Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 474 - Chương 474: Kẻ Mạnh Đến Rồi?

Chương 474: Kẻ mạnh đến rồi?

Ai cũng không nghĩ tới, cuối cùng Khương Tiểu Bạch thế mà lại ra tay với Khương Thiên, dù sao đó cũng chính là cha của gã, cũng là cọng cỏ cuối cùng có thể cứu mạng gã.

Nếu đổi lại là người bình thường, cưỡng hiếp bốn cô gái, có ý đồ xâm hại Mạc Tư Thanh, lại còn vì một chậu hoa lan mà đến tận Giang Nam giết chết cả nhà người ta.

Chỉ riêng mấy tội này thôi, cho dù là cầm súng liên thanh bắn liên tục mười lần cũng không đủ, người thì đã chết từ lâu rồi.

Nhưng dù sao gã cũng là Khương Tiểu Bạch, nhà họ Khương cũng là một con quái vật lớn, một khi ông cụ Khương vẫn còn sống, thì cả đất nước Hoa Hạ này ai sẽ dám động đến gã chứ?

Thế nhưng Khương Tiểu Bạch điên rồi, gã thế mà lại dám ra tay với Khương Thiên, chẳng lẽ gã không sợ Khương Thiên sẽ bỏ mặc không cứu gã sao?

Được rồi, dường như không hề có việc cha không quan tâm con, cho dù là động thủ đánh thì vẫn là như vậy.

“Mày điên rồi! Các anh còn đứng ngẩn ra đấy làm cái gì, mau còng nó lại rồi mang đi!”

Khương Thiên cũng phẫn nộ tới cực điểm, thằng nghiệt tử này, hôm nay thế mà lại gây ra họa lớn đến như vậy, thậm chí ngay cả Mạc Tử Thư mà nó cũng dám mắng.

“Ai dám động đến tôi? Ai dám động đến tôi tôi liền làm thịt kẻ đó! Tôi là Khương Tiểu Bạch, cháu ruột của nhà họ Khương, ông nội của tôi còn chưa có chết, các người ai dám động đến tôi!”

Khương Tiểu Bạch trợn mắt, nhìn rất dọa người, gã giống như lệ quỷ khiến cho lòng người run lên, chẳng lẽ tên này đã mất đi ý thức rồi?

Gương mặt của vị đội trưởng dẫn đầu kia tràn đầy hoảng sợ, sự việc lần này cũng quá đáng sợ rồi, nói thẳng ra thì đây chính là liều mạng a, không được không được, sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này xong, anh ta nhất định phải mau chóng trở về từ chức.

Đúng vào lúc này, đột nhiên có một đám người mặc chế phục, vẻ mặt nghiêm túc đi đến, sau khi nhìn thấy Mạc Tử Thư và Khương Thiên thì đều ngẩn người, rất rõ ràng bọn họ cũng có quen biết với hai vị đầu sỏ này.

“Khương Tiểu Bạch, chúng tôi là người của Tổng Cục Công Thương, chúng tôi hoài nghi cậu có liên quan đến vụ việc của tập đoàn Hoa Mỹ, chúng tôi đã nắm giữ đầy đủ chứng cứ, hiện tại mời cậu đi với chúng tôi một chuyến.”

Lời này vừa nói xong, cảnh sát bên kia cũng ngẩn người, chuyện này là sao, sao lại có thêm một đám người đến cắm thêm một chân nữa vậy, thế này là có ý gì, tới cướp người à?

Khương Thiên lập tức hoa mắt chóng mặt, hai chân trở nên mềm nhũn, bây giờ ông ta nên làm cái gì đây, người của những tổng cục lớn đều đã đến, lần này nhà họ Khương nhất định phải xuất ra một lượng máu lớn rồi.

“Vị đồng chí này, đây là kẻ tình nghi mà lãnh đạo của chúng tôi muốn đưa đi, các anh đây là có ý gì?”

Vị đội trưởng có vẻ mặt như đưa đám kia lập tức nóng nảy, mẹ kiếp, bị kẹp ở giữa hai vị đầu sở là đã đủ uất ức rồi, nếu như không thể mang người về, vậy chẳng phải anh ta sẽ càng thêm mất mặt sao?

