Ngạo Hồng Trần đang đau khổ bước đi, đột nhiên thân thể chấn động, một luồng khí tức đáng sợ thoải mái mà ra, giống như một cự thú sinh ra từ thời Hồng Hoang.
Ùng ùng, Ngạo Hồng Trần trực tiếp xuất thủ, bỗng nhiên bàn tay đập một cái, hung hăng đánh vào trên nắm đấm đang đánh tới chỗ ông ta.
Ầm một tiếng, Ngạo Hồng Trần lùi lại phía sau, đối diện cường giả nước ngoài bị Ngạo Hồng Trần đánh vào nắm đấm cũng biến sắc, bỗng nhiên khuôn mặt trắng bệch, một ngụm máu tươi vọt đến cổ họng.
Cường giả nước ngoài ra tay với Ngạo Hồng Trần lui lại đến bên cạnh đồng bạn của gã, sắc mặt ngưng trọng. Rất hiển nhiên, gã không nghĩ đến, lão già nhìn như bình thường này vậy mà lại có sức chiến đấu kinh người như vậy.
"Đều nói cường giả nước ngoài có tố chất cao, ta thấy bọn ngươi chính là một đám súc vật vẫn chưa tiến hóa thành công, nói chuyện phun phân, cũng không nhìn xem đây là đâu!"
Ngạo Hồng Trần lạnh lùng nói, đột nhiên con ngươi của ông ta chấn động. Ông ta thấy được bên trong bốn cường giả nước ngoài có một vị, vị cường giả kia chắp hai tay sau lưng, biểu tình tự nhiên.
Nhưng đáng sợ nhất là, xung quanh thân thể của y, vậy mà có một luồng khí tức đáng sợ, đang điên cuồng cắn nuốt linh lực chung quanh.
Thần Anh kỳ, tuyệt đối là Thần Anh kỳ đáng sợ. Nếu không, không thể chỉ bằng khí tức mà làm Ngạo Hồng Trần kinh sợ.
Mà ba người kia, cũng đều là cường giả Độ Kiếp kỳ đáng sợ, Ngạo Hồng Trần thở sâu, rốt cuộc trong con ngươi cũng xuất hiện vẻ nghiêm túc. Ông ta không hiểu, vì sao nơi đây lại gặp được cường giả nước ngoài đáng sợ như vậy.
Phải biết, mặc dù tu vi của Ngạo Hồng Trần là Độ Kiếp kỳ, nhưng ông ta cũng là một cường giả mạnh mẽ, ông ta tu luyện Hồng Trần Kiếp, thực lực còn cường đại hơn tu vi mà người khác nhìn thấy.
Vừa mới một quyền đánh lui một cường gã cường giả Độ Kiếp trung kỳ kia, chính là chứng minh tốt nhất. Nhưng bây giờ, ông ta lại cảm giác kinh hãi.
"Ta xem ngươi là cường giả đi ra từ 36 Động Thiên, ta nghĩ ngươi nên biết, các ngươi và Chúng Thần Điện chúng ta có ước định không can thiệp vào chuyện của nhau."
"Các hạ tùy ý ra tay với ta, chẳng lẽ là muốn khơi mào đại chiến Trung Tây?"
Tên cường giả Thần Ảnh kỳ lạnh lùng nói, Ngạo Hồng Trần cười khinh thường: "Chúng Thần Điện? Quả nhiên là mấy lão già bên đó, chẳng qua mắt ngươi bị mù à? Là người của ngươi ra tay với ta trước, ngươi đúng là bị mù."
Mặc dù Ngạo Hồng Trần vẫn nói chuyện mạnh mẽ như trước nhưng trong lòng đã cẩn thận hơn rất nhiều.
Chúng Thần Điện chính là một thế lực đáng sợ, đều là thế lực mạnh mẽ như 36 Động Thiên và Huyền Thiên Cung.
Ở trong các thế lực đó, có thể nói Độ Kiếm kỳ nhiều như chó, còn Kim Đan kỳ, lại không có tư cách gia nhập vào thế lực đáng sợ này.
"Nói nhiều cũng vô dụng trực tiếp bắt người, sau đó sẽ giao ngươi cho 36 Động Thiên vấn tội, không cho Chúng Thần Điện một câu trả lời hợp lý, vậy thì đáEecRṦnhuRFhwoLFFgḘ đi!"
Bá, vừa nói chuyện xong, vị Thần Anh kỳ đáng sợ kia đột nhiên động thủ, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã đến bên cạnh Ngạo Hồng Trần.
Ầm, vỗ ra một chưởng, nhìn như không có chút sức lực gì, nhưng Ngạo Hồng Trần lại mở to hai mắt, ông ta rõ ràng cảm thấy dưới một chưởng này, không khí bốn phía đều nổ tung.
Không được, tuyệt đối không thể bị một chưởng này đánh trúng, nếu không, không chết cũng phải trọng thương. Trong lòng Ngạo Hồng Trần phát lạnh, nhưng ông ta lại phát hiện, toàn bộ đường lui đều đã bị phong tỏa gắt gao, vốn không có đường sống nào.
"Độ Kiếp kỳ nho nhỏ, cũng dám làm càn ở trước mặt ta, xem ra cường giả Hoa Hạ thực sự tự cho mình là đúng."
Cường giả Thần Anh kỳ đáng sợ khinh thường nói, ở trong mắt y, cường giả Độ Kiếp kỳ giống như người bình thường vậy, không có sức đánh trả.
Nhưng đang lúc bàn tay của y sắp đánh trúng lồng ngực của Ngạo Hồng Trần, đột nhiên một trường kiếm lóe ra ánh sáng đáng sợ, trực tiếp chắn trước người Ngạo Hồng Trần.
