Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 501 - Chương 501: Mời Tôi Xem Phim.

Chương 501: Mời tôi xem phim.

Sau khi Mạc Tinh nói ra những lời này, lòng của Lý Kỳ lộp bộp một cái, trong lòng kinh hãi , thầm nghĩ không tốt rồi.

Ý của Mạc Tinh rất rõ ràng, chúng ta không hòa giải, hơn nữa việc này vẫn chưa xong đâu.

Quả nhiên, Mạc Tinh cười lạnh một tiếng, lấy từ trên xe một gậy đánh golf bằng kim loại, đột nhiên cánh tay dùng sức, vung gậy đánh golf phát ra tiếng gió.

Răng rắc một tiếng, gậy đánh golf trực tiếp đánh trúng vào điện thoại di động, nhất thời màn hình thủy tinh vỡ vun bắn ra ngoài, toàn bộ điện thoại đều cong lại, một gậy này đập xuống, điện thoại hoàn toàn bị báo hỏng.

Lý Kỳ nhìn điện thoại di động triệt để vỡ tan, trong lòng bỗng nhiên thắt lại, cực kỳ sợ hãi, cảm giác sau ót có mồ hôi chảy xuống.

"Được rồi, cô cũng đừng rối rắm việc đổi màn hình nữa, điện thoại di động này của cô hơn mười vạn đúng không, tôi cho cô hai mươi vạn, xem như bồi thường tất cả tổn thất của cô, không có vấn đề gì chứ?"

Lời này vừa nói ra, Lý Khả đứng một bên muốn nói gì đó, hai mươi vạn, cô kiếm đâu ra được a, nhiều nhất hai người cũng chỉ được xem là bạn bè, sao cô dám nhận được.

Nhưng ánh mắt của Mạc Tinh rất dịu dàng làm cho trong lòng người ta vô cùng ấm áp, là sự tín nhiệm an toàn tuyết đối, không biết lúc nào đã hòa tan trái tim của Lý Khả.

"Được rồi, chuyện về điện thoại di động đã xong, sau đó thì sao, chuyện các cô đụng đến cô gái của tôi thì sao. Nói đi, đụng đến cô gái của tôi, các người chuẩn bị bồi thường như thế nào?"

Mạc Tinh nói xong thì cười lạnh một tiếng, cô gái của cậu ta quý hơn rất nhiều so với cái điện thoại kia, cái di động rách nát kia đáng giá mấy đồng chứ, cô gái của cậu ta là vô giá.

"Ồ đúng rồi, còn có quả bóng đập trúng cô gái của tôi nữa, là ai đánh ? Là cô sao?" Vừa nói chuyện, Mạc Tinh chỉ vào Lý Kỳ hỏi.

Trong lòng Lý Kỳ hoảng hốt, không khỏi gật đầu, lắp bắp nói: "Mạc... Mạc thiếu... Tôi sai rồi, thực sự thực sự, cậu tha cho tôi đi."

"Cô xem lời này của cô được tính là cái gì đây, hai chúng ta tùy việc mà xem xét, không được thì chúng ta báo cảnh sát, cô gái của tôi làm việc dưới trời nóng như vậy lại bị cô đánh bóng trúng đầu sau đó không may phá hư điện thoại của cô."

"Được, điện thoại di động tôi đã bồi thường cho cô, thế nhưng chuyện cô đụng vào cô gái của tôi, thì phải cho tôi lời giải thích. Còn có các cô, đừng tưởng rằng đều là phụ nữ thì tôi không dám đụng vào các cô."

"CMN, đụng đến cô gái của Mạc Tinh tôi, cũng đừng nghĩ tới việc ông đây sẽ cho các người thỏa mái. Nếu như cảm thấy mình có năng lực thì tùy tiện gọi người đến đây, tôi đây chờ các người."

Nói xong, Mạc Tinh trực tiếp lôi kéo Lý Khả đến khu nghỉ ngơi cách đó không xa ngồi xuống. Diệp Lăng cũng đi theo, ngồi xuống một bên.

Phụ nữ chính là mặt mũi của đàn ông, loại này chuyện này Diệp Lăng không thể dễ dàng nhúng tay vào được, như vậy sẽ làm tổn hại đến tôn nghiêm và sự tự tin của một người đàn ông.

Xong rồi, hoàn toàn xong, nếu như Mạc Tinh thực sự tính toán rõ ràng, vậy thì tất cả các cô đều sẽ gặp chuyện không may, sợ rằng ông chồng trong nhà cũng sẽ ăn sạch các cô.

Một đám phụ nữ nhìn xung quanh, tinh thần vô cùng khẩn trương, Lý Kỳ cắn răng, cỡi chuông cần người buộc chuông, cô ta cho đám phụ nữ kia một ánh mắt, sau đi tới chỗ đám người Diệp Lăng.

Khu nghỉ ngơi, Mạc Tinh nhìn khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng kia của Lý Khả không thể nín được cười nói: "Không bị dọa sợ chứ, bọn khốn kiếp kia đơn giản chính là muốn khi dễ người, xem tôi xử lý đám phụ nữ đó như thế nào."

Lý Khả cúi đầu, không dám nhìn vào mặt Mạc Tinh: "Cám ơn anh." Giọng nói giống như muỗi kêu, rất nhỏ, nhưng Mạc Tinh nghe vào trong lỗ tai lại giống như tiếng trời.