“Xin lỗi, đây là do Bộ Trưởng của chúng tôi tự mình hạ lệnh xuống, nếu như các anh có nghi vấn, có thể phản ánh lên phía lãnh đạo của chúng tôi, nhưng về phần Khương Tiểu Bạch thì bọn tôi nhất định phải mang đi.”

Người đứng đầu Tổng Cục Công Chương cũng trở nên nóng nảy, bọn họ có ý gì vậy chứ, muốn cướp người à, ai, gì chứ cướp người thì bọn họ không sợ đâu.

“Anh có ý gì vậy chứ, có gì mà ngại chứ, sao anh không phản ánh lên lãnh đạo của tôi đi, sao chuyện gì cục công thương các anh cũng đều xen vào hết vậy, các anh lợi hại đến như vậy à?”

Vị đội trưởng bi thảm kia lập tức nóng nảy, Vương Cương anh ta cũng đã hơn ba mươi lăm tuổi rồi, mẹ nó đây vẫn là lần đầu tiên anh ta gặp phải chuyện uất ức đến như vậy, vì thế anh ta lập tức nổi trận lôi đình.

Mà người dẫn đội bên kia tên là Thôi Hồng, anh ta cũng là một người có tính tình thẳng thắn, vừa nghe Vương Cương nói như vậy, anh ta cũng trở nên nóng nảy: “Tôi nói cho các anh biết, hôm nay chúng tôi nhất định phải mang người này đi!”

Nói nhảm, đại Boss bên trong Bộ đã tự mình chuyển lời, nếu như không mang được người về, vậy chẳng phải sẽ khiến lãnh đạo hoài nghi năng lực làm việc của anh ta sao, như vậy sau này anh ta còn lăn lộn như thế nào chứ.

“Mang đi? Các anh cứ thử mang đi xem! Các anh em, ai dám mang Khương Tiểu Bạch đi, các cậu liền trực tiếp bắt lại cho tôi, xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ chịu trách nhiệm!”

Vương Cương lập tức quát, Thôi Hồng ngẩn người, sau đó cũng nghiến răng nghiến lợi: “Các anh em, mau dẫn người đi! Tôi muốn xem thử ai sẽ dám động thủ, tôi sẽ kiện chết hắn ta, lột lớp da cả người hắn ta!”

Ngay vào lúc hai phe đang cãi nhau ầm ĩ, Mạc Tử Thư hít sâu một hơi, nhìn sắc mặt tái nhợt như tờ giấy của Khương Thiên, nói: “Khương huynh, lần này đứa nhỏ Tiểu Bạch đã gây ra họa lớn rồi!”

Khương Thiên xấu hổ cười, lửa giận trong mắt dường như muốn thiêu đốt cả lông mi, mẹ kiếp, đã bao nhiêu năm rồi, nhà họ Khương đã bao giờ phải chịu mất mặt như vậy chứ?

Chỉ ở riêng trong Hoa Hạ này thôi, ai sẽ dám ở trước mặt ông ta tranh đoạt quyền được mang con ông ta đi cơ chứ, đúng là chuyện cười!

Ngay vào lúc này, đột nhiên lại có thêm bốn người nữa đi đến, trên người mặc quần áo bình thường, bọn họ nhìn mọi người một chút, sau đó không khỏi cười nhạt, người dẫn đầu đưa ra một tờ giấy chứng nhận.

“Cục Dị Năng nhận lệnh của Cục Trưởng, đến mang kẻ hiềm nghi là Khương Tiểu Bạch đi.”

“Khương Tiểu Bạch, cậu bị tình nghi có liên hệ với rất nhiều tổ chức khủng bố và lính đánh thuê ở nước ngoài, nhiều lần trợ giúp bọn họ tiến vào trong nước tiến hành hoạt động, mời cậu đi về với chúng tôi để tiến hành điều tra.”

Lời này vừa nói ra, Khương Thiên càng thêm đứng không vững, đầu ông ta ong ong, suýt chút quỵ người xuống đất, mẹ nó, thằng nhóc này rốt cuộc đã gây ra bao nhiêu họa lớn vậy chứ?

