Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 517 - Chương 517: Huyền Thiên Cung

Chương 517: Huyền Thiên Cung

Nghe thấy Ngạo Hồng Trần nói như vậy Diệp Lăng liền gật đầu, thế này mới đúng chứ, mẹ nó đây mới chính là lời mà lão già háo sắc này nên nói, cũng chỉ có ông ta mới có thể nói ra chuyện thông đồng với người khác một cách đường hoàng đến như vậy.

“Nói đi, ông lại đi thông đồng với người của nhà nào rồi, bây giờ sao lại chạy đến đây tìm ta?”

Diệp Lăng gật đầu, không biết lão già này lại đi gây hại cho con gái của nhà nào nữa rồi.

Ngạo Hồng Trần cười hắc hắc, trực tiếp ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, bưng ly trà của Diệp Lăng lên uống một hớp lớn, sau đó lau miệng cười thần bí.

“Cậu đoán thử xem? Người mà ta thông đồng không phải là ai khác, đó chính là một nữ hộ pháp của Ma Vân Tông, hắc hắc.”

Ngạo Hồng Trần cười, Diệp Lăng lập tức đứng lên, ánh mắt tàn độc nhìn chòng chọc vào Ngạo Hồng Trần: “Có phải lão già ông đang muốn tới để báo thù rửa hận cho tiểu tình nhân kia không, ông muốn mưu hại tiểu gia ta?”

“Mẹ kiếp, cậu đang nói gì đó, mau ngồi xuống đi, dọa chết người ta rồi, cậu như thế này khiến ta nghĩ ta chính là một kẻ phản diện đó.”

“Ta cho cậu biết, lúc ta đang mây mưa với cô ta thì cô ta đột nhiên nhận được tin tức từ tông môn truyền đến, nói rằng có một thanh niên cưỡi một con chó trắng lớn đang giết vào tông môn, cho nên tông môn ra lệnh cho tất cả mọi người nhanh chóng trở về.”

“Hắc hắc, ta vừa nghĩ liền biết kẻ đó nhất định là cậu, cậu thấy lão tử có thông minh không, ta cho cậu biết, ta thầm nghĩ không nên gây thêm phiền phức cho cậu.”

“Cho nên ta đã dùng một đao cắt cổ cô ta giúp cậu đó, hắc hắc, để cô ta đi xuống hoàng tuyền với sư môn của cô ta, lẽ ra cô ta còn phải nói cảm ơn với ta nữa đó.”

Diệp Lăng nghe vậy thì liền gật đầu tán đồng: “Vẫn là lão già ông ngoan độc, khiến người ta chết vào thời điểm sung sướng, rất tốt, ông vẫn được xem là một con người.”

“Hắc hắc, đó là đương nhiên, dù sao cũng đã có vài đêm làm chồng hờ vợ tạm, ta phải để cho cô ta chết một cách có ý nghĩa chứ.”

Khuôn mặt già của Ngạo Hồng Trần không những không đỏ mà còn tỏ ra tự hào, Diệp Lăng khinh bỉ nhìn Ngạo Hồng Trần, lão già này đúng là tàn nhẫn.

Nhưng đúng vào lúc này, Trầm Thiên Hào đột nhiên đi đến, khuôn mặt tỏ vẻ ngưng trọng, sau khi nhìn thấy Ngạo Hồng Trần thì chợt ngẩn người: “Sao Hồng Trần huynh lại ở chỗ này?”

“Ồ ông ta à, ông ta là tùy tùng đã đi theo con nhiều năm, ông nội cũng đừng kinh ngạc, nếu có thù oán gì thì cứ trút lên người ông ta đi, nếu ông ta dám lầm bầm một tiếng, con liền phá đi khớp xương cả người ông ta.”

Diệp Lăng vội vã xua tay, Ngạo Hồng Trần cắn răng nghiến lợi nhìn Diệp Lăng: “Cậu là tên khốn kiếp, đạo gia ta làm thịt cậu!”

