Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 605 - Chương 605: Xảy Ra Chuyện Lớn!

Chương 605: Xảy ra chuyện lớn!

Hai chữ quyền thế là mơ ước trong lòng của vô số người muốn theo đuổi, là chất xúc tác không ngừng thúc dục người khác hăng hái tiến về phía trước.

Quả thực, quyền thế mang tới rất rất nhiều, chỗ tốt, ví dụ như Diệp Lăng và Mạc Tư Thanh bây giờ.

Bên trong bể bơi to lớn, chỉ có hai người bọn họ, những người khác đều bị Quản lí ngăn ở bên ngoài, hơn nữa còn có một đám vệ sĩ bảo về ở cửa lớn.

Trong bể bơi, Mạc Tư Thanh vừa giống như người cá xinh đẹp, lại giống như tinh linh, thân thể đong đưa ở trong nước, không ngừng đánh thẳng vào trái tim đàn ông.

Đột nhiên, một cái áo tắm nổi lên trên mặt nước, Mạc Tư Thanh mỉm cười, giống như yêu tinh trực tiếp bơi vào trong nước.

Diệp Lăng bị một màn này kích thích không nói nên lời, luận về thủ đoạn quyến rũ, ai cũng không bằng Mạc Tư Thanh. Đây chính là yêu nữ lăn lộn nhiều năm ở Đế Đô.

"Oa, yêu tinh! Ăn một gậy của lão Tôn đây!"

Phịch, Diệp Lăng xuống nước, bọt nước bắn tung lên, trong nước thân ảnh của hai người chậm rãi giao hợp, một tia tình cảm khác thường bay bổng toàn bộ bể bơi.

Sau mười mấy phút, một đám đàn ông mặc quần áo sang trọng đang không kiên nhẫn quát lên, đứng trước đám người người gây sự này là Quản lí.

"Hỗn đản! Ông có biết chúng tôi là ai không, ở đại lục này còn có nơi mà có người không chó chúng tôi đi vào?"

"Lý gia Hồng Kông, các người biết đây đại biểu cho điều gì không, tôi thấy khách sạn này của ông không muốn kinh doanh nữa, lão tử đây muốn bơi, tại sao không để cho tôi vào!"

Mặt Quản lí tái xanh đầu đầy mồ hôi nhìn những vị khách không mời mà đến, những người này đều có bối cảnh rất mạnh.

Là con cháu của mấy đại phú hào ở Hồng Kông, mỗi năm đều sẽ đến đại lục để khảo sát thị trường, nói thật dễ nghe chính là muốn giao lưu kinh nghiệm với tập đoàn tài chính ở đại lục.

Thật ra chính là đang mơ ước đến thị trường đại lục, nhắc nhở nhóm con cháu hoàn cảnh đầu tư ở đây tốt thế nào.

Quan trọng nhất chính là cao tầng lại rất rộng lượng với đám người này, trừ phi những người này làm ra chuyên ngập trời nào đó ở đại lục, nếu không những đại lão đều nhắm một mắt mở một mắt.

" Xin lỗi, bên trong có người, mời các vị tối nay quay lại!"

Vệ sĩ của Mạc Tư Thanh mặc kệ đám người này là ai, cho dù là đại lão Hồng Kông đến thì bọn họ cũng ngăn lại, chớ đừng nói đến đám con cháu này.

"A...! Mày là tên khốn kiếp, không phải chỉ là một tên giữ cửa sao, mày thật to gan, cũng dám nói như vậy với tao, người đâu, phế hắn cho tôi!"

Đột nhiên một gã thanh niên điên cuồng hét lên, vẻ mặt rất là cao ngạo, gã là con em dòng chính Hà gia Hồng Kông, bối cảnh rất là hùng hậu.

Sau khi tên con cháu Hà gia này nói xong, phía sau gã đi ra ba gã vệ sĩ, từng người đều lưng hùm vai gấu, khinh thường nhìn ba người vệ sĩ trước mặt.

Ha ha, cũng đều là vệ sĩ, lão tử đến từ Hồng Kông, mà các người thì sao, chẳng qua chỉ là một con chó giữ nhà cho chủ, địa vị hoàn toàn khác biệt.

Ầm, một gã vệ sĩ dẫn đầu đánh tới, tên này từng lăn lộn nhiều năm ở chiến trường nước ngoài, cũng coi như là một tên đáng gờm, tối thiếu mười tám người thường cũng không đến gần được gã.

Nhưng một màn kế tiếp làm cho mọi người hoảng sợ. Chỉ thấy người vệ sĩ đối diện mang vẻ mặt nghiêm túc, đột nhiên ra tay sau đó trong nháy mắt, cổ tay của tên ra tay trước kia giống như bị một cái kiềm sắt kẹp lại.

Răng rắc một tiếng, cổ tay của gã trực tiếp gãy mất, sau đó vệ sĩ đối diện đạp một cước vào người gã này.

Bùm một tiếng, gã vệ sĩ này hét lên rồi gục xuống, tên Hà gia kia thấy một màn như vậy thì nhất thời nổi trận lôi đình.

