Wrangler lướt nhanh trên con đường rộng rãi, ở ghế ngồi phía sau Diệp Phong an ủi một lúc lâu, phí hết công sức mới làm cho An Đình ổn định lại cảm xúc.
Xe chầm chậm dừng lại bên đường của một ngã tư bình thường, đậu ở trước một quán mì nước, quán mì trước mắt này tên là An Tâm.
Quán mì An Tâm này là của cha An Đình, phía trước quán mỳ được xây dựng giống như phía trước của một căn nhà bình thường, bình thường cha mẹ An Đình luôn cố gắng kinh doanh quán mì này, cả nhà vẫn luôn hòa thuận vui vẻ thoải mái.
"Vào ngồi một lát đi, cHJddRCZṜha mẹ em cũng nói nhớ anh, nói anh lâu rồi chưa tới."
An Đình cười nói, Diệp Phong rất ngượng ngùng gãi đầu một cái, bình thường không phải là không muốn đến nhà An Đình, chẳng qua hai vị này quá nhiệt tình, hơn nữa công việc của anh cũng bận.
"Vậy được, Tiểu Lăng, chúng ta xuống dưới ngồi đi?" Diệp Phong hỏi Diệp Lăng, dù sao anh cũng không biết Diệp Lăng có muốn vào hay không, anh không thể tự ý làm chủ được.
Diệp Lăng gật đầu, vậy thì vào ngồi một lát để biết mặt cha vợ mẹ vợ của anh họ.
Phía sau quán mì là một căn nhà có sân bình thường, nói là bình thường, nhưng ở thành phố Đông Hải tấc đất tấc vàng này, cái này cũng tương đương với tài sản mấy ngàn vạn.
Hơn nữa có tin đồn, chính phủ sẽ sớm quy hoạch chỗ này. Nếu bắt đầu quy hoạch thì những người ở đây sẽ có một khoản tiền bồi thường lớn.
Bên trong căn nhà trong sân, cha mẹ An Đình đang ngồi trên sô pha, ngồi đối diện là một người phụ nữ trung niên, khuôn mặt rất giống với mẹ An Đình, chẳng qua bộ dạng có chút xảo quyệt.
Dáng vẻ cha An Đình thành thật, có chút hơi mập, một đầu tóc ngắn đã trắng một nửa, thoạt nhìn vô cùng hiền hòa.
Mà dáng vẻ của mẹ An Đình cũng không tệ, có thể nhìn ra, An Đình được được di truyền từ bà.
" Chị, em nói với chị, An Đình là một cô gái tốt, cũng không thể tìm một chủ thầu gì đó được, đầu năm nay không thiếu những trường hợp gặp chuyện không may ở công trường."
"Tiền kiếm được thì không nhiều lắm, nhưng mỗi ngày đều phải lo lắng đề phòng, quan trọng nhất là Diệp Phong gì đó kia là một người xuất thân từ nông thôn, em nói cho anh chị, anh chị cũng không thể chiều theo ý của con gái được."
"Hiện tại anh chị không phải không biết công việc thầu công trình khó khăn thế nào, em đây đều vì tốt cho An Đình."
"Tiểu Lưu mà em giới thiệu cho nhà anh chị đó, trong nhà có tiền, người ta còn mới từ nước ngoài về, là thạc sĩ đó. Không những vậy, vừa mới vào làm ở tổng bộ của tập đoàn Hoa Mỹ ở thành phố Đông Hải chúng ta đó."
"Anh chị đều biết đúng không, phúc lợi ở nơi đó rất tốt, hơn nữa người ta làm chức vụ ngồi trong văn phòng, chắc chắn mấy năm sau, đại khái cũng có thể làm được một chức Đổng Sự gì đó, vậy thì thật quá tốt rồi."
"Em nói cho anh chị biết, em đã gọi điện cho Tiểu Lưu rồi, người ta sẽ lập tức tới, anh chị gặp mặt đi, đảm bảo đáng tin."
Dì của An Đình nói không ngừng, nhưng cha An Đình lại lắc đầu, dụi tắt điếu thuốc trong tay: "Chuyện tình cảm của bọn trẻ anh chị sẽ không nhúng tay vào."
"Chỉ cần còn bé muốn, con đường của mình do mình tự đi, ít nhất nó sẽ không hối hận, cho nên chúng ta sẽ không quan tâm chuyện này."
Cha An Đình khẽ cười nói, có thể thấy được ông là một người cha thật dân chủ và cởi mở, tốt hơn nhiều những người cha thấy tiền thì sáng mắt trong cuộc sống.
Dì của An Đình vừa nghe như vậy, nhất thời nóng nảy nói: "Ai em nói này anh rể, sao anh lại nghĩ như vậy, đây chính là hạnh phúc cả đời của An Đình. Em mặc kệ, em không đồng ý chuyện nó với tên Diệp Phong kia."
Mẹ An Đình bất đắc dĩ lắc đầu, em gái này của bà cái gì cũng tốt, nhưng chỉ có một chút nhiệt tình quá mức.
Nhưng vào lúc này, An Đình mang theo Diệp Phong Diệp Lăng đi đến, An Đình nhìn thấy dì của mình thì ngẩn người, sau đó vội vàng hỏi dì đã trễ thế này còn đến đây làm gì.