Ngạo Hồng Trần và Trầm Thiên Hào có quen biết nhau, quan hệ giữa hai người cũng xem như tạm được, vì vậy Trầm Thiên Hào cũng không có quay lưng với ông ta: “Diệp Lăng, đã xảy ra chuyện rồi.”

“Xảy ra chuyện rồi? Có phải là mấy tên nghiệt dư của Ma Vân Tông đã đánh đến rồi không, không phải Tiểu Bạch đang ở bên ngoài sao, bọn chúng giết đến đây rồi?” Diệp Lăng nhảy dựng lên.

Lời này vừa nối ra, Ngạo Hồng Trần cũng vội vã đứng lên, sát khí đằng đằng, xoa tay: “Chậc chậc, tới cũng thật đúng lúc, chúng ta khỏi phải tốn thời gian đi tìm bọn chúng, hãy để cho đạo gia ta đi làm thịt một tên đi.”

Trầm Thiên Hào xua tay: “Không phải, mà là Huyền Lăng Môn dẫn đầu Cửu Đại Tông Môn, hiện tại bọn họ đang tập hợp đại quân, muốn vây đánh đến nhà họ Trầm, yêu cầu chúng ta cho bọn họ một câu trả lời hợp lí!”

“Cửu Đại Môn Phái? Ah, bọn họ cho rằng đây là Cửu Đại Môn Phái vây công đỉnh Quang Minh sao, bọn họ muốn câu trả lời nào?”

Diệp Lăng cười nhạt, lại là một đám người nói chuyện vớ vẩn, bọn họ tới cũng thật đúng lúc, hắn sẽ giết chết hết một lượt để sau này đỡ phái mất công.

“Bọn họ nói Diệp Lăng thân là Thủ Hộ Giả, thế nhưng lại quá tàn bạo, một lời không hợp liền huyết tẩy Ma Vân Tông, bọn họ nói con không xứng để quản lí Ấn thủ hộ, hơn nữa bọn họ còn muốn ép buộc hai vị Thanh Vân Tử và Thanh Tùng Tử đi đến đây.”

Khuôn mặt Trầm Thiên Hào lộ ra vẻ ngưng trọng, Diệp Lăng cũng cười lạnh một tiếng, trong mắt đã dâng lên sát cơ, nhóm người này đúng là đang tự tìm đường chết, xem ra bọn họ thật muốn ép hắn đại khai sát giới a.

“Vậy thì đã sao, bọn họ muốn đến thì cứ việc đến, tới một người ta liền giết một người, tới hai người ta liền giết hai người!”

Ngạo Hồng Trần cười lạnh, ông ta cũng không phải là kẻ hiền lành gì, ngay cả người phụ nữ của mình mà ông ta cũng có thể cắt cổ, thì nói chi đến một đám người đến gây sự, trong mắt ông ta bọn họ cũng chẳng khác gì một con cừu cả.

“Chỉ mình bọn họ đến thôi thì cũng không sợ, nhưng quan trọng nhất là lão tổ chân chính của nhà họ Phúc cũng từ 36 Động Thiên đi ra, đây chính là cường giả Thần Anh cảnh chân chính đó!”

“Điều quan trọng nhất, chính là lão tổ của nhà họ Phúc cũng chính là trưởng lão của Huyền Thiên Cung ở bên trong 36 Động Thiên, những thế lực kia gần như đã đứng trên đỉnh đỉnh phong của thế giới này, chúng ta không thể trêu chọc nổi.”

Diệp Lăng ngẩn người, cường giả Thần Anh cảnh, Huyền Thiên Cung, đó là thế lực gì.

Trầm Thiên Hào biết Diệp Lăng không rõ việc này, cho nên ông ta liền chậm rãi nói: “Ở bên trong 36 Động Thiên có 36 Động Chủ, nhưng họ cũng không phải là những sự tồn tại cao nhất.”

“Trong 36 Động Thiên, có một thế lực tên là Huyền Thiên Cung, đó là tông môn được một vị Đại Năng đáng sợ sáng tạo ra ở trong 36 Động Thiên.”

