Sáng sớm hôm sau, lúc mặt trời vừa mới mọc, gió mát chầm chậm thổi đến, mang theo một chút mát mẻ.
Ở giữa không trung có rất nhiều đám mây trắng, bầu trời xanh thẳm như một mặt hồ, lại vừa giống như một chiếc gương khiến người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Diệp Lăng và Diệp Vô Đạo rời khỏi hãng rượu, bọn họ mỉm cười nhìn lên khoảng không, thời tiết tốt tâm trạng cũng sẽ tốt theo, mà tâm trạng tốt thì cuộc đánh cược ngày hôm nay cũng sẽ tốt.
Ha ha ha, thứ logic chó má gì vậy, khuôn mặt Diệp Lăng lập tức trầm xuống, trong mắt lóe ra hung quang: “Hôm nay nhất định phải đưa bọn họ vào chỗ chết!”
“Dám khiêu khích tôi, đúng là không biết sống chết, tôi phải trả lại cho bọn họ tất cả mọi sự sỉ nhục, hơn nữa còn phải làm rạng danh Ngọa Long Túy của chúng ta!”
Nghe Diệp Lăng hung dữ nói, Diệp Vô Đạo không nhịn được mà ngáp một cái: “Được rồi được rồi, mới sáng sớm mà cậu đã ăn phải thuốc kích thích gì thế, sao lại hưng phấn như vậy chứ.”
“Cậu thì biết cái gì, mười lão già kia kia thế mà lại dám liên thủ để thảo phạt, thế nào, thị trường rượu là của nhà bọn họ à, bọn họ nói thảo phạt thì thảo phạt!”
“Nghe nói lần này bọn họ mời đến không ít phóng viên và các tòa soạn báo, thậm chí bọn họ còn liên hệ với đài truyền hình nữa đấy, đây tuyệt đối là đang coi thường chúng ta!”
“Nếu đã như vậy thì tôi càng phải kiên quyết đấu với bọn họ đến cùng, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ!”
Diệp Vô Đạo liếc mắt nhìn Diệp Lăng, hắn ta trực tiếp làm lơ cái tên đang phấn khích này, hắn ta phải đi gọi điện thoại cho tiểu bảo bối Lý Tinh mới được, bọn họ đã mấy tiếng đồng hồ chưa liên lạc với nhau rồi, nhớ chết hắn ta rồi.
Đúng vào lúc này, Trần Hoa đi ra, trong tay cầm hai bình rượu trắng làm bằng thủy tinh trong suốt, ông ta mỉm cười tràn đầy tự tin: “Đi thôi Diệp Lăng, chúng ta đi đến hội trường.”
Diệp Lăng ngẩn đầu lên, một chiếc xe Rolls- Royce màu đen mới tinh chậm rãi lái tới, đây là chiếc xe mà tổng bộ tập đoàn Hoa Mỹ chuyên dùng để đưa Diệp Lăng từ thành phố Đông Hải đến đây, nhằm mục đích giữ thể diện cho hắn.
Bước đầu tiên chính là phải dùng khí thế áp đảo bọn họ trước, bước thứ hai, chính là trên phương diện mùi vị áp đảo hết tất cả các loại rượu trắng, bước thứ ba, tất nhiên chính là dẫm lên bọn người kia sau khi bọn họ đã nổi tiếng.
Hội trường tổ chức ngày hôm này chính là ở khách sạn năm sao duy nhất ở Nam Dương, khách sạn lớn Ceasar, đây chính là công trình kiến trúc tiêu biểu ở Nam Dương.
Đương nhiên, tất cả chi phí của ngày hôm nay đều sẽ do Long Đằng Tửu Nghiệp bao trọn, dù sao bọn họ cũng được xem như là nửa ông chủ, tới Nam Dương thi đấu tất nhiên phải hào phóng một chút, không thể để cho người khác khinh thường được.