"Quá đáng! Quá đáng rồi, CMN rốt cuộc mày là đứa nào, chủ của mày là ai, lăn ra đây cho tao"

Tên Hà gia kia nào biết, ba vệ sĩ này, là đời sau của cao nhân đã lánh đời của Thiếu Lâm Tự, gần như là cao thủ bước vào cảnh giới Hậu Thiên.

Ở bên cạnh Quản lí đầu đầy mồ hôi, hai bên đều là người mà ông ta không đắc tội nổi, hai vị bên trong lại càng đáng sợ hơn, càng là đại ma đầu một lời không hợp là giết người.

"Chủ nhân của tôi? Ha hả, anh vẫn chưa có tư cách để hỏi chuyện này, muốn bơi cũng được thôi, một lát nữa quay lại."

Vệ sĩ của Mạc Tư Thanh lạnh lùng cười nói, dù đến từ Hồng Kông thì sao, khi Mạc gia vẫn còn tồn tại, toàn bộ Hoa Hạ này ai dám động vào một ngón tay của con cháu Mạc gia?

" Được! Nhãi con, mày chờ cho lão tử, A Đức, mời Lý lão đến cho tôi!"

Tên Hà gia kia cao giọng quát, tất cả người đi cùng với gã đều ngẩn người lập tức, có người thì vui sướng khi người gặp họa, còn có người thì vội vàng khuyên gã.

"Gia Kỳ, bỏ đi bỏ đi, không đáng đâu. Nếu như Lý lão tới thì xảy ra chuyện lớn đấy!"

"Đúng vậy Gia Kỳ, bỏ đi, chúng ta không đi chỗ này là được mà. Hơn nữa bể bơi ở đây sao có thể tốt hơn bể bơi nhà chúng ta được.”

Lý lão, gần như là một người hô mưa gọi gió ở Hồng Kông, nhưng người ngoài đều biết đây là cường giả của Hà gia.

"Xảy ra chuyện lớn thì như thế nào, gặp rắc rối thì như thế nào, ông nội tôi ở Đế Đô, ai dám động đến tôi!"

Hà Gia Kỳ lạnh giọng quát lên, trong lời nói tràn đầy sự khinh thường, gã cũng không suy nghĩ kỹ một chút, nếu không phải uy nghiêm đại lục che chở cho Hồng Kông, thì đầu thập niên chín mươi Soros đã càn quét sạch Hồng Kông, như vậy bây giờ gã đã trở thành kẻ ăn xin rồi.

Sau năm phút, A Đức dẫn một người mặc một thân áo dài màu xanh đi đến, người này giống như là một người đàn ông trung niên bước ra từ thời dân quốc vậy.

"Hà thiếu, không biết là có chuyện gì?"

Lý lão nhẹ giọng hỏi, cũng không quá cung kính đối với Hà Gia Kỳ, chẳng qua suy nghĩ một chút cũng phải, lão đại nổi tiếng ở Hồng Kông đều còn phải cung kính với lão, chứ nói gì đến cháu của mấy lão đại đó.

Hà Gia Kỳ hít sâu một hơi nói: "Lý lão, ba thằng chó này ngăn cản không cho tôi đi vào, lại ra tay đánh bị thương người của tôi, xin Lý lão ra tay để tiêu trừ sự tức giận này của tôi!"

Lý lão gật đầu, sau đó xoay người mỉm cười nhìn về ba người vệ sĩ ở phía trước, đột nhiên ba người vệ sĩ cảm giác có một tia không ổn.

Cao thủ, tuyệt đối là cao thủ. Dù cho ba người xuất thân từ Thiếu Lâm Tự thì khi nhìn khí thế của Lý lão này thì cũng chỉ có nghe lão tổ nói qua mà thôi.

Chẳng qua mặc dù là như vậy ba người cũng không lui bước. Mạc Tư Thanh ở trong đó, Diệp Lăng ở trong đó. Nếu bọn họ lùi nước liền đại biểu cho bọn họ đã thất bại.

"Ha hả, không chịu nổi một kích."

Lý lão cười lạnh một tiếng, dứt lời lão đột nhiên bước ra một bước, thân thể vậy mà hóa thành ba đạo hư ảnh, mỗi một đạo hư ảnh vọt tên bên cạnh của ba người bảo tiêu kia.

Rầm rầm rầm, ba chưởng trực tiếp vỗ lên lồng ngực của ba người vệ sĩ kia.

Phốc phốc, ba người vệ sĩ phun ra một ngụm máu tươi, thân thể cúi xuống, hai mắt tràn đầy vẻ không tin được, rầm một tiếng trực tiếp ngã quỵ xuống mặt đất.

Quá mạnh mẽ, cường đại đến mức khi bọn họ không nhìn thấy bóng dáng, thì đã thua rồi. Đây đã là nương tay rồi.

Hà Gia Kỳ nhìn thấy một màn này thì rất kích động, cười ha ha: "Ha ha! Thật càn rỡ, ông đây muốn nhìn xem thử, bên trong này có phải có một đôi cẩu nam nử đang yêu đương vụng trộm không!"

"CMN, cũng dám ngăn đường của tao, muốn chết!"

Hà Gia Kỳ hưng phấn không gì sánh được, một cước đá văng cửa lớn. Một bên Quản lí vỗ ót một cái, xong rồi, hoàn toàn xong rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!

Bình Luận (0)
Comment