“Trong tông môn kia đều là những Lão Quái Vật không chịu xuất thế, có ý nghĩa không khác mấy so với Chúng Thần Điện ở phương Tây.”

“Những người này đều là những người đứng trên đỉnh phong, trừ phi thế giới bị hủy diệt, nếu không thì sự tranh chấp hưng thịnh của quốc gia, cũng đều không liên quan gì tới bọn họ cả.”

“Đa số các lão tổ của Võ Giới đều đã tiến vào bên trong 36 Động Thiên, gia nhập vào Huyền Thiên Cung, mà Huyền Lăng Môn cũng chính là đại diện của Huyền Thiên Cung ở Võ Giới.”

“Vị trí của Huyền Lăng Môn rất cách biệt, trước giờ họ vẫn không cạnh tranh, tuy nhiên lại không có ai nào dám trêu chọc họ, bao gồm cả Ma Vân Tông, bọn chúng cũng không dám bất kính với bọn họ một chút nào.”

Diệp Lăng nghe đến đó, khuôn mặt cũng trở nên nghiêm túc, hắn đã sớm nghe hai vị Thanh Vân Tử và Thanh Tùng Tử nói qua, thế giới này không hề đơn giản như bề ngoài của nó.

Chúng Thần Điện, xác ướp Ai Cập, các lão tổ của 36 Động Thiên đều sống sót, cho nên nói, cường giả chân chính vốn chưa hề xuất thế.

Hơn nữa cường giả Thần Anh cảnh của Huyền Thiên Cung, tuyệt đối sẽ không giống với Đại Xà Orochi, vị lão nhân khủng bố nhất ở trong đó, cũng không biết ông ta đã tồn tại bao nhiêu năm.

Diệp Lăng hít sâu một hơi, sau đó cười lạnh một tiếng, trong mắt chứa sát cơ: “Hồng Trần, ông và Vô Đạo, Thần Phong lập tức bảo vệ Nguyệt Tâm trở về thế tục, sau đó hãy nói Tiểu Hắc phòng bị nghiêm ngặt hơn, nếu có người nào bất thường liền trực tiếp giết chết!”

“Ta và Tiểu Bạch ở chỗ này chờ bọn họ, ta thật sự muốn xem thử, bọn người kia rốt cuộc lợi hại đến mức nào.”

“Huyền Thiên Cung? Ah, tiểu gia ta cũng không biết đó là gốc hành nào, nhưng mà ta lại biết, 36 Động Thiên nợ mảnh đất Hoa Hạ này 36 nhánh Long Mạch, cũng đã đến lúc bọn họ phải trả lại rồi!”

Nói đến đây, trong thân thể Diệp Lăng ầm ầm bộc phát ra một luồng khí tức đáng sợ khiến tất cả mọi người đều kinh hãi.

Ngạo Hồng Trần vừa muốn nói gì đó thì Diệp Lăng đã xua tay: “Ông ở lại đây cũng chỉ tăng thêm trói buộc mà thôi, nếu Huyền Thiên Cung thật sự ra mặt, thì sợ rằng cũng chỉ có ta, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch mới có thể khống chế nổi.”

“Hơn nữa Tiểu Hắc còn phải ở lại thế tục để bảo vệ mọi người trong nhà, tuyệt đối không thể để xảy ra một chút sơ xuất nào.”

“Chỉ còn có ta và Tiểu Bạch, nhưng cũng không sao cả, ít người mới tốt, có thể quậy đến long trời lỡ đất, ta thật muốn xem thử, những lão gia kia rốt cuộc lợi hại đến mức nào!”

Diệp Lăng dữ tợn cười, mà sau khi Trầm Nguyệt Tâm nghe xong, cô biết không thể khuyên được Diệp Lăng, cho nên chỉ còn cách gật đầu, bảo hắn nhất định phải cẩn thận một chút.

Thần Phong và Diệp Vô Đạo cũng vội vã chạy tới, rõ ràng bọn họ cũng đã biết đến chuyện này.

Bình Luận (0)
Comment