Bá, một kiếm cắt không trung, trong lòng cường giả Thần Anh kỳ giật mình, vội vã rút tay về. Nếu không, tay y sẽ trực tiếp bị một kiếm này chém xuống.
Kiếm quang chợt lóe lên, giống như chốn U Minh, biến mất ở không trung. Sau đó một đạo thân ảnh cao gầy xuất hiện bên cạnh Ngạo Hồng Trần, mày kiếm nhướn lên, sắc mặt lạnh lẽo.
"Lấy tu vi Thần Anh kỳ khi dễ bằng hữu của ta, có phải có chút quá đáng không biết xấu hổ rồi không?"
Người nói chuyện không phải là người khác, chính là Diệp Lăng, tay hắn cầm Nguyên Thủy Kiếm Thai, ánh mắt như sấm. Mà ở bên người của hắn, thì chính là Kim Vương gia, tản ra tu vi Kim Đan kỳ, tất nhiên trong trận chiến cường giả này ông lại giống như con kiến vậy.
Mà ở bên cạnh Kim Vương gia thì có một lão nhân già nua, lưng còng, mái tóc dài chói mắt nhưng trong cơ thể của vị lão nhân này lại có khí tức làm người ta kinh sợ.
Tu vi Thần Anh sơ kỳ đáng sợ, đây cũng là người bên trong gia tộc của Ái Tân Giác La, bây giờ là người mạnh nhất, đáng tiếc số tuổi quá lớn, khí huyết đã muốn trôi đi.
"Tiểu bối, ngươi biết ngươi đang nói chuyện với ai không, lại dám làm càn như vậy?"
Tên cường giả mạnh mẽ kia cười nhạt, lão nhân đứng bên cạnh Kim Vương gia vẫn khom lưng như trước, biểu tình lạnh nhạt, trong tròng mắt đục ngầu lóe ra ánh sáng đáng sợ.
Diệp Lăng nhún vai, trực tiếp bỏ qua uy hiếp của y, mà nhìn Ngạo Hồng Trần một chút: "Thế nào? Lão tử đến rồi, ông còn chuẩn bị tiếp tục sợ hãi à?"
Ngạo Hồng Trần nghe được lời này nhất thời cười dữ tợn: "Sợ hãi? Tôi sợ hãi mẹ cậu!"
Bá, Diệp Lăng trực tiếp ném cho Ngạo Hồng Trần một thanh cự kiếm, sau khi Ngạo Hồng Trần tiếp được thì đột nhiên vui mừng lớn. Kiếm này cũng không phải là vật phàm, thậm chí là gần đến tiên khí.
"Tài Quyết Chi Kiếm! Võ giả Hoa Hạ nhanh trả lại cho chúng ta, chúng ta sẽ không truy cứu chuyện này nữa!"
Gã cường giả Độ Kiếp kỳ ra tay đầu tiên với Ngạo Hồng Trần đột nhiên rống to, tên cường giả Thần Anh kỳ kia cũng biến sắc, ánh mắt bắt đầu nóng rực.
"Tài Quyết Chi Kiếm? Ha hả, ta không biết cái gì gọi là Tài Quyết Chi Kiếm, hôm nay kiếm này là của ông đây, ta muốn gọi tên gì đều được, chẳng qua tên sau này, chắc là kiếm giết chó đi!"
Diệp Lăng cười nhạt, sắc mặt vài tên cường giả nước ngoài thay đổi lớn, kiếm giết chó, đây là vũ nhục thật lớn đối với Thần Kiếm trong lòng bọn họ!
"Kim Vương gia! Có phải ngươi muốn tìm chết hay không! Có phải ngươi đang chuẩn bị để cho vinh quang cuối cùng của vương tộc biến mất trong dòng sông lịch sử dài cuồn cuộn không!"
Nhất thời tên cường giả Thần Ảnh kỳ gầm nhẹ, Kim Vương gia cười nhạt, mà cường giả bên cạnh Kim Vương gia lại bước ra một bước, ngẩng đầu nhìn đối phương.
"Kẻ uy hiếp người của gia tộc Ái Tân Giác La ta, đều phải chết!"
"Hơn nữa, Chúng Thần Điện các người năm lần bảy lượt đều quấy nhiễu đến sự yên bình của gia tộc Ái Tân Giác La ta, thật quá đáng!"
Rất hiển nhiên, trong lời của vị lão nhân này, đã nói rõ đám người kia không chỉ một lần đến để đòi Tài Quyết Chi Kiếm, đáng tiếc đều không thể thành công.
"Đã như vậy, ngày hôm nay ta liền đại khai sát giới! Cũng thuận tiện làm thịt lão già sắp xuống địa ngục như ngươi!"
Hưu, đột nhiên ánh mắt của gã cường giả Thần Ảnh kỳ thay đổi, vẻ độc ác tràn ngập trong mắt, đi tới chỗ lão nhân.
"Giết ta? Ha ha! Ta đây đúng là một lão già khọm, đúng là nên chết đi. Chẳng qua trước khi chết, thuận tiện cũng phải làm thịt ngươi đã. Lấy đầu của ngươi, để tế vinh quang của gia tộc Ái Tân Giác La ta!"
Ầm ầm, hai đại Cường Giả một lời không hợp liền trực tiếp khai chiến.
Mà Diệp Lăng, thì cầm Nguyên Thủy Kiếm Thai nhìn Ngạo Hồng Trần bên cạnh một chút: "Như vậy kế tiếp, có phải nên đến lượt chúng ta đại khai sát giới không?"
Vừa nói xong bỗng nhiên Diệp Lăng quay đầu, mũi kiếm của Nguyên Thủy Kiếm Thai chuyển một cái, lóe ra sát khí lạnh lẽo.