Trong yêu giới cầu long vô cùng tôn quý, bởi vì nó chỉ còn thiếu một bước nữa là thành rồng, trở thành quý tộc chí tôn trong yêu giới, thay đổi huyết mạch.
Cho nên rất nhiều yêu tộc đều không phải là địch của cầu long, càng đừng nói tới việc áp đảo nó, cơ bản là không thể nào.
Nhưng đến lúc này, con cầu long vốn làm mưa làm gió này lại không khỏi run rẩy, trong con mắt vốn dĩ không có nhân tính lại xuất hiện sự hoảng sợ hiếm có.
Áp đảo, tuyệt đối là áp đảo, vốn là áp đảo về huyết mạch của hỗn độn thánh thú trong người Tiểu Bạch, đừng nói là chiến đấu với Tiểu Bạch, con cầu long bây giờ còn chẳng dám động đậy.
Đây chính là yêu tộc, trong yêu tộc, huyết mạch phân chia rõ ràng, một cấp áp một cấp, tất nhiên là cũng có những yêu tộc lột xác thành tổ tông, nhưng bao nhiêu năm rồi mới có mấy trường hợp?
“Cầu long! Ngươi đang làm gì vậy, nhanh, mau chóng ăn nó đi!”
Phúc Cưu Ma ngơ người, cảm thấy không ổn, vội vàng gào to lên, trước đây sau khi cầu long xuất hiện, không phải có bộ dạng như vậy, vô cùng hung bạo, tàn sát cướp mạng.
Nhưng hôm nay lại sao thế, sao lại giống như một con rắn hạ mình xuống khi nhìn thấy thiên địch vậy, lại còn run cầm cập.
“Cái loại côn trùng nhà ngươi, còn dám đấu với bản vương? Haha, đúng là không biết sống chết là gì.”
“Chỉ là một con cầu long, cho ngươi lá gan, ngươi dám đấu với với bản vương?”
Tiểu Bạch nhìn cầu long cười haha, cầu long vội vàng lắc đầu, trong mắt vô cùng hoảng sợ, đùa gì chứ, đm đây là hỗn độn thánh thú, sao mình dám chứ.
“Đại vương, tha mạng cho ta, tha mạng cho ta.”
Đúng vào lúc này, cầu long đột nhiên mở miệng nói, gào khóc xin tha, nó thực sự sợ Tiểu Bạch ra tay với nó, dưới sự áp đảo tuyệt đối này, nó giống như một con côn trùng nhỏ bé vậy.
Phúc Cưu Ma ngây người, suýt chút nữa phun máu, đây là ý gì, mình triệu hồi ra một thứ phế vật à?
“Cầu long ngươi đang làm gì vậy? Giết nó, mau lên!”
Cầu long nhìn Phúc Cưu Ma, suýt chút nữa là chửi ầm lên, giết nó? Ông giỏi thì ông làm đi, đm, e rằng còn chưa tới bên cạnh tứ chi đã bị nó cắt đứt luôn rồi.
Tiểu Bạch cười khà khà: “Như vậy đi, ngươi muốn sống cũng được, giết ông ta, ta sẽ tha cho ngươi!”
“Cái gì! Cái con chó trắng to này, đùa cái gì chứ, nó là do ta triệu hồi ra, ngươi suy nghĩ hão huyền quá rồi!”
Phúc Cưu Ma ngẩn người, cười haha thật lớn, đùa cái mẹ gì đấy, thần thông của mình tạo nên thông đạo sau đó triệu hồi cầu long đến.
Trong khoảng thời gian này, ông ta như là túc chủ của cầu long, thần thông này có vô số người thèm nhỏ dãi, là sức mạnh mạnh mẽ nhất để dựa vào của Phức Cưu Ma.
Ngươi đã từng thấy chó cắn lại chủ chưa?
Aizz, có vẻ như là có, nhưng về lẽ thường mà nói, linh thú sẽ không công kích lại túc chủ, cho nên Phúc Cưu Ma mới cười haha như vậy.
Tiểu Bạch liếc nhìn cầu long, tứ chi vừa dẵm xuống, cầu long liền vội vàng gật đầu: “Ta giết ta giết! Ta giết!”
Phúc Cưu Ma ngơ người, xoạch một tiếng, tim thiếu chút nữa rơi ra ngoài, đm ngươi bị điên à, ông đây mới là người triệu hồi ngươi ra!
Vậy mà không để cho Phúc Cưu Ma suy nghĩ gì, thân hình cầu long đột nhột rung chuyển, làn gió gào thét mãnh liệt đánh về phía Phúc Cưu Ma, nhanh chóng mà dữ dội.
Tốc độ nhanh như sấm, mạnh như bão lũ, lực mạnh như phá vỡ bầu trời, vừa tung ra đã trực tiếp đánh gục Phúc Cưu Ma.
Phì, cầu long phun ra làn sương đen, lao tới giết Phúc Cưu Ma, Phúc Cưu Ma bị cầu long tập kích, suýt chút nữa sụp đổ: “Cầu long! Ta băm vằm chết mẹ ngươi, ông đây giết ngươi!”
Xoẹt, một đường đao đen lướt qua tay, Phúc Cưu Ma giống như phát điên, điên cuồng lao tới giết cầu long.