Diệp Lăng nhìn không khỏi vui vẻ, sách sách, sợ rằng tinh thần khi dễ người lại lớn rồi, vì biểu hiện trước mặt cô gái mình thích mà. Dù sao cũng phải biểu hiện thật tốt trước mặt cô gái sẽ bên cạnh mình trong tương lai chứ.

Quả nhiên, Mạc Tinh la hét muốn tìm đám phụ nữ kia tính sổ, mà lúc này, đám phụ nữ kia đi tới chỗ ba người bọn họ.

Rầm một tiếng, Lý kỳ dẫn đầu đám phụ nữ quỳ xuống, Lý Kỳ ngẩng đầu nhìn Lý Khả: "Chúng tôi sai rồi, vị tiểu thư này tha chúng tôi đi."

"Chúng tôi không phải người, chúng ta không biết lễ phép, có mắt không tròng đắc tội với cô, van cầu cô giúp đỡ chúng tôi cầu xin Mạc thiếu tha cho chúng tôi đi, chúng tôi thật sự không dám nữa."

Lần này, Lý Khả choáng váng rồi, làm cái gì vậy, cô vội vã muốn đứng dậy, muốn đỡ những người phụ nữ này lên, tuy nhiên lại bị Mạc Tinh kéo lại.

"Các người nhanh đứng lên đi, thật sự thật sự, đứng lên đi." Lý Khả vội vàng nói, rõ ràng có chút bối rối.

Mạc Tinh lắc đầu với cô, sau đó cười nhạt: "Ah, bây giờ biết sai rồi, lúc bao vây người ta sao không biết sai?"

"Nói đi, chuẩn bị bồi thường bao nhiêu, chúng tôi cũng không lừa gạt đám các người, tối thiểu phải cho chúng tôi một lời giải thích rõ ràng nếu không, chúng tôi sẽ xử theo việc chung."

Lý Kỳ cười run, nhìn Mạc Tinh: "Mạc thiếu, ngài muốn bao nhiêu thì thích hợp."

"Tôi muốn bao nhiều? Vậy thì tốt, để cho tôi nói sao, thì con số này đi, cũng không nhiều, không thể gây thương tổn được xương cốt của các người, cảm thấy thế nào ?"

Mạc Tinh đưa ra một ngón tay, Lý Kỳ ngẩn người: "Mười vạn?"

"Mười vạn em gái cô chứ mười vạn, mấy người các người mỗi người một trăm vạn, nếu được thì sẽ bỏ qua, còn nếu không được, tôi sẽ chơi đến cùng với các người."

Đột nhiên Mạc Tinh hung ác nói, CMN, mười vạn, coi mình là tên ăn mày à, mặt mũi của Mạc Tinh đây, sao chỉ có giá trị mười vạn được.

Đang nói chuyện đùa quốc tế gì thế, mười vạn, đây không phải là đánh vào mặt mũi của Mạc gia Đế Đô sao.

Một trăm vạn, đối với đám người có tiền mà nói, không tính là nhiều, đám phụ nữ nhìn chung quanh một chút, liên tục gật đầu, đồng ý việc này.

Mạc Tinh gật đầu, sau đó hỏi Lý Khả số thẻ ngân hàng, những người phụ nữ này vội vàng dùng điện thoại di động chuyển tiền, không đến mấy phút số tiền lớn gần nghìn vạn được chuyện vào thể của Lý Khả.

Lấy Lý Kỳ cầm đầu một đám phụ nữ, ảo não chạy đi, các cô vì sai lầm của mình mà phải trả giả đắt. Được rồi, có lẽ bồi thường tiền không tính là nghiêm trọng gì, nhưng quỳ xuống thì chính là cái giá nghiêm trọng nhất.

"Trả lại cho anh số tiền này, cám ơn anh. " Lý Khả cầm điện thoại di động lên nhìn một chuỗi số không ở phía sau trong tài khoản thì trong lòng run lên, lập tức đưa điện thoại di động cho Mạc Tinh.

Mạc Tinh cũng ngẩn người: "Em đưa cho tôi làm cái gì đây là tiền của em, là tiền đám người kia bồi thường cho em, tôi lấy làm gì."

"Không phải! Đây là mấy người kia nhìn mặt mũi của anh mới đưa tới, không có quan hệ gì với tôi. Anh có thể giúp tôi, tôi đã cảm thấy vô cùng cám ơn rồi, tiền này tôi không thể nhận."

Lý Khả vội vàng lo lắng nói, một bên Diệp Lăng thấy vậy, không khỏi lắc đầu nở nụ cười: "Cô đó, cứ cầm số tiền này đi, cải thiện cuộc sống cho cha mẹ trong nhà của cô."

"Lại gửi cho cha mẹ một chút tiền để làm ăn, cũng cải thiện sinh hoạt của mình một chút, đừng làm việc quá mệt mỏi, nếu không có người sẽ đau lòng."

Diệp Lăng nói xong, Mạc Tinh liền vội vàng gật đầu, sau đó cười nói: "Được rồi, em cứ cầm khoản tiền này đi, đừng nhường nữa. Nếu không tôi sẽ tức giận."

"Còn nữa nếu như em muốn cảm ơn tôi, vậy thì mời tôi xem phim đi, em cảm thấy như thế nào?"

Mạc Tinh cười hì hì, Lý Khả gật đầu, khoản tài sản lớn nghìn vạn này, thực sự làm cho cô có chút vui mừng ngoài ý muốn.

Diệp Lăng nhìn một cái, CMM, hắn lại trở thành người cô đơn rồi. Chuyện đã thành, hắn liền trở thành bóng đèn bị người ta nhìn chằm chằm.

Bình Luận (0)
Comment