bỗng nhiên nghe được một tiếng răng rắc vang lên.
Trên chiếc bàn đá cảm thạch vô cùng cứng rắn kia bỗng xuất hiện vô số vết nứt đáng sợ, giống như mạng nhện.
Răng rắc răng rắc, thanh âm ngày càng vang trở nên vang dội, càng lúc càng nhanh, ngay khi vô số vết nứt kia đồng loạt xuất hiện trên mặt bàn, chiếc bàn trong nháy mắt đổ sụp xuống.
Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, nhìn chằm chằm vào những bụi bặm văng lên từ chiếc bàn kia, chỉ dùng một chưởng mà thôi, Giang Du đã chuyển hết sự tức giận vào trong một chưởng này.
“Cái này có được xem như việc tôi tải 32 bộ phim động tác tình yêu của Đảo Quốc, nhưng đến lúc xem thì lại biến thành Kim Cương Hồ Lô Oa hoặc Crayon Shinchan không?”
“Mẹ nó, vì sao tôi lại có cảm giác giống như đang xem Kim Cương Hồ Lô Oa vậy nhỉ, nhưng vì sao tôi lại cảm thấy bản thân giống như đang kích động đến cao trào vậy?”
“Khẩu vị của cậu cũng thật nặng, nhưng dường như cũng rất thoải mái nha, còn hơn việc cởi hết ra, nhưng kết quả lại là một cái kết cũng chẳng ra làm sao.”
Diệp Lăng mỉm cười, hắn đã nhìn ra tên Giang Du kia đã đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ Kỳ rồi, trong thời gian ngắn như vậy lại có thể đột phá, tên đó cũng được xem như là một nhân tài rồi.
Đúng vào lúc này, Diệp Lăng đột nhiên nhận được truyền âm của Tiểu Bạch, nụ cười trên mặt lúc đầu bỗng nhiên trở nên băng lãnh, hơn nữa nụ cười càng lúc càng ác liệt.
Thành phố Đông Hải, bên trong trang viên của Diệp Lăng, Tiểu Bạch đang ngồi ở bên trong trang viên, dưới ánh trăng sáng, ai cũng không phát hiện ra, bên trong con ngươi của nó bỗng xuất hiện một tia hung quang.
Bên trong trang viên yên tĩnh, ngọn đèn chói mắt đã bị dập tắt, chỉ còn lại ánh sáng bên trong một căn phòng ở lầu một, hiện lên bóng dáng của Vương Thục Phân, bà vẫn đang làm việc.
Trong tay bà ta cầm một cây kim may may vá vá dưới ánh sáng của ngọn đèn, bà đang may quần áo cho cháu trai cháu gái của mình, trên khuôn mặt hiện lên một nụ cười thỏa mãn.
Hô, một trận gió thổi qua, Vương Thục Phân ngẩng đầu lên, nhìn những đám mây đen ở bên ngoài đang dần dần che đi ánh trăng, bà ta thở dài một hơi, lắc đầu, đứng dậy đi ra ngoài.
Tiểu Bạch nói tạm thời bà cần phải trốn vào trong một căn phòng, Vương Thục Phân cũng biết Tiểu Bạch không phải là một con vật bình thường, cho nên bà ta cũng không có hoài nghi, sau đó đứng dậy vào phòng.
Diệp Lăng và Tiểu Bạch đã liên thủ bày ra một trận pháp ở bên trong căn phòng này, cho dù là người có tu vi Thần Anh Cảnh mạnh mẽ, nếu muốn đi vào cũng phải tiêu phí rất nhiều thủ đoạn, cho nên căn phòng này vô cùng an toàn.
Bên trong trang viên của Diệp Lăng, một thân ảnh đỏ như lửa lặng lẽ đi vào, trên người mực một cái áo choàng màu đỏ, tóc vàng xoăn, trên khuôn mặt nở nụ cười lạnh như băng.
Gã chính là người đứng đầu Quân Đoàn Ma Quỷ, truyền kì của giới lính đánh thuê —— Hoàng Đế.
Mọi người đều không rõ tuổi tác của Hoàng Đế, chỉ biết gã có thực lực Trúc Cơ trung kỳ, là một nhân vật truyền kỳ đáng sợ ở giới lính đánh thuê, chỉ cần đó là mục tiêu mà gã đã nhận định, thì không có một ai có thể sống sót.
Lần này, gã nhận được một đơn hàng đáng sợ, giá trị khoảng 5 tỷ tiền Hoa Hạ, hơn nữa nhiệm vụ còn rất đơn giản, có thể giết bao nhiêu người thì giết bấy nhiêu.
Nhưng dù treo thưởng cao như vậy, Hoàng Đế vẫn mang theo đủ nhóm tinh anh của mình, mười Lực sĩ Kim Cương dưới trướng, cường giả có tu vi thấp nhất cũng đã đến cảnh giới Tiên Thiên, những người đã cùng gã xây dựng nên danh tiếng lẫy lừng của Quân Đoàn Ma Quỷ.
“Các anh em, tất cả những người ở bên trong trang viên này đều phải chết dưới tay chúng ta, mà xác của bọn họ sẽ trở thành khối tài sản lớn cho chúng ta.”
“Đi thôi, đều giết không tha, Quân Đoàn Ma Quỷ không cần biết đó là già hay trẻ, hãy để bọn họ chết dưới lưỡi đao của chúng ta đi!”
Hoàng Đế mỉm cười vung tay lên, mười lực sĩ Kim Cương điên cuồng nhào lên, nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên có một cái bóng trắng đứng ra, bộ dạng giống như sư tử, khiến tất cả mọi người kinh hãi.
“Cái thứ gì vậy? Chẳng lẽ là một con gấu trắng?”
“Chỉ là một con súc sinh mà thôi, cứ giết đi là xong, dưới đao của Lão Thử ta, không biết đã chết bao nhiêu con súc sinh rồi, ha ha!”
“Ta cũng vậy, ghét nhất là loại người có tiền nuôi sủng vật, mẹ nó, thậm chí bọn chúng còn sống thoải mái quý giá hơn lão tử nhiều, giết!”
Trong mắt mười lực sĩ Kim Cương tràn ngập sát khí dữ tợn, cái bóng trắng kia chính là Tiểu Bạch, trong ánh mắt của nó hiện lên hung quang, thân thể run lên, tứ chi nhẹ đạp một bước.
Hưu, bóng trắng như cầu vồng, xông về phía đoàn người.