Mà cầu long trong mắt yêu tộc có sự thèm khát chém giết độc nhất, lập tức tràn ngập ham muốn chém giết điên cuồng.
Tiểu Bạch cười lạnh, cả người lao tới, lao tới giết đại quân, trong đại quân, liên quân cửu tổng môn chiếm thể thượng phong, dù sao thì trong đó cũng có vài vị cường giả độ kiếp kỳ.
Quan trọng hơn là tất cả các tinh anh trong cửu đại tông môn, có vô số cường giả kim đan, thế lực này đủ để quét sạch toàn bộ võ giới, không hề khoa trương chút nào.
Tam đại gia tộc vẫn cố gắng chống đỡ, trên người ba đại trưởng tộc đã xuất hiện vết thương, mặt đầy máu tươi, mặt mũi dữ tợn, mỗi một kích đều mang đi một mạng.
“Haha! Trầm Thiên Hào, lão già nhà ngươi không chết, mỗi nơi Bạch Vân Tông ta tới đều trải đầy xương trắng, Trầm gia của ngươi hôm nay, không còn một ngọn cỏ, máu chảy thành…”
Một tông chủ của Bạch Vân Tông, một cường giả kim đan đỉnh cao trong chín đại cường giả, lời còn chưa kịp nói xong đã bị một móng của Tiểu Bạch trực tiếp thẳng đánh nát bét.
Loạt xoạt, kim đan bay ra ngoài, trên ngoài đầy các vết cào rách đáng sợ, Tiểu Bạch trừng mắt, miệng mở to, kim đan trực tiếp bị Tiểu bạch nuốt chửng.
“Giết!”
Trầm Thiên Hào thấy vậy, đao trong tay chém về phía kẻ địch, điên cuồng tức giận gào thét, mái tóc dài màu trắng bay tán loạn, trên mặt cũng có vệt máu.
Tam đại gia tộc thấy uy lực Tiểu Bạch, lập tức lấy khí thế sống chết phản kích, vậy mà trong một thời gian, có thể thảo phạt áp đảo sự liên thủ của chín đại tông môn!
Tiểu Bạch nhảy lên giống như cá vào nước, hỗn độn thánh thú thần anh cảnh đáng sợ đến mức nào, không có ai biết, chỉ là Tiểu Bạch bây giờ, mỗi một vuốt đều đập chết mười mấy cường giả.
Thần hồn của những cường giả này cũng bị Tiểu Bạch nuốt thẳng vào miệng, dường như đã thỏa mãn, dẫn đến không ít người trong liên quân chín đại tông môn trong lòng đều phải e dè, dấy lên sợ khiếp sợ chiến đấu.
“Súc sinh, ngươi dám!”
Diệp Lăng đang điên cuồng giằng co với Huyền Lăng Tử giữa không trung, cầm kiếm muốn lao thẳng tới giết Tiểu Bạch, mà Diệp Lăng phía đối diện lại cười uy nghiêm.
“Chiến đấu với ta cũng dám phân tâm, thật sự cho rằng mình là một người ra gì đấy à?”
Diệp Lăng gào to, Nguyên Thủy kiếm trong tay điên cuồng chém, kiếm quang chém thẳng vào ngực Huyên Lăng Tử, trên quần áo một dòng máu đỏ tươi dần dần thấm ướt áo.
Huyền Lăng Tử vốn không phải là đối thủ của Diệp Lăng, lúc nãy Diệp Lăng không giết hắn chẳng qua là muốn xem con át chủ bài của hắn rốt cuộc là gì, thuận tiện làm quen với cách chiến đấu của cường giả dưới trái đất.
Tóm lại là muốn đấu với Huyền Thiên Cung, tận dụng lúc này suy nghĩ cho kỹ lưỡng, đối với cái tên vô cùng đáng sợ này, tóm lại là không phải chuyện tốt lành gì.
Mà lúc này, Huyền Lăng Tử dám phân tâm, Diệp Lăng lập tức vội vã, đm, bản thân tức giận đùng đùng, không cho ngươi một kiếm, ngươi vẫn không biết thế nào là tốt xấu.
“Ngươi dám làm ta bị thương!”
Huyền Lăng Tử không thể tin nổi chỉ vào chính mình, Diệp Lăng ở đối diện cười khà khà, bước ra một bước, một kiếm chém vào cánh tay Huyền Lăng Tử.
“Đâm ngươi, đâm ngươi.”
Huyền Lăng Tử ngẩn người: “CMN Diệp Lăng! Ngươi đợi đó, bản tọa giết chết ngươi!”
Xì, Diệp Lăng lại tiến lên phía trước một bước, một bước xuyên qua cánh tay Huyền Lăng Tử, đâm xuyên vào xương, mang theo máu thịt, đầu tim Huyền Lăng Tử xuất hiện cơn đau nhói.
“Diệp Lăng! Tên khốn nhà ngươi!”
Xì, Diệp Lăng lại đâm một kiếm, Nguyên Thủy kiếm đâm xuyên qua ngực Huyền Lăng Tử, rút ra mang theo máu tươi, máu tươi chảy tí tách xuống đất, vô cùng chói mắt.