Dì của An Đình nhìn An Đình đứng bên cạnh Diệp Phong, lập tức đen mặt lại: "An Đình, sao con lại đi cùng nó, một đứa đến từ nông thôn, sẽ mang lại hạnh phúc gì cho con chứ."
"Dì nói với con, dì đã làm mai cho con một mối hôn sự tốt, đứa bé kia sẽ lập tức tới đây, người ta là người đi làm ở một công ty lớn, còn là du học sinh trở về từ nước ngoài, con phải nắm chặt vào."
Sau khi An Đình nghe được lời này nhất thời nóng nảy: "Dì, chuyện của con không cần dì lo, con không gặp."
"Ai đứa nhỏ này, nó có thể cho con hạnh phúc gì, ta nói cho con biết, hiện tại làm việc ở công trường không dễ, còn kém hơn cả trước đây nữa, con đừng bị nó lừa."
Vừa nói xong, dì của An Đình liền hung hăng liếc nhìn Diệp Phong nhìn đến mức cả người Diệp Phong sợ hãi.
"Con mặt kệ, con không gặp người kia đâu, hôm nay con mang Diệp Phong đến, chính là muốn nói chuyện kết hôn với cha mẹ, con muốn kết hôn với Diệp Phong!"
An Đình phồng miệng, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh cha mẹ, cha mẹ nghe được lời này của cô thì gật đầu nói: "Rồi rồi, đứa trẻ Tiểu Phong này ổn trọng, cẩn thận, hơn nữa với tuổi này của hai con cũng nên kết hôn rồi."
"Bằng không, chúng ta còn lo lắng con gái lớn nhà chúng ta không gả ra ngoài được, con kết hôn rồi, cha và mẹ con sẽ đóng cửa quán mì này, mang mẹ con đi ra ngoài du lịch."
Cha An Đình cười ha ha, Diệp Lăng nhìn tình hình trước mắt cũng nở nụ cười, người anh họ này của mình chắc là vẫn còn gặp trắc trở đây.
"Chú cứ yên tâm, con nhất định sẽ không phụ lòng An Đình, nhất định sẽ đối xử tốt với cô ấy cả đời!"
Diệp Phong vội vàng đảm bảo mà ở một bên dì An Đình thì khinh thường nói: "Đừng nói mấy cái lời như sắp chết vậy, tôi cho cậu biết, tôi không đồng ý hôn sự của hai đứa."
Diệp Lăng ngẩn người, chỉ là một bà dì mà thôi, cha mẹ của người ta đều đã đồng ý, sao bà ta lại không có mắt ngăn cản như vậy.
Vừa lúc đó, điện thoại của dì An Đình vang lên, bà ta cúi đầu nhìn một cái, vội vàng cười nói: "Đứa bé Tiểu Lưu kia tới, tôi nói cho mọi người biết, người ta rất là tuấn tú lịch sự, anh chị sẽ hài lòng về nó!"
Vừa nói xong, dì An Đình vội vã chạy ra ngoài, An Đình lo lắng nói: "Mẹ! Mẹ nhìn dì đi!"
"Con cũng không phải không biết, dì con là người có lòng hăng hái quá mức, nhưng thật ra Tiểu Phong con đừng suy nghĩ quá nhiều, về sau hãy cố gắng, đừng để An Đình chịu khổ là được."
Mẹ An Đình cười nói, Diệp Phong liền vội vàng gật đầu, ngay lúc này, dì An Đình dẫn một thanh niên đến, trong tay cầm theo hai hộp đồ gì đó.
"Chú dì mạnh khỏe, lần đầu gặp mặt, có gì thất lễ mong bỏ qua, đây là một ít thuốc và dương sâm cháu mang về từ nước ngoài,rất tốt đối với thân thể của người trung niên."
Tiểu Lưu vừa nói chuyện vừa đặt đồ lên bàn, sau đó liếc mắt nhìn Diệp Phong, trong mắt tràn đầy khinh thường.
Rất hiển nhiên, vừa rồi dì An Đình đã nói cho gã biết đối thủ mạnh của gã cũng đang ở trong nhà này, mà gã cũng không lo lắng chút nào.
Chỉ là một chủ thầu nho nhỏ, làm mệt chết đi sống lại, nhưng một năm cũng chỉ có thể kiếm vài đồng.
Luận trình độ học vấn, luận gia thế, luận xuất thân, điểm nào của Diệp Phong kia có thể so sánh với gã, quạn trong hơn chính là gã biết, nhà của An Đình chỉ có một cô con gái là An Đình.
Nếu cưới An Đình, khi chính phủ quy hoạch con đường này, vậy tương đương với việc gã sẽ bỏ túi được mấy ngàn vạn, thậm chí còn hơn nữa.
"Anh rể, chị, hai người nhìn đi, thế nào, Tiểu Lưu này không tệ chứ, tốt hơn tên Diệp Phong đến từ nông thôn kia nhiều chứ?”
"Em nói cho hai người biết, Tiểu Lưu rất rốt, thực sự, không tin anh chị để cho nó kết giao với An Đình mấy tháng."
Dì An Đình không khỏi vội vàng nói, lời này đâm thật sâu vào tim Diệp Phong, anh muốn phản bác nhưng lại cảm thấy không thích hợp, nhưng không phản bác thì lại nghẹn khuất khó chịu.