Khách sạn lớn Ceasar có khoảng 33 tầng, khắp nơi đều lóe lên ánh sáng của đồ trang trí và thủy tinh, núi cao trong mây, khiến cho người ta không khỏi cảm thán về sự bất phàm của nó.
Hội trường ngày hôm nay được diễn ra ở bên trong phòng tiệc ở tầng mười, căn phòng rất lớn, cho dù phải chứa mấy trăm người cũng không thành vấn đề.
Trên hội trường, từng hàng ghế ngồi đã được chuẩn bị ổn thỏa, những người may mắn được tham gia vào cuộc thi đấu Tửu Nghiệp lớn này đều đã ngồi vào vị trí, bọn họ ngồi trên ghế đợi cuộc tranh tài bắt đầu.
Người dẫn chương trình cầm microphone trong tay, uy uy hai tiếng để thử microphone, sau đó lại nhìn đại sảnh đã được sắp xếp ổn thỏa, không khỏi ưỡn ngực.
Cách đó không xa, có vô số camera, ký giả, đèn huỳnh quang đều không ngừng lóe lên, thậm chí lần này bọn họ còn tiến hành một cuộc phát sóng trực tiếp ở trên các diễn đàn và các website lớn.
Thậm chí còn có mấy sòng bài tiến hành đánh cược về cuộc tỉ thí lần này, đương nhiên tỉ lệ đặt cược cho Ngọa Long Túy cũng không quá cao, dù sao Thập Đại Danh Tửu mà bọn họ sắp phải đối mặt cũng đã bám rễ vào sâu trong tâm trí của người dân rất lâu rồi.
Người dẫn chương trình nhìn đồng hồ đeo tay một chút, sau đó ho khan dưới: “Chào mọi người, hoan nghênh mọi người tới tham gia cuộc thi đấu rượu giữa Long Đằng Tửu Nghiệp và Thập Đại Danh Tửu.”
“Cuộc thi đấu ngày hôm nay chỉ có một quá trình, đó chính là thưởng thức rượu, mà các vị đang ngồi ở đây cũng chính là một vòng quan trọng nhất.”
“Một trăm vị giám khảo quần chúng, các vị sẽ quyết định địa vị và thứ tự xếp hạng của các loại rượu này, cho nên, lá phiếu đang nằm trong tay của các vị rất quý giá, các vị nhất định phải cẩn thận suy xét!”
Người dẫn chương trình mỉm cười, sau đó anh ta đột nhiên cao giọng: “Được rồi, tiếp theo đây chính ta xin mời Trương Gia Thần tiên sinh, Hội Trưởng của Hội Liên hiệp rượu Quốc gia tiến lên, xin mời!”
Người dẫn chương trình lớn tiếng hoan hô, một người đàn ông trung niên chải đại bối đầu, cầm theo một ít cặn rượu đi từ trong lối đi đi ra, liên tiếp ra hiệu về phía khán giả.
“Tiếp theo xin mời Phó Hội Trưởng của chúng ta, Trương Hải Đông tiên sinh, xi mời!”
“Tiếp theo, xin mời người đã uống rượu được hai mươi năm, ông ấy thật sự rất nghiêm túc uống rượu, thành viên của hội đồng Liên hiệp rượu, Phùng A Xán tiên sinh!”
“Chuyên gia đánh giá của chúng ta, người đã từng uống hơn trăm nhãn hiệu rượu, nhất thiên tam túy, nhất túy tam thiên, ông ấy đã uống rượu đến mức xuất thần nhập hóa, chuyên gia Mã Trung Nguyên!”
“Tiếp theo xin mời chuyên gia bia rượu Lý Thự Quang tiên sinh, Lý Thự Quang tiên sinh thích uống bia và cũng yêu nghiên cứu, ông ấy thích nghiên cứu sâu về rượu, trên lưng của ông ấy còn khắc bốn chữ “Tôi yêu rượu bia”.”
“Ai, đợi đã, hôm nay là đại hội rượu đế, ông tới đây làm cái gì, bảo an bảo an, mau đưa ông ta ra ngoài.”