“Tiểu Bạch! Chuyện này rốt cuộc là sao!”

Khương Thiên nghiến răng nghiến lợi, nếu Khương Tiểu Bạch không phải là con trai của ông ta thì ông ta nhất định sẽ là người đầu tiên đi lên quật ngã thằng nhóc bại hoại này!

“Chú Khương, khi con còn ở trong trang viên ở thành phố Đông Hải, trước sau đã chịu hơn ba lần tập kích, hơn nữa toàn bộ bọn họ đều là sát thủ, lính đánh thuê của nước ngoài, mà người khởi xướng chuyện này lại chính là Khương Tiểu Bạch.”

Diệp Lăng cũng đứng dậy, Khương Thiên hít sâu một hơi, cảm giác có chút thiếu dưỡng khí, mẹ nó con người đều từ màu đỏ đổi sang màu trắng rồi, nhồi máu não.

“Lão Khương, đây chính là một vấn đề lớn đó, có liên quan mật thiết với tổ chức của nước ngoài, anh nhất định phải hỏi cho rõ, nếu không đây chính là một mầm họa lớn a!”

Mạc Tử Thư cũng lạnh giọng nói, gã thế mà lại dám liên hệ với nhiều tổ chức sát thủ ở nước ngoài, đặt ở Hoa Hạ thì đây chính là tự tìm đường chết.

“Xin các vị hãy tránh ra, Cục Dị Năng chúng tôi muốn dẫn người này đi, nếu như các vị có thắc mắc gì thì xin hãy quay về nói lại với lãnh đạo của các vị, đây là quyết định của Cục Dị Năng.”

Người dẫn đầu Cục Dị Năng trực tiếp vung tay lên, trông rất ngang ngược, danh tiếng của Cục Dị Năng rất vang dội, bọn họ tuyệt đối là một tổ chức đặc thù ở bên ngoài cơ chế.

Nếu là trước kia, Vương Cương và Thôi Hồng có khả năng sẽ dừng tay, nhưng bây giờ chuyện đó lại tuyệt đối không có khả năng.

Mẹ nó, Cục Dị Năng cũng thật kiêu ngạo nha, hai bộ phận của bọn họ tranh đến mức anh chết tôi sống, anh ta lại một bước chặn ngang là có ý gì.

Mẹ nó bọn họ còn là Tổng Cục đó, đều là những người đứng trên cao, thân phận của bọn họ cũng không thấp hơn anh ta nha, anh ta đứng ở trước mặt bọn họ giả vờ lợi hại cái gì chứ.

“Xin lỗi, nhưng Cục Dị Năng đã tới chậm, hãy lui về sau xếp hàng đi.”

“Cục Dị Năng? Gọi lãnh đạo của các anh đến đây, lãnh đạo của chúng tôi đã dặn rồi, chúng tôi nhất định phải dẫn kể tình nghi về.”

“Đúng vậy, không cần biết đó là Cục Dị Năng hay gì, ở đâu ra nhiều chuyện như vậy chứ.”

Diệp Lăng và Mạc Tinh đều thấy choáng, bọn họ cũng không ngờ đến việc này, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy người của các Cục vì tranh đoạt kẻ tình nghi mà suýt chút nữa đánh nhau.

Mặt Khương Thiên đen lại, đây quả thật là một nỗi khuất nhục lớn mà, bọn họ quả thật không đặt nhà họ Khương và Khương Thiên ông ta ở trong mắt mà.

“Mẹ nó đều câm miệng lại hết cho tôi!”

Khương Thiên giận dữ gầm lên, tất cả mọi người đều ngẩn người, bọn họ lập tức ngậm miệng lại, lúc này tạm thời vẫn không nên chọc đến con sư tử đang nổi giận này thì hơn .

“Tiểu Bạch, con nói cho cha biết đi! Rốt cuộc con có bao nhiêu chuyện giấu cha hả!”

Bước chân của Khương Thiên thế mà lại có hơi loạng choạng, ông ta gian nan đi tới cạnh Khương Tiểu Bạch, hỏi.

Bình Luận (0)
Comment