Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 600 - Chương 600: Giải Độc

Chương 600: Giải độc

.

.

--------------------------

Diệp Lăng nhìn bộ dạng của Ô Oa, lồng ngực của hắn lập tức lộp bộp một tiếng, hắn thầm thầm nghĩ không được rồi, lão già khốn kiếp này, chết thì cứ chết đi, vì cớ gì trước khi chết còn đối xử với người ta như vậy.

Độc này đã tiến vào trong thân thể Diệp Lăng nhân lúc hắn bị thương nặng, linh lực khô cạn, lại cộng thêm việc khí huyết của Diệp Lăng đang sôi trào, trong nháy mắt chất độc liền đi theo máu rải khắp toàn thân hắn.

Diệp Lăng cảm giác được hiện tại thân thể của hắn đang nóng hừng hực, bộ vị ở phía dưới cứng như đá, hắn hít sâu một hơi, Diệp Lăng hy vọng hắn có thể khống chế được chính mình.

“Không được! Ta không chịu nổi nữa rồi, mau, mau đến giúp đỡ ta đi.”

Ngay khi Diệp Lăng đang muốn khống chế chính mình, thì Ô Oa đang ở bên cạnh hắn đột nhiên nũng nịu hừ nhẹ, Diệp Lăng quay đầu nhìn lại, ngọn lửa kia trong phút chốc xông lên đỉnh đầu.

Ở bên kia, Ô Oa đang không ngừng xoa nắn thân thể của mình, bộ quần áo mang phong cách Dị Vực đã bị Ô Oa kéo xuống hơn phân nửa.

“Mẹ nó!! Đây đúng là đang đổ thêm dầu vào lửa mà, như thế này thì tiểu gia ta làm sao có thể nhịn được chứ, không được không được, mẹ nó dù sao thì tiểu gia ta cũng được tính là một chính nhân quân tử, ta không thể hoảng loạn trước nguy hiểm được!”

Trong đầu Diệp Lăng đang nhảy loạn, hắn đang cố gắng để bản thân bình tĩnh lại, thế nhưng Ô Oa ở bên kia thì lại giống như một con bạch tuộc, trong nháy mắt đã quấn lên thân thể của Diệp Lăng.

Hai tay hai chân của cô ta trực tiếp quấn lên người Diệp Lăng, da thịt nhẵn nhụi chạm vào nhau, trong nháy mắt, phòng tuyến của Diệp Lăng đã sụp đổ.

Nhưng con ngươi của Diệp Lăng bỗng nhiên lại trừng to, ở bên trong thân thể hắn, có một lực lượng đáng sợ đang phong bế linh lực và chín Thần Anh của hắn.

Không, sao có thể như vậy được, mẹ nó Độc Tôn rốt cuộc là thứ độc gì vậy, vì sao sau khi khiến con người mất đi lí trí xong thì lại tiếp tục phong bế linh lực!

Trong phút chốc, trong đầu của Diệp Lăng đột nhiên xuất hiện một tia sáng, hắn nhớ tới một cái tên, thế nhưng một đôi tay nhỏ nhắn mềm mại đã lặng lẽ xuất hiện ở trên da thịt của Diệp Lăng.

Ầm một tiếng, não của Diệp Lăng đã hoàn toàn mất đi khống chế, ý thức của hắn cũng lập tức mất đi, hai thân thể nóng rực trong nháy mắt lăn thành một đoàn với nhau.

Đoạt Tình Đoạt Mệnh Tán.

Năm chữ đơn giản này chính là một loại độc đáng sợ nhất Tiên Giới, loại độc này cần phải lấy thân thể của Tu Luyện Giả để nuôi độc, và kết cục cuối cùng của kẻ đó là chết.

Sự đáng sợ của loại độc này thì không cần phải nói nữa, Đoạt Tình Đoạt Mệnh Tán, trước tiên nó sẽ khiến ý thức của ngươi luân hãm, sau đó thì thân thể sẽ tiến vào một phản ứng đặc biệt.

Sau đó người trúng độc sẽ không ngừng luân hãm ở trong phản ứng đó, độc tố sẽ theo máu mà khuếch tán khắp người, hơn nữa còn gia tăng tốc độ phát tán.

Sau khi độc tố ở trong máu của ngươi một thời gian dài, máu của cả người ngươi đều sẽ nhiễm phải chất độc này, sau khi độc tố phát tác, nó sẽ phong bế toàn bộ linh lực ở bên trong cơ thể ngươi, cuối cùng ngươi sẽ chết vì tự bạo.

Loại độc này là loại độc đáng sợ cũng như khó tạo ra nhất, Diệp Lăng cũng là nhờ vào kiến thức khi còn ở Tiên Giới của đời trước mới có thể biết được.

Đoạt Tình Đoạt Mệnh Tán rất bá đạo cũng rất độc, lúc này toàn bộ tâm tư của Diệp Lăng đều đang đặt lên việc cá nước thân mật, hắn cũng không có tâm trạng để lo lắng những chuyện phiền phức sắp xảy ra.

Hai cỗ thân thể nóng rực va chạm với nhau, trên đỉnh núi Bạch Trại vô cùng vắng vẻ, ngay cả hoa cỏ chim muông cũng đều ngừng lại, dường như hai người đang đặt mình vào trong thế giới của tình ái.

Chẳng qua Diệp Lăng cũng không phát hiện, lúc này bên trong thân thể của hai người đều đang chậm rãi xuất hiện một vài biến hóa nhỏ.

Đầu tiên là ở bên trong thân thể của Diệp Lăng, độc tố đáng sợ của Đoạt Tình Đoạt Mệnh Tán thế mà lại đang chậm rãi lùi lại, nếu như dùng ngôn ngữ nhân tính hóa mà nói, thì độc tố kia đang run lẩy bẩy, chuẩn bị lùi bước.