Lý Thự Quang bị mấy người đàn ông vạm vỡ lôi kéo, ông ta ra sức giãy giụa, tóc tai tán loạn, khóe miệng đều chảy ra bọt mép, ánh mắt giống như si mê: “Không! Tôi tới đây là để ăn quỵt uống rượu, tôi có thể phát triển về phương diện rượu đế!”
“Tiếp theo, xin mời Tửu Thần truyền kỳ của chúng ta, ông ấy được xưng là Nhân Trung Xích Thố, là Tiểu Vương Tử si mê rượu Mã Thế Nguyên tiên sinh, ông ấy và chuyên gia đánh giá Mã Trung Nguyên là anh em ruột.”
“Hai anh em bọn họ đã vì sự phát triển rượu đế của chúng ta mà rót không ít tâm huyết, từng bỏ ra rất nhiều vốn đầu tư, những loại rượu mà ông ấy đã từng uống qua đều sẽ vĩnh viễn lưu lại trong dạ dày ông ấy.”
“Vẻ ngoài của ông ấy rất đẹp trai, nụ cười mê ly, cho dù là mặc quần áo gì, trước ngực vẫn sẽ luôn thuê một đóa hoa cúc lớn sáng chói, ngụ ý rằng ông ấy cũng rực rỡ sáng chói như bông cúc kia vậy.”
Khi khán giả nghe được những cái tên quen thuộc kia thì liền đồng loạt hoan hô, những người này đều là những sự tồn tại chí cao vô thượng ở giới rượu đế, hơn nữa bọn họ đều là người có địa vị hiển hách.
Hơn nữa những người này đều đảm nhiệm vai trò khách quý trong chuyên mục rượu đế, đánh giá rượu ngon của các tòa soạn báo và tạp chí lớn nhỏ,..
Sau khi những người này đã ngồi vào vị trí xong, tinh thần của người dẫn chương trình liền lập tức tỉnh táo, anh ta vung tay lên, ánh mắt sáng rực, thần sắc vô cùng kích động: “Tiếp theo đây, xin mời người đại diện của Thập Đại Danh Tửu và đội chủ nhà Long Đằng Tửu Nghiệp của chúng ta!”
“Thập Đại Danh Tửu đã đại diện cho lịch sử rượu đế của nước nhà đã lâu, bọn họ có nội tình phi phàm đã được lưu truyền từ nghìn năm trước đến nay, lắng đọng trong dòng sông thời gian, tạo ra một hương rượu nồng nàng, nhẹ nhàng bay đến nghìn năm.”
“Mà Long Đằng Tửu Nghiệp thì lại là đại diện mới cho rượu đế, là một ngôi sao mới rực rỡ chói mắt vừa vụt sáng lên, họ đã dùng khí thế không gì ngăn cản nổi để bay lên cao.”
“Ngày hôm nay là một ngày bình thường nhưng lại vô cùng vĩ đại, tôi và các bạn sẽ cùng nhau chứng kiến cuộc va chạm của bọn họ.”
“Tôi tin rằng, mặc kệ thế nào, hôm nay bọn họ nhất định sẽ nắm tay nhau, vì sự nghiệp rượu đế của chúng ta mà mở ra một con đường tươi sáng mới!”
Mỗi câu nói đều khiến tâm trạng của mọi người dâng trào lên, sự va chạm của thời đại, cuộc cạnh tranh của phẩm chất, tất cả đều sẽ bùng nổ trong một khắc tiếp theo.
“Tiếp theo đây, xin mời đoàn đại biểu rượu Ngũ Lương của Ngũ Lương Thành Ngọc Dịch đi vào hội trường thi đấu !”
Người dẫn chương trình vung tay lên, âm nhạc hùng dũng trong nháy mắt vang lên, kèm theo thanh âm trầm thấp dâng trào khiến trái tim mọi người chấn động.