Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 527 - Chương 527: Gặp Phải Một Con Rồng!

Chương 527: Gặp phải một con rồng!

Ứng Kiếp Tiên Nhân là một đám đại năng chuyển thể trùng tu, vào lúc phi thăng lại thành tiên hay vào tình huống đặc biệt gì mới có thể lấy lại được trí nhớ kiếp trước.

Thức tỉnh quá sớm cũng không tốt đối với tu vi của người đó.

Cho nên Diệp Lăng mới nói ra lời như vậy. Đông Hoàng Thái Nhất chính là đầu sỏ hiển hách trên Tiên giới, con đường tu hành của y là độc nhất vô nhị không thể tự ý can thiệp vào.

"Haiz Diệp Lăng, lời này của ngươi là có ý gì, chẳng qua ta cũng có cảm giác hình như lúc trước hai người chúng ta có quen biết."

"Hì hì, khoan hãy nói, ngươi vừa lên tiếng, thực sự ta cảm giác rất là thân thiết, nhớ lại một chút chuyện."

Diệp Lăng mỉm cười: "Ta phải đi, sẽ để lại cho ngươi một đồ vật, nếu như có thể nhớ cái gì đó, vậy đã nói rõ trình độ của ngươi, nếu như nghĩ không ra cũng đừng ép buộc mình."

Nói xong, ngón tay Diệp Lăng bắn ra một cái, một quả cầu lửa đáng sợ chậm rãi xuất hiện ở trước mặt Đông Hoàng Thái Nhất, bên trong quả cầu có ngọn lữa bốc cháy dữ dội, bập bùng chập chùng.

Quả cầu lửa giống như ngọn lửa mặt trời, không ngừng nhún nhảy, toả ra uy năng đáng sợ.

Đây là bổn mạng Thái Dương Hỏa Diễm sau khi được hình thành của Đông Hoàng Thái Nhất, Diệp Lăng đã từng thấy qua, tất nhiên biết nó có hình dạng gì, cho nên liền tạo ra một cái, để cho y tìm hiểu.

Nhìn đồ vật quen thuộc này, tất nhiên có thể sẽ làm cho Đông Hoàng Thái Nhất nhớ tới cái gì đó, có thể vào một giây nào đó y sẽ đột phá.

"Ta cảm thấy rất thân thiết với thứ này, hình như thứ này vốn là của ta."

Thiên Đế nhăn trán nói, lập tức lắc đầu: "Nói chuyện này sau đi. Ngươi rất được đó, đánh vào mặt mũi của Huyền Thiên Cung còn có thể để cho Huyền Thiên Cung tạm thời không ra tay, không để ý đến ngươi, không tệ không tệ."

Diệp Lăng ngẩn người, chẳng lẽ Huyền Thiên Cung bỏ qua?

"Ngươi nghĩ cái gì vậy ta và Huyền Thiên Cung cũng không quá hòa thuận, cho nên tất nhiên biết nhiều một chút. Sở dĩ lúc này Huyền Thiên Cung không đếm xỉa đến ngươi, là bởi vì cung chủ của bọn họ đang vào lúc đột phá quan trọng, so sánh với chuyện của ngươi, thì đột phá quan trọng hơn.”

"Hiện tại toàn bộ Huyền Thiên Cung đã hoàn toàn bị phong bế, tất cả đệ tử trong cung và trưởng lão cao tầng đều ở trong cung hộ pháp cho cung chủ."

"Cho nên tiểu tử ngươi tạm thời tránh được một kiếp, chẳng qua vẫn nên phòng bị một chút."

Diệp Lăng ngẩn người, đây đúng là một tin tức tốt, lập tức gật đầu: "Đã như vậy, ta đây cũng yên lòng."

"Thiên Đế, tốt nhất ngươi nên tìm hiểu quả cầu lửa này, nhất định có thể thức tỉnh chút gì. Ngươi ở lại đây tìm hiểu cũng có thể giúp ta bảo vệ ba gia tộc này một chút, tránh cho có chuyện ngoài ý muốn xảy ra."

Thiên Đế gật đầu: "Yên tâm đi, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn mà, hơn nữa, ta cũng muốn thử thực lực của ngươi một chút. Không tồi, quả thực có tư cách làm bạn với Thiên Đế ta."

"Cút đi, còn giả bộ nữa thì ta và Tiểu Bạch sẽ đánh ngươi tàn phế, để ngươi khỏi nói nhảm nhiều như vậy."

Diệp Lăng không khỏi lắc đầu, xem ra sau khi thức tỉnh, uy phong lúc trước của người này chắc sẽ biến mất hết. Nếu chuẩn bị không cẩn thận, hắn lại có thêm một người bạn tiện rồi.

Hai người lại nói một chút về chuyện tu luyện, Thiên Đế cảm giác Diệp Lăng giống như một vực sâu, ngươi mãi mãi cũng không biết độ sâu của hắn là bao nhiêu, hắn kêu lên một tiếng là có thể kinh động trời đất.

Sáng sớm hôm sau, Diệp Lăng mang theo Tiểu Bạch rời khỏi Võ Giới, ba gia tộc đưa cho Diệp Lăng không ít linh khí, trong đó không thiếu cực phẩm linh khí, cái này đều là lấy được từ chín đại tông môn và Ma Vân Tông.

Lúc đầu Diệp Lăng cự tuyệt, nhưng ba tộc trưởng vẫn cứng rắn đưa cho, rồi lại cường điệu, đây là thứ Diệp Lăng nên được.

Đã như vậy, bỏ thì phí, Diệp Lăng mang theo một khoản tài sản khổng lồ trở về thế tục. Còn Thiên Đế thì ở lại Trầm gia tìm hiểu quả cầu lửa mà Diệp Lăng lưu lại.

Đối với việc Thiên Đế ở lại, tất nhiên Trầm Thiên Hào rất vui mừng, đây chính là cường giả Thần Anh trung kỳ. Có y ở đây không biết có thể trấn áp bao nhiêu yêu ma quỷ quái nha.

Thành phố Đông Hải, trong trang viên của Diệp Lăng, đã hai ngày Trầm Nguyệt Tâm không đến công ty, mỗi ngày đều lo lắng ngồi chờ ở trong nhà.

Cô đã nghe nói qua sự cường đại của Huyền Lăng Môn, còn Huyền Thiên Cung thì lại càng là một huyền thoại. Mặc dù Diệp Lăng rất mạnh, nhưng dù sao cũng là bá chủ Võ giới nhiều năm.

Riêng chuyện Diệp Lăng để cho Thần Phong, Diệp Vô Đạo và Ngạo Hồng Trần đưa cô trở về đã chứng minh chuyện này rất nghiêm trọng rồi.

Nếu là ngày trước, sao Diệp Lăng có thể để cho một mình cô trở về, cũng vì chuyện này nguy hiểm quá lớn cho nên hắn mới lo lắng đưa cô về trước.

Ngạo Hồng Trần vào trong nhà, nhìn Trầm Nguyệt Tâm đang lo lắng thì không khỏi lắc đầu: "Nguyệt Tâm, đừng như vậy nữa, Diệp Lăng nhất định không có chuyện gì đâu."

"Còn có Tiểu Bạch mà, hơn nữa, nếu quả thật có cái gì nguy hiểm, khẳng định hắn cũng sẽ kêu Tiểu Hắc tới, cô yên tâm đi, hắn là người không thích chịu thiệt đâu."

Ngạo Hồng Trần vội vã an ủi, mấy người phụ nữ khác trong nhà đều không biết tình hình của Diệp Lăng bây giờ đang bốn bề thụ địch.

Trầm Nguyệt Tâm lắc đầu: "Hồng Trần, không thể đợi thêm nữa, bây giờ ông mang theo Tiểu Hắc, lập tức trở lại Võ Giới trợ giúp Diệp Lăng, phải nhanh!"

Trầm Nguyệt Tâm quyết định xong thì trực tiếp đứng lên, ở thế tục đều là người bình thường, nói vậy mấy tên kia cũng sẽ không dám quá đáng ở thế tục.

Hiện tại ba người Diệp Vô Đạo, Mạc Tinh và Thần Phong đều ở trong trang viên, lại thêm mấy người các cô cũng không phải là người thường, cho nên vấn đề an toàn cũng không cần suy nghĩ nữa.

Tiểu Hắc là một Chân Long, có nó Diệp Lăng mới có thể có được vài phần thắng lợi. Cho nên Trầm Nguyệt Tâm yêu cầu Ngạo Hồng Trần lập tức mang theo Tiểu Hắc đi vào Võ giới trợ giúp Diệp Lăng.

Ngạo Hồng Trần ngẩn người, vừa muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn đến ánh mắt kiên định của Trầm Nguyệt Tâm thì chỉ có thể gật đầu: "Được, hiện tại tôi sẽ mang nó đi."

"Chẳng qua các người nhất định phải vô cùng cẩn thận, nếu có bất kỳ vấn đề gì thì lập tức phái người đến Võ giới, sau khi tôi đưa Tiểu Hắc đến thì cũng sẽ lập tức trở về."

"Dù sao tu vi của các cô cũng không thể truyền âm, hiện tại nhất định phải cẩn thận."

Ngạo Hồng Trần dặn dò kỹ càng, nếu như về sau trang viên gặp vấn đề gì thì sợ rằng sau khi Diệp Lăng trở về cũng sẽ làm thịt mình.

Mà lúc này, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng nổ lớn, giống như sấm sét mùa xuân vây, khuôn mặt Ngạo Hồng Trần thay đổi lớn, là tiếng đánh nhau.

Hưu, Ngạo Hồng Trần rút ra Tam Xích Thanh Phong rồi vội vàng xông ra ngoài, trên người tràn đầy sát khí, đám hỗn trướng này, chẳng lẽ đuổi giết đến cả thế tục.

Ở chỗ bể bơi, bốn lão tổ Kim Đan cả người đầy máu trừng lớn mắt nhìn Cự Long màu đen đáng sợ trước mặt này, thân thể bốn tên Kim Đan run rẩy không dám nhúc nhích.

Tiểu Hắc biến lớn, thân thể dài mười mấy trượng chỉ cần vẫy cái đuôi là có thể làm cho bốn lão tổ kia bị trọng thương. Cả người Tiểu Hắc tỏa ra ánh sáng màu vàng.

Bốn tên lão tổ Kim Đan này không phải ai khác, chính là dư nghiệt chạy trốn được lúc Ma Vân Tông bị diệt môn, bọn họ đã hỏi thăm địa chỉ của Diệp Lăng, sau đó thừa dịp Diệp Lăng chưa trở về thì đánh lén.

Nhưng bọn họ không ngờ sẽ gặp phải một con rồng!

Bình Luận (0)
Comment