Lúc Ô Oa cao tuổi nhớ lại một màn này của nhiều năm trước, thì vẫn luôn cảm thán.
Một kiếm kia cũng là một kiếm nhanh nhất rực rỡ nhất mà cả đời cô nhìn thấy, kiếm sinh ra hoa kiếm giống như là làm đẹp cho toàn bộ thế giới, cũng mang theo một hơi thở im lặng, sinh mệnh tàn lụi.
Bá, một kiếm phá hư không trung, Diệp Lăng xuất hiện sau lưng Độc Tôn, kịch liệt thở hổn hển, trong cơ thể hắn, vào giờ phút này lực lượng chín đại Thần Anh đã tiêu hao quá nửa.
Tất cả lực lượng của chín đại Thần Anh đều đã tiêu hao quá nửa, ngẫm lại cũng biết một kiếm này đáng sợ cỡ nào, cường giả Thần Anh trung kỳ bình thường không thể thi triển ra một kiếm khủng bố như thế này.
Độc Tôn đứng đưa lưng với Diệp Lăng, con mắt trừng lớn, trong con ngươi tràn đầy vẻ không thể tin được, lão cúi đầu, nhìn lồng ngực của mình, một vết thương đáng sợ đang chậm rãi nứt ra..
Máu tươi nhỏ xuống đá, bộp bộp, Độc Tôn cảm thấy hơi thở của mình đã yếu hơn lúc trước rất nhiều.
Một kiếm, chỉ một kiếm, vậy mà có thể làm tổn thương đến sinh mệnh bổn nguyên của Độc Tôn, thật sự là không thể tin được. Cho tới bây giờ Độc Tôn không nghĩ đến một tên Thần Anh sơ kỳ lại có thể uy hiếp đến sinh mạng của lão.
"Không, không thể nào, sao ta có thể bị một tên có tu vi không bằng ta ép đến tình trạng này, không, đây tuyệt đối là chuyện không thể nào!"
Độc Tôn thì thào, đột nhiên trong mắt lóe lên ánh sáng đáng sợ, lập tức lão ngửa mặt lên trời thét dài: "Không!Chuyện này không thể nào, ta là Độc Tôn, ta là tồn tại vô địch!"
Xôn xao, Độc Tôn vung bàn tay to lớn, xoay người đánh ra một chưởng, tốc độ như sấm sét, nhanh như lửa cháy, trong nháy mắt, đã trực tiếp đánh vào thân thể Diệp Lăng.
Diệp Lăng không có chuẩn bị gì cả, trực tiếp bị Độc Tôn đánh bay ra, phun ra một ngụm máu tươi, cảm giác lục phủ ngũ tạng đang bị một lực lượng to lớn nào đó thắt chặt.
Ô Oa nhất thời bụm miệng, hít vào một ngụm khí lạnh, cô muốn đi đến đỡ Diệp Lăng đứng lên, nhưng phát hiện mình không có cách nào nhúc nhích được.
Là áp lực, uy thế của Độc Tôn đè ép Ô Oa không cho cô có một cơ hội nào để di chuyển cả, có thể thấy được lực lượng của lão thâm sâu không lường trước được.
Trên mặt đất, Diệp Lăng cầm Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay, giùng giằng đứng lên, thân thể khẽ run lên, cũng nở nụ cười: "Chính là cái mùi vị này, đã lâu chưa cảm nhận được rồi."
"Sinh tử giết chóc, đây mới là chuyện phải làm của người cùng đẳng cấp, đến đây đi lão già kia, để cho ông đây nhìn xem rốt cuộc ngươi mạnh bao nhiêu, có thể chạy trốn dưới tay ta được không!"
Vừa dứt lời, Diệp Lăng liền xông ra ngoài, cả người điên cuồng nhảy lên, trực tiếp nhảy lên giữa bầu trời.
Ông, hai tay cầm kiếm, lực lượng đáng sợ phát ra từ mũi kiếm, Nguyên Thủy Kiếm Thai cũng không khỏi run lên, là bị lực lượng của Diệp Lăng chấn cho run rẩy.
Sau một giây, Diệp Lăng cắn răng, bỗng nhiên hai cánh tay dùng sức, chỉ thấy đột nhiên Nguyên Thủy Kiếm Thai chém ra một kiếm, rầm lạp, kiếm quang kinh diễm mang phong thái đánh đâu thắng đó không gì cản nổi hạ xuống.
Áo choàng đen của Độc Tôn bay phần phật, trước giờ khuôn mặt chưa từng nghiêm trọng như lúc này, lồng ngực vẫn còn nhỏ máu tí tách, thương thế của lão ngày càng nghiêm trọng.
"Độc Đi Thiên Hạ, nhất vụ diệt tam thiên!"
Hưu, Độc Tôn không lùi mà còn tiến, trực tiếp nhảy lên không trung, tay trảo một cái, một chùm sáng màu đen đáng sợ trực tiếp xuất hiện trong lòng bàn tay của Độc Tôn.
Ẩn bên trong chùm sáng màu đen là khí tức hủy diệt, là do từng luồng khói độc ngưng tụ mà thành, nó ngưng tự thành một cây roi, dài ngàn dặm.
Ba, bỗng nhiên Độc Tôn vung tay lên, chỉ thấy chùm ánh sáng màu đen đáng sợ trong tay lão đang hung hăng đánh tới một kiếm kia của Diệp Lăng.
Ầm ầm.
Tiếng nổ mạnh tạo ra âm thanh ầm ầm, cả người Diệp Lăng tán loạn giống như một Chiến Thần. Hắn chém xuống một kiếm, Nguyên Thủy Kiếm Thai đánh vào chùm sáng màu đen của Độc Tôn.
Lực lượng, lực lượng đáng sợ không ngừng di chuyển từ bên trong chùm sáng, Diệp Lăng gắt gao chống lại, lập tức trong cơ thể hắn toàn bộ lực lượng còn thừa lại của chín đại Thần Anh đang điên cuồng bộc phát ra ngoài.
Diệt Cực Kim Thân Đệ Ngũ Trọng cũng được điên cuồng thi triển ra. Lực lượng đáng sợ, đều vào giờ phút này tán loạn trong thân thể và tinh thần Diệp Lăng, nó vì cán cân thắng lợi nghiêng về phía Diệp Lăng mà cố gắng đè xuống cọng rơm rạ cuối cùng duy nhất kia.
"Diệt cho ta!"
Diệp Lăng cắn răng, điên cuồng rống to, đột nhiên hai cánh tay to lên một vòng, gân xanh nổi lên khắp nơi, có vẻ cực kỳ đáng sợ.
Răng rắc, Nguyên Thủy Kiếm Thai đột nhiên bạo phát ra kiếm quang kinh thiên, sau đó lại trầm xuống, thế trầm xuống mạnh mẽ kia, trực tiếp gắt gao chặt ngang chùm tia sáng màu đen.
Nhưng ngay lúc chùm tia sáng màu đen bị cắt ngang, nửa chùm tia sáng màu đen bị cắt bay lên bầu trời, vậy mà hung hăng đánh vào sau lưng Diệp Lăng.
Ba, thân thể Diệp Lăng chấn động, phun ra một ngụm lớn máu tươi, mà Độc Tôn thì trợn to hai mắt, nhìn kiếm quang đang sợ chém xuống từ trên đầu của lão.
"Không!"
Lúc Ô Oa nhìn thấy Diệp Lăng ngã xuống, thì trực tiếp xông tới, ôm lấy Diệp Lăng gần như đã hôn mê rồi, cường giả Thần Anh trung kỳ thật đáng sợ, Diệp Lăng đã trúng hai chiêu, thân thể bị thương không nhẹ.
Chỉ là Độc Tôn ở đối diện thì từ đỉnh đầu đến thân trên, đã xuất hiện ra một đạo vết thương màu đỏ đáng sợ, vết thương chậm rãi mở rộng ra, nhìn thấy mà giật mình.
Nhưng ngay sau đó, đột nhiên Diệp Lăng trừng lớn con mắt, vừa muốn giơ tay lên thì trong cơ thể Độc Tôn, một mảnh khói độc trực tiếp xuất hiện, nhào vào cơ thể của Diệp Lăng và Ô Oa.
Ong ong, khói độc đáng sợ trực tiếp bao phủ hai người lại, Diệp Lăng cắn răng, dùng tất cả lực lượng còn sót lại trong cơ thể, trực tiếp chấn nát khói độc đang lượn lờ ở bên ngoài cơ thể.
Mà đang lúc Diệp Lăng đuổi đi khói độc, từ trong cơ thể Độc Tôn một Thần Anh nho nhỏ trực tiếp bay ra, hoảng sợ bỏ chạy
"Muốn chạy trốn? Trở lại cho ta!"
Diệp Lăng đã vô cùng suy yếu, nhưng dù hắn có suy yếu, không có sức chiến đấu đi nữa, nhưng chỉ là một Thần Anh cũng không thể trốn thoát từ dưới tay hắn!
Hắn nhấc bàn tay lên, trong lòng bàn tay, một vòng xoáy điên cuồng xuất hiện, sinh ra lực cắn nuốt đáng sợ.
Ầm!
Lực cắn nuốt trực tiếp bao phủ Thần Anh của Độc Tôn, vốn không cho Độc Tôn bất kỳ cơ hội nào. Diệp Lăng trực tiếp thi triển Cửu U Đế Công ra, hoàn toàn hấp thụ cái Thần Anh đang phản kháng giãy giụa kia.
Từng cỗ lực lượng tinh thuần, nhanh chóng tiến vào trong cơ thể Diệp Lăng, giống như dòng suối khô cạn gặp được trận mưa vậy.
Lực lượng lại xuất hiện trong có thể Diệp Lăng, ít ra cũng khiến cho Diệp Lăng khôi phục một chút, chẳng qua tình trạng vết thương vẫn còn nghiêm trọng, đoán chừng cần phải tịnh dưỡng một tháng.
Đang lúc Diệp Lăng cho là mọi chuyện đã kết thúc, đột nhiên tròng mắt Diệp Lăng ngẩn ra, cảm thấy có một cỗ kì lạ.
Không thích hợp, Diệp Lăng cảm giác được đầu mình có chút mê man, hơn nữa có một loại suy nghĩ đặc biệt không bị khống chế sinh ra trong lòng.
"CMN, trúng độc!"
Nhất thời Diệp Lăng cắn răng gầm nhẹ, đoàn khói đen xuất hiện ngay giây phút Độc Tôn chết đi kia, có độc!
Nghĩ tới đây, Diệp Lăng liền vội vàng xoay người sang chỗ khác, lúc nhìn về phía Ô Oa, lại càng tin chắc chuyện trúng độc này. Bây giờ khuôn mặt Ô Oa hiện ra vẻ khó chịu, trên da thịt màu đồng khỏe mạnh vậy mà hiện ra nét ửng đỏ hiếm thấy, khiến cho người ta có một loại tình cảm rung động.