Một chấm tròn màu đỏ nhỏ như ngón tay cái chậm rãi xuất hiện ở bên trong cơ thể Diệp Lăng, lực lượng đáng sợ thế mà lại trói buộc tất cả linh lực của Diệp Lăng.

Đến nỗi Đoạt Tình Đoạt Mệnh Tán vào giờ phút này cũng bị chấm tròn kia lặng lẽ thôn phệ.

Sau đó, chấm tròn kia thế mà lại rơi xuống bên cạnh chín Thần Anh, nó dừng lại ở nơi đó, như một rễ cây bắt đầu mọc mầm.

Ong ong, bên trong chấm tròn thế mà lại xuất hiện vô số sương mù đỏ quỷ dị, chúng lặng lẽ xuất hiện ở bên trong cơ thể Diệp Lăng, sau đó trà trộn vào máu rồi lan ra khắp người của Diệp Lăng.

Một cỗ lực lượng trước nay chưa từng có yên lặng sinh ra bên trong cơ thể Diệp Lăng, giống như một hạt giống sau khi đã bám chặt rễ thì liền nhanh chóng vươn chồi lên.

Mà tu vi của Diệp Lăng cũng ầm ầm đột phá, hắn trực tiếp đột phá đến Thần Anh sơ kỳ đỉnh phong, lực lượng đáng sợ cuồn cuộn như nước lũ, chúng đang điên cuồng vỗ đập bên trong cơ thể hắn.

Hơn nữa cổ lực lượng này căn bản không hề có dấu hiệu ngừng lại, trái lại lại giống như nước lũ, lại một lần nữa ầm ầm xông lên đỉnh phong.

Ùng ùng, bên trong cơ thể Diệp Lăng xuất hiện vô số tiếng Hổ gầm Rồng ngâm, Diệp Lăng vốn dĩ đang điên cuồng chạy nước rút thì đột nhiên ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, hông dùng lực đẩy mạnh một cái, một vòng mưa to gió dữ trực tiếp mở ra.

Tu vi đã đột phá đến Thần Anh trung kỳ, đúng là không thể tin tưởng nổi, cho dù là đặt ở Tiên Giới, thì đây cũng là một việc vô cùng đáng sợ, cho đến hiện tại vẫn chưa có ai có thể đột phá nhanh đến như vậy.

Điều quan trọng nhất, chính là tu vi Thần Anh cảnh còn được xưng là cảnh giới một bước lên trời, mẹ nó một lần ân ái liền đột phá, có phải có chút hơi qua loa rồi không?

Đây cũng không phải là lần đầu tiên Diệp Lăng đột phá, trước đây khi cùng Táng Hoa ân ái ở trong hồ, hắn cũng đã đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, thế nhưng đó là vì thể chất của Táng Hoa, Nguyên Âm của cô ta đã bị Diệp Lăng hấp thu.

Nhưng hiện tại, Diệp Lăng đã là Thần Anh sơ kỳ, hơn nữa còn có chín viên Kim Đan, trừ phi là Hỗn Độn Thần Thể Nguyên Âm mới có thể giúp Diệp Lăng đột phá được, nếu không thì tất cả đều là vô nghĩa.

Thế nhưng cảnh tượng khó tin này lại thật sự xảy ra, một màn này, ngay đến cả Diệp Lăng cũng có chút không tin tưởng nổi.

Đúng vậy, thần trí của Diệp Lăng đã khôi phục được một chút, ngay cả Ô Oa cũng đã khôi phục được một tí, thế nhưng bọn họ vẫn tiếp tục mây mưa với nhau, bọn họ không cách nào khống chế được hành vi của mình được.

Lực lượng quá đáng sợ, chín Thần Anh thế mà lại trưởng thành hơn phân nửa, tu vi đã đến tuyệt thế Thần Anh trung kỳ.

Chín Thần Anh đứng sừng sững ở đan điền của Diệp Lăng, lại cộng thêm chấm tròn màu hồng đáng sợ kia, nếu như bây giờ Độc Tôn lại xuất hiện làn nữa, thì Diệp Lăng vẫn có thể dễ dàng làm thịt được ông ta.

Mà bên trong cơ thể của Ô Oa thì lại có một lực lượng đang tàn sát bừa bãi, hơn nữa tu vi của cô ta còn đang giảm xuống một cách đáng sợ!

Độ Kiếp hậu kỳ... Độ Kiếp trung kỳ... Độ Kiếp sơ kỳ.

Chỉ trong nháy mắt, tu vi của Ô Oa suýt chút nữa thì đã rơi xuống Kim Đan Kỳ, một màn này đều khiến cho tất cả mọi người không lường trước được.

Vì sao Diệp Lăng lại đột phá, mà cảnh giới của Ô Oa thì lại rớt xuống, việc này không khoa học chút nào, nếu như nói Diệp Lăng đã hấp thu lực lượng của Ô Oa, vậy thì vẫn chưa đủ để hắn đột phá một cảnh giới.

Nửa tiếng sau, trận mây mưa dừng lại, hai người kịch liệt thở hổn hển, trên da thịt cũng xuất hiện màu sắc đỏ ửng, thật lâu vẫn không mất đi.

Mà lúc này Ô Oa lại bỗng nhiên đứng lên, cô ta cũng không quan tâm thân thể kiều diễm đang trần truồng ở trước mặt Diệp Lăng.

Cô ta cúi người xuống nhặt quần áo lên, sau khi đã mặc xong, cô ta nhìn Diệp Lăng bất đắc dĩ lắc đầu: “Có lẽ đây chính là số trời.”

Bình Luận (0)
Comment