Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 531 - Chương 531: Lợi Dụng Chức Quyền.

Chương 531: Lợi dụng chức quyền.

Trong lòng Lưu Toàn đã phát lạnh khi nhìn Diệp Lăng nổi giận trên bục, hắn cũng không biết phải cứu vãn như thế nào.

Vào buổi trưa, gã đã nhận được thông báo rằng có cấp trên từ trụ sở chính xuống đây kiểm tra. Hắn liền hiểu rõ, tốt nhất không nên đắc tội với người này.

Dù cho người đó có yêu cầu gì cũng phải tận lực hết mình làm thỏa mãn người ta. Dù họ có muốn phá hủy cái cao ốc này thì cũng phải trực tiếp phá hủy.

Bởi vậy mới thấy, tên thanh niên kia có quyền lợi lớn đến mức nào ở tập đoàn Hoa Mỹ này.

Thế nhưng bây giờ, hắn lại nắm được thóp của em dâu mình. Hơn nữa còn nổi giận lôi đình ở đây, không hề để lại một chút mặt mũi, một chút đường lui nào cho mình.

Nếu đổi lại là các lãnh đạo khác thì dù như thế nào cũng sẽ không thất lễ đến mức như vậy. Dù gì thì Lưu Toàn cũng là người có công trong công ty, lãnh đạo tuyệt đối của công ty chi nhánh.

Vậy mà Diệp Lăng lại làm vậy. Hơn nữa còn phẫn nộ đập bàn, khiến cho mọi người đều run sợ.

“Lưu Toàn! Ông lên đây, nói một chút xem. Ông chuẩn bị làm gì?”

Mặt Diệp Lăng tối sầm, chỉ Lưu Toàn. Lưu Toàn đứng bên kinh hồn bạt vía, hít một hơi thật sâu, mặt mũi khổ sở đi lên trên bục.

Lưu Toàn nhìn mọi người, cúi đầu: “Đầu tiên, tôi xin có vài lời bày tỏ, thực sự cảm thấy rất áy náy đối với những nhân viên không được đãi ngộ công bằng.”

“Tôi là người mời Lý Kim Phượng đến, cô ấy cũng là em dâu của tôi. Tôi nghĩ rất nhiều người sẽ cho rằng sự việc lần này sẽ có liên quan đến tôi. Nhưng tôi ở đây để nói với mọi người rằng, dù cho tôi có rửa sạch được hiềm nghi thì tôi vẫn là một người lãnh đạo không ra gì, tôi quyết định tự từ chức.”

“Hi vọng việc tôi từ chức có thể an ủi phần nào cho tổng công ty. Đây thực sự là một trường hợp cá biệt của tập đoàn Hoa Mỹ chúng ta.”

“Còn Lý Kim Phượng, trước khi từ chức tôi muốn đưa ra một quyết định cuối cùng. Đâu tiên, tôi sẽ khai trừ chức vụ của cô ta, sau đó công bố với tất cả mọi người nguyên do, bộ phận pháp lý của công ty cũng sẽ căn cứ vào hành vi của cô ta để bảo lưu quyền lợi truy tố đến cơ quan Tư Pháp.”

Giọng của Lưu Toàn như tiếng chuông, Lý Kim Phượng bên dưới nghe xong mà choáng váng. Dù là một người đàn bà đanh đá như Lý Kim Phượng nhưng khi trông thấy vẻ mặt nghiêm túc của anh trai và Diệp Lăng thì cũng không dám cãi lại.

Vậy là xong. Chuyện này không chỉ đơn giản là từ chức nữa rồi mà hiện tại, đến cả anh trai cũng bị liên lụy. Nếu ông chồng vốn rất nghe lời kia của mình mà biết chuyện, ắt hẳn cũng sẽ cho mình thêm vài cái tát.

Diệp Lăng nhìn Lưu Toàn, ánh mắt vẫn lạnh lẽo. Lưu Toàn cũng rất hiểu lí lẽ, nếu như lần này hắn không tự mình nhận lỗi thì Diệp Lăng cũng sẽ không tha cho hắn.

Gã gây ra nhiều tai họa như vậy, mà lại muốn thoát khỏi mọi việc một cách êm thấm, đâu có đơn giản thế.

Mọi người ở phía dưới đã sớm bàn tán ầm ĩ. Lưu Toàn chính là người lãnh đạo rất có năng lực của tập đoàn, đến cả tổng giám đốc Trầm Nguyệt Tâm cũng phải ca ngợi ông ta, bây giờ lại phải tự mình từ chức.

Trần Lỗi và Lý Bối Bối càng không thể tin nổi, hiện tại đầu của bọn họ cũng ong ong không thôi. Diệp Lăng có được thân phận như vậy đối với bọn họ thực sự là một kỳ tích.

“Lý Kim Phượng, chuẩn bị tốt để nhận giấy gọi từ tòa án đi, hành vi của chị là không thể tha thứ. Còn về phần Lưu Toàn, nể tình ông đã từng có nhiều công lao trong công ty, ông sẽ bị hạ xuống vị trí thấp hơn, làm lại từ đầu. Có ý kiến gì không?”

Diệp Lăng thấy Lưu Toàn nói xong mới bước lên trên. Lý Kim Phượng vốn đã tê liệt toàn thân, nay hi vọng cuối cùng cũng triệt để biến mất.

Lưu Toàn vội gật đầu, vô cùng kích động, hắn không ngờ Diệp Lăng lại thủ hạ lưu tình, giữ lại tiền đồ cho hắn: “Cảm ơn Diệp đổng, tạ ơn Diệp đổng, tôi nhất định sẽ cố gắng sửa chữa hết những lỗi lầm của mình, nhất định sẽ không để công ty phải mất mặt.”

“Đừng trách tôi nói thẳng, nếu chuyện này còn xảy ra lần nữa, ông lập tức cuốn gói khỏi đây.”

Nói xong, Diệp Lăng xoay người sải bước ra ngoài, chỉ để lại Lưu Toàn đầu đầy mồ hôi, không ngừng gật đầu. Sau khi Diệp Lăng đi ra xa, mới khẽ thở dài một hơi.

“Công ty sẽ tiến hành thống kê lại những nhân viên có tư cách được chia phòng. Lần trước sơ sẩy, lần này tuyệt đối không được tái phạm, hi vọng mọi người tin tưởng chúng tôi một lần nữa.”

Lưu Toàn lại cúi đầu. Thật ra, hắn cũng là một người đứng đắn, chỉ là dùng người không mấy khách quan. Nếu không, Diệp Lăng sẽ không để hắn ở lại, mà đã đuổi việc hắn ngay lập tức rồi.

Công ty chi nhánh trong văn phòng của Lưu Toàn, Diệp Lăng ngồi ở vị trí chính giữa, nhìn Lưu Toàn ngồi bên ghế sa lon đang vô cùng thấp thỏm.

“Ông phải nhớ, sai lầm lần này của ông có thể mang lại ảnh hưởng xấu về mặt hiệu quả của công ty. Ông nhất định phải trả giá cho sai lầm của mình.”

Diệp Lăng chậm rãi nói.

Lưu Toàn vội gật đầu, không dám nói gì. Trông thấy vậy, giọng điệu của Diệp Lăng hơi chậm lại: “Ông Lưu, ông cũng là nhân viên cốt cán của công ty.”

“Ông hẳn phải biết, tập đoàn chúng ta có thể lớn mạnh đến nhường này chính là vì chúng ta có quy định thưởng phạt rõ ràng. Làm sai thì chính là làm sai, đúng cũng chính là đúng.”

“Tôi biết trong lòng ông bây giờ không mấy thoải mái, nhưng tôi tin vào sự bền chí và trình độ của ông, tiếp tục đi lên vị trí quản lý cũng không phải việc gì khó.”

Diệp Lăng đứng lên, đi đến bên cạnh Lưu Toàn. Lưu Toàn ngẩng đầu, vô cùng cảm kích: “Diệp đổng, tôi không biết anh có tin tôi hay không?”

“Tôi có một khuyết điểm, đó là dùng người không khách quan. Thế nhưng tôi xin cam đoan, lòng của tôi chỉ hướng về công ty chúng ta mà thôi.”

“Lỗi lầm lần này, tôi xin tiếp nhận mọi hình phạt của công ty. Lời của Diệp đổng, tôi cũng xin nhớ kỹ trong lòng, quyết định của anh không hề sai!”

Lưu Toàn có hơi kích động, nói xong câu cuối cũng gần như muốn đứng lên, lời nói xuất phát từ tận tâm can.

Diệp Lăng gật đầu: “Đúng rồi, tôi còn muốn hỏi một chút. Có quy định rõ ràng về việc thăng chức trong công ty hay không?”

Lưu Toàn vội nói có, sau đó lấy ra một trang giấy, phía trên dày đặc tên người, dùng bút màu đen để đánh dấu.

Trong đó xuất hiện tên của Trần Lỗi và Lý Bối Bối, Diệp Lăng không khỏi gật đầu. Xem ra hai người này đúng là rất cố gắng.

“Ở phía trên, chính là nhân viên ưu tú của năm nay. Công ty đang khảo sát bọn họ, hiện tại có quyết định cho vài người thăng chức.”

Lưu Toàn chỉ vào một vài người. Thật trùng hợp, trong đó cũng có tên của Trần Lỗi và Lý Bối Bối.

“Tôi không hề biết việc những nhân viên này không được phân phòng. Chuyện kia là do em tôi một tay xử lý, nếu có trách thì trách tôi quá tin tưởng nó, cho nên trước giờ chưa bao giờ xem kỹ danh sách.”

Lưu Toàn cười gượng. Gã cũng đâu nghĩ được em dâu mình lại to gan như vậy, dám công khai vi phạm quy định ban thưởng của công ty.

Diệp Lăng gật đầu, chỉ tên của Trần Lỗi và Lý Bối Bối: “Hai người này nếu không phạm phải sai lầm gì thì thăng chức cho bọn họ đi.”

Lưu Toàn ngẩn người, Diệp Lăng mỉm cười: “Hai người này là bạn học cũ của tôi. Tôi cũng coi như là lợi dụng chức quyền nhỉ?”

Nhìn thấy Diệp Lăng trêu đùa, Lưu Toàn cũng gật đầu cười. Giám đốc công ty tự mình đề bạt hai nhân viên, nào tính là lợi dụng chức quyền?

Có lẽ đến cả Trần Lỗi và Lý Bối Bối cũng không nghĩ ra, hai người bọn họ đã vô tình được thăng chức rồi.

Bình Luận (